Y Đạo Quan Đồ

Chương 542-1: Kích phát mâu thuẫn (1)




Chuyện Trương Dương đến Nam Tích gây ra bao nhiêu sóng gió cụ thể ra sao thì Cố Doãn Tri cũng không rõ ràng, ngày hôm nay nghe Hạ Bá Đạt nói xong, ông cũng đã hiểu rõ được mục đích của Kiều Chấn Lương rồi, cũng rõ ràng lần này Trương Dương đứng kiên định bên phe của Kiều Chấn lương, ít nhất là theo trước mắt mà xem thì Trương Dương cũng không có làm gì sao cả. Cố Doãn Tri nhìn Hạ Bá Đạt trước mắt, trong lòng sinh ra một sự cảm thán, từ năng lực chấp chính của Hạ Bá Đạt bây giờ xem ra, vị trí mà Hạ Bá Đạt thích hợp nhất cũng không phải là quan to một phương, có lẽ là do đi theo bên cạnh mình lâu quá rồi, cho nên Hạ Bá Đạt đã thiếu đi mất dũng khí và sự quyết đoán, mà hai điểm này lại chính là vết thương trí mạng của một người đứng đầu chính phủ. Nhưng mà Hạ Bá Đạt cẩn thận cũng không phải là không có nguyên nhân, trong mắt của người bên ngoài thì Hạ Bá Đạt là thân tín của mình, khi mình về hưu, thân phận của Hạ Bá Đạt liền trở nên mẫn cảm, Hạ Bá Đạt lựa chọn phương thức chính trị không cần vô công nhưng cầu vô quá cũng không thể nói là sai lầm được.

Đánh giá của Cố Doãn Tri về Hạ Bá Đạt là, Hạ Bá Đạt là một người chấp pháp tốt, nhưng không phải là một người nắm quyền tốt.

Hạ Bá Đạt thấp giọng nói: "Bí thư Cố, tôi nên làm thế nào bây giờ?"

Cố Doãn Tri cười lặng lẽ, những lời này của Hạ Bá Đạt làm cho ông cảm thấy quen thuộc vô cùng, Cố Doãn Tri nói: "Tôi đã không còn là bí thư tỉnh ủy, cậu cũng không còn là thư ký của tôi, tiểu Hạ, sau này chuyện trong chính trị không nên hỏi tôi, cậu thấy nên làm thế nào thì cứ làm thế ấy, bất luận kẻ nào cũng phải chịu trách nhiệm cho hành vi của mình cả"

..............................

Phố Thư Vân của Nam Tích đã có lịch sử vài chục năm rồi, con phố cũ này đã được trang trí lên nhiều màu sắc của sự hiện đại, nhiều lần thay đổi, những kiến trúc cổ xưa thì đã bốc hơi từ lâu rồi, con phố nay đã được mở rộng rất nhiều, hai bên đường mọc lên không ít những tòa nhà cao tầng, nếu nói cái không thay đổi ở đây thì hẳn chính là mỹ thực, Trương Dương cùng Cố Giai Đồng ăn gạch cua, tay rồng hấp hành, đậu hương xào trong Long Hưng Ký, hình như con gái đặc biệt yêu thích những món ăn vặt này thì phải.

Trương đại quan nhân thì không có hứng thú với mấy điều này, nhưng mà có Cố Giai Đồng, hắn cũng rất hài lòng, Cố Giai Đồng ăn rất khỏe, ăn xong mấy món kia còn gọi thêm một phần canh bò nữa.

Trương Dương cười nói: "Hôm nay làm sao vậy? Miệng ăn mở rộng, sức ăn kinh người nha"

Cố Giai Đồng cười dịu dàng nói: "Ở cùng một chổ với em thì đâu cũng vui cả"

Trong lòng Trương Dương cảm thấy ấm áp dào dạt, thấp giọng nói: "Một lát nữa em càng làm cho chị hài lòng"

Cố Giai Đồng mấp máy môi, trong đôi mắt đẹp hiện lên một tia ngượng ngùng, cô nhỏ giọng nói: "Em đó, sao lại ăn ít như vậy?"

Trương Dương nói: "Tú sắc cũng có thể ăn mà, nhìn thấy chị là em không còn thấy đói nữa, cái này gọi là có tình thì no bụng"

Cố Giai Đồng cười nói: "Có phải là không thấy chị thì cả ngày đều ăn không vô không?"

Trương Dương nói: "Đúng vậy, chỉ cần nhớ đến ăn chị, là không còn muốn ăn cơm nữa"

Cố Giai Đồng vươn chân, đá nhẹ hắn một cái dưới bàn, nhỏ giọng nói: "Ai ăn ai còn chưa biết"

Trương đại quan nhân cười ha hả, quả thật, mình mỗi lần đều là đối tượng "bị ăn" cả.

Cố Giai Đồng biết hắn cười không có ý tốt, liền cười hì hì nói: "Em cẩn thận đó, hôm nay sức ăn của chị rất tốt đấy"

Trương Dương đang chuẩn bị tính tiền rời đi thì ánh mắt lập tức bị tin tức trên TV hấp dẫn, trong TV đang đưa tin về chuyện dỡ bỏ những kiến trúc trái phép ngày hôm nay, hình ảnh còn đặc tả về siêu thị Cát TInh nữa, sau đó quay màn ảnh đến người của Trương Dương, cái này đều được quay trong lúc Trương đại quan nhân không hề lưu ý.

Cố Giai Đồng quay đầu lại nhìn, xem mãi cho đến khi hết phần tin tức mới quay đầu lại, cười nói: "Chị phát hiện ra em rất ăn ảnh"

Trương Dương nói: "Đương nhiên, ngũ quan đầy đủ, chính khí nghiêm nghị"

Cố Giai Đồng cười hì hì, cô vẫy vẫy tay với người phục vụ, Trương Dương giành trả tiền trước. Tuy rằng tiền bạc của hắn không cách nào so sánh với Cố tiểu thư cả, nhưng mà phong độ thân sĩ thì lúc nào cũng cần phải biểu hiện ra cả.

Hai người đi ra ngoài cửa, bên ngoài có gió rất lớn, Cố Giai Đồng đội mũ, Trương Dương dựng thẳng áo lên, vươn cánh tay ra ôm lấy Cố Giai Đồng vào lòng, Cố Giai Đồng biểu hiện có chút chống cự, nhỏ giọng nhắc nhở: "Chú ý ảnh hưởng, đây là bên ngoài"

Trương Dương nói: "Ảnh hưởng cái gì? chỉ cần hai chúng ta người tình ta nguyệt, thì quản những người khác làm cái gì?

Một trận gió lạnh thổi đến, Cố Giai Đồng rùng mình một cái, cúi đầu tựa vào trong lòng của Trương Dương. Trương Dương ôm lấy Cố Giai Đồng đi về chiếc xe của cô cách đó không xa, mở cửa xe, hai người ngồi vào trong xe, Cố Giai Đồng chà chà tay nói: "Thật lãnh, mùa đông sắp tới rồi"

Trương Dương nói: "Mùa đông ở Giang Nam luôn đến muộn hơn một ít, em không thích mùa đông ở đây"

"Vì sao?"

"Quá ẩm uốt"

Cố Giai Đồng mở radio lên, bên trong đang phát một ca khúc của Tề Tần: Mưa đông. Trương Dương khởi động xe, đưa Cố Giai Đồng đến Vân Hi Sơn Trang, nếu như không có căn biệt thự của Lương Thành Long, hắn đúng là không biết nên ở chổ nào nữa, bây giờ càng ngày càng phát hiện ra chổ tốt của căn biệt thự này.

Cố Giai Đồng cũng vô cùng thích thú với hoàn cảnh thanh nhã của Vân Hi Sơn Trang, đi đến trước căn biệt thự của Lương Thành Long, Cố Giai Đồng khen: "Hoàn cảnh nơi này thật tốt, còn tĩnh mịch hơn cả bên kia hồ Thu Hà"

Trương Dương khóa xe lại, vươn cánh tay ra ôm lấy cô, mỉm cười nói: "Của Lương Thành Long đấy, em mượn dùng thôi"

Cố Giai Đồng tựa vào trong lòng hắn, nói: "Có biết vì sao chị lại hài lòng không?"

Trương Dương khẽ hôn lên mặt ngọc của cô một cái, sau đó từ từ lướt xuống trên cổ trắng của cô, cánh tay của Cố Giai Đồng cũng đưa lên, khẽ vuốt khuôn mặt của Trương Dương, nói "Bên Lam Hải chị đã giao lại rõ ràng rồi, sau này tất cả đều buông tay để cho Minh Kiện đi làm, chị không cần phải hối hả ngược xuôi nữa"

Trương Dương nói:" Bên ngoài lạnh lắm, chúng ta vào trong nói đi"

Hai người đi vào trong biệt thự, Cố Giai Đồng đưa tay muốn bật đèn, nhưng lại bị Trương Dương ngăn lại, miệng của hắn tìm đến môi của cô trong bóng tối, mạnh mẽ hôn xuống, hai người ôm lấy nhau mà hôn kịch liệt trong bóng tối, từ ngay cửa dần đến ghế sô pha, Trương Dương ôm lấy Cố Giai Đồng đặt lên ghế sô pha, đưa tay cởi quần áo của cô, Cố Giai Đồng gắt giọng nói: " Chị còn chưa nói xong"

Trương Dương nói: "Chị nói đi" Nhưng bàn tay to tham lam đã mò vào trong vạt áo của cô, bắt lấy phần ngực ấm áp mềm mại.

Cố Giai Đồng dùng tay ngăn cản lấy bàn tay tinh nghịch của Trương Dương lại, nói: "Hiệu quả và lợi ích của nhà máy thuốc năm nay đã tăng lên thêm một tầng, lợi nhuận cũng tăng, xem ra sau này sinh ý của chị nên chú trọng vào phương diện này"

Trương Dương đã cởi dây lưng của cô, nói với Cố Giai Đồng trong bóng tối: "Chị đúng là không thành thật, em chỉ bảo là chị nói đi, chứ không nói là nhúc nhích" Cố Giai Đồng bắt lấy hai tay của Trương Dương, ngồi bò lên trên người của hắn, cái trán chạm vào trán của Trương Dương, đôi mắt đẹp long lanh phát ra ánh rạng rỡ trong bóng tối: "Em biết năm nay em sẽ được chia bao nhiêu hoa hồng không?"