Xuyên Về Dị Thế Làm Địa Chủ

Chương 11




Sau khi Vạn Xuân Phong về tới nhà, việc hôm nay một chữ cũng không nói với cha mẹ, nhưng tới buổi tối hắn sao cũng không ngủ được.

Vạn Xuân Phong từ nhỏ đã biết hắn muốn kết hôn sinh tử, như vậy cha mẹ mới có ngày lành, chỉ là gần đây hắn mới biết đến chuyện này thôi, cũng không biết chuyện này rốt cuộc có ý nghĩa gì, trước hôm nay hắn cũng không bao giờ nghĩ tới chuyện này đã cách hắn gần như vậy.

Vương Lan Lan lớn hơn hắn một chút, mấy tháng trước mới qua sinh nhật mười sáu tuổi, nàng thỉnh thoảng cũng sẽ nói một ít chuyện trong nhà cho mình nghe, hắn cũng hiểu được người muốn lấy Vương Lan Lan khẳng định phải bỏ ra thật nhiều bạc mới được.

Bởi vì huynh đệ nhà bọn họ nhiều, nhưng chỉ có nàng là nữ nhi, như vậy cũng không có cách nào thay đổi, nếu các huynh đệ khác muốn cưới vợ, nàng chắc chắn sẽ trở thành vật hy sinh.

“Hy vọng Chu mặt rỗ sẽ không đem chuyện này nói ra.” Lại trở mình một cái, Vạn Xuân Phong ở trong lòng thuyết phục mình, hắn cảm thấy Chu mặt rỗ không dám chọc người Vương gia nên mới lén xuống tay với Vương Lan Lan, nếu như thế hắn hẳn là không dám nói ra những chuyện ngày hôm nay, hôm nay hắn cũng không thực hiện được, nếu hắn không đánh đã khai, đến lúc đó huynh đệ Vương gia cũng muốn lột da hắn.

Lại trở mình một cái, Vạn Xuân Phong rốt cục có chút buồn ngủ, nhưng vừa mới nhắm mắt lại trong chốc lát, hắn lại đã tỉnh.

“Ta thì sao, ta muốn kết hôn với ai, trong thôn cũng không có cô nương ta thích.” Thời điểm Vạn Xuân Phong còn nhỏ thật ra có không ít bạn chơi, trong đó có Thạch Đầu cách nhà hắn không xa là chơi vui nhất, nhưng sau khi mười tuổi, người trong nhà Thạch Đầu liền không cho hắn chơi với mình, nói phải tránh hiềm nghi.

Tiểu ca trong thôn rất ít, cô nương tiểu tử lại không đồng ý tiếp xúc với hắn, hắn ngày thường cũng chỉ có thể cùng Lâm Tử chơi với nhau, nhưng Lâm Tử cũng từ từ lớn lên, cũng không cùng chơi với hắn nữa, sau đó chủ động tiếp xúc với hắn cũng chỉ có Vương Lan Lan.

Vạn Xuân Phong rõ ràng nhớ rõ, ngày ấy hắn lên núi kiếm củi, lúc về nhà hắn không cẩn thận bị té ngã, hắn đi đường cảm thấy rất đau, Vương Lan Lan tiến lên liền đem những thứ trên lưng hắn cõng lên, còn đỡ mình đi về nhà, lúc ấy nàng nói, mình là một tiểu ca không cần kiêng dè.

Chính là vì câu không cần kiêng dè kia, Vạn Xuân Phong liền đương nhiên đem người này trở thành bạn bè, đến lúc này tâm tư liền suy nghĩ miên man.

Nửa tỉnh nửa mê qua một đêm, Vạn Xuân Phong mang vẻ mặt mệt mỏi cùng cha mẹ ăn điểm tâm, đợi cho sau khi ăn xong buông bát, mắt thấy cha mẹ muốn đi làm việc, hắn mới nhanh chóng hỏi: “Cha, nương, trước khi các ngươi thành thân có quen biết nhau không? Ngươi là thích nương mới lấy nương sao?” Vạn Xuân Phong rất là hiếu kỳ, cũng thật sự muốn biết chuyện quá khứ của cha mẹ, hắn cảm thấy cha mẹ như vậy cũng rất tốt, nếu tương lai  lấy về một cô nương có thể giống như nương, hắn hẳn là có thể giống như cha đi.

Con trai đột nhiên hỏi vấn đề này, hai vợ chồng liếc nhau, đều cảm thấy con hẳn là nghe được lời hôm qua bọn họ nói.

Có chút dở khóc dở cười, nói đến chuyện trước kia, Vạn nương có chút e lệ nhưng trên mặt cũng tràn đầy hạnh phúc, nàng ho nhẹ hai tiếng nhanh chóng nói: “Tiểu hài tử ngươi hỏi thăm chuyện này làm gì?”

“Nương, các ngươi nói trước cho ta biết được không? Ta thật sự muốn biết.”

“Cũng không phải là chuyện xấu hổ gì, có cái gì mà phải giấu giếm.” Vạn cha là một người nam nhân, da mặt hiển nhiên so với Vạn nương dày hơn, hắn nở nụ cười với thê tử, sờ sờ râu trên cằm mình, vẻ mặt đắc ý hướng con trai nói: “Trước khi thành thân ta đã thấy qua nương ngươi, nếu không sao có thể cưới nàng. Ngày đó ta cùng đại ca cùng nương đi lên trấn trên, ta không cẩn thận làm mất bạc bán dược liệu, nương ngươi nhặt được liền trả cho ta. Lúc ấy ta nghĩ cô nương này thật khờ, nhiều bạc như vậy, làm sao có thể thành thật trả cho người khác, ta cũng không phải chính mắt nhìn thấy nàng nhặt được, nhưng nàng thấy ta hoang mang rối loạn, hỏi vài câu xác định chủ nhân của túi tiền liền dứt khoát cho ta.”

“Haiz, ngươi không biết, nếu ngày đó ta thực đánh mất tiền, nương nhất định sẽ đánh chết ta, nương ngươi chính là ân nhân cứu mạng của ta.”

“Ngươi nói hưu nói vượn cái gì!” nghe trượng phu nói bậy bạ, Vạn nương càng nghe càng không chịu nổi, mình lúc trước coi trọng hắn cũng không phải vì chuyện này, thuần túy cảm thấy người này thành thật bộ dạng lại…. bộ dạng đẹp thôi.

“Cho nên ngươi mới đối với nương tốt như vậy.” thì ra là như vậy. mình hình như không có cơ hội gặp được người như vậy, mình cũng không được ai tới cứu giúp, cha mẹ không giống với mình được.

Hôm nay là ngày rằm, không cần ra cửa làm việc, thế nhưng người một nhà bọn họ cũng có rất nhiều chuyện phải làm.

Vạn nương phải chuẩn bị đồ ăn, hai phụ tử Vạn gia một người cần phải chuẩn bị tiền giấy một người còn phải viết phù tử, chia việc ra làm nên rất nhanh hoàn thành mọi chuyện, thế nhưng mọi người trong thôn phần lớn đều không biết chữ, ngẫu nhiên cũng sẽ có người tới cửa nhờ Vạn cha viết phù tử, cho nên thời điểm giữa trưa Vạn gia rất náo nhiệt.

“Cha, ta đem những thứ này vào trước.” Lúc giữa trưa bàn thờ trong nhà đã được bảy sẵn các loại đồ ăn cùng phù tử đã được viết tốt, Vạn Xuân Phong thấy cha mình đang bận rộn liền muốn đi bày bàn thờ, dù sao vài năm trước hắn đã cùng cha cùng nhau bận rộn, hắn biết làm như thế nào.

Vạn cha cũng muốn đem chuyện từ từ giao cho con trai, từ sau khi hắn không đi học đường nữa, liền cho hắn học quản lý không ít việc trong nhà, khiến cho hắn học từ từ những việc vặt vãnh trong nhà, thế nhưng loại chuyện hiến tế tổ tiên này vẫn là hai cha con cùng nhau làm.

“Các ngươi từ từ, ta lập tức đi ra.”

“Không vội, không vội.” Người trong thôn biết chữ không nhiều lắm, có thể giúp người ta viết phù từ chỉ có bốn năm nhà, người Vạn gia giúp đỡ cũng không cần bọn họ mang đồ vật đến cảm ơn, chỉ là chờ lâu một chút mà thôi, người trong thôn đương nhiên là đồng ý.

Sau khi chuẩn bị thờ cúng xong, chính là cầu nguyện một lát, thời điểm hai phụ tử đi ra ngoài, vừa lúc có nghe được có người nói chuyện của Vương gia cho Vạn nương.

“Chu mặt rỗ kia thật sự là cóc mà còn đòi ăn thịt thiên nga, Vương gia kia tuy rằng đòi lễ hỏi hơi nhiều một chút, nhưng khuê nữ động lòng người nhà người ta cũng rất tốt. bộ dạng Vương Lan Lan kia tươi ngon mọng nước, còn hiểu chuyện nghe lời, hơn nữa huynh đệ nhà nàng tuy rằng nhiều một chút, thế nhưng hết ăn lại nằm thật ra cũng không có, chỉ cần mười năm sau Vương gia khẳng định sẽ tốt lên.”

“Haiz, không biết là ai nói, Chu gia kia không biết là nghĩ như thế nào, con mình mặt rỗ trong nhà cũng chỉ có vài mẫu ruộng, còn dám đi cầu hôn Vương gia, không trách người ta trực tiếp đuổi ra.”

Vừa nghe đến tên hai người, Vạn Xuân Phong liền khẩn trương, hắn không nghĩ Chu mặt rỗ thật sự đi Vương gia cầu hôn, hắn làm sao dám?

“Haiz, nói đến Xuân Phong thật có tiền đồ, ngươi xem chữ này viết thật đẹp. nói ngươi này, Vạn nhị ca, Xuân Phong nhà ngươi không tiếp tục đọc xách, nếu có thể khảo tú tái cũng thật là tốt.” Cũng không biết là thật sự cảm thấy Xuân Phong thông minh, hay là cố ý nịnh hót, nhưng Xuân Phong thật ra hiểu mình, hắn làm sao có khiếu đọc sách, trước kia thời điểm đến trường đều bị phu tử mắng thảm.

“Thúc, ta cũng không có khiếu đọc sách, cha cho ta đi học cũng chỉ muốn ta biết thêm vài chữ, không đến mức bị người bán còn không biết mà thôi.” Coi như là xóa đi chuyện của Vương gia, Xuân Phong không muốn tiếp tục nghe chuyện kia, đợi cho tất cả mọi người trong nhà đều đi rồi, hắn không nghĩ tới cha mẹ mình ngược lại lại nhắc tới.

“Nương, không có, ta cùng Vương Lan Lan không phải như ngươi nghĩ đâu.” Vạn Xuân Phong bất đắc dĩ, hắn không hiểu được, cha mẹ vì sao lại cảm thấy mình thích Vương Lan Lan.

Tuy rằng quan hệ với Vương Lan Lan không tồi, nhưng hắn coi Vương Lan Lan như Lâm Tử như Thạch Đầu, còn những cái khác hắn cũng giống như mọi người, không có gì khác nhau.

Sau bữa cơm chiều, đợi cho sắc trời hơi tối một chút, bọn họ liền muốn đem tiền giấy hôm nay trên bàn thờ đem đi đốt. đợi cho mọi thứ đều đốt xong, liền đóng chặt cửa không hề ra ngoài.

Buổi tối ngày rằm từng nhà sẽ ngủ sớm, sau khi nằm thẳng ở trên giường, trước đây Vạn Xuân Phong tới ngày rằm tự mình đều sợ hãi không ngủ được, đều phải chạy tới ngủ cùng với cha mẹ.

“Ta không sợ.” Trong phòng nơi nơi đều tối đen, chỉ có cửa sổ có một chút ánh trăng chiếu vào. Miệng nói không sợ nhưng Vạn Xuân Phong vẫn đem chăn che lên đỉnh đầu chui vào trong chăn, sau đó nghiêng đầu nhìn vị trí bên cạnh mình, trong lòng yên lặng nghĩ không biết người hai năm sau sẽ ở cùng hắn là ai.

Vương gia thế nhưng chủ động tới cửa nói chuyện hôn nhân của mình cùng Vương Lan Lan, khiến cho Vạn Xuân Phong thế nào cũng không nghĩ tới. thời điểm người nhà Vương gia tới cửa, cha cùng hắn đang chuẩn bị đem bắp sau nhà chuyển vào trong nhà.

Nhìn thấy ánh mắt cha Vương Lan Lan nhìn mình có chút đánh giá, còn có ghét bỏ nhè nhẹ trong mắt, Vạn Xuân Phong đương nhiên là mất hứng, hắn biết Vương cha bất mãn tới cửa, chính là mình là ca nhi có quan hệ gì với hắn? Mình lại không cưới nữ nhi của hắn.

“Chuyện ngày hôm đó chúng ta đều biết. về phần tên súc sinh Chu gia kia Vương gia chúng ta không thể bỏ qua, về phần Xuân Phong…. Xuân Phong cũng là đứa nhỏ tốt, hắn cùng Lan Lan quan hệ cũng tốt, hai đứa cũng xứng đôi, không bằng mau chóng đem chuyện hôn nhân của chúng định xuống, cuối năm liền thành thân đi.” Vương cha đem chuyện hôm qua nói sơ sơ qua, cha mẹ Xuân Phong đều không biết, đương nhiên nghe như lọt trong sương mù, nhưng ý tứ của người ta bọn họ nghe ra, thì ra người nhà Vương gia là tới cửa cầu hôn.

Nhà gái tới cửa cầu hôn chính là chuyện ít càng thêm ít, hai người đều kinh ngạc liếc mắt nhìn con trai mình, trong mắt vừa rõ ràng cũng có vui mừng, mặc kệ nói như thế nào khuê nữ Vương gia thích con trai mình cũng là chuyện tốt.

Ban đầu Vạn nương có chút bài xích chuyện hôn nhân này, nhưng trong tình cảnh này nàng lên tiếng phản đối thì nói không nên lời, hơn nữa nàng đối với Vương Lan Lan cũng không phải thật sự chán ghét chỉ là cảm thấy nhà nàng phức tạp, hiện giờ thấy thái độ nhà người ta đương nhiên là không thể lên tiếng từ chối, cũng đã đồng ý việc hôn nhân này.

Dù sao việc hôn nhân của con trai cũng là chuyện lo lắng trong lòng bọn họ, hiện giờ có thể giải quyết coi như là chuyện tốt đi.

Vạn Xuân Phong quá mực hiểu cha mẹ mình, nhìn bộ dạng của cha mẹ liền biết bọn họ nghĩ cái gì, hắn không thể sốt ruột, hắn từ khi quen biết Vương Lan Lan, không hề nghĩ tới một ngày nào đó sẽ lấy nàng, Vương Lan Lan cũng không nghĩ muốn gả cho hắn, bọn họ chỉ là bạn tốt mà thôi.

“Thúc! Ta cũng hiểu Chu mặt rỗ không xứng với Lan Lan, Lan Lan thông minh xinh đẹp, phu quân của nàng nhất định là một nam tử hán xứng đôi với nàng. Chuyện ngày hôm qua, các người không cần đến cảm ơn riêng với ta, ta cùng Lan Lan là bạn tốt, ta giúp nàng là chuyện đương nhiên.” Cố ý giả vờ nghe không hiểu, Vạn Xuân Phong không muốn trực tiếp từ chối làm người ta nhục nhã, dù sao bọn họ cũng là nhà gái đến cầu thân.

Mặc kệ là cha mẹ Vạn gia hay là người nhà Vương gia đều không nghĩ tới Xuân Phong sẽ nói ra những lời này, bọn họ đều cho rằng Xuân Phong thích Vương Lan Lan.

Cơ bản đã muốn cam chịu, chỉ còn đem việc hôn nhân này nói ra khỏi miệng thế nhưng người lớn hai nhà đều trầm mặc, sau một lúc lâu lão đại Vương gia mới vỗ bàn đứng lên, hung ác quát với Xuân Phong: “Vạn Xuân Phong ngươi có ý gì? Muội muội ta có chỗ nào không xứng với ngươi? Ngươi cũng không nhìn ngươi xem ngươi là đức hạnh gì? Một bộ vai không thể vác tay không thể nâng, ngươi cho ngươi là ai? Nếu không nể mặt cha mẹ ngươi ai có thể để ý tới ngươi!”

“Ngươi nói hưu nói vượn cái gì?!” mình là miễn cưỡng mới có thể đồng ý việc hôn nhân này, hiện giờ con trai ngược lại bị người ta ghét bỏ, Vạn nương đương nhiên liền mặc kệ, trực tiếp không có một chút kiên nhẫn đuổi người ra khỏi cửa.

“Tức chết ta! Hắn nghĩ Vương gia hắn là ai? Có gì đặc biệt hơn người chứ, cô nương tốt hiếm có sao, không phải chỉ có nhà bọn họ mới có!”

“Nương, ngươi tức giận như vậy làm gì? Ta vốn chính là một ca nhi, thân thể không cường tráng như nam nhân bình thường cũng là đương nhiên, ngươi việc gì cùng người khác so đo? Chớ không phải là ngươi cũng ghét bỏ ta?”

“Ngươi đứa nhỏ này, ngươi muốn chọc ta tức chết.” mình đang tức muốn chết, con trai cũng không có bộ dạng tức giận, Vạn nương lập tức cũng không biết có nên tiếp tục tức giận hay không, chỉ có thể giả vờ đánh con trai hai cái, sau đó chuẩn bị thu dọn tâm tình đi làm việc, mắt thấy đã vào thu, nên làm y phục mùa thu cho con trai.

Hai mẹ con không có việc gì, Vạn cha cũng một mình cân nhắc một chuyện. Vẫn muốn cho Xuân Phong cưới vợ sinh con chỉ là tâm nguyện của bọn họ, chỉ là bọn họ đều quên Xuân Phong là tiểu ca nhi, bọn họ cũng chưa hỏi qua hắn, hắn có phải là muốn giống như những ca nhi khác lập gia đình, trong nhà có trụ cột không cần tự mình quan tâm.