Y Đạo Quan Đồ

Chương 539-4: Cầu vượt ánh trăng (4)




Hoắc Đình Sơn cũng là một lão bánh quẩy trong chính trị, cười nói: "Chủ nhiệm Trương đâu cần phải nói những lời này, chúng ta đều là đơn vị anh em, có gì cần thì cứ việc nói, chỉ cần tôi có thể làm được thì nhất định sẽ làm hết sức, tuyệt đối không ra sức khước từ" Hoắc Đình Sơn nói rất sảng khoái, nhưng torng lòng lại không nghĩ vậy, việc nhỏ đương nhiên là không thành vấn đề, nhưng nếu như Trương Dương đưa ra chuyện gì đó vướng tay vướng chân, thì ông khẳng định là không hỗ trợ.

Trương Dương nói: "Cục trưởng Hoắc, bản vẽ quy hoạch lúc đầu của trung tâm thể dục mới ông hẳn là có chứ"

Hoắc Đình Sơn gật đầu, nơi này là cục quy hoặc, những cái này vốn nằm trong phạm trù phân công quản lý của ông, Hoắc Đình Sơn cười hỏi: "Có vấn đề gì sao?"

Trương Dương nói: "Là như vậy, bên nhận thầu của trung tâm thể dục mới phản ánh với tôi, đất dùng quy hoạch của trung tâm thể dục mới bị chiếm dụng phi pháp nghiêm trọng, trong phạm vi quy hoạch, có rất nhiều kiến trúc trái phép"

Hoắc Đình Sơn nói: "Hình như là có loại hiện tượng này, nhưng mà hẳn là không nghiêm trọng đâu, trước khi công trình triển khai đã tiến hành công tác thanh lý, nếu không sẽ không khởi công thuận lợi"

Trương Dương nói: "Tôi đã đi thăm dò thực địa, tính toán sơ bộ một chút, những kiến trúc trái phép liên quan có đến hai mươi ba hộ, tổng cộng là hơn bảy ngàn mét vuông, bởi vậy mà đã có bảy mẫu đất bị chiếm dụng phi pháp"

Hoắc Đình Sơn cười nói: "Không có khả năng nghiêm trọng như vậy, chủ nhiệm Trương thật sự đã thăm dò thực địa sao?"

Trương Dương lấy ra những tấm ảnh chụp đặt lên trên bàn làm việc của Hoắc Đình Sơn: "Những cái này đều là ảnh chụp của các kiến trúc trái phép"

Hoắc Đình Sơn nhìn thấy những tấm ảnh, im lặng không nói, ông cầm lấy cẩn thận nhìn, sau khi xem xong tất cả mới bỏ ảnh xuống, nói: "Quy hoạch và xây dựng thực tế là hai khái niệm khác nhau, có đôi khi cũng phải suy nghĩ đến tình huống thực tế"

Trương Dương nói: "Nói như vậy thì quy hoạch chẳng phải trở thành lời nói suông hay sao?"

Hoắc Đình Sơn thở dài nói: "Chủ nhiệm Trương, những tình huống mà cậu phản ảnh ít nhiều gì tôi cũng có nghe nói qua, nhưng mà không phải thứ mà cục quy hoạch chúng tôi có thể thay đổi, vấn đề xây dựng trái phép này hẳn là do bên cục xây dựng thành phố phụ trách" Ông ta thấy Trương Dương nhắm chuyện này không tha, lập tức bắt đầu trốn tránh trách nhiệm, phương pháp trốn tránh trách nhiệm thông thường nhất trong quan trường chính là đá bóng, đừng tưởng chỉ có cầu thủ mới có trình độ đá bóng, trình độ đá bóng của quan viên trong nước cũng thuộc hàng hạng nhất thế giới đấy.

Trương Dương cũng đã có chuẩn bị tâm lý đối với cách làm đá bóng của Hoắc Đình Sơn rồi, hắn mỉm cười nói: "Tôi chưa nói là chuyện này do ai phụ trách cả, tôi chỉ muốn cục trưởng Hoắc nói một câu thôi"

Hoắc Đình Sơn cũng cười tủm tỉm nói: "Nói cái gì?"

"Cục trưởng Hoắc cho rằng những kiến trúc này có phi pháp hay không? Những kiến trúc này có xây dựng trong phạm vi quy hoạch của trung tâm thể dục mới của chúng ta hay không?"

Hoắc Đình Sơn lập tức hiểu rõ, thằng nhãi này đang bức mình tỏ thái độ, chỉ cần mình tỏ thái độ, thì cái tiếp theo mà hắn đòi chính là văn bản chứng minh, hắn cũng không kêu mình đứng ra giải quyết chuyện này, mà chỉ muốn tìm căn cứ và lý do thôi, không ngờ rằng suy nghĩ của hắn cũng chu đáo thật đấy, trước tiên là tìm một cái cớ, sau đó mới từ từ khai đao với những kiến trúc trái phép này, cái nay chính là muốn lôi mình xuống nước đây mà. Hoắc Đình Sơn lăn lộn trong quan trường nhiều năm như vậy rồi, liếc mắt một cái liền nhìn ra mục đích của Trương Dương, trong lòng ông cười thầm, thằng nhóc, muốn kéo tôi vào à, không dễ dàng vậy đâu.

Hoắc Đình Sơn ho khan một tiếng, bắt đầu giở giọng: " Chủ nhiệm Trương, tình huống mà cậu nói tôi đã biết rồi, như vậy đi, cậu giữ những tấm ảnh này lại, tôi sẽ cho đồng chí trong cục đi xem thử, thị sát tình hình một chút, nhìn xem là có trái phép hay không, rốt cục là sai sót bao nhiêu so với bản vẽ lúc đầu, cậu thấy thế nào?"

Trương Dương nhìn Hoắc Đình Sơn, không chỉ thích đá bóng với mình mà còn chơi cả chiến thuật kéo dài thời gian, rốt cục đúng là lão bánh quẩy, lão chính khách mà, thảo nào hiệu suất công tác trong thể chế lại thấp như vậy, tất cả đều bị người như vậy gây rối, lúc đầu sao tôi xây nhà, ông lại đến nhanh như vậy? Khi đó kiểm tra trái phép sao tích cực quá vậy? Trương Dương nói: "Khi nào thì cục trưởng Hoắc có thể cho tôi một câu trả lời thuyết phục?"

Hoắc Đình Sơn nói: "Nếu thật sự có kiến trúc trái phép, tôi sẽ phản ánh với lãnh đạo trước" Những lời này của Hoắc Đình Sơn rất uyển chuyển, Trương Dương cậu chẳng qua chỉ là một chủ nhiệm ủy ban thể dục, nhiều nhất cũng là cùng cấp với oti6, dựa vào cái gì mà tôi phải cho cậu câu trả lời thuyết phục chứ? Cho dù là muốn nói thì tôi cũng đi tìm lãnh đạo nói, tên nhóc cậu tốt nhất là làm tốt vị trí của mình, những lời này nếu nói thẳng ra thì nói không chừng là có thể trở mặt, nhưng mà Hoắc Đình Sơn nói rất uyển chuyển, tránh tất cả mọi xung đột gay gắt, càng biểu lộ đầy đủ ý tứ của mình ra cho Trương Dương.

Tính nhẫn nại của Trương Dương bây giờ coi như là không tồi, hắn gật đầu nói: "Cục trưởng Hoắc, nếu như vậy, tôi chờ tin tức tốt của ông"

Hoắc Đình Sơn đứng dậy, khách đã nói là muốn đi, thì sau đó phải là đứng lên tiễn khách, khách còn chưa nói ra, chỉ là toát ra ý tứ, mà ông ta đã đứng dậy trước rồi, cái này gọi là đuổi khách ấy, tuy rằng trên mặt của Hoắc Đình Sơn vẫn mang theo nụ cười thân thiết, nhưng mà ý tứ biểu lộ ra thì không có nhiều thân mật cho lắm: "Chủ nhiệm Trương ngồi thêm một chút nữa đi"

Trương Dương thật sự rất bội phục lão cáo già này, mẹ kiếp, ông nói rõ là đuổi tôi đi rồi, còn cần phải làm ra loại chuyện khẩu thị tâm phi như vậy không, Trương Dương cũng lười tính toán với ông ta, ông không muốn nói với tôi, tôi cũng chẳng buồn bàn với ông, Trương Dương nói: "Tôi đi trước, có kết quả rồi, cục trưởng Hoắc nhất định phải liên hệ với tôi"

Hoắc Đình Sơn cười nói: "Nhất định"

Nhìn bóng lưng của Trương Dương và Tang Kim Đường rời đi, nụ cười trên mặt của Hoắc Đình Sơn dần dần biến mất, ông ta trở lại bàn làm việc ngồi xuống, cầm lấy điện thoại gọi cho điện thoại trong phòng làm việc của cục trưởng cục xây dựng thành phố Mãnh Sĩ Xung, điện thoại vừa được chuyển, Hoắc Đình Sơn liền cười nói: "Lão Mạnh à, tôi là Hoắc Đình Sơn"

Bên đầu dây bên kia vang lên tiếng cười sang sảng của Mạnh Sĩ Xung: " Lão đại ca có gì dặn dò à? Có phải là muốn hẹn tôi đi đánh bài không?"

Mạnh Sĩ Xung nói: "Vừa rồi chủ nhiệm Trương của ủy ban thể dục đến tìm tôi, nói về chuyện những kiến trúc trái phép của trung tâm thể dục mới"

Nụ cười của Mạnh Sĩ Xung đột nhiên thu lại: "Trương Dương? Hắn hỏi chuyện này làm gì?"

"Thành phố giao quyền chỉ huy xây dựng trung tâm thể dục mới cho hắn, ông cũng không phải là không biết, bây giờ hắn cho rằng hiện trường công trình bây giờ không giống với quy hoạch giai đoạn trước, yêu cầu tôi đứng ra giải quyết chuyện này"

Mạnh Sĩ Xung có chút khẩn trương nói: "Vậy ông nói thế nào?"

Hoắc Đình Sơn nói: "Tôi đương nhiên là giao cho ông, tôi phỏng chừng là hắn ta khẳng định sẽ tìm ông, cho nên nói sớm với ông một tiếng, cho ông chuẩn bị trước"

Mạnh Sĩ Xung nói: "Tìm tôi làm gì? Tôi đâu có quen hắn"

Hoắc Đình Sơn bật cười vì những lời này của Mạnh Sĩ Xung: "Ông sẽ làm quen với hắn, người thanh niên này rất quật cường, nhìn trúng chuyện gì khẳng định sẽ làm, những kiến trúc trái phép ở khu đất ấy là sự thật, lão Mạnh, ông nên suy nghĩ đối sách ổn thỏa đi"

Mạnh Sĩ Xung nói: "Tôi mặc kệ hắn"

Biện pháp mà Mạnh Sĩ Xung áp dụng chính là lãng tránh, Trương Dương cậu không phải là muốn tìm tôi sao? Tôi không quen cậu, tôi không cần gặp cậu.