Xuyên Qua Làm Chủ Một Gia Đình

Chương 51: Phiền phức




Lại nói nhị nương biết phu lang mình là cái tính tình gì, chuyện như vậy Lý Thanh sẽ không làm được, còn Trương Tiểu Hoa kia nhị nương khẳng định chuyện này nhất là hắn cố ý, muốn hãm hại phu lang mình, nhị nương làm sao sẽ cho hắn như ý nguyện chứ?

Nhị nương đầu tiên là nắm lấy Lý Thanh, sau đó ôn nhu nói: "Yên tâm đi, có ta ở đây, ta tin tưởng ngươi, "

Lý Thanh thấy nhị nương đối với mình vẫn không thay đổi thì càng cảm động, trong lòng thở phào nhẹ nhõm,

Nghe thấy nhị nương nói như vậy Trương Tiểu Hoa cảm thấy không tốt, nhị nương nói như vậy lẽ nào là tin tưởng Lý Thanh không tin mình, vậy một thân bị giội nước ướt sủng của mình chăng phải vô dụng, hiện tại là buổi sáng, y phục trên người mình đều ướt, gió quét qua thật sự rất lạnh.

Không được, tuyệt đối không được, nhất định phải làm cho nhị nương tin tưởng mình, Trương Tiểu Hoa làm bộ một mặt oan ức nhìn về phía nhị nương: "Nhị tỷ ta biết Lý Thanh là phu lang ngươi, ngươi hướng về hắn là đúng, nhưng lẽ nào oan ức  này ta liền phải nhận? Ô ô, tuy rằng ta không còn thê chủ, thế nhưng các ngươi cũng không cần giày xéo ta như vậy, ô ô, "

Lưu Lý thị nghĩ đến mình lúc trẻ cũng không còn thê chủ, khắp nơi thụ oan ức, nghe thấy Trương Tiểu Hoa nói, lại nhìn Trương Tiểu Hoa một mặt ủy khuất, lại nghĩ tới hai ngày nay Trương Tiểu Hoa chăm sóc mình.

Lưu Lý thị liền trầm giọng nói: "Nhị nương, chuyện này ta tận mắt nhìn thấy còn có thể giả bộ sao, cái phu lang này của ngươi làm sai chuyện, ngươi không chỉ không giáo huấn, chẳng lẽ còn muốn bao che hay sao?"

Nhị nương nghe thấy Lưu Lý thị nói hắn tận mắt nhìn thấy thì không tin, coi như tận mắt nhìn thấy cũng không nhất định là thật sự,

"Cha, Thanh nhi là người nào ngài rõ ràng nhất, hắn làm sao có khả năng làm chuyện như vậy?"

Nghe nhị nương chất vấn, trong lòng Lưu Lý thị cũng hoài nghi, thế nhưng muốn hắn phản bác lời mình tự nói, Lưu Lý thị vẫn cảm thấy mất mặt cho nên chỉ không nói lời nào,

Trương Tiểu Hoa có chút bồn chồn, mình dù sao cũng là lần đầu tiên tới, không so sánh được với Lý Thanh đã ở đây hai năm, nếu như Lưu Lý thị cũng tin tưởng Lý Thanh, vậy mình mãi mãi cũng đừng muốn gả cho Lưu nhị nương,

Nên làm gì? Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ mới có thể làm cho Lưu Lý thị cùng Lưu nhị nương đứng về phía mình đây?

Con mắt Trương Tiểu Hoa hơi chuyển động, sau đó nước mắt rơi như mưa: "Bá phụ cùng nhị tỷ, nhị tỷ phu đừng nóng giận, vì Tiểu Hoa mà để cho các ngươi sinh khí thì không đáng, hôm nay đều là Tiểu Hoa sai, đều là Tiểu Hoa sai, các ngươi không nên tức giận, nếu như vì Tiểu Hoa mà khiến nhà các ngươi không hòa thuận, vậy thì Tiểu Hoa thật có tội, Tiểu Hoa ta hiện tại đi ngay, ta hiện tại đi ngay. " Trương Tiểu Hoa nói liền làm bộ muốn đi ra ngoài.

Lưu Lý thị vốn đang dao động, nhìn thấy hành động của Trương Tiểu Hoa  trong lòng lập tức hướng về Trương Tiểu Hoa, xem Tiểu Hoa thật hiểu chuyện a, đứa bé hiểu chuyện như thế sao lại đi làm chuyện xấu chứ? Nhất định là cái nhị con rể kia của mình bắt nạt Tiểu Hoa, lại sợ bị phạt, muốn cho Tiểu Hoa không nơi nượng tựa chịu oan ức, thực sự là đáng ghét,

Y phục trên người Trương Tiểu Hoa ướt đẫm, trên mặt nước mắt không ngừng, nhìn rất chật vật, khiến tâm Lưu Lý thị cũng không khỏi vì hắn đau lòng, (lúc ông phạt Lý Thanh quỳ trong mưa sao không đau lòng)

Nhị nương thấy Trương Tiểu Hoa miệng đầy lời nói dối, lại ra sức biểu diễn như thế, mà cha mình lại vẫn cứ cổ động, thật khiến người ta không biết nói gì,

Trương Tiểu Hoa làm bộ dáng này không thể nghi ngờ là muốn cho Lưu Lý thị cùng nhị nương đồng tình hắn, đứng về phía hắn, nhìn dáng dấp của Lưu Lý thị đã bị mình thu phục, nhưng xem dáng vẻ của nhị nương làm sao lại không hề có cảm xúc vậy? Là bị chính mình thu phục hay là không thu phục a?

Lý Thanh nhìn bộ dáng này của Trương Tiểu Hoa trong lòng thực sự gấp gáp a, nhưng phải bắt mình cũng làm bộ dáng này mình thật không làm được, hơn nữa nhìn dáng vẻ của công công mình rõ ràng là đã đứng về phía Trương Tiểu Hoa kia rồi.

Bất quá cũng còn tốt, chí ít thê chủ vẫn tin tưởng mình,

"Ai, ngươi đứa nhỏ này thực sự là hiểu chuyện, sao có thể hiện tại lại bỏ đi chứ, chí ít nên đi thay y phục, miễn cho bị nhiễm phong hàn, vậy thì không tốt, " Lưu Lý thị một mặt lo lắng nhìn Trương Tiểu Hoa,

"Ô ô, có câu nói này của bá phụ, Tiểu Hoa có chết cũng chịu, ô ô, "

"Nói nhăng cuội gì đó? Ngươi còn trẻ, tháng ngày còn dài lắm, sao có thể nói cái gì có chết hay không, đến, vào nhà, trước tiên đổi quần áo của bá phụ đi, " nói liền mang theo Trương Tiểu Hoa vào phòng,

Cũng không thèm nhìn tới nhị nương cùng Lý Thanh một cái, nhị nương bất đắc dĩ liếc mắt nhìn, sau đó mới lôi kéo tay Lý Thanh, an ủi: "Đừng để ý, hắn sẽ lập tức đi ngay, chúng ta sau này không cho hắn đến nhà chúng ta, thực sự là một người không bớt việc, "

Nhìn nhị nương tức giận, trong lòng  Lý Thanh có chút cao hứng, không quản lý mình thụ ủy khuất gì, chỉ cần thê chủ tin tưởng mình vậy là được rồi,

Lưu Lam đang chuẩn bị muốn đi bán đồ ăn, vừa nãy vốn muốn đi qua nhưng nhị nương không cho, cho rằng là một chuyện nhỏ không đáng để Lưu Lam cũng đi qua.

Lưu Lam thấy nhị nương lôi kéo Lý Thanh đi ra, vội vàng quan tâm hỏi: "Làm sao? Xảy ra chuyện gì?"

"Không có chuyện gì, yên tâm đi, sắc trời đã không còn sớm, chúng ta cũng nên đi rồi, "

"Ai, được, "

Nhị nương lại không yên lòng căn dặn Lý Thanh: " Trương Tiểu Hoa kia sẽ lập tức đi ngay, còn cha, ngươi trước hết kính trọng đi, ta biết ngươi thụ oan ức, thế nhưng hắn là trưởng bối, "

Lý Thanh cười nói: "Ta biết, "

Nhị nương lúc sắp ra cửa lại không yên lòng đi tìm Lưu Lý thị, căn dặn Lưu Lý thị ngày hôm nay nhất định phải đưa Trương Tiểu Hoa về nhà,

Nghe nhị nương nói vậy Lưu Lý thị rất không cao hứng, làm cái gì vậy? Đuổi người hay sao? Y theo ý tứ của Lưu Lý thị đương nhiên là hi vọng Trương Tiểu Hoa có thể ở lại nhà mình thêm vài ngày, nhưng nhìn nhị nương một mặt ước gì Trương Tiểu Hoa đi nhanh lên, Lưu Lý thị cũng bất đắc dĩ thở dài một hơi, tự nghĩ chuyện kia xem ra vẫn nên để từ từ đi,

Lưu Lý thị cũng có thể thấy nhị nương không thích Trương Tiểu Hoa, thế nhưng Tiểu Hoa này thực sự là một hài tử không tồi, mình rất thích, nhưng không thể làm gì khác hơn là đáp ứng nhị nương hôm nay sẽ đưa Trương Tiểu Hoa về nhà,

Trương Tiểu Hoa ở ngay trong phòng Lưu Lý thị, nhị nương cùng Lưu Lý thị  nói chuyện, Trương Tiểu Hoa ở trên giường Lưu Lý thị nằm, nhị nương không tiện tiến phòng, ngược lại để Trương Tiểu Hoa đem lời nói của nhị nương nghe rõ ràng.

Nhưng càng nghe nhị nương nói, Trương Tiểu Hoa càng sinh khí, hừ, mình có điểm nào không sánh được với hồ ly tinh kia, mình nhưng có thể sinh nữ nhi đấy? Cái kia hồ ly tinh đâu? Nói không chừng đời này cũng không mang thai được.

Thế nhưng hiện tại chủ yếu nhất chính là mình không thể đi, nếu như chính mình đi rồi, sau này mình nhưng không thể tiếp xúc với Lưu nhị nương, không thể khiến Lưu nhị nương yêu thích mình, vậy mình làm sao gả cho nàng đây? Lưu nhị nương không đáp ứng thú mình, mình làm sao có thể gả cho nàng đây, nhưng Lưu Lý thị đã đáp ứng đưa mình đi rồi, mình nên có biện pháp gì mới có thể lưu lại đây,

Lưu lại chẳng những có thể ăn ngon, còn có thể ở tốt, ở nhà mình, nương cùng cha mình đều ghét bỏ mình, trong ngoài dông dài, mình đã sớm thiếu kiên nhẫn, vẫn là ở lại nhà Lưu nhị nương thoải mái, không chỉ không cần làm việc, còn không cần làm cơm, cho nên Trương Tiểu Hoa quyết định nhất định không thể đi.