Y Đạo Quan Đồ

Chương 527-2: Mục tiêu rõ ràng (2)




Lý Hồng Dương nói: "Nghe nói gần đây tài chính của thành phố có chút căng thẳng, đầu tư của cảng nước sâu xuất hiện vấn đề"

Tang Kim Đường nói: "Xây dựng trung tâm thể dục mới không có liên quan gì đến ủy ban thể dục chúng ta cả, bọn họ xây xong thì chúng ta vào đó mà đấu, xây không xong thì dùn sân thể dục cũ mà đấu, dù sao thì thành phố cũng chỉ muốn thành tích hạng ba mà thôi"

Cả một đám đảng viên khi nói về chuyện này đều mang theo một ít tâm tình trong người.

Trương Dương nói: "Mời huấn luyện viên cao cấp, mua thiết bị luyện tập hiện đại, nâng cao trình độ sinh hoạt của vận động viên, tài chính trong phương diện này tôi sẽ phụ trách" Một câu nói làm cho tất cả mọi người sửng sốt, tất cả ánh mắt đều đồng loạt nhìn về hướng Trương Dương, trong đó tràn ngập thành phần nửa tin nửa ngờ.

Trương Dương cười nói: "Thế nào? Không tin tôi? Lúc trước tôi xuất thân từ chiêu thương đấy, chiêu thương dẫn tư là điểm mạnh của tôi"

Đám người này ít nhiều gì cũng đã từng nghe nói về quá khứ của Trương Dương rồi, trong lòng bắt đầu phỏng chừng, hay là thằng nhãi này thật sự có bản lĩnh trong phương diện này?

Trương Dương nói: "Chúng ta phân công sơ bộ một chút, chủ nhiệm Lý xuất thân từ vận động viên, anh hiểu biết nhiều hơn, chúng ta cần cải tiến thiết bị tập luyện ở đây, công tác thống kê tôi giao cho anh, chủ nhiệm Tang phụ trách liên hệ với các huấn luyện viên cao cấp trong nước, nhất là trong các hạng mục chúng ta nhất định phải giành được huy chương vàng, thì càng phải tìm người cao cấp nhất"

Tang Kim Đường nói: "Huấn luyện viên cao cấp thì nhiều, nhưng đáng tiếc là người ta chưa chắc đã chịu đến chổ chúng ta"

Trương Dương nói: "Có tiền có thể sai ma khiến quỷ, bây giờ không có tiền thì không làm được gì cả, ông chỉ cần đi điều tra, điều tra rõ tình huống thu nhập hiện tại của bọn họ, người ta cho mười ngàn, chúng ta cho hai mươi ngàn, tiền lương là tiền lương, lúc đoạt quán quân còn có tiền thưởng, tôi không tin là không mời được huấn luyện viên ưu tú nhất" Hắn lại nói với Tiêu Điều Mẫn: "Chị Tiêu phụ trách liên hệ với các vận động viên Nam Tích, nhất địch phải bảo đảm tất cả vận động viên ưu tú có thể trở về quê nhà để tham gia đại hội thể thao của tỉnh, điều tra tình huống gia đình của bọn họ rõ ràng cho tôi, nếu mà cần thiết, thì phải làm tốt công tác tư tưởng với người nhà của bọn họ"

Về phần Đoạn Kiến Trung, nhiệm vụ mà Trương Dương cho hắn chính là giữ vững kỷ luật của ủy ban thể dục, chỉnh đốn lại bầu không khí của huấn luyện viên và vận động viên, ngày đó trong hội nghị động viên, Trương Dương đã thấy rất rõ biểu hiện ngạo mạn của huấn luyện viên Dương Quảng Chí rồi.

Sau khi phân công nhiệm vụ xong, Trương Dương tuyên bố tan họp, các đảng viên khác cũng không nói gì cả, vì các phương án mà Trương Dương phân bố đều rất hợp lý, nếu như có thể thật sự mời đến huấn luyện viên cao cấp đến đây, mua được thiết bị luyện tập tối tân, khẳng định có tác dụng xúc tiến trình độ thể dục thể thao của Nam Tích bây giờ, nhưng mà tất cả cái này được thành lập trên cơ sở "có tiền", nếu như hắn không có tài chính, thì tất cả sẽ trở thành lời nói suông.

Lúc tan họp, Lý Hồng Dương cũng không lập tức rời đi, mà ở lại nói chuyện với Trương Dương: "Chủ nhiệm Trương, tôi có chuyện muốn thương lượng với cậu một chút"

Trương Dương gật đầu nói: "Chủ nhiệm Lý nói đi"

Lý Hồng Dương nói: "Là như vậy, nếu như nói đến hạng mục thể dục có ưu thế nhất tại Nam Tích chúng ta thì phải kể đến thể thao, huấn luyện viên Dương Quảng Chí có hai người đệ tử trong đội tuyển quốc gia, còn có một đứa con gái trong đội tuyển trẻ quốc gia nữa, trong đại hội lần trước, bao gồm cả đội của tỉnh, huấn luyện Dương có tổng cộng bảy học trò trở về, mà bảy người này trở thành chủ lực mạnh nhất trong đội hình thể thao của Nam Tích chúng ta, trong đại hội thể dục thể thao của tỉnh, ở các hạng mục thể thao, chúng ta đã thu đến sáu huy chương vàng"

Trương Dương bỗng nhiên nhớ đến những lời vừa mới nói trong cuộc họp khi nãy, Nam Tích giành được tổng cộng mười một huy chương vàng trong lần đại hội trước, sáu cái của thể thao, chẳng phải nói là thể thao chiếm hơn phân nửa, là đứa con vàng của Nam Tích sao.

Lý Hồng Dương nói: "Cho nên thái độ của huấn luyện Dương rất quan trọng, lần này tôi sẽ nói chuyện với ông ta, mong rằng ông ta có thể động viên các học trò của mình trở về tham gia, nhưng mà từ thái độ của ông ta mà xem, có chút..."

Trương đại quan nhân nở nụ cười, tiếng cười của hắn đã cắt đứt lời nói của Lý Hồng Dương, Trương Dương nói: "Có phải là huấn luyện Dương không muốn phối hợp với công tác của chúng ta không?"

Lý Hồng Dương nói: "Cái này thì không phải, ông ta nói đến lúc đó còn có các trận đấu quan trọng hơn, chưa chắc đã có thể trở về dự thi, nói chung là không sảng khoái như lần trước"

Trương Dương nói: "Có phải là bởi vì tôi đắc tội ông ta không?"

Lý Hồng Dương cười cười không nói gì cả, thầm nghĩ trong lòng coi như cậu cũng là một người thông minh, lần trước Trương Dương ngay trước mặt nhiều người như vậy đuổi thẳng cổ Dương Quảng Chí ra khỏi hội nghị, con người của Dương Quảng Chí lại cực kỳ trọng sỉ diện, từ trước đến giờ luôn tự nhận là có địa vị cao cả trong giới thể dục Nam Tích, một chủ nhiệm ủy ban thể dục mới đến như Trương Dương lại khiến cho ông ta mất mặt, khó xử. Lúc Lý Hồng Dương đi tìm ông ta để nói chuyện, Dương Quảng Chí có nói rằng, chỉ cần Trương Dương chịu đến nói chuyện với mình, nói rõ hơn là muốn Trương Dương đến xin lỗi. Dương Quảng Chí cũng đã quyết định rồi, nếu như lần này Trương Dương không cúi đầu xin lỗi, thì lần này ông ta cũng tuyệt đối không động viên học trò trở về dự thi.

Lý Hồng Dương tuy rằng không nói rõ, nhưng mà Trương Dương đã đoán được mục đích của Dương Quảng Chí, hắn cười chẳng đáng, nói: "Nếu như ông ta không phân rõ đại cục, nếu như o quan tâm đến vinh dự tập thể của Nam Tích, vậy thì sau này ông ta cũng đừng mơ được lăn lộn trong giới thể dục của Nam Tích, tôi nói được là làm được, chủ nhiệm Lý, ông không ngại chuyển cáo nguyên văn lời nói của tôi cho ông ta biết chứ"

Lý Hồng Dương cũng không ngờ rằng thái độ của Trương Dương lại kiên quyết như vậy, đứng ngơ ngác ra đó trong giây lát.

Trương Dương trở về phòng làm việc, thấy vợ của Thôi Quốc Trụ là Từ Mẫn đứng bên ngoài, trong lòng cũng không thấy gì gọi là sửng sốt cả, không cần hỏi, Từ Mẫn khẳng định là đến vì hắn rồi. Da mặt của Trương đại quan nhân bây giờ đã sớm tu luyện đến mức cầm búa đập vào cũng không mẻ, cười tủm tỉm nói: "Chỉ dâu, chị đến rồi, vừa nãy em đang họp, mau vào trong phòng ngồi"

Vành mắt của Từ Mẫn có chút đỏ lên, bà ta đến tính sổ với Trương Dương đấy chứ, nhưng mà con người của Từ Mẫn kiềm chế quá tốt, vốn muốn nổi giận lên chửi Trương Dương một trận ngay trong ủy ban thể dục này, thậm chí là muốn xông lên đánh cho hắn một bạt tai, giúp cho chồng của mình trút giận, nhưng mà khi đi đến ủy ban thể dục rồi, nhìn thấy Trương Dương, bà ta lại không làm ra loại chuyện đó.

Kiềm chế có đôi khi lại trở thành một sự ràng buộc của con người.