Y Đạo Quan Đồ

Chương 534-4: Xâu thịt (4)




Trần Hạo nói: "Cái này không phải gọi là bản lĩnh, gọi là âm mưu quỷ kế, căn bản là đập tường đông xây tường tây, hắn lấy tiền của cảng nước sâu ra ngoài, dùng vào trung tâm thể dục mới, vấn đề của hắn được giải quyết, lỗ thủng của cảng nước sâu chúng ta thì càng ngày càng lớn, thanh niên bây giờ không có cái nhìn về đại cục chút nào, chỉ biết lo về lợi ích bản thân, liều mạng tranh thủ lợi thế chính trị, không biết nhìn nhận vấn đề toàn cục" Ông ta càng nói càng giận, đến nổi mặt cũng đỏ bừng lên, gần đây Trần Hạo quả thật là nghẹn đến sắp chết rồi, vấn đề tài chính của cảng nước sâu sắp làm ông gục ngã, thật ra ông cũng rõ ràng, cho dù Lương Thành Long và Kiều Bằng Cử có bỏ tiền ra, thì người ta cũng không đầu tư vào cảng nước sâu nữa, hiện giờ có rất nhiều người đang ôm thái độ quan sát, hai nhà đầu tư lớn của cảng nước sâu xảy ra vấn đề, tập đoàn Tinh Nguyệt thì đang một lần nữa lên kế hoạch đầu tư lại cho cảng nước sâu, còn Hà Trường An thì tuyệt tình hơn, giống như là bốc hơi khỏi nhân gian vậy, Trần Hạo làm sao mà không gấp cho được chứ? Bây giờ thấy Trương Dương lấy được tiền, ông ta muốn đả kích Trương Dương một chút, cũng là vì muốn giảm bớt trách nhiệm của bản thân, ý là muốn để cho mọi người nhìn thấy, tôi không phải là không có năng lực làm tốt cảng nước sâu, mà là bây giờ bị người nhà giành mất chén cơm thôi.

Thị trưởng Hạ Bá Đạt ho khan một tiếng, thu hút tất cả lực chú ý của mọi người về hướng bên này, sau đó chậm rãi nói: "Thật ra cũng không thể nào nói như vậy được, công trình cảng nước sâu quan trọng, đại hội tỉnh cũng quan trọng, liên quan đến hình tượng của thành phố Nam Tích của chúng ta, hơn nữa so với công trình cảng nước sau thì đại hội tỉnh sẽ tổ chức vào sang năm, đã là chuyện nước đến chân rồi. Đều là chuyện của mình, thì còn phân nặng phân nhẹ cái gì nữa"

Trần Hạo nghe Hạ Bá Đạt nói như vậy, cũng nhận thấy hành động biểu hiện vừa rồi của mình cũng hơi quá mức, ông thở dài nói: "Tôi cũng không phải muốn nói đại hội tỉnh không quan trọng, chỉ là tôi cảm thấy rằng cách làm của cán bộ trẻ tuổi Trương Dương này không được tốt, nếu như tất cả cán bộ chúng ta đều làm như vậy, đập bên này xây bên kia, thì còn làm công tác gì nữa?"

Bộ trưởng tổ chức Hà Anh Bồi nói: "Hẳn là không nghiêm trọng như vậy, loại thương nhân như Lương Thành Long và Kiều Bằng Cử, cho dù bọn họ không đầu tư vào trong trung tâm thể dục mới, thì cũng không dễ dàng lấy tiền ra đầu tư vào trong cảng nước sâu, tất cả mọi người đều biết tài chính của cảng nước sâu gần đây xảy ra một ít vấn đề, rất nhiều thương nhân đang quan sát, tiểu Trương có thể thuyết phục bọn họ đầu tư xây dựng trung tâm thể dục mới, tôi thấy là chuyện tốt mới đúng"

Trần Hạo nói: "Tôi vẫn kiên trì quan điểm của tôi, tôi cho rằng loại hành vi của hắn không đáng để khen thưởng"

Bí thư thị ủy Từ Quang Nhiên nãy giờ không nói gì đã lên tiếng: "Mọi người thảo luận rất kịch liệt, nhưng câu nói của lão Hạ vẫn là đúng nhất, công trình cảng nước sâu quan trọng, đại hội tỉnh cũng quan trọng, sở dĩ tôi giao một chuyện quan trọng như xây dựng trung tâm thể dục mới cho Trương Dương, cũng là nhìn trúng năng lực của hắn"

Bàn tay đang cầm tách trà của Hạ Bá Đạt bỗng nhiên căng thẳng, ý nghĩa bao hàm trong lời nói của Từ Quang Nhiên rất là phức tạp, ông ta nói cho một người biết, là ông ta đã liệu trước hết rồi, bất luận thành tích gì do Trương Dương đạt được đều là do ông ta dự kiến trước cả rồi. Hạ Bá Đạt đương nhiên có nghe qua những xích mích của Trương Dương và Từ Quang Nhiên, ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê, theo ông thấy, Từ Quang Nhiên đang từng bước đẩy Trương Dương vào trong hố lửa, Trương Dương chỉ cần hơi vô ý một chút thì sẽ thua toàn bộ.

Còn Trương Dương tựa hồ là một đấu sĩ trời sinh vậy, mặc dù trong hoàn cảnh chính trị như vậy vẫn biểu hiện ra sức chiến đấu sung mãn, hắn ta hẳn là muốn thông qua đại hội tỉnh lần này để chứng minh cho mọi người thấy năng lực của mình vậy.

Từ Quang Nhiên nói: "Công trình cảng nước sâu gặp khó khăn, tôi tin tưởng chỉ là tạm thời thôi, ưu thế của Nam Tích chúng ta vẫn còn đó, chỉ cần là thương nhân tinh mắt thì sẽ thấy được tương lai rộng mở của chúng ta, bọn họ sẽ không bỏ qua cơ hội phát triển này. Chúng ta lúc nào cũng phải giữ được tinh thần lạc quan của chủ nghĩa xã hội, Trương Dương là một cán bộ trẻ tuổi, trên người có khuyết điểm là điều không thể tránh khỏi, nhưng mà chúng ta cũng có thể thấy được ưu điểm của hắn, tận lực khích lệ hắn để hắn phát huy những ưu điểm này ra, để cho sự nhiệt tình công tác của hắn hóa thành động lực và năng lực, hết lòng làm việc cho Nam Tích" Từ Quang Nhiên dừng lại cũng rất là hợp thời, sau đó mới nói tiếp: "Đầu tư vào cảng nước sâu, đầu tư vào trung tâm thể dục mới, đều là đầu tư vào Nam Tích cả, chỉ cần là đầu tư cho Nam Tích, có lợi cho sự phát triển của Nam Tích, đều là bạn của Nam Tích chúng ta, chúng ta đều phải hoan nghênh"

Lời nói của Từ Quang Nhiên đã được đáp lại bằng tiếng vỗ tay, cũng không nhiệt liệt cho lắm, bởi vì các thường ủy đều rất rõ ràng, tình hình của Nam Tích gần đây cũng không được tốt lắm, không có chuyện gì đáng để kích động cả.

Biểu tình trên mặt của Từ Quang Nhiên tuy rằng hài lòng, nhưng mà trong lòng ông rất khó chịu, ông giao quyền xây dựng trung tâm thể dục mới cho Trương Dương, bên Trương Dương lại lôi Kiều Bằng Cử vào cuộc, có Kiều Bằng Cử tham dự, thì chuyện này liền trở nên phức tạp hơn nhiều, Từ Quang Nhiên đương nhiên rõ ràng mục đích làm vậy của Trương Dương, hắn ta đang làm tăng thêm gánh nặng cho ông, và lựa chọn đường lui cho mình, để tránh bị làm khó dễ.

Bộ trưởng tuyên truyền Lương Tùng nói: "Tôi nghe tiểu Trương nói chuẩn bị làm vận chuyển ngọc đuốc..."

Ông ta còn chưa nói hết lời thì đã bị Trần Hạo cắt lời, Trần Hạo làm ra vẻ chẳng đáng, nói: "Thanh niên bây giờ làm việc gì cũng thích náo động cả, chỉ được cái vẻ bề ngoài hào nhoáng, cái gì mà vận chuyển ngọn đuốc chứ, có ý nghĩa sao?"

Nửa câu nói còn lại của Lương Tùng đã làm cho Trần Hạo phải trừng to mắt há to mồm ra, Lương Tùng nói: "Nghe nói bí thư Kiều đã đáp ứng làm người chạy đầu tiên"

Biểu tình trên mặt của Trần Hạo trở nên cổ quái dị thường, vừa mới cách đây một giây, ông ta còn tỏ vẻ phản đối kiên quyết, chỉ là nghe xong lời của Lương Tùng liền sửng sờ ra luôn, cái này giống như là bị hố to vậy, mà cái hố này là do ông ta tự mình đào ra chứ chẳng ai đào giùm cả.

Các thường ủy ở đây thấy được hình dạng của Trần Hạo, đều không nhịn được cười, chỉ là cảm thấy rằng nếu cười ra thì đúng là không cho Trần Hạo mặt mũi, vì thế cả đám đều nhịn rất là cực khổ.

Từ Quang Nhiên thầm thở dài một hơi, Trần Hạo này tuy rằng lớn tuổi hơn Thường Lăng Không, nhưng mà đạo hạnh lại kém hơn Thường Lăng Không rất nhiều, trên chính trị cũng cần ngộ tính, mà ngộ tính chính trị của Trần Hạo thì đúng là không đáng kể, Từ Quang Nhiên lại nghĩ đến Trương Dương, thằng nhóc này đang suy nghĩ hết mọi biện pháp để chống lại ông, bí thư tỉnh ủy Kiều Chấn Lương đã đáp ứng là người chạy ngọn đuốc đầu tiên, Nam Tích là chủ nhà, mình lại là bí thư thị ủy của Nam Tích, đến lúc đó khẳng định là cần phải làm gương cho binh sĩ rồi. Từ Quang Nhiên mỉm cười nói: "Xem ra từ hôm nay trở đi tôi cũng phải tăng mạnh rèn luyện rồi, muốn làm người chuyển lửa thì không có sức khỏe là không được"

Lương Tùng không mất thời cơ nịnh vào một câu: "Người chạy đầu tiên của Nam Tích chúng ta khẳng định là bí thư Từ"

Hạ Bá Đạt nâng tách trà lên uống một ngụm, ông cảm thấy rằng giữa Từ Quang Nhiên và Trương Dương đang nổi lên một trận giông bão, chẳng biết vì sao ông lại bỗng nhiên nghĩ đến một câu nói, kiến càng lay cổ thụ, với cấp bậc của Trương Dương bây giờ mà muốn chống lại bí thư thị ủy Từ Quang Nhiên, có phải là có chút không biết lượng sức hay không? Nhưng mà bây giờ xem ra, Trương Dương không chỉ không xui xẻo, mà còn có xu thế kiếm được lợi thế cho mình, nhưng cái này đã đi ngược lại với con đường làm quan trong quá khứ của Hạ Bá Đạt, vì lẽ nào trong quan trường cũng có thể làm như vậy sao?