Y Đạo Quan Đồ

Chương 520-1: Khởi đầu (1)




Trương Dương đến bộ tổ chức sớm năm phút đồng hồ, chỉ là ngồi đợi đến mười một giờ hai mươi, bộ trưởng bộ tổ chức Hà Anh Bồi mới chậm rãi đ vào, thấy Trương Dương, ông mới nhớ ra là đã đáp ứng muốn cùng đi với hắn đến ủy ban thể dục, cười áy náy nói: "Cậu xem trí nhớ của tôi kìa, quên mất chuyện này luôn rồi, xin lỗi, thật sự xin lỗi" Ông ta nói như vậy, làm cho Trương Dương không thể nào nói ngược lại, phải biết rằng người ta dù sao cũng là bộ trưởng bộ tổ chức, còn hắn tuy rằng chuyện cấp chính xử đã được định, nhưng dù sao cũng chưa chứng thực, xem ra con người của Hà Anh Bồi cũng không hề có vẻ kiêu ngạo.

Trương Dương nói:" Không sao cả, hay là buổi chiều chúng ta đi qua?"

Hà Anh Bồi nói: "Kịp mà, mười hai giờ mới tan tầm, ủy ban thể dục cách cũng không xa, đi bộ chừng mười lăm phút là tới. Tiểu Lưu, cậu chuẩn bị xe đi"

Trong lòng Trương Dương nói, chờ ông chuẩn bị xe xong, chỉ sợ là đến giờ tan tầm luôn rồi, hắn liền cười nói: "Hay là ngồi xe của tôi đi, tôi lái xe đến cũng được"

Hà Anh Bồi gật đầu nói: "Cũng tốt, tiết kiệm thời gian, tiểu Lưu, đi theo chúng tôi, cùng nhau qua'

Vì thế bộ trưởng bộ tổ chức Hà Anh Bồi mang theo thư ký Tiểu Lưu lên trên xe tải da của Trương Dương, bộ trưởng vừa ngồi vào liền phát hiện ra cách phối trí của chiếc xe này rất cao, liền tấm tắc khen: "Nhìn không ra, bên trong chiếc xe lại tốt như vậy, còn hơn cả xe xa hoa nữa"

Trương Dương cười nói: "Một người bạn làm giúp tôi, cũng không tốn nhiều tiền" Những lời này đúng là có ý tứ giấu đầu lòi đuôi mà.

Hà Anh Bồi theo thói quen ngồi phía sau xe, làm lãnh đạo thì hầu như chẳng ai có thói quen ngồi cạnh người lái cả, thư ký tiểu Lưu ngồi bên cạnh chỉ đường cho Trương Dương.

Lộ trình đi đến ủy ban thể dục cũng không dài, nhưng mà xe cộ cũng rất đông, trên đường đi còn có thể tùy ý thấy được xe tải vận chuyển đất, làm cho con đường Minh Khê trở thành một đống bụi bậm chồng chất, Trương Dương đóng cửa sổ xe lại, nghe Hà Anh Bồi ngồi phía sau nói: "Con đường này là đi đến công trường xây dựng trung tâm thể dục thể thao, bởi vì đại hội thể dục thể thao sẽ tổ chức tại Nam Tích, cho nên gần đây phải nắm chắc tiến độ của công trình"

Trương Dương gật đầu nói: "Có chút hỗn loạn"

Hà Anh Bồi cười nói: "Không có biện pháp, thành phố cũng đã chỉnh đốn rất nhiều thức, bây giờ tất cả đều phải nhường đường cho xây dựng hết" Lúc nói chuyện thì phía trước đã kẹt xe.

Trương Dương nhìn thời gian một chút, đã là mười một giờ năm mươi rồi, cho dù bây giờ bọn họ có chạy đến chổ ủy ban thể dục đi chăng nữa thì phỏng chừng người ta cũng đã tan tầm. Hắn muốn quay xe trở lại, chỉ là một chiếc xe tải khác đã theo sát phía sau, chiếc xe của Trương Dương bị hai chiếc xe tải kẹp chính giữa, tiến khó mà lùi cũng khó, Trương Dương cười cười bất đắc dĩ, nói: "Bộ trưởng Hà, xem ra chúng ta đi không đúng lúc rồi"

Hà Anh Bồi thở dài, ông cũng không dự kiến là ngày hôm nay lại kẹt xe, xa xa có mấy người cảnh sát giao thông đi đến, Tiểu Lưu liền nói: "Được rồi, cảnh sát giao thông đến, đường sẽ nhanh chóng được giải quyết"

Những cảnh sát giao thông này cũng không nóng lòng giải quyết kẹt xe, mà là vội vàng ghi hóa đơn phạt cho mấy xe vận tải kia, trường hợp này thì Trương Dương đã thấy nhiều lắm rồi, những chiếc xe vận tải này hầu như là đều có chổ vi phạm, chỉ cần cảnh sát giao thông muốn tra, thì chiếc xe nào cũng có thể tìm thấy lỗi cả.

Mấy tên tài xế vội vàng vây lại chổ cảnh sát giao thông, bị cảnh sát giao thông quát cho một tiếng, có người lại vội vàng lấy điện thoại ra, nhìn ra hẳn là đang tìm người.

Một gã cảnh sát giao thông đi đến hướng xe tải da của Trương Dương, hắn nhìn nhìn chiếc xe một chút, gõ cửa sổ xe, Trương Dương hạ cửa sổ xe xuống cười cười.

Tên cảnh sát giao thông kia nói: "Đem bằng lái và chứng minh của anh ra"

Trương Dương phối hợp giao ra, tên cảnh sát giao thông kia nhìn một chút rồi nói: "Anh có biết là đã vi phạm gì không?"

Trương Dương cảm thấy mình hình như chẳng có chổ nào vi phạm cả, cười nói: "Đồng chí cảnh sát, tôi vi phạm ở chổ nào?"

"Chiếc xe của anh bị tình nghi là xe cải trang phi phám, chạy xe đến bãi đậu xe phía trước, giao cho đội cảnh sát giao thông xử lý" Hắn nói xong liền xé hóa đơn phạt đưa cho Trương Dương.

Trương Dương rất là buồn bực, vừa mới đến Nam Tích liền gặp phải chuyện không may, trên xe còn có bộ trưởng bộ tổ chức Hà Anh Bồi nữa chứ.

Hà Anh Bồi thấp giọng nói với tiểu Lưu vài câu, Tiểu Lưu mở cửa xe đi xuống.

Đúng lúc này, một gã đàn ông ục ịch cầm điện thoại đi tới, nói với tên cảnh sát giao thông kia: "Ai phụ trách các người?"

Tên cảnh sát giao thông kia nói: "Chuyện gì?"

"Anh dựa vào cái gì mà bắt xe của tôi?" Khẩu khí của người đàn ông này tương đối cứng rắn.

Tên cảnh sát giao thông liền đáp: "Những chiếc xe tải này đi vào vùng cấm, quá tải nghiêm trọng, rất nhiều chổ bị nghi ngờ là vi phạm"

Người đàn ông ục ịch nói: "Chúng tôi vận chuyển vật liệu cho công trường trung tâm sân thể dục, làm lỡ việc xây dựng trung tâm sân thể dục, trách nhiệm này anh có gánh nổi không?" Hắn ta chỉ vào tên cảnh sát giao thông, nói: "Tôi và cục trưởng Trương của mấy người là bạn tốt, anh lại tự nhiên bắt xe của tôi?" Hắn ta nói xong liền gọi điện thoại, sau khi điện thoại được chuyển, hắn ta liền nói vài câu rồi giao cho tên cảnh sát giao thông kia, tên cảnh sát này cầm lấy điện thoại, có vẻ kinh sợ, sau khi nghe điện thoại xong, liền giao điện thoại lại cho tên ục ịch, rồi lập tức cho mấy chiếc xe tải này đi qua.

Trương Dương nhìn những chiếc xe tải đi qua, rồi nhìn tên cảnh sát giao thông, tên cảnh sát giao thông này đang bị nghẹn một cục tức trong họng, thấy Trương Dương đang nhìn mình, tất cả tức giận liền trút lên đầu của Trương Dương: "Tất cả các người đều xuống xe cho tôi, chiếc xe của các người có vấn đề"

Trương Dương thầm nghĩ tên cảnh sát giao thông này đúng là không may, gặp phải mình thì không còn sao, chỉ là trong xe còn có bộ trưởng bộ tổ chức Hà Anh Bồi đồng chí đang ngồi, Hà Anh Bồi là thành viên thường ủy của thành phố Nam Tích, với năng lực của ông ta muốn đối phó với một cảnh sát giao thông thì căn bản là không cần phải nói.

Thư ký Tiểu Lưu nghe hắn ta nói vậy cũng nổi nóng lên, ngẩng cao mặt, nói với tên cảnh sát giao thông kia: "Anh có biết ai đang ngồi bên trong không? Bộ trưởng Hà của bộ tổ chứ cđấy" Thủ pháp cáo mượn oai hùm này, hầu như tất cả thư ký đều vận dụng rất thuần thục.

Tên cảnh sát giao thông kia lúc này mới biết người ngồi trong xe chính là bộ trưởng Hà của bộ tổ chức thành phố Nam Tích, cái này thì hay rồi, trên trán hắn lập tức chảy ra một đống mồ hôi lạnh, hắn hận không thể tát vào mồm của mình hai cái, nghĩ như thế nào mà lại tự nhiên đi tra chiếc xe này? Mặt của Hà Anh Bồi thường xuyên xuất hiện trên TV, tên cảnh sát giao thông nhìn vào bên trong một chút, biết lời của người ta nói đều là sự thật, dám cản xe của bộ trưởng bộ tổ chức, trừ phi là hết muốn làm việc tại Nam Tích rồi, vội vàng kính lễ một cái, rồi giao tất cả giấy tờ lại cho Trương Dương.

Trương Dương cười cười, hắn cũng không tính toán gì với đám tôm tép này cả, nếu như hắn muốn tính, thì cho dù không cần Hà Anh Bồi, chỉ một cú điện thoại thôi thì Trương Đức Phóng cũng vui vẻ chạy đến, đối với Trương Đức Phóng, Trương Dương vẫn có đủ lòng tin.

Thân phận trong thời đại này cũng là một loại giấy thông hành, thân phận càng cao thì phạm vi thông hành càng lớn, cảnh sát giao thông không chỉ trả lại giấy tờ cho Trương Dương, mà còn chỉ huy những xe khác nhường đường cho xe của Trương Dương.