Y Đạo Quan Đồ

Chương 535-3: Chinese kungfu (3)




Mọi người cùng nhau vỗ tay, còn Từ Quang Lợi nghe thấy Lương Thành Long đã kiếm được một trăm triệu tài chính, trong lòng thật sự là hâm mộ đến cực điểm luôn, mà gã ta cũng lưu ý đến lời nói của Lương Thành Long, trước khi đại hội tỉnh khai mạc sẽ hoàn thành tất cả các công trình, lẽ nào nói, Trương Dương cho hắn ba tháng thư thả sao? Những bí ẩn này chỉ có thể chờ về sau giải quyết thôi.

Trong cuộc họp, Trương Dương đưa ra vấn đề phân chia phạm vi công trường của hai bên khi mà tập đoàn Phong Dụ tiến vào, biểu hiện của Từ Quang Lợi coi như là phối hợp, trước đó gã đã vấp ngã một lần ngay trước mặt của Trương Dương rồi, bây giờ Trương Dương lại có được quyền chỉ huy xây dựng trung tâm thể dục mới, chống đối với Trương Dương, hoàn toàn là tự mình chuốc lấy khổ, sở dĩ Từ Quang Lợi nén giận còn có một nguyên nhan quan trọng khác, đó chính là đại ca Từ Quang Nhiên đã không còn cho gã sự ủng hộ mạnh mẽ nữa, hay là gã nên thật sự đem hết tất cả tinh lực để lao đầu vào xây dựng công trình sân thể dục chủ nhĩ?

Sau khi cuộc họp cùng ngày chấm dứt, Trương Dương và Lương Thành Long cùng ngồi chung một chiếc xe trở về Đông Giang, Lương Thành Long trở về Đông Giang là vì mời dự họp công ty, an bài công tác tiếp theo, còn Trương Dương đi đến Đông Giang là vì để đón một người, được xưng là băng công chúa trong giới thể dục, Quan Chỉ Tình.

Ngồi phía sau chiếc BMWs của Lương Thành Long, Trương Dương móc một cuốn tạp chí ra, trên bìa là ảnh chụp của Quan Chỉ Tình.

Lương Thành Long quay đầu lại, nhìn thoáng lên hình bìa rồi nói: "Cô gái này cũng không tồi, tướng mạo vóc người đều là hạng nhất"

Trương Dương cười nói: "Bậy bạ, con người của cậu đúng là bậy bạ, dùng ánh mắt đen tối của cậu để nhìn người khác"

Lương Thành Long cười ha hả nói: "Tôi chỉ nói sự thật thôi, Quan Chỉ Tình đấy, Thanh Hồng đặc biệt thích xem cô ta thi đấu, tôi lại không có hứng thú gì với cái trò khiêu vũ trên băng này, đều là do Thanh Hồng lôi tôi đi cả, coi đi coi lại, nên tôi nhận ra thôi, nhưng mà hình như cô ta là người nước Mỹ, đại biểu cho nước Mỹ để tham gia thi đấu"

Trương Dương nói: "Người Nam Tích"

Lương Thành Long nghe vậy liền sửng sốt, nhìn thoáng qua cuốn tạp chí rồi nói: "Người Nam Tích?"

Trương Dương nói:" Nguyên quán Nam Tích, tôi dự định mời cô ta đến làm đại sứ hình tượng cho đại hội tỉnh lần này"

Lương Thành Long cười cười nói: "Cậu có lầm không vậy? Người ta là quán quân thế giới đó, có thể coi trọng đại hội tỉnh của chúng ta sao?"

Trương Dương nói: "Chỉ là mời cô ta làm đại sứ hình tượng thôi, tăng mạnh lực ảnh hưởng đến một chút, cũng không phải là mời cô ta thi đấu cái gì cả"

Lương Thành Long nói: "Đại hội tỉnh cũng không có nhiều hạng mục đến vậy đâu"

Trương Dương nói: "Tôi cũng không phải là muốn cô ta thi đấu gì cả, chỉ là muốn mượn danh tiếng của cô ta. Tối nay tám giờ cô ta sẽ đến Đông Giang, chiếc BMWs của cậu cho tôi mượn nha, tôi đến sân bay đón cô ta"

Lương Thành Long gật đầu nói: "Không thành vấn đề..." Nói xong hắn chợt nhớ ra một việc: "Vậy còn biệt thự của tôi?"

Trương Dương cười nói: "Tôi còn cần dùng thêm hai ngày"

Lương Thành Long mắng: "Càng lúc càng thấy cậu giống một tham quan rồi, nhà ở xe cộ đều thành của cậu"

Trương đại quan nhân cười cười: "Cũng may là tôi không có mượn vợ của cậu"

Lương Thành Long giả bộ tức giận nói: "Cậu dám"

Nhắc đến chuyện này, Trương Dương chợt nhớ đến quan hệ của Lương Thành Long và Lâm Thanh Hồng, liền thấp giọng nói: "Hai vợ chồng cậu thế nào rồi? Còn đang chiến tranh lạnh sao?"

Lương Thành Long thở dài nói: "Cô ấy có sự nghiệp của cô ấy, tôi có sinh ý của tôi, mấy hôm không gặp mặt rồi, cô ấy muốn ly hôn, tôi thì không đồng ý, gần đây cô ấy không gặp tôi, cũng không có nhắc với tôi nữa, nhưng mà tôi cảm thấy càng ngày càng xa lạ, lúc trước còn gọi điện chửi ầm ỹ vài câu, bây giờ thì ngay cả điện thoại cũng lười gọi"

"Cậu vẫn chưa thu xếp xong chuyện này sao?"

Lương Thành Long nói: "Làm gì có tâm tình đó, gần đây tôi một lòng vì sự nghiệp, à đúng rồi, dạo này bình thường tôi hay xem kinh phật, cậu không biết đấy thôi, tôi sắp ngộ ra rồi"

Trương Dương không nhịn được, chế nhạo: "Ngộ cái rắm, một chút trình độ của cậu, tôi thấy chẳng có thay đổi gì đâu, sớm muộn gì cũng sẽ chứng nào tật đó thôi"

Lương Thành Long nói: "Con người làm chuyện gì cũng đều có thể hình thành thói quen, chơi đùa lâu ngày cũng có thể thành thói quen, tôi không phải là không thương Thanh Hồng, chỉ là không thể nhịn được"

Trương Dương bật cười ha hả, về điểm này thì hắn cũng có chổ giống với Lương Thành Long, chỉ là Lương Thành Long lại không thể nào làm tốt chuyện này giống như hắn được.

Lương Thành Long nói: "Con người mà, không có trí nhớ, vết sẹo vừa lành liền quên đau, cậu ngàn vạn lần đừng học theo tôi"

Trương Dương nói: "Tôi chưa có kết hôn, muốn học theo cậu cũng không được"

Lương Thành Long nói: "Nếu như có thể đi ngược thời gian lại, tôi sẽ không kết hôn đâu, kết hôn rồi thì phải vác trách nhiệm trên lưng, một người có lòng trách nhiệm sống trên đời này, quả thật rất là vất vả"

Bởi vì máy bay đến muộn, cho nên Trương Dương đợi ở sân bay Đông Giang đến gần chín giờ hai mươi, thì mới nhìn thấy Quan Chỉ Tình mặc một bộ đồ màu đen đi ra từ cửa sân bay, tuy rằng Quan Chỉ Tình đã che giấu rất tốt, nhưng mà dáng người hấp dẫn của cô ta vừa xuất hiện trong đám đông đã lập tức thu hút ánh mắt của Trương Dương rồi, bên cạnh Quan Chỉ Tình còn có một nam một nữ, nữ là người hoa, bộ dạng cũng xinh xắn lanh lợi, là người đại diện của Quan Chỉ Tình, cũng là chị họ của cô ấy, Tào Mễ Lỵ, còn nam là người tóc vàng mắt xanh, dáng người cao lớn, tay mang hành lý, đi đường để lộ ra khí phách hiên ngang hùng dũng oai vệ, người này chính là vị hôn phu của Tào Mễ Lỵ, Stephen.

Quan Chỉ Tình tuy rằng là quán quân thế giới, nhưng mà tính tình của cô ấy tương đối quái gở, mỗi lần về nước đều rất kín đáo, cũng không hề thông báo hay liên hệ với giới thể dục cũng như truyền thông trong nước, cho nên đều là lặng lẽ đến và lặng lẽ đi, Stephen và Tào Mễ Lỵ mượn cơ hội lần này để cùng cô ấy về Trung Quốc du ngoạn một phen.

Trương Dương mang một bó hoa tươi ra, dù sao thì cũng đại biểu cho giới thể dục Nam Tích, không thể keo kiệt được, đối phương lại là quán quân thế giới, ngôi sao trong giới băng tuyết, tặng hoa hẳn là cần thiết rồi.

Trương Dương đi thẳng đến hướng của Quan Chỉ Tình, cầm bó hoa tươi trong tay đưa về hướng Quan Chỉ Tình, mỉm cười lễ phép nói: "Quan tiểu tỷ, hoan nghênh cô trở về"

Quan Chỉ Tình sửng sốt một chút, cô căn bản không nghĩ rằng sẽ có người ra đón, càng không ngờ rằng người này lại tặng hoa cho mình, cô nhẹ giọng dùng tiếng Anh đáp lại: "Xin lỗi, anh nhận lầm người rồi" Quan Chỉ Tình cũng không nhận lấy bó hoa của Trương Dương, mà xoay người bỏ đi.

Trương Dương tuy rằng đã tiếp xúc với tiếng Anh được một ít, nhưng mà trình độ thì vẫn không được tốt lắm, hắn kiên nhẫn đuổi theo, cười nói: "Quan tiểu tỷ, cô không cần khẩn trương, tôi là bạn của Hải Lan, người dẫn chương trình Không Vệ ở Hong Kong, trước đó tôi đã nhờ cô ấy liên hệ với cô rồi, không có ác ý"

Quan Chỉ Tình dừng chân lại, lần này cô dùng tiếng Trung rất rõ ràng để nói với Trương Dương: "Xin lỗi tiên sinh, tôi nghĩ anh thật sự nhận lầm người rồi"

Trương Dương đang muốn nói cái gì đó, thì Stephen đã bước lên phía trước, hung hăng đẩy vai của Trương Dương một cái, gào lên: "Cút ra!"