Y Đạo Quan Đồ

Chương 528-1: Quyền tiêu thụ kinh doanh (1)




Quả nhiên không nằm ngoài dự liệu của Từ Quang Nhiên, Trương Dương nói: "Không bột đố gột nên hồ, ủy ban thể dục chúng tôi không có tiền, không có tiền thì không mời được huấn luyện viên cao cấp, không có tiền thì không cách nào mua được thiết bị luyện tập hiện đại, bây giờ tiến độ của trung tâm thể dục mới quá chậm, ngay cả một phòng luyện tập cũng không xây xong, bây giờ đã là thập niên chín mươi rồi, chỉ dựa vào mấy câu khẩu hiệu thôi thì ok thể nào đề cao được thành tích đâu, cần phải luyện tập có khoa học nữa..."

Từ Quang Nhiên cười ha hả nói: "Cậu nói nhiều như vậy cũng chỉ là muốn tiền?"

Trương đại quan nhân cười tủm tỉm gật đầu nói: "Bí thư Từ anh minh"

Từ Quang Nhiên nói:" Tôi nhớ lúc trước cậu từng đảm nhiệm chức chủ nhiệm phòng chiêu thương ở Giang thành sao?"

Trương đại quan nhân sửa lại cho đúng: "Phó chủ nhiệm, tôi chỉ là cấp phó xử, chưa phải là cấp chính" Hắn cũng muốn mượn cơ hội này nhắc nhở Từ Quang Nhiên, mình đã đến Nam Tích vài ngày rồi, mà chuyện cấp chính xử của mình tựa hồ đã bị tổ chức quên mất.

Từ Quang Nhiên là một lão hồ ly, vừa nghe liền biết Trương Dương đang nhắc nhở mình vấn đề cấp chính xử của hắn, trong lòng âm thầm cười, thằng nhóc này dù sao cũng là tuổi trẻ thiếu kiên nhẫn, trong vấn đề cấp chính xử mình đâu có làm khó hắn chi, nếu kết cục đã được định rồi, thì Từ Quang Nhiên cũng không làm những chuyện mượn nước đẩy thuyền làm gì cả, mỉm cười nói:" Bây giờ là chính thức rồi, cấp bậc qua vài ngày nữa sẽ giải quyết"

Trương Dương sau khi có được một viên thuốc an thần này này, liền cười nói: "Cảm ơn bí thư Từ đã coi trọng, sau này tôi nhất định sẽ cúc cung tận tụy mệt cũng không từ cho sự nghiệp thể dục thể thao của Nam Tích"

Từ Quang Nhiên cười ha hả nói: "Không cần khoa trương như vậy, tiểu Trương à, tình trạng tài chính của Nam Tích gần đây cũng không được lạc quan cho lắm, cậu hẳn là có nghe nói một ít tin tức xấu chứ?"

Trong lòng Trương Dương nhất thời cảnh giác, Từ Quang Nhiên nói như vậy, không phải là có chủ ý gì chứ? Có phải là muốn nhờ mình giúp đỡ giải quyết vấn đề tài chính của cảng nước sâu không? Hắn vội vàng n ói: "Tôi vừa mới đến Nam Tích, chuyện của ủy ban thể dục còn lo chưa xong nữa là, tôi làm gì mà lo nhiều việc như vậy được?"

Trương Dương đã quá mẫn cảm rồi, cho dù hắn có chút bản lĩnh chiêu thương dẫn tư, thì Từ Quang Nhiên cũng không dùng hắn đơn giản như vậy, cảng nước sâu là một công trình lớn, Từ Quang Nhiên là bí thư thị ủy, đương nhiên là càng phải thận trọng hơn nữa.

Từ Quang Nhiên nói: "Tiểu Trương, bây giờ tài chính của chính phủ chủ yếu chảy về phía cảng nước sâu và trung tâm thể dục mới, mà chút tài chính này giống như là hạt muối bỏ biển vậy, tôi không nói gạt cậu làm gì, bây giờ những lãnh đạo thành phố chúng tôi cũng đang suy nghĩ biện pháp, tranh thủ sự ủng hộ tài chính của tỉnh"

Trương Dương nói: "Lòng bàn tay hay mu bàn tay cũng đều là thịt, ủy ban thể dục cũng là con của Nam Tích, tài chính của thành phố tốt xấu gì cũng phải cho chúng tôi ké một chút chứ?"

Từ Quang Nhiên nói: "Tôi bảo đảm, chỉ cần tài chính có dư, thì nhất định sẽ ủng hộ cho công tác của ủy ban thể dục bên cậu, nhưng mà trước đó, các cán bộ của ủy ban thể dục cần phải phát huy tính năng động của mình, giải hạn phân ưu cho thành phố. Cậu thông minh như vậy, nhất định là sẽ nghĩ ra biện pháp giải quyết"

Trương Dương đã sớm có chuẩn bị tâm lý về thái độ của Từ Quang Nhiên rồi, hắn cười nói: "Bí thư Từ, tôi không có biện pháp gì hết cả, nếu có biện pháp thì tôi cũng sẽ không đến làm phiền ông đâu"

Từ Quang Nhiên nói: "Như vậy đi, đại hội sang năm của tỉnh vô cùng quan trọng đối với chúng ta, liên quan đến hình tượng và vinh dự của thành phố, trước tiên cho bên cậu hai trăm ngàn, thế nòa? Dù sao thì gần đây tài chính của thành phố cũng khá căng thẳng, cậu cũng cần phải thông cảm cho thành phố"

Tuy rằng Từ Quang Nhiên cho không nhiều, nhưng đã làm cho Trương Dương mừng rỡ, hắn vốn cũng không trông cậy vào việc Từ Quang Nhiên sẽ cho được nhiều, mục đích chân chính của hắn là muốn chính sách, bây giờ Từ Quang Nhiên đã ra tiền rồi, lời nói tiếp theo của Trương đại quan nhân lại không tiện mở miệng.

Từ Quang Nhiên nhìn ra hắn còn có điều muốn nói, liền mỉm cười nói: "Tiểu Trương, còn chuyện gì sao?"

Trương Dương nói: "Bí thư Từ, hai mươi vạn chỉ là muối bỏ biển thôi, cái tôi muốn là biển rộng, mà ông chỉ cho tôi có một ly nước thôi"

Từ Quang Nhiên cười nói: "Nước biển là mặn, còn ly nước tôi cho cậu lại là nước ngọt, đối với người khát khô cổ mà nói, thì cậu nghĩ rằng người đó sẽ chọn biển rộng hay là chọn một ly nước?" Một câu nói thoạt nghe rất là bình thản vô cùng của Từ Quang Nhiên lại lóe lên trí tuệ chính trị cao minh của ông.

Trương Dương nói: "Ly nước tôi cần không phải là để cho mình uống, mà là giải khát cho toàn bộ giới thể dục của Nam Tích"

Từ Quang Nhiên không nhịn được cười rộ lên, nói chuyện với Trương Dương rất là thú vị, ông lắc đầu nói: "Sông lớn không có nước thì sông nhỏ sẽ khô, tôi không có khả năng đem tất cả nước tưới vào trong hệ thống thể dục của cậu được"

Trương Dương nói: "Nếu như vậy, tôi tự mình cầu mưa được không?" Đây mới là mục đích chủ yếu của hắn ngày hôm nay khi đến đây, hắn đã có dự định sơ bộ rồi, nhưng mà làm việc này thì cần có sự cho phép của bí thư thị ủy, kiếm tài trợ từ trước đến giờ luôn là điểm mạnh của Trương đại quan nhân, ủy ban thể dục lại là một cơ quan đặc biệt, mà đại hội lần này lại có ý nghĩa chính trị lớn hơn rất nhiều so với ý nghĩa thương nghiệp, trên thực tế thì đa số hoạt động thể dục trong nước đều không khác gì nhau cho lắm, nếu như Trương đại quan nhân phù phép cho cái đại hội thể dục thể thao lần này có màu sắc của thương nghiệp quá nhiều, thì có thể làm cho mọi chuyện trở nên xấu đi, và có thể khiến cho đám lãnh đạo thành phố bị hắt xì không nhĩ? Trải qua thất bại từ sân bay mới Giang thành đến nay, Trương Dương làm việc đã bắt đầu trở nên cẩn thận hơn nhiều rồi, phong cách làm việc tuy rằng vẫn là dứt khoát dũng cảm tiến tới, nhưng mà trong lòng hắn cũng đã bắt đầu phòng ngừa chu đáo hơn rồi.

Từ Quang Nhiên cũng có hứng thú, nói: "Cậu dự định cầu mưa thế nào?"

Trương Dương nói:" Đưa ánh mắt lên các công ty xí nghiệp trong Nam Tích, phương diện tài trợ, có thể thu được bao nhiêu cứ thu, nếu như ở bên trong không được, thì đưa mắt ra toàn bộ tỉnh, phóng mắt ra khắp nước"

Từ Quang Nhiên cười nói: "Tự mình hóa duyên à"

Trương Dương nói: "Không chỉ có hóa duyên, bây giờ mọi việc đều chú ý một điểm là đôi bên cùng có lợi, không thể cứ đòi người ta cho không được, không ai ngu như vậy hết, không ai muốn bỏ công không ra cả. Tôi chỉ muốn tìm bí thư Từ xin chính sách thôi"

Từ Quang Nhiên nói: "Chính sách gì?"

Trương Dương nói: "Tôi muốn quyền tiêu thụ kinh doanh của đại hội tỉnh lần này"

Từ Quang Nhiên không chỉ một lần nghe qua về danh từ quyền tiêu thụ kinh doanh, nhưng mà quyền tiêu thụ kinh doanh của đại hội tỉnh, có thể có bao nhiêu ý nghĩa? Thế vận hội Olympic ông có biết, á vận hội ông có biết, nhưng mà quyền tiêu thụ kinh doanh của đại hội tỉnh thì có thể khiến cho bao nhiêu thương gia hứng thú? Cho dù có ảnh hưởng, thì phạm vi ảnh hưởng cũng chỉ nằm gói gọn trong tỉnh, nói lời dễ nghe thì là toàn bộ tỉnh nhìn chằm chằm vào, nhưng thật ra dân chúng ngồi trước màn hình TV để xem đại hội tỉnh có được mấy người? Cho đến nay đại hội của tỉnh luôn thiếu đi sự quan tâm, từ khi cải cách mở ra, đại hội thể dục thể thao của tỉnh Bình Hải cũng đã làm không ít lần rồi, chỉ là Từ Quang Nhiên cho đến bây giờ chưa từng nghe nói về một thành phố nào có thể kiếm được tiền từ đại hội tỉnh này cả, ngay cả đài truyền hình cũng không nguyện ý tiếp sóng mấy trận đấu này nữa. Cho dù quảng cáo trong sân thi đấu và quảng cáo trên TV có thể kiếm một ít, nhưng mà cũng không được giá bao nhiêu cả, thậm chí là còn không bằng một cái hội nghị kinh tế nữa. Tuy rằng như vậy, Từ Quang Nhiên vẫn không gật đầu đáp ứng ngay, ông cười nói: "Cậu muốn quyền tiêu thụ kinh doanh bao gồm cái gì? Nói cụ thể một chút"