Xuyên Qua Ngàn Năm Chi Võng Du

Chương 63: Giận rồi đó!




Kế tiếp, lại lục tục bán đấu giá mấy trang bị ta và Ngạo Thiên không cần, khiến cho ta kiếm được một món lớn, mấy thứ này vậy mà khiến ta thu được 3zj578j940y. Mà Ngạo Thiên bán đấu giá những thứ này, cũng khiến hắn buôn lời hơn 1zj. Ta thỏa mãn cùng Ngạo Thiên bọn họ ra khỏi phòng ngầm đấu giá. Ánh trăng làm bạn, ta mang mặt nạ, Ngạo Thiên lãnh khốc, không khó hấp dẫn ánh mắt của chúng người chơi còn đang trong trò chơi, nguyên bản ta còn vì kiếm được món lớn mà tâm tình vui tươi, đột nhiên cảm giác được toàn thân một dòng nước ấm chảy qua, chẳng lẽ là… , ta lập tức được Ngạo Thiên ôm tới khách *** gần nhất, hắn cũng lập tức ôm ta chạy vào. Ta sau khi vào phòng xong, toàn thân đã đau đến nói không ra lời, mà Ngạo Thiên thì cầm khăn mặt, yêu thương thay ta xoa mồ hôi, thời gian còn không lâu lắm, khi cảm giác đau đớn trôi qua, ta thỏa mãn phát hiện, ta lại biến lớn rồi, ta khôi phục bình thường rồi. Hưng phấn thoáng chốc, ta liền nhào tới trên người Ngạo Thiên, nhìn hắn sửng sốt một chút, thì liền phản ứng lại, ha ha nở nụ cười.

Ngô ~~~~~. Ta đang cười vui, đột nhiên thoáng cái bị hôn lấy, đành phải phát sinh một vài thanh âm ê a, biểu thị kháng nghị, nhưng rất nhanh, ta liền hòa tan trong hôn kỹ cao siêu của hắn, đón ý hùa theo động tác của hắn.

Dưới ánh trăng, hình thể hai con người dây dưa với nhau, chặt chẽ liên hệ cùng chỗ. Thời khắc hạnh phúc phủ xuống, vì chúng ta phân ly mà đã quấy rầy bọn họ rồi đi!

【 Được rồi, được rồi, Huy Huy lại thành lớn rồi há! Hắc hắc hắc, 8 quá, người ta kiên quyết không viết H nữa, cho nên, mọi người không cần chờ mong trích đoạn H của Ánh Nguyệt cùng Ngạo Thiên. Nga hohohohohohoho, đã là màu đỏ tím rồi ! ! 】

░↔▒↔▓

“È… … . . . .” Ta trở mình qua, cánh tay rơi vào vị trí Ngạo Thiên ngủ, cảm thấy chỗ ấy trống trơn, hơi mở hai mắt của mình, nhìn chỗ đã sớm không còn bóng người, trong lòng không có lý do mà khổ sở một trận.

Két ~~~~~~.

Nghe thấy tiếng cửa mở rộng, ta vội đem đầu chuyển qua. Liền thấy Ngạo Thiên hai tay bưng một khay đồ ăn thật to, bên trong đầy đồ ăn. Thì ra, thì ra hắn là đi bưng cho ta một chút điểm tâm sáng a!

“Ta tính đến lúc ngươi không sai biệt lắm thì tỉnh dậy, phải đi làm bữa sáng.” Ngạo Thiên đặt khay cơm trên mặt bàn, thấy ta còn nằm trên giường không nhúc nhích chút nào. “Thế nào? Có cần ta giúp ngươi mặc quần áo không?” Nói xong thì cười với ta một cái cười thật là to.

Thấy cái nét cười kia, ta một trận phát lạnh, “Không cần, ta tự tới.” Đừng cho là ta không biết ngươi có cái chủ ý gì, muốn ta mắc lừa? Không có cửa đâu, không, ngay cả cửa sổ cũng không có.

“Há, đáng tiếc thật.” Ngạo Thiên nói xong, còn giả bộ thở dài một tiếng.

“Hừ hừ, ngươi nói, nếu như đám thuộc hạ kia của ngươi thấy cái dáng dấp này, bọn họ sẽ nghĩ thế nào?” Ta xấu xa nói, thật muốn nhìn hắn biến sắc mặt a ~~~~~~~.

“Hừ, bọn họ cảm thấy thế nào?” Ngạo Thiên ngạo khí trừng ta, chẳng mảy may động đậy.

“Hứ.” Đáng tiếc, không nhìn xong biến sắc mặt ôi chao.

Đinh, chúc mừng người chơi Thiên Vũ Huy Ánh Nguyệt, sủng vật Hỏa Vũ lên cấp thành công, trở thành sủng vật đầu tiên tiến hóa thành thần thú, phần thưởng kinh nghiệm 5000000000, tiền tài 10zj500j, danh vọng 10000. Xong sủng vật trang bị thần phượng sáo một bộ. Sắp sửa tiến hành thông cáo thế giới, có ẩn dấu tên gọi không?

“Không.” Dù sao tới lúc đó tất cả mọi người đều đã biết, không có gì ẩn dấu phải ẩn dấu cả, dù sao danh tiếng của ta đủ vang dội rồi, nhiều thêm chút cũng không sao. Cũng may ta sau khi thành lớn, tên lại tự động biến về, không thì một đại nam nhân tên Nguyệt bảo bảo, nghĩ như thế đều một trận ác hàn a!

Thế giới thông cáo: Chúc mừng sủng vật Hỏa Vũ của người chơi Thiên Vũ Huy Ánh Nguyệt lên cấp thành công, trở thành sủng vật đầu tiên tiến hóa thành thần thú, hi vọng mọi người coi đây là mục tiêu, tiếp tục nỗ lực.

Thế giới thông cáo: Chúc mừng sủng vật Hỏa Vũ của người chơi Thiên Vũ Huy Ánh Nguyệt lên cấp thành công, trở thành sủng vật đầu tiên tiến hóa thành thần thú, hi vọng mọi người coi đây là mục tiêu, tiếp tục nỗ lực.

Thế giới thông cáo: Chúc mừng sủng vật Hỏa Vũ của người chơi Thiên Vũ Huy Ánh Nguyệt lên cấp thành công, trở thành sủng vật đầu tiên tiến hóa thành thần thú, hi vọng mọi người coi đây là mục tiêu, tiếp tục nỗ lực.

Thế giới thông cáo: Chúc mừng sủng vật Hỏa Vũ của người chơi Thiên Vũ Huy Ánh Nguyệt lên cấp thành công, trở thành sủng vật đầu tiên tiến hóa thành thần thú, hi vọng mọi người coi đây là mục tiêu, tiếp tục nỗ lực.

Thế giới thông cáo: Chúc mừng sủng vật Hỏa Vũ của người chơi Thiên Vũ Huy Ánh Nguyệt lên cấp thành công, trở thành sủng vật đầu tiên tiến hóa thành thần thú, hi vọng mọi người coi đây là mục tiêu, tiếp tục nỗ lực.

Đinh, chúc mừng người chơi Thiên Vũ Huy Ánh Nguyệt thăng cấp.

Đinh, chúc mừng người chơi Thiên Vũ Huy Ánh Nguyệt thăng cấp.

Đinh, chúc mừng người chơi Thiên Vũ Huy Ánh Nguyệt thăng cấp.

Hắc hắc, liên tiếp thăng ba cấp, goodlucky! Ta bây giờ cấp 171 rồi, thoáng cái đã thành tên thứ ba rồi, tuy rằng chỉ tiến bộ 1 tên. A ha ha ha ha ha ha, phân phối thuộc tính xong, nhìn thông cáo liên tiếp ào ào năm lần, ta vừa ăn bữa sáng, vừa vui vẻ nghĩ tới oanh động bên ngoài. Được rồi, còn có cái gì sủng vật sáo trang kia nhỉ, nhìn cái đồ chơi ấy chút coi.

Mũ Thần Phượng

Sủng vật sáo trang(mũ giáp)

Lực lượng +200

Thể lực +100

Trí tuệ +200

Tinh thần +150

【 thuộc tính sáo trang】

Ma pháp công kích tăng cao 30%

Vật lý công kích tăng cao 20%

Tốc độ bay tăng cao 20%

Lông chim thần phượng

Sủng vật sáo trang(áo choàng)

Lực lượng +200

Thể lực +100

Trí tuệ +200

Tinh thần +150

【 thuộc tính sáo trang】

Ma pháp công kích tăng cao 30%

Vật lý công kích tăng cao 20%

Tốc độ bay tăng cao 20%

Áo giáp Thần Phượng (y phục)

Ma pháp kháng tính +200

Vật lý kháng tính +150

Phòng ngự +150

【 thuộc tính sáo trang】

Ma pháp công kích tăng cao 30%

Vật lý công kích tăng cao 20%

Tốc độ bay tăng cao 20%

Ủng Thần Phượng

Sủng vật sáo trang (giầy)

Lực lượng +200

Thể lực +100

Trí tuệ +200

Tinh thần +150

【 thuộc tính sáo trang】

Ma pháp công kích tăng cao 30%

Vật lý công kích tăng cao 20%

Tốc độ bay tăng cao 20%

Gậy thần Hỏa Minh Thần Phượng

Sủng vật sáo trang(pháp trượng)

Thể lực +100

Trí tuệ +300

Tinh thần +200

Ma pháp công kích nâng cao 20%

【 thuộc tính sáo trang】

Ma pháp công kích tăng cao 30%

Vật lý công kích tăng cao 20%

Tốc độ bay tăng cao 20%

Tình ái Hỏa Minh Thần Phượng

Sủng vật sáo trang (vòng cổ)

Phòng ngự +200

Trí tuệ +200

Tinh thần +150

【 thuộc tính sáo trang】

Ma pháp công kích tăng cao 30%

Vật lý công kích tăng cao 20%

Tốc độ bay tăng cao 20%

A, tất cả đều là đồ tốt a! Ta giám định hoàn tất xong, không khỏi thẳng chảy nước miếng, trang bị trang bị.

Đinh, ngài không phù hợp với yêu cầu trang bị, còn đây là trang bị của sủng vật, người chơi vô pháp sử dụng.

=;=#

Chỉ sủng vật có thể sử dụng!!!!!!!!!! Ta xem quả là muốn khóc, xem được mà không dùng được thật là thống khổ, ta rốt cục cảm thụ được rồi.

“Ánh Nguyệt ~~~~.” Chợt nghe tới tiếng một người nam vang lên, Ngạo Thiên còn chưa kịp ngăn cản lại, ta đã bị bổ nhào xuống đất.

Đau đau đau đau, ta bây giờ duy chỉ cảm giác được chính là, hai mắt tóe sao, đầu ta đau quá à! Vừa bị gục xong, đầu ta cứ vậy mà thẳng tắp rớt đất, hung hăng đập vào mặt đất.

“Ánh Nguyệt, ngươi sao rồi.” Ngạo Thiên khẩn trương chạy vội tới, đem người như kẹo cao su trên người ta kia ném ra thật xa, thay ta xoa đầu.

“Ô ô ô ô, Ánh Nguyệt không cần ta, ô ô ô ô ô ô ô ô ô ô… … … . Một người con trai tóc hồng, chính là người vừa đánh gục ta, khóc rống lên ở xa xa, khiến cho ta thực sự nghĩ rằng mình không cần hắn nữa. Đầu ta lặng lẽ nghiêng về phía Ngạo Thiên, quả nhiên, thấy được ánh mắt nguy hiểm ấy của hắn, a ~~~~~~, ta căn bản không nhận ra người này a~~~~~.

“Cái kia, ngươi, ngươi, ngươi là ai?” Ta cẩn cẩn dực dực hỏi.

“Ô ô ô ô, quả nhiên, quả nhiên Ánh Nguyệt đã quên ta rồi, chúng ta không phải mấy tháng không gặp thôi sao, chỉ mấy tháng a! Ngươi cứ như thế không lương tâm quên mất ta, ô ô ô ô ô ô ô, ngẫm lại lúc ấy chúng ta thân mật hợp tác, đánh ngã bao nhiêu quái vật tà ác, sao có thể cứ như thế mà quên đi sự tồn tại của ta??? Ô ô ô ô ô… … …”

“Ánh Nguyệt ~~~~~~~, ngươi có đúng nên giải thích người này là chuyện gì không a????” Ngạo Thiên tiếng âm trầm ấy vang lên, đông lạnh ta rùng mình một cái, lạnh thật.

“Ta, ta, ta không biết, ô ô ô ô.” Chịu không nổi ánh mắt băng lãnh ấy của Ngạo Thiên, ta cũng chật vật mà khóc lên.

“A, ngươi đồ bại hoại này, vậy mà bắt nạt Ánh Nguyệt của ta, hừ.” Nói xong, một phen lôi ta ra, nhìn chằm chằm vào Ngạo Thiên.

“Ngươi ngươi ngươi ngươi, ngươi thối Ngạo Thiên, cư nhiên không tin ta, ta không để ý tới ngươi nữa, bỏ đi.” Ta một phen đẩy người con trai tóc đỏ kia ra, oan ức liếc Ngạo Thiên bộ dáng lạnh như băng, tức giận liền xông ra ngoài.

“A ~~~~~, Ánh Nguyệt, ngươi chờ một chút a, không cần vứt bỏ ta a ~~~~. Yên tâm, ta nhất định sẽ làm ngươi nhớ tới thời gian ngọt ngào đã trải qua kia, chờ chút a ~~.” Người con trai tóc đỏ kia đắc ý liếc Ngạo Thiên, ra oai đuổi theo.

Ngạo Thiên đáng thương bị tức đến hai tay nắm chặt lại buông lỏng, lỏng rồi lại nắm chặt, cả người phát ra khí lạnh, đủ để đông cứng sinh vật trong phạm vi một mét.