Xuyên Nhanh: Vinh Hoa Phú Quý

Chương 52: Nữ phụ là thanh niên tri thức (Hoàn) (4)




Cẩm Vinh nửa tháng nay đi đầu tư ở các thành phố, chịu rất nhiều đãi ngộ cấp cao.

Rốt cuộc hiện tại cũng đã mở rộng giao thương với nước ngoài hoàn toàn, cho nên đây cũng là một dịp rất tốt để kết nối quan hệ, đặc biệt lại là một vị tư bản nước ngoài vừa có tiền lại vừa có lòng yêu nước như vậy.

Đương nhiên trước đó, chính quyền cũng đã điều tra danh tính Bối Cẩm Vinh, người như cô, xuất thân từ gia đình trí thức, cũng từng là thanh niên tri thức về nông thôn xây dựng, tham gia thi đại học cũng là thành tích đứng đầu một tỉnh, sau lại nhập cư trái phép đi nước ngoài, ở nước ngoài, đến Wall Street làm việc.

Ngắn ngủn mấy năm, thanh danh từ cát biến thành vàng. Sau thời kỳ đỉnh cao của thị trường chứng khoán, nhanh chóng đầu tư thực nghiệp vào khai thác dầu mỏ ở Mỹ, quặng sắt ở Châu Úc, còn có xông ty giải trí truyền thông, một loạt các tài sản dưới danh nghĩa Bối Cẩm Vinh hiện tại cộng lại, phỏng chừng, đã là phú hào Hoa Kiều số một số hai.

Giống như bọn họ phỏng đoán, Bối Cẩm Vinh người này, có tri thức lại có tầm nhìn, hơn nữa là có gan giao tranh đao to búa lớn.

Lại có lòng yêu nước.

Điểm này cũng không khó suy đoán, nguyện ý xuống nông thôn làm thanh niên trí thức, sau lại từ bỏ đại học Bắc Bình lựa chọn nhập cư trái phép ra nước ngoài lang bạt, này cũng đủ thấy gan dạ sáng suốt cùng bản lĩnh của người này.

Đương nhiên, trường hợp của Bối Cẩm Vinh nếu là thời điểm mười năm trước, tuyệt đối sẽ chịu xử phạt nghiêm khắc, thậm chí liên lụy người nhà. Nhưng quan trọng nhất chính là, ở nước ngoài mười năm, Bối Cẩm Vinh lại như cũ giữ lại quốc tịch Trung Quốc, công thành danh toại rồi cũng cùng đại sứ quán Trung Quốc bên kia quan hệ tốt, ngầm giúp đỡ cũng không ít.

Hiện tại hết thảy đều có thể mắt nhắm mắt mở bỏ qua, bao gồm chuyện em trai Cẩm Vân mạo danh thay thế Cẩm Vinh vào đại học Bắc Bình, người phía chính phủ có quan hệ với Cẩm Vinh cùng ban lãnh đạo đại học Bắc Bình câu thông một chút, cũng liền không ảnh hưởng toàn cục, càng sẽ không ảnh hưởng đến tiền đồ Bối Cẩm Vân cùng Bối gia.

Cẩm Vinh không có cảm tình gì với Bối gia, nhưng cũng chút chuyện này cô vẫn có thể làm được, tỷ như đem thông báo trúng tuyển lúc trước lại cho Bối gia xử lí, hiện tại, lại đem mọi dấu vết hơn mười năm trước từng có một người tên là Bối Cẩm Vinh đi thi đại học, dọn dẹp sạch sẽ..

Có chủ nghĩa tư bản đáng tin cậy, còn có nhân mạch cùng tiền tài bao nhiêu năm tích lũy, lần này Cẩm Vinh về nước đầu tư một lượng lớn dự án thuộc nhiều lĩnh vực, cho nên chính quyền cũng không thể không nhìn thẳng vào vị nữ Hoa Kiều này. 

Chuyện mạo danh năm đó giải quyết xong, Cẩm Vinh cho người đi báo tin với Bối gia, sau khi Bối Cẩm Vân vào đại học, Bối Cẩm Chi đi Bắc Bình làm nghiên cứu sinh, Bối gia cũng để tiện lợi cho con cái làm việc, cả nhà chuyển đến Bắc Kinh sống.

Người của Cẩm Vinh rất nhanh tìm được Bối gia, biết được Cẩm Vinh hết thảy bình yên vô sự, cũng đã quay về nước cha mẹ Bối gia hai người đều rất vui mừng.

Tuy rằng đối với chuyện Cẩm Vinh bỗng nhiên thành siêu cấp phú hào về nước đầu tư, cả Bối gia đề cảm thấy thực khiếp sợ, nhưng cũng không có tâm tư gì khác. Năm đó một tấm thư trúng tuyển đại học Bắc Bình đã thay đổi vận mệnh cả gia đình, con trai cũng sắp làm giáo sư, nữ nhi cũng sắp bảo vệ thành công luận án tiến sĩ, bọn họ cảm kích Cẩm Vinh, thậm chí ôm tâm thế khiêm tốn không dám thân cận với cô con gái phú hào này.

Đối với tài phú của cô cũng không sinh ra một tia tham lam.

Cẩm Vinh cảm thấy phương thức ở chung như vậy rất tốt, cô cũng nguyện ý trong khả năng cho phép giúp đỡ Bối gia.

Trải qua ba năm nỗ lực, Cẩm Vinh tài sản hơn phân nửa đã chuyển về trong nước, hơn nửa các dự án công ty Cẩm Vinh đang triển khai ở quốc gia đều là phát triển cộng đồng, đồng thời quốc gia đến cuối thập niên 90 cũng đã thành công đàm phán các điều khoản, gia nhập tổ chức kinh tế thế giới, kí kết các hiệp định thương mại toàn cầu, loại bỏ các rào cản mậu dịch gây khó khăn cho quá trình toàn cầu hóa.

"Người tôi bội phục nhất trong lĩnh vực kinh tế, hẳn là Cố Chuẩn, Cố tiên sinh. Là người sớm nhất đưa ra lý luận về kinh tế thị trường xã hội chủ nghĩa, vì kinh tế quốc gia cống hiến vô số, đặt được nhiều thành tựu không thể bác bỏ....

Trên giảng đường trường đại học, nữ nhân trên đài phát biểu, khí tràng cường đại mà ưu nhà, người đã hơn 40 nhưng năm tháng dường như không thể lưu lại một tia dấu vết trên người cô.

Người nhiều lần được mời đến nói chuyện, xí nghiệp gia, tiến sĩ kinh tế Bối Cẩm Vinh đĩnh đạc nói, kết thúc mười phút thoại đàm, sau khi tràng vỗ tay kết thúc, nhanh chóng cùng bảo an rời khỏi hiện trường

Hơn nữa đi cùng Cẩm Vinh còn có Trương Nguyên Nguyên, tiểu nữ hài khi Cẩm Vinh vẫn là thanh niên tri thức ở nhờ Trương gia. nhân sinh đúng là rất kì diệu. Cô gái nhỏ trong tiểu thuyết cũng chỉ là một vài nét mực ngắn ngủi, giờ đã thực sự đến được đại học Bắc Bình, lấy năng lực xuất chúng vào được công ty Cẩm Vinh.

Mà anh trai tiểu Hổ Tử, Trương Vĩnh Nhân, cũng đồng dạng rất xuất sắc, là học sinh của Bối Cẩm Vân.

Đang nói chuyện công ty, Cẩm Vinh bỗng nhiên nói, "Tháng sau tiểu Nguyên sẽ chính thức nhậm chức giám đốc bộ phận khu vực Châu Á đúng không?"

"Đúng vậy, Bối tổng." Trương Nguyên Nguyên ngọt ngào cười, công ty Bối tổng là có quy tắc bất thành văn như vậy, người từng làm tổng thư ký bên cạnh Bối tổng, nếu làm tốt, đến thời điểm nhất định đều sẽ được cô điều đến công ty con làm giám đốc bộ phận, cũng coi như là rèn luyện, cuối cùng xem thành tích để quyết định hướng phát triển tiếp.

Nhìn đi nhìn lại cách thứccó chút giống như bồi dưỡng quan viên thời điểm Cẩm Vinh còn làm hoàng đế, mà Trương Nguyên Nguyên không phải tổng thư kí đầu tiên trải qua quá trình như vậy, cũng không phải là người cuối cùng, nhưng Trương Nguyên Nguyên có tự tin nhất định có thể đảm nhiệm chức vị này.

Trước khi đi Singapore nhậm chức, công ty đều sẽ cho thời gian xử lí tốt công tác ban đầu. Trương Nguyên Nguyên ở tổng công ty bàn giao công việc cho người tiếp nhận công tác thư kí trưởng, rồi trở về quê thăm người nhà.

Trương gia mụ mụ thấy nữ nhi trở về thì cao hứng, cũng nhịn không được lải nhải vài câu nói chuyện kết hôn của con gái, "Chỉ biết làm việc, cũng không suy tính chuyện kết hôn đi."

"Lúc trước mẹ gặp Hướng Phong rồi còn gì?" Trương Nguyên Nguyên thuận miệng nói, Hướng Phong là bạn trai cô, một luật sư, hai năm nay yêu đương, cảm tình cũng không tệ lắm.

"Hai đứa cũng không chịu nhanh chóng cho mẹ bế cháu đi?" Trương gia mụ mụ cũng là kỳ quái, hai đứa đều là cuồng sự nghiệp, mỗi ngày bận rộn, quanh năm suốt tháng cũng không thấy mặt được vài lần, cũng không lo lắng chuyện kết hôn.

"Chúng con có kế hoạch, hiện tại còn không vội." Trương Nguyên Nguyên cười nói.

Trương gia mụ mụ cũng liền lải nhải vài câu mà thôi, rốt cuộc nữ nhi hiện tại sự nghiệp thăng tiến, bà cũng không muốn làm con gái mất hứng, hơn nữa anh trai Nguyên Nguyên ít nhất còn chịu nghe lời, năm kia cho bà một đứa cháu trai, lão nhân gia cũng liền không nóng nảy, chỉ là nữ nhi về nhà, theo thói quen lải nhải một chút mà thôi.

"Hôn nhân đại sự vẫn thận trọng một chút, đầu năm nay kinh tế là phát triển, nhân tâm cũng nóng nảy." Trương gia mụ mụ thở ngắn than dài nói.

Trương Nguyên Nguyên biết mẹ cô đang nói đến ai, còn không phải vị biểu ca Hạ Cửu kia, năm đó đối tượng kết hôn là một cô nương xinh đẹp cần cù cùng thôn, mấy năm nay, biểu ca tâm nhãn linh hoạt lại dám làm ăn, cũng xây dựng được gia nghiệp, không quá mấy năm, tự nhiên lại đòi ly hôn vợ, cưới một cô gái còn nhỏ hơn hắn mười mấy tuổi.

Tuy nói phí phụng dưỡng đều sẽ cho vợ cũ, nhưng hiện tại người ta đều nói Hạ Cửu có mới nới cũ, vứt bỏ người vợ tào khang, người già đều lấy hắn làm điển hình của thói xấu, làm cho Trương gia không tài nào ngẩng đầu lên. Hạ Cửu mấy năm nay cũng không về quê nữa, còn không phải là sợ bị người ở quê chọc vào xương sườn gãy.

* "Tào Khang" được người xưa sử dụng để chỉ một định chế phải đạo, lấy sự hy sinh, chung thủy làm đầu. Người vợ Tào Khang chính là người ở bên chồng lúc khó khăn hoạn nạn, cùng chồng vượt qua mọi thử thách để giữ gìn hạnh phúc gia đình.

Ngày cười tiểu thê tử, Trương Nguyên Nguyên gặp được cô dâu, so với cô còn nhỏ hơn hai tuổi đâu. Cô cũng nhìn ra hai người này tình cảm đúng là rất tốt, nhưng tình người như nước uống, ấm lạnh chỉ có người trong cuộc biết.

Đêm 30 Tết, luôn là ngày quan trọng nhất năm, Cẩm Vinh về Bối gia ăn cơm tất niên, nói cô có việc, người Bối gia cũng không ngại, rốt cuộc địa vị Cẩm Vinh nay khác xưa, giao thừa năm rồi cũng thường được mời tham dự tiệc tối đài truyền hình quốc gia tổ chức.

Nhưng mà, năm nay thì khác, Cẩm Vinh cự tuyệt tất cả các thiếp mời gửi đến.

Ăn cơm xong cũng không ở lại đón thời khắc giao thừa.

Còn mười phút tới thời khắc giao thừa chuyển giao từ thiên niên kỷ này sang một thiên niên kỷ khác, Cẩm Vinh để bảo tiêu bên ngoài, đi tới tháp quan sát cao nhất thành phố, chỉ có nơi này mới có thể ngắm nhìn toàn bộ diện mạo thủ đô.

Trong đêm tối nặng nề, từng tràng pháo hoa nở tưng bừng, một mảnh đỏ rực, chúc mừng tân thiên kỷ đã đến.

Pháo hoa chiếu vào đôi mắt Cẩm Vinh, rực rỡ lấp lánh.

Bên tai như vọng lại từng hồi tiếng chuông đồng hồ ngàn năm...

_____

*Tác giả có lời muốn nói: Chứng kiến con đường quật khởi của một quốc gia trong hơn hai mươi năm nhất định là một loại thể nghiệm làm người khó có thể quên được.

-hoàn thế giới 9-

[26.06.20 kết thúc thế giới thứ chín, 10 000 chữ]

[yêu là phải thể hiện ra, cho nên, các bạn hãy bày tỏ tình iu với editor là tui bằng cách vote và comment nha =))) Thế giới này đủ 200 vote up full thế giới tiếp theo, thế giới thứ 10]