Y Đạo Quan Đồ

Chương 533-3: Xây tường (3)




Trương Dương ý thức được Từ Quang Nhiên đang không ngừng gia tăng trách nhiệm cho hắn, chung quy có một ngày sẽ hoàn thành một kích trí mệnh của y. Trương Dương nói: "Thị lý không phải đã ký hợp đồng với Thế Kỷ Mới ư?"

Từ Quang Nhiên nói: "Hợp đồng có thể thay đổi, tiến độ thi công của bọn họ khiến tôi rất không hài lòng, có thể suy nghĩ để công ty xây dựng khác gia nhập, xây dựng đồng bộ, cố gắng nửa đầu sang năm hoàn thành toàn bộ công trình trung tâm thể dục mới."

Trương Dương nói: "Chỉ cần thị lý trả thù lao thống khoái, tất cả đều dễ làm thôi."

Từ Quang Nhiên nói: "Tình trạng tài chính của Thị lý hiện tại cậu cũng không phải không biết, Trương Dương, tôi sở dĩ giao chuyện trọng yếu như vậy cho cậu cũng là vì coi trọng năng lực của cậu, chuyện năm đó cậu đặt kế hoạch sây dựng sân bay mới Giang Thành mọi người đều biết, bản sự chiêu thương dẫn tư của cậu là quá rõ ràng, tin rằng lần này cậu cũng sẽ không khiến tôi thất vọng."

Trương Dương trong lòng thầm nghĩ, Từ Quang Nhiên à Từ Quang Nhiên, ông là muốn đào một cái lỗ to để tôi nhảy vào.

Từ Quang Nhiên mỉm cười nhìn nhìn, thầm nghĩ trong lòng: "Thằng nhóc, mày không phải là thích nhảy ư? Ta để mày chính thức nhảy cho tao xem, muốn chọc giận tao à, muốn đùn đẩy trách nhiệm à, không có cửa đâu, mày không phải là muốn quyền lực ư? Tao cấp cho mày đây, không tin không đè chết được mày."

Trương Dương nói: "Bí thư Từ, tôi sợ tôi không lo được nhiều chuyện như vậy."

Từ Quang Nhiên cười nói: "Đừng khiêm nhường, nhân lúc còn trẻ tuổi làm chút chuyện cho nhân dân đi, thành tích trước đây của cậu tôi đã nhìn thấy rồi, hi vọng cậu ở Nam Tích có thể làm ra nhiều chuyện hơn so với ở Giang Thành, thân là lãnh đạo của cậu, trách nhiệm của tôi chính là kích phát tiềm năng của các cậu, để cậu có bao nhiêu sức thì sử dụng ra hết bấy nhiêu sức."

Trương Dương nửa nói đùa: "Bí thư Từ, ngài thâm quá rồi!"

Từ Quang Nhiên mỉm cười nói: "Muốn trống vang phải dùng dùi to mà gõ, làm cho tốt vào, tôi rất xem trọng cậu đó."

Trương Dương nói: "Muốn bắt ngựa chạy nhưng lại không cho ngựa ăn no, người làm lãnh đạo các ông đều như vậy."

Từ Quang Nhiên cười ha ha nói: "Chờ cậu lên tới vị trí của tôi rồi, cậu cũng sẽ đối đãi với cấp dưới như vậy, tiểu Trương à, chuyện trung tâm thể dục mới tôi đã suy nghĩ kỹ rồi, sẽ sửa lại hợp đồng lúc trước, để công ty xây dựng Thế Kỷ Mới tiếp tục chịu trách nhiệm xây dựng sân thể dục chính, dưới tiền để đảm bảo chất lượng thi công, nắm tốt chuyện này, còn những sân khác và cảnh quan bên ngoài thì có thể tiến hành đấu thầu một lần nữa, tôi giao tất cả những quyền lực này cho cậu."

Từ Quang Nhiên đã nói tới nước này, đã không còn đường cho Trương Dương cự tuyệt nữa rồi. Trương Dương cuối cùng cũng hiểu, kế hoạch mình chọc giận Từ Quang Nhiên coi như xôi hỏng bỏng không rồi, Từ Quang Nhiên đào cho hắn một cái hố to, thuận nước đẩy thuyền đẩy hắn xuống, vận hội tỉnh nếu làm thành công thì còn dễ nói, nếu xảy ra vấn đề, người đầu tiên mà Từ Quang Nhiên lôi ra trách tội sẽ là hắn.

Trương đại quan nhân là người có gan đối diện với hiện thực, nếu biết đã không có đường lui, hắn sẽ biết khó mà lên, tự tìm ra một con đường, chỉ cần chuyện mà Trương đại quan nhân muốn làm, không có gì là không làm được.

Lúc Trương Dương rời khỏi thị ủy, ở bãi đỗ xe gặp Từ Quang Lợi cũng vừa dừng xe, Từ Quang Lợi và Trương Dương nhìn nhau, không ai nói gì, Từ Quang Lợi hiện tại đối với Trương Dương có thể nói là hận thấu xương, ngay cả cả chào hỏi cũng không muốn.

Biểu hiện của Trương Dương lúc này lại khá rộng rãi, chủ động chào Từ Quang Lợi: "Từ tổng, đến tìm bí thư Từ à?"

Từ Quang Lợi lạnh lùng ừ một tiếng.

Trương Dương nói: "Đi mau đi, bí thư Từ muốn tìm ông có chuyện quan trọng đấy.

Từ Quang Lợi không biết Trương Dương nói những lời này là có ý gì, mang theo vẻ mê hoặc đi tới văn phòng của bí thư thị ủy. Từ Quang Lợi trước khi gặp đại ca y, ngàn vạn lần không ngờ rằng đại ca gọi y tới đây là để nói với y rằng muốn thay đổi hợp đồng xây dựng trung tâm thể dục mới.

Từ Quang Lợi lớn tiếng nói: "Vì sao?"

Từ Quang Nhiên lạnh lùng nói: "Vì sao ư? Cậu còn không biết xấu hổ mà hỏi vì sao à? Cậu nhìn tiến độ công trình của mình xem, còn không tới một năm nữa mà sân vận động chính còn chưa xây xong, thế lắp đặt thiết bị hậu kỳ thì làm thế nào?"

Từ Quang Lợi nói: "Đại ca, tài chính thị lý không theo kịp, giữa đường xảy ra chút vấn đề, cho nên mới chậm trễ, có điều em đảm bảo trước tháng chín có thể hoàn công toàn bộ."

Từ Quang Nhiên nói: "Ai biết được cậu sau này có để xảy ra vấn đề gì không? Trên hợp đồng đã viết rõ ràng rồi, trước tháng mười một năm sau phải hoàn công, cậu căn bản là không làm kịp."

Từ Quang lợi nói: "Em có thể án chiếu theo hợp đồng mà bồi thường!"

Từ Quang Nhiên nói: "Bồi thường thì có ích lợi gì? Làm chậm trễ tiến độ sân thể dục, cậu gánh được trách nhiệm này không? Làm ăn thì đừng có tham quá, tôi hiện tại nhìn rõ rồi, cậu căn bản là không có thực lực lo công trình lớn như vậy, miễng cưỡng ngồi tiếp đối với cậu cũng không có ích lợi gì, hiện tại cậu chuyên tâm làm cho tốt công trình sân vận động chính đi, tiền tuy kiếm ít một chút, nhưng dẫu sao cũng không phải chịu mạo hiểm lớn." Từ Quang Nhiên nghĩ vô cùng chu toàn, với tiến độ trước mắt của công ty xây dựng Thế Kỷ Mới, căn bản không thể hoàn công theo kỳ hạn của hợp đồng, nếu không thể bàn giao công trình. Khẳng định sẽ có người lấy việc này ra để chọc ngoáy, lúc trước là nhờ có ý nên Từ Quang Lợi mới có thể nhận thầu hạng mục trung tâm thể dục mới, người khác sẽ nói y dùng người không khách quan, sẽ nói y chiếu cố người nhà, không xảy ra chuyện gì thì thôi, nhưng nếu xảy ra chuyện rồi, tất cả những điều này sẽ trở thành lý do để công kích y.

Từ Quang Nhiên dự kiến trước những ảnh hưởng không tốt do chuyện này mang lại, y phải giải quyết ẩn hoạn này trước khi vấn đề lớn ra, thay đổi hợp đồng, ngoài mặt thì là khiến em trai gặp tổn thất, nhưng thật ra lại là bảo hộ y, cũng là bảo hộ chính mình. Đồng thời bảo hộ được phía mình lại có thể đẩy trách nhiệm này cho Trương Dương, nếu như Trương Dương không làm được chuyện này, mình sẽ có đủ lý do để tiến hành trừng phạt hắn, ở Nam Tích, Từ Quang Nhiên có thể cho người khác nắm quyền lực, cũng có thể trong một đêm thu hồi lại toàn bộ quyền lực, lời nói của y có quyền tuyệt đối.

Những gì mà Từ Quang Nhiên nghĩ, Từ Quang Lợi không hiểu được, y cho rằng đại ca của mình là dưới áp lực của Trương Dương nên lựa chọn nhún nhường, Từ Quang Lợi giận dữ nói: "Đại ca, anh là bí thư thị ủy, Trương Dương hắn chỉ là một thằng trẻ con nhảy nhót lung tung, em thật sự không hiểu, anh cố kỵ cái gì? Hắn tối hôm qua ở trước cửa lớn công trình của em xây nhà, ở mặt ngoài là nhằm vào em, nhưng trên thực tế là không nể mặt anh, y căn bản không quan tâm tới vị bí thư thị ủy là anh, anh chẳng những không ra mặt trừng phạt hắn, ngược lại còn bảo em đổi cửa, đại ca, chuyện này sẽ thành trò cười cho người ta mỗi lúc rỗi rãi nói chuyện."

Từ Quang Nhiên nói: "Tôi giao quyền chỉ huy xây dựng trung tâm thể dục mới giao cho Trương Dương, về sau hắn chính là lãnh đạo thượng cấp của cậu."

Từ Quang Lợi lớn tiếng nói: "Hắn xứng sao? Chỉ là một tên lưu manh mà thôi, không biết kiếp trước tu được gì mà có thể ngồi lên vị trí hiện tại. Đại ca, anh không thể thả lỏng hắn như vậy được, anh càng nể mặt hắn, hắn càng không biết trời cao đất rộng là gì.

Từ Quang Nhiên nói: "Đủ rồi, cậu đừng có cả ngày chỉ biết bới móc khuyết điểm của người ta, cậu hãy nhìn lại chính mình đi, tôi có cho cậu cơ hội không? Công trình Trung tâm thể dục mới lớn như vậy tôi cũng giao cho cậu, cậu nhìn lại xem hiện tại cậu làm thành cái gì? Toàn bộ Nam Tích, ai chẳng biết cậu là em trai tôi, tôi là bí thư thị ủy thành phố Nam Tích, Nam Tích có bao nhiêu ánh mắt đang nhìn tôi, cậu là em trai của tôi, cậu cũng bị chú ý như vậy, cho nên cậu phải làm tốt công trình, để người khác thấy là cậu thực sự có thực lực này chứ không phải là nhờ tôi mà nhận được công trình, nhưng cậu lại làm ngược lại, không những không khiến tôi mở mày mở mặt mà ngược lại còn khiến tôi mất mặt, cậu cả ngày nói tôi phải tin cậu, nhưng cậu có tư cách gì để tôi tin cậu? Tiếp tục giao công trình cho cậu làm, tới khi vận hội tỉnh bắt đầu chỉ sợ là ngay cả khán đài cũng chưa có, công trình hình tượng của chính phủ không phải là chuyện đùa, làm công trình khác, cậu sai hẹn cùng lắm là bồi thường chút tiền, nhưng loại công trình này nếu cậu làm không kịp sẽ phải gánh trách nhiệm lớn, đừng cảm thấy tôi là anh hai của cậu thì có thể bảo vệ được cậu, Quang Lợi, cậu tỉnh lại đi, mắt đừng có chỉ nhìn chằm chằm vào tiền, phải biết cách nhìn về phía trước, chỉ có nhìn xa thì sinh ý mới có thể càng làm càng lớn, làm người, làm sinh ý hay làm quan kỳ thực đều phải theo đạo lý này, người không lo xa thì tất gặp phiền gần!"

Từ Quang Lợi nghe xong những lời này, cả người như quả bóng xì hơi, một lúc sau mới nói: "Anh, nhưng tên hỗn đản Trương Dương đó quá ngông ngênh, anh hoàn toàn có thể không dùng hắn mà!"

Từ Quang Nhiên nói: "Hắn không phải thấy mình có năng lực ư? Tôi sẽ cho hắn một cơ hội để thể hiện, nếu hắn thật sự không có bản sự đó thì lần này tự chuốc lấy nhục thôi."