Y Đạo Quan Đồ

Chương 515-3: Chém ngựa yêu (3)




Tất cả thường ủy đều cho rằng mình nghe lầm, trước đây hầu như mỗi người đều cho rằng Đỗ Thiên Dã khẳng định sẽ tận lực giữ gìn cho Trương Dương, nhưng thật không ngờ Đỗ Thiên Dã lại đột nhiên biến đổi, không chỉ đánh cho Trương Dương một cái cờ lê, mà còn dùng hết sức và thẳng thắn như vậy, toàn bộ hội trường lặng ngắt, trong lòng đám thường ủy đều lặng lẽ suy nghĩ, Đỗ Thiên Dã rốt cục có ý tứ gì? Trước đó Đỗ Thiên Dã cũng từng dùng qua thủ pháp tương tự, Trương Dương hành hung thương nhân HongKong An Đạt Văn, Đỗ Thiên Dã giận dữ hủy bỏ vị trí phó chủ nhiệm phòng chiêu thương, cũng không lâu sau liền đưa Trương Dương đến Phong Trạch, đảm nhiệm phó thị trưởng Phong Trạch, trong trận gió lốc lần này, lẽ nào ông ta lại giở trò cũ? Chỉ là diễn trò trước mặt người khác?

Đỗ Thiên Dã nói: "Chuyện chỉnh đốn sân bay tạm thời gian cho đồng chí Trường Vũ phụ trách, tôi mong rằng đồng chí Trường Vũ có thể thấu hiểu tinh thần chỉnh đốn và cải cách quán triệt hơn, trong thời gian ngắn nhất làm cho xây dựng sân bay phù hợp với yêu cầu, thông qua nghiệm thu"

Biểu tình trên mặt của Lý Trường Vũ có vẻ phức tạp, chuyện này bây giờ có chút vướng tay vướng chân, Đỗ Thiên Dã giao cho ông, ông muốn không bị người khác quan tâm cũng khó.

Sau khi tan họp, Lý Trường Vũ bước lại chổ của Đỗ Thiên Dã, Đỗ Thiên Dã biết ông ta có chuyện cần nói, nên thấp giọng bảo: "Đến phòng làm việc của tôi nói"

Lý Trường Vũ gật đầu, theo Đỗ Thiên Dã đi vào trong phòng làm việc, Đỗ Thiên Dã nói: "Uống trà Long Tĩnh hay là Thiết Quan Âm?"

Lý Trường Vũ nói "Thiết Quan Âm đi" Từ trước đến giờ ông luôn là một người giữ được bình tĩnh trước cơn giận, ông tin tưởng rằng Đỗ Thiên Dã sẽ không ra đòn sát thủ với Trương Dương một cách đơn giản như vậy, nhất định là phải có cái khó xử bất đắc dĩ nào đó. Lý Trường Vũ cũng không nóng lòng hỏi, ông biết Đỗ Thiên Dã khẳng định sẽ nói nguyên nhân cho ông nghe.

Đỗ Thiên Dã sau khi pha trà xong, ngồi xuống ghế sô pha với Lý Trường Vũ, Đỗ Thiên Dã nói: "Ở đây chỉ có hai chúng ta, có cái gì muốn nói thì cứ nói đi"

Lý Trường Vũ nói: "Cống hiến của Trương Dương trong hạng mục sân bay mới này tất cả mọi người đều nhìn thấy, cho dù muốn truy cứu trách nhiệm của hắn, thì cũng không đến mức một gậy đánh chết hắn được, tôi thấy xử lý hắn như vậy có chút quá nghiêm trọng, Trương Dương dù sao cũng còn trẻ tuổi, cần phải cho hắn một cơ hội"

Đỗ Thiên Dã nói: "Cho hắn cơ hội thế nào?"

"Có thể bắt hắn phụ trách chuyện này, để cho hắn lập công chuộc tội"

Đỗ Thiên Dã nói: "Hắn giải quyết chuyện này không được đâu, nếu như hắn tiếp tục ở cái vị trí ấy, thì sợ rằng lần sau kiểm tra, hạng mục sân bay mới này không chỉ có mười hai chổ vi phạm" Những lời này của Đỗ Thiên Dã tràn ngập thần phần ám chỉ bên trong.

Lý Trường Vũ chấn động trong lòng, ông bỗng nhiên ý thức được cái gì đó, Đỗ Thiên Dã sở dĩ làm ra quyết định chém ngựa yêu chảy nước mắt như vậy là bất đắc dĩ, xem ra lệnh cưỡng chế cải cách và chỉnh đổn sân bay lần này có quan hệ trực tiếp với Trương Dương.

Đỗ Thiên Dã nói: "Tôi cũng thừa nhận thành tích công tác của Trương Dương, thậm chí là tôi cũng không cho rằng sân bay Giang thành không có nhiều chổ phạm quy, nhưng mà nếu như chúng ta cố gắng như vậy, chúng ta can thiệp vào chuyện này, cái làm lỡ chính là thời gian, công trình sân bay không có dư thừa nhiều thời gian cho chúng ta hao phí, đại nghiệp cải cách của ch1ung ta cũng không thể dừng lại dù một chút, thân là cán bộ quốc gia, phải có tinh thần hi sinh, hi sinh chính là tố chất cơ bản nhất của từng người đảng viên"

Lý Trường Vũ nói: "Cho nên ông quyết định hi sinh Trương Dương?"

Đỗ Thiên Dã nói: "Trương Dương thích đứng đầu sóng ngọn gió, tính cách của hắn, năng lực của hắn, quyết định cho hắn thường hay đứng ngay chổ dễ thấy nhất, chỉ là công trình sân bay này không thể náo động, cần phải xây dựng kiên định, hắn là một người khai thác ưu tú, là một người dẫn đầu tích cực hợp cách, nhưng lại không phải là một quản lý tốt, lúc đầu tôi cũng không dự tính đặt hắn ở vị trí chỉ huy sân bay này lâu dài"

Lý Trường Vũ nói: "Ông có suy nghĩ đến cảm thụ của hắn không, có mới nới cũ, cái mùi vị vắt chanh bỏ vỏ này cũng không hơn gì, tuy rằng ông không nghĩ gì hết, nhưng người ta sẽ cho rằng ông là như vậy"

Đỗ Thiên Dã nói: "Tinh tình của hắn quá xúc động, cho dù tôi giải thích, thì hắn cũng không nghe"

Lý Trường Vũ nói: "Quyết định lần này của ông đối với hắn quá tàn khốc, miễn đi tất cả chức vụ hành chính của hắn, Trương Dương là cán bộ do tôi bồi dưỡng lên, tôi vẫn còn chút hiểu biết về hắn, biểu hiện của hắn tuy chẳng hề để ý, nhưng mà lòng dạ thì rất là sâu"

Đỗ Thiên Dã thở dài nói: "Cho nên tôi mới mời cậu đi làm công tác tư tưởng với hắn, chuyệ này đúng là một hành động bất đắc dĩ"

Lý Trường Vũ nói: "Được rồi, tôi sẽ đi nói chuyện với hắn, nhưng mà bí thư Đỗ này, ông để cho tôi đến tiếp nhận chuyện sân bay mới này cũng không thích hợp, lúc trước đều là chủ nhiệm Triệu và Trương Dương chỉ huy, ông ấy quen thuộc tình huống sân bay hơn là tôi"

Đỗ Thiên Dã nói: "Chủ nhiệm Triệu hai tháng nữa là nghỉ hưu rồi, phương thức làm việc của ông ta cậu cũng rõ, chuyện tình cụ thể thì rất ít hỏi, hạng mục sân bay của chúng ta ít nhất cũng kéo dài ba năm, chỉ có cậu làm mới là thích hợp nhất" Ông dừng lại một chút, nói: "Sân bay mới đã vận hành trong quỹ đạo bình thường, tôi không muốn xảy ra thêm chuyện"

Lý Trường Vũ đã rõ ràng ý của Đỗ Thiên Dã, bây giờ chính đàn của Giang thành nhìn như bình tĩnh, nhưng vết rách giữa thị trưởng Tả Viên Triêu và Đỗ Thiên Dã càng ngày càng lớn, nếu như đem hạng mục sân bay này giao cho đám người của Tả Viên Triêu, thì hạng mục sân bay này rất có thể sẽ xảy ra thêm vấn đề mới. Cái Đỗ Thiên Dã cần nhất bây giờ chính là kìm chế thế lực của Tả Viên Triêu, từ các loại an bài của ông, ông đã đem tất cả quyền lực đặt trên người, từ sau khi cạnh tranh chức thị trưởng thất bại, Lý Trường Vũ cũng đã cúi thấp rất nhiều, nhưng không có nghĩa là ông đã mất đi tâm tiến tới, trong lúc Lý Trường Vũ cúi thấp, thì vẫn lặng lẽ hoàn thành việc lột xác chính trị của ông, ông liên tục nghĩ đến quá khứ của mình, ông cảm thấy rằng đấu tranh chính trị tại Giang thành sẽ càng ngày càng trở nên kịch liệt, và địa vị của ông sẽ càng ngày càng trở nên quan trọng.

Lúc Đỗ Thiên Dã và Lý Trường Vũ nói chuyện, thì Tả Viên Triêu, Viên Thành Tích và Tiếu Minh đều đang ở trong phòng làm việc của gã, trong lúc lãnh đạo uống trà nói chuyện, thì đề tài hay nói nhất chính là cục diện trước mắt.

Tiếu Minh gần đây vẫn cúi rất thấp, mấy lần bị Đỗ Thiên Dã làm cho mất mặt ngay trước đám đông, Tiếu Minh đã sinh ra một cảm giác bị vứt bỏ, cũng may là thị trưởng Tả Viên Triêu đối với gã cũng không tồi, đặc biệt gọi gã đến phòng làm việc. Theo Tiếu Minh thấy, Tả Viên Triêu, Viên Thành Tích, Mã Dân Ích là cùng một phe, Đỗ Thiên Dã, Từ Bưu, Vinh Bằng Phi lại là một phe khác, Triệu Dương Lâm là một lão cáo già, lão ta chạy qua chạy lại giữa hai biên giới, bên nào cũng làm, bên nào mà thu được lợi ích lớn nhất thì lão sẽ làm cho bên ấy. Bây giờ thẳng thắn hướng về trận doanh của Đỗ Thiên Dã, một người gần về hưu, tích cực vì con rể Tôn Đông Cường mà chuẩn bị cho hắn đủ vốn liếng chính trị. Còn thường vụ phó thị trưởng Lý Trường Vũ thì luôn giữ khoảng cách nhất định với hai bên, con người này sau khi cạnh tranh chức thị trưởng thất bại với Tả Viên Triệu, cả người tựa hồ như đánh mất nhuệ khí, cao thủ chính trị và cao thủ võ lâm có một điểm giống nhau, mất đi niềm tin, công lực sẽ đại suy giảm, ngay cả Tiếu Minh cũng cho rằng Lý Trường Vũ bây giờ là đang lừa dối sống cho qua ngày.