Y Đạo Quan Đồ

Chương 541-3: Thầy tốt bạn hiền (3)




Trương Dương nói: "Không có gì, em đang nghĩ đến chị, không ngờ chị đã đến rồi!"

"Nói xạo"

"Đâu có, mà chị đang ở đâu, em đến đón chị"

Cố Giai Đồng nói: "Không cần, chị lái xe đến, em trực tiếp đến phố Thư Vân đi, chị muốn ăn đồ ở đó!"

"Tốt, em lập tức đi ngay!"

Tâm tình của Hạ Bá Đạt cực kỳ phiền muộn, ông cảm thấy rằng mình đã bị thằng nhóc Trương Dương tính kế rồi, cục tức này cần có chổ để phát ra, chỉ là Trương Dương lại không cho ông cơ hội này, vừa nghĩ đến hai chữ Trương Dương, Hạ Bá Đạt liền hận đến nổi ngay cả hàm răng cũng ngứa lên,

Từ khi Hạ Bá Đạt bước vào con đường làm quan đến nay rất ít khi gặp phải những chuyện khiến cho ông phiền muộn thế này, cảm giác bị người khác lợi dụng cũng không dễ chịu, Hạ Bá Đạt không có chổ phát tiết, đang muốn tìm người thổ lộ, lúc này ông bỗng nhiên phát hiện ra, ở Nam Tích ông ngay cả một người bạn cũng không có, Hạ Bá Đạt nhớ đến lúc trước, nhớ đến khi mình còn đi theo Cố Doãn Tri, ông chẳng bao giờ phải chịu đựng loại áp lực như hiện tại.

Có lẽ là do trời cao cảm thụ được nỗi phiền muộn của ông, cho nên trong lúc tâm tình của Hạ Bá Đạt trầm thấp nhất, Cố Doãn Tri tự nhiên lại chủ động gọi điện thoại đến, nhận được điện thoại của Cố Doãn Tri, Hạ Bá Đạt cảm thấy máu cả người đang bắt đầu sôi trào lên: "Bí thư Cố, ngài khỏe không?"

Ngay cả Cố Doãn Tri cũng cảm thấy được Hạ Bá Đạt có chổ dị dạng, mỉm cười nói: "Rất tốt, gần đây cậu bận rộn công việc nhiều quá, đến Đông Giang cũng không đi thăm tôi"

Tình cảm của Hạ Bá Đạt và Cố Doãn Tri không phải là loại tầm thường, mà là loại tình cảm được thành lập sau khi trải qua nhiều sóng gió, vừa là thầy vừa là bạn, Hạ Bá Đạt cười nói: "Bí thư cố, vậy cuối tuần này tôi sẽ đến thăm ngài"

Cố Doãn Tri nở nụ cười, ông cũng không thật sự có ý trách cứ Hạ Bá Đạt: "Tiểu Hạ, tôi đang ở Tây Tiều, sẽ ở vài ngày, hai ngày nữa có thời gian rãnh rỗi thì đến tâm sự với tôi"

Hạ Bá Đạt kích động nói: "Vậy tôi đến ngay!"

Cố Doãn Tri sửng sốt, ông không ngờ rằng phản ứng của Hạ Bá Đạt lại kích động như vậy, ông cười nói: "Không cần, ngày hôm nay đã muộn quá rồi, có thời gian thì hẵng đến cũng được"

Hạ Bá Đạt nói: "Bí thư Cố, tôi đến, tôi có chuyện muốn nói với ngài"

.................................

Một giờ sau, Hạ Bá Đạt liền chạy đến Tây Tiều, Cố Doãn Tri sau khi biết ông ta đến, liền kêu con trai Cố Minh Kiện ra ngoài mua rượu và đồ ăn đến, lúc này đang chuẩn bị trong phòng bếp.

Hạ Bá Đạt tuy rằng đến rất vội vang, nhưng mà vẫn mang theo một chai rượu tốt, vừa vào cửa liền thân thiết kêu lên: "Bí thư Cố!"

Giọng nói của Cố Doãn Tri vang ra từ trong phòng bếp: "Tiểu Hạ, đến đúng lúc lắm, vào giúp tôi mang đồ ăn ra ngoài"

Hạ Bá Đạt đặt chai rượu trong phòng khách, sau đó đi vào phòng vệ sinh rửa tay rửa mặt sạch sẽ, lúc này mới đi vào trong phòng bếp. Cố Doãn Tri đang hầm trứng, mùi thơm mê người, gần đây nhiệt tình về học tập nấu nướng của bí thư Cố đang tăng vọt, hầu như mỗi ngày đều tự mình xuống bếp, từ một góc độ nào đó cũng có thể giúp ông đỡ cảm thấy buồn chán sau khi về hưu, mà quả thật ông cũng cần làm một cái gì đó để giết thời gian.

Hạ Bá Đạt cầm dĩa rau trộn, Cố Doãn Tri cũng không quay đầu lại, nói: "Cậu mang dĩa rau trộn ấy lên phòng khách trước đi, tôi lập tức lên ngay"

Trong lòng Hạ Bá Đạt lộ ra sự ấm áp và thân thiết, Cố Doãn Tri vẫn giống như ngày xưa, không hề có bất luận cảm giác xa cách nào cả, trước mặt của Cố Doãn Tri, Hạ Bá Đạt luôn cảm thấy rằng mình vĩnh viễn đều là thư ký của ông ta, được ông ta sai bảo là một loại hạnh phúc khó có thể nói bằng lời.

Hạ Bá Đạt mang dĩa rau trộn lên bàn ăn xong, Cố Minh Kiện cũng vừa trở về từ bên ngoài, hắn mua trứng ngỗng muối, một đặc sản địa phương ở đây, đi cùng hắn còn có một cô gái khác, là trợ lý của hắn Liễu Duyên lần này cùng nhau đến Tây Tiều du ngoạn, Cố Doãn Tri cũng có hảo cảm đối với đứa con gái này, nhưng mà nghe Cố Minh Kiện nói hắn ta và Liễu Duyên chỉ là bạn bè bình thường thôi. Đối với hôn nhân đại sự của con cái, Cố Doãn Tri cũng không lo lắng, lúc trước bên người Cố Minh Kiện không hề thiếu gái đẹp làm bạn, sau sóng gió ở kinh thành, cả người của Cố Minh Kiện trở nên trầm lắng, có thể nói là thâm trầm nội liễm hơn so với trước kia, đi ra ngoài xã hội cũng ít hơn so với trước kia rất nhiều, Cố Doãn Tri ngược lại có chút hoài niệm về đứa con trai có tính cách hướng ngoại ngày xưa hơn. Con người đúng là có đôi khi lại rất mâu thuẫn với bản thân.

Cố Minh Kiện gặp Hạ Bá Đạt, cười cười kêu một tiếng chú Hạ.

Hạ Bá Đạt nói: "Minh Kiện, ngồi xuống cùng uống vài ly"

Cố Minh Kiện lắc đầu nói: "Không được, tối nay ngoài rạp hát có diễn suất, con dẫn Liễu Duyên đi, chú nói chuyện phiếm với ba của con đi"

Cố Doãn Tri mang phần trứng chưng ra, nghe con trai không ở nhà ăn, gật đầu nói: "Cũng tối, đi dạo với tiểu Liễu đi"

Cố Minh Kiện và Liễu Duyên đi rồi, Hạ Bá Đạt cẩn thận nói: "Bạn trai của Minh Kiện?"

Cố Doãn Tri cười ha hả nói: "Trợ lý của nó, bây giờ thì vẫn chưa"

Hạ Bá Đạt cũng khen một câu: "Cô bé thật xinh đẹp"

Cố Doãn Tri cởi tạp đề xuống, ngồi xuống bên cạnh, Hạ Bá Đạt vội vàng khui rượu, Cố Doãn Tri nói: "Tôi đi lấy chút trà gừng để uống kèm"

Hạ Bá Đạt nói: " Bí thư Cố ngồi đi, tôi đi cho!"

Cố Doãn Tri cũng không giành với ông ta, Hạ Bá Đạt đi ra ngoài, lấy gừng vàng bỏ vào trong ấm trà rồi rót nước nóng vào, sau đó mang ấm trà đến, Cố Doãn Tri nói: "Đi gì đến?"

Hạ Bá Đạt rót trà vào trong cái ly nhỏ trước mặt của Cố Doãn Tri, cũng rót cho mình một ly, nói: "Tôi lái xe đến"

Cố Doãn Tri à một tiếng, cười nói: "Sao không kêu tài xế?"

Hạ Bá Đạt cười nới: " Tới gặp lãnh đạo cũ không cần phải làm rung động như vậy"

Cố Doãn Tri cười cười, nhớ đến lần trước khi Hạ Bá Đạt đi thăm mình, quan viên trong vùng này đều bị kinh động, Hạ Bá Đạt hẳn là biết mình không thích chuyện này, cho nên lần này đến kín đáo, lại không biết ngày hôm nay Hạ Bá Đạt đến đây thăm mình, là do muốn thổ lộ nỗi phiền muộn trong lòng.

Hai người uống chút rượu trước, Hạ Bá Đạt ăn, trứng chưng của Cố Doãn Tri làm, mùi vị cũng còn tạm được, nhưng gà hầm thì không được ngon cho lắm, phải nói là còn dai quá, Cố Doãn Tri cười nói: "Trong phương diện nấu nướng tôi chỉ là một đứa học trò nhỏ thôi, cậu chịu khó thông qua một chút nhé"

Hạ Bá Đạt nói: "Có thể được ăn đồ do chính tay của bí thư Cố nấu cũng là phúc của tôi, mùi vị không tồi"

Cố Doãn Tri nói: " Còn biết nói lời dễ nghe à, tôi cứ tưởng rằng cậu lên làm thị trưởng rồi, nghe người khác nịnh hót quen, ngược lại không biết tự mình nói ra"

Hạ Bá Đạt nói: "Trước mặt của ngài, tôi đều là nói thật"

Cố Doãn Tri chậm rãi hạ ly rượu xuống, ánh mắt thâm thúy nhìn xuyên vào nội tâm của Hạ Bá Đạt thông qua đôi mắt, thấp giọng nói: "Tâm tình của cậu không được cao, gấp gáp chạy đến chổ của tôi, có phải là gặp chuyện không hài lòng không?"