Y Đạo Quan Đồ

Chương 537-3: Có việc muốn nhờ (3)




Đinh Triệu Dũng và Viên Ba đều nở nụ cười, hai người không rõ Trương Dương và Lương Thành Long đang nói chuyện gì cả, hỏi qua mới biết được đầu đuôi thế nào.

Đinh Triệu Dũng nói: "Trong nước cũng có nhiều vận động viên nổi tiếng, căn bản là không cần tìm vận động viên nước ngoài, làm đại sứ hình tượng cái gì, căn bản là uổng phí công phu"

Viên Ba lại nói: "Thời đại bây giờ không giống đâu, chuyện gì cũng cần chú ý đến hiệu ứng của người nổi tiếng cả, mượn Vọng Giang lâu của tôi mà nói, ngoài sảnh treo không ít ảnh chụp của tôi và người nổi tiếng, vô hình chung đã trở thành một loại tuyên truyền, người khác thấy có nhiều người nổi tiếng đến ăn, sẽ cảm thấy những người nổi tiếng có chú ý đến Vọng Giang lâu, chứng minh rằng đẳng cấp của nó không tồi, người trong nước chúng ta có tâm lý theo đám đông rất mạnh, thấy người khác làm gì bọn họ liền làm cái đó, Sau khi cải cách mở ra, quảng cáo hầu như là không còn dùng được nữa, cậu đi làm quảng cáo, người khác sẽ cảm thấy rằng có phải là đồ của cậu không được tốt hay không? Cậu không bán được nên mới đi quảng cáo, nhưng mà bây giờ, thứ gì mà không gào to thét lớn chứ, tục ngữ nói, rượu ngon còn sợ hẻm sâu nữa, cậu không gào lên thì ai mà biết? Tôi tán thành cách làm của Trương Dương, Quan Chỉ Tình đích thật là một vận động viên ưu tú có lực ảnh hưởng mạnh, vận động viên đẳng cấp thế giới có quê quán Bình Hải không được nhiều lắm, Trương Dương có chủ ý với cô ấy cũng rất là chính xác, nếu như lần này cô ấy trở thành đại sứ hình tượng cho đại hội lần này, khẳng định là sẽ tạo thành hiệu ứng oanh động"

Lương Thành Long nói: "Lời tuy nói là như vậy, nhưng mà người ta không có đáp ứng, bây giờ là thời đại nào rồi, làm cái gì cũng cần hai bên phải tình nguyện, cô ta không muốn, Trương Dương cũng không thể nào bắt ép cô ta làm cái đại sứ hình tượng này được? Hơn nữa, người ta bây giờ là người Hoa quốc tịch Mỹ, thủ đoạn hành chính của quốc gia chúng ta cũng không thể làm được gì cô ta cả"

Trương Dương nói: "Quên đi, không đề cập đến chuyện này, tôi cũng không phải là một tên ăn xin, mọi người uống rượu đi"

Mọi người đồng thời nâng ly rượu lên, Trương Dương lại nghĩ đến chuyện Nhâm Văn Bân nhờ hắn tối qua, Lương Thành Long nghe xong, cũng gật đầu nói: "Chuyện này tôi cũng đang muốn đề cập với cậu đây, khi tôi tiếp nhận công trình trung tâm thể dục xong, mới phát hiện ra bản vẽ quy hoạch lúc trước và công trình thực tế không phù hợp"

Trương Dương sửng sốt một chút, chuyện này hắn chưa từng nghe nói qua.

Lương Thành Long nói: "Lúc trước những bản vẽ quy hoạch mà tôi xem tại Nam Tích đều là bản mới gần đây cả, khi tôi trở về Đông Giang, lấy ra bản vẽ cũ, mới phát hiện ra đã có rất nhiều chổ thay đổi, diện tích của công viên thể dục đã thu nhỏ lại, xung quanh trung tâm thể dục, gần đây đã xây dựng không ít kiến trúc, lúc trước vì vấn đề này mà trung tâm thể dục đã bồi thường không ít tiền rồi"

Trương Dương nói: "cậu muốn nói cho tôi biết cái gì?"

Lương Thành Long nói: "Lúc phá bỏ và di dời đi thì tôi không có chứng kiến, tôi hoài nghi bên trong có tồn tại vấn đề, có người đã sớm biết được kế hoạch xây dựng trung tâm thể dục mới, cho nên đã đột kích xây nhà, dùng thủ pháp này để lấy bồi thường của chính phủ, loại thủ đoạn này cũng không có gì mới lạ, trong ngành kiến trúc rất là bình thường"

Trương Dương nói: "Cái này chính là đập phá bức tường của chủ nghĩa khoa học xã hội"

Lương Thành Long cười nói: "Loại chuyện này vốn không có gì đáng trách cả, mặc dù là dân chúng bình thường khi nghe nói chính phủ sẽ phá bỏ nhà và di dời, cũng sẽ lập tức xây nhà lên thôi, ai mà không muốn được bồi thường nhiều một chút chứ, tính người là vậy rồi, tôi nhớ kỹ lúc trước còn ở Đông giang, có ruộng đồng của một người nông dân bị trưng dụng, bởi vì lúc đó có quy định là một thân cây sẽ bồi thường bao nhiêu tiền, khi chúng tôi đến thăm hiện trường, phát hiện ra người nông dân kia đã trồng rậm rạp cây nhỏ trên hai mẫu đất bị trưng dụng ấy, không dám nói khoa trương, nhưng mà khoảng cách giữa hai cây với nhau, ngay cả bàn tay của tôi còn không chen vào được"

Mọi người trên bàn bị câu chuyện của Lương Thành Long làm cho chọc cười.

Đinh Triệu Dũng nói: "Nông dân cũng không dễ dàng, cậu trưng dụng đất của người ta, người ta sau này ăn bằng cái gì? Chính phủ bồi thường cũng có giới hạn, miệng ăn núi lở cũng không phải biện pháp"

Lương Thành Long nói: "Tôi cũng không nói là không đáng đồng tình, vô luận là nông dân hay thị dân, bọn họ lợi dụng một chút trí tuệ nhỏ để tranh thủ thêm nhiều tiền bồi thường cũng không có gì cả. Cái tôi phản cảm nhất chính là hành vi của thương nhân, bọn họ nhận được tin tức sớm, biết được quy hoạch của chính phủ, lợi dụng các loại phương pháp để thu lợi"

Trương Dương nói: "Những tòa kiến trúc phạm pháp trên mảnh đất quy hoạch của trung tâm thể dục mới có nhiều không?"

Lương Thành Long nói: "Không ít, đều là những vấn đề cũ cả, cậu không đề cập đến chuyện này, tôi cũng sẽ tìm cậu mà nói, không giải quyết được những kiến trúc phạm luật này, thì tiến độ công trình không cách nào nhanh lên được!"

Trương Dương nói: "Tôi còn tưởng rằng chỉ có tôi dám xây nhà trái phép ở chổ người ta, không ngờ còn có người làm trước cả tôi nữa"

Lương Thành Long nói: "Tôi mặc kệ người khác, cậu kêu tôi làm tốt trung tâm thể dục mới này, thì phải giúp tôi giải quyết cản trở, giúp tôi thanh lý sạch sẽ tất cả những kiến trúc trái phép trong phạm vi quy hoạch, nếu không thì tôi cũng bó tay thôi"

Trương Dương nói: "Uy hiếp tôi à"

Lương Thành Long nói: "Tôi không có ý đó, chỉ là đem khó khăn thực tế ra nói với cậu một tiếng thôi, lần này tôi thảo luận với người trong công ty không được lạc quan cho lắm, rất nhiều người tỏ vẻ không hiểu về việc tôi đầu tư vào công trình trung tâm thể dục mới này, nói trắng ra là, vẫn là vấn đề tài chính, trong vòng một năm nay tập đoàn Phong Dụ chúng tôi đã tiếp nhận rất nhiều công trình, tài chính đang dần trở thành vấn đề lớn"

Trương Dương nói: "Như vậy là thế nào? Vậy năm chục triệu của cậu là không có?"

Lương Thành Long nói: "Tiền không phải là vấn đề, chỉ là..." Hắn dừn gla5i một chút, trên mặt có chút lúng túng: "Tôi sợ phải đi tìm Thanh Hồng"

Mọi người trên bàn bật cười, Đinh Triệu Dũng nói: "Tên nhóc, cậu muốn mượn cơ hội lôi kéo lại với Lâm Thanh Hồng đó sao"

Lương Thành Long nói: "Không phải, thật sự không phải, lần này tôi không phải là không còn cách nào sao? Người ta nói một ngày vợ chồng trăm ngày ân, cô ấy có thể cho Trần Thiệu Bân mượn tám triệu để đầu tư cổ phiếu, bây giờ tôi gặp phải khó khăn, cô ấy không thể bỏ mặt tôi được đúng không?"

Trương Dương cười nói: " Sao tôi nghe thế nào cũng có mùi dấm chua ở đây vậy nhĩ? Cậu hình như vẫn còn có chút oán niệm với Trần Thiệu Bân"

Lương Thành Long nói: "Không phải như vậy, lần trước ở Nam Quốc Sơn Trang không phải đã nói rõ rồi sao, cả đời người có thể có được một vài tri kỷ cũng không dễ dàng rồi, trải qua nhiều chuyện như vậy, trong lòng tôi đã rất rõ ràng"

Đinh Triệu Dũng nói: "Đều đã là người lớn hết rồi, tu trăm năm mới có thể ngồi cùng thuyền, tu ngàn năm mới được nằm chung giường, tôi thấy hai người nên thừa cơ hội này nói chuyện với nhau, có thể bỏ qua thì bỏ qua, có thể hàn gắn thì hàn gắn, tôi thấy không ai hợp nhau như hai người đâu"

Nhắc đến sinh hoạt hôn nhân, Lương Thành Long nhất thời thấy phiền muộn, hắn nâng ly rượu lên nói: "Con người có đôi khi cũng có lúc không được hài lòng đẹp ý!"

Viên Ba nói: "Đó là bởi vì trong lòng cậu không biết thỏa mãn, người thấy đủ thường sống vui, cậu vĩnh viễn không bao giờ thấy đủ cho nên vĩnh viễn không bao giờ thấy được hài lòng đẹp ý!"