Xuyên Qua Nông Phụ Làm Trù Nương

Chương 113




Nghe Lý Hà Hoa nói vậy, Tiền thợ mộc liền thu tiền đáp: "Vậy được, nếu có vấn đề gì thì tới tìm ta."

Lý Hà Hoa lại cảm tạ lần nữa, sau đó cùng chủ xe và Tiền thợ mộc hợp lực khiêng bàn ghế để lên xe lừa.

Ba người rất nhanh đã khiêng xong bàn ghế, sau khi Lý Hà Hoa từ biệt Tiền thợ mộc, liền ôm tiểu hài tử lên xe lừa đi đến trấn trên.

Sau khi về đến nhà, chủ xe giúp Lý Hà Hoa đem bàn ghế xuống và dọn vào trong viện, Lý Hà Hoa thập phần cảm tạ, liên tục nói cảm ơn, trong lòng nghĩ lần sau nếu có việc cần khuân vác nhất định còn tìm người này.

Lý Hà Hoa đem Thư Lâm ôm đến trên ghế nhà chính, hôn hắn một cái rồi dặn dò: "Bảo bối, đây là chỗ hiện tại của nương đang ở, nhưng mà do nương thuê bởi vì hiện tại nương vẫn chưa có tiền tự mua nhà của chính mình. Nương đang nỗ lực để kiếm tiền, rất nhanh là có thể mua một tòa nhà so với căn này còn tốt hơn, đến lúc đó nương liền đón con tới ở cùng nương, sau đó con còn có thể mời các bạn nhỏ khác về nhà chơi cùng."


Thư Lâm ngoan ngoãn ngồi nghe, đôi mắt đen bóng nhìn Lý Hà Hoa, mắt to chớp chớp.

Lý Hà Hoa sờ sờ đầu hắn: "Được rồi, hiện tại nương phải đi chuẩn bị điểm tâm ngày mai bán. Thư Lâm tự ngồi chơi một lúc được không? Ngoại trừ không thể đi ra ngoài, con có thể tùy tiện chơi trong sân."

Lý Hà Hoa định hôm sau chính thức khai trương quán ăn vặt, vừa hay lúc đó xe đẩy tay cũng có thể đưa tới. Ngày mai nàng muốn sau khi bán xong điểm tâm bắt đầu chuẩn bị nguyên liệu nấu cho quán ăn vặt, chiều nay chỉ làm điểm tâm là được.

Lý Hà Hoa bước chân hướng vào phòng bếp mà đi, kết quả vừa mới đi hai bước ống quần đã bị kéo tại, Lý Hà Hoa ngừng lại cúi đầu liền thấy tiểu hài tử đã từ trên ghế trượt xuống, nắm lấy ống quần nhìn nàng.

Lý Hà Hoa điểm điểm vào cái mũi nhỏ của hắn: "Có phải muốn cùng nương vào phòng bếp không?"


Thư Lâm nghe vậy chớp chớp đôi mắt, đây là ý tứ "Được nha, cùng nương đi phòng bếp thôi."

Lý Hà Hoa ôm tiểu hài tử vào phòng bếp, để trên ghế ở bên cạnh: "Được rồi, con cứ ngồi ở nơi này với nương đi, nương đi làm điểm tâm, làm xong sẽ lại làm cho con sữa đông hai tầng ăn, vừa lúc hôm qua nương mua ít sữa dê để trong giếng lạnh."

Thư Lâm ngoan ngoãn ngồi, đôi mắt nhìn chằm chằm tay Lý Hà Hoa.

Lý Hà Hoa cười khẽ lắc đầu, ở trong cái nhìn chăm chú của tiểu hài tử bắt đầu công việc lu bù. Thư Lâm cùng những tiểu hài tử nhà bình thường không giống nhau, hắn có thể ngồi một chỗ một ngày bất động, cũng có thể nhìn chằm chằm một vật cả ngày không chớp, giống như lúc này, cặp mắt to đen bóng của hắn nhìn chằm chằm vào Lý Hà Hoa, một chút cũng không mất kiên nhẫn, vẫn luôn nghiêm túc nhìn chằm chằm cho đến khi Lý Hà Hoa đem điểm tâm ngày mai muốn bán làm xong.


Lý Hà Hoa vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười đi qua sờ mũi hắn: "Con đó, tiểu hài tử này, làm gì mà yên tĩnh như vậy chứ? Ngồi ở chỗ này nhìn nương hoài không sợ nhàm chán sao?"

Thư Lâm chớp chớp mắt, dường như đang nói một chút cũng không nhàm chán."

"Con đó..." Lý Hà Hoa cười khẽ, xoay người đi lấy sữa dê ở giếng ra: "Vậy bây giờ nương làm cho con món sữa dê đông hai tầng để ăn nha."

Sữa dê là nàng mua của một hán tử bán dê trên trấn, vốn dĩ hán tử kia bán dê, nàng nghĩ sữa dê có giá trị dinh dưỡng cao nên dò hỏi nhà hắn có sữa dê không, hán tử kia nói nhà hắn có rất nhiều sữa dê, mỗi ngày đều uống không hết, vì thế nàng linh cơ vừa động, liền nói với hán tử kia về sau phàm là có sữa dê đều có thể bán cho nàng, một thùng năm văn tiền.

Hán tử kia nghe vậy liền kinh hỉ, sau này cách mấy ngày sẽ đưa đến cho nàng một thùng.
Nhưng mà sữa dê đều có mùi tanh, người bình thường không biết xử lý mà nói sẽ cảm thấy sữa dê rất khó uống.