Y Đạo Quan Đồ

Chương 544-1: Tin hay không (1)




Trương Dương cũng rất khách khí bắt tay với ông ta, đánh người cũng không đánh người đang cười, chuyện ngày hôm nay nên tranh thủ giải quyết hòa bình.

Mạnh Sĩ Xung cười nói: "Đại ca, ngày hôm nay cũng không có người ngoài, anh cũng đừng khẩn trương."

Mạnh Sĩ Cường cười ngồi xuống ghế sô pha bên cạnh Hoắc Đình Sơn, ông trực tiếp nói: "Các người gọi tôi đến là vì hai căn nhà ở công trường trung tâm thể dục mới sao."

Trương Dương gật đầu, làm rõ mọi chuyện cũng rất tốt, hắn mỉm cười nói: "Quản lý Mạnh quả nhiên có dự kiến trước."

Mạnh Sĩ Cường nói: "Cái cũng không khó đoán, chuyện xử lý kiến trúc trái phép oanh oanh liệt liệt như thế, người lớn trẻ nhỏ tất cả đều biết, ta chỉ làm buôn bán, cái bình thường quan tâm nhất chính là tin tức, hơn nữa hai căn nhà của tôi nằm trong phạm vi phá bỏ và di dời mà."

Trương đại quan nhân thích nói chuyện với người thông minh, từ biểu hiện bây giờ của Mạnh Sĩ Cường mà xem, ông ta hẳn là một người thông minh, Trương Dương nói: "Quản lý Mạnh, nếu ông đã sảng khoái như thế, tôi cũng không cần phải quanh co, hai căn nhà của ông nằm trong trong phạm vi quy hoạch của trung tâm thể dục mới, xuất phát từ yêu cầu xây dựng công trình, chúng tôi phải dỡ bỏ hai căn nhà của ông."

Mạnh Sĩ Cường nói: "Hai căn nhà của tôi khác với những người khác, tôi có đầy đủ thủ tục hết, không thuộc về kiến trúc trái phép."

Trương Dương nói: "Tôi biết, cho nên mới mời đến gặp mặt nói chuyện." Hắn thầm nghĩ trong lòng, nếu như ông không có thủ tục, tôi căn bản không cần phiền phức như vậy.

Mạnh Sĩ Cường nói: "Phá bỏ và di dời đi nơi khác không có vấn đề gì, nhưng các người phải cho tôi bồi thường hợp lý."

Cục trưởng cục quy hoạch Hoắc Đình Sơn cười nói: "Tất cả mọi người đều là người quen, bồi thường đương nhiên là có, chỉ cần trong phạm vi hợp lý, chúng tôi sẽ đáp ứng."

Trương Dương nói: "Ông muốn bao nhiêu?"

Mạnh Sĩ Cường vươn một ngón tay nói: "Mười triệu, năm ngoái một vị hương thương nhân Hồng Kông ra giá mười lăm triệu tôi còn chưa bán, nói thế nào thì các người cũng phải ra mười triệu."

Trương Dương còn chưa nói ni, Tang Kim Đường ngồi một bên đã hít sâu một hơi lạnh, mười triệu! Mạnh Sĩ Cường thật đúng là biết suy nghĩ, hai căn nhà trệt đổ nát đó dựa theo chính sách tương quan tối đa cũng chỉ bồi thường bốn năm chục ngàn đồng, ông ta lại dám đòi mười triệu, thực sự biết hét giá trên trời.

Mạnh Sĩ Xung giữ sự im lặng, liên quan đến đại ca của ông, ông không tiện mở miệng.

Trương Dương nhìn Hoắc Đình Sơn một chút, lúc này Hoắc Đình Sơn cũng giả bộ câm điếc, Trương Dương nói: "Mười triệu nhiều lắm, chúng tôi cũng không thể làm được, nếu như đưa cho ông mười triệu, thì hành động của thành phố sẽ không các nào tiến hành được."

Cục trưởng cục xây dựng thành phố Mạnh Sĩ Xung cuối cùng cũng nói thay Trương Dương một câu: "Đại ca, anh cũng phải thông cảm cho chổ khó xử của thành phố, phương diện bồi thường anh suy nghĩ lại một chút đi."

Mạnh Sĩ Cường nói: "Em đã lên tiếng rồi, được, anh giảm một triệu, chín triệu, không thể giảm nữa, cái này là giới hạn của anh rồi.”

Trương Dương cười tủm tỉm nhìn Mạnh Sĩ Xung nói: "Cục trưởng Mạnh, ông ấy là đại ca của ông, có biết về chính sách của chúng ta hay không?"

Mạnh Sĩ Xung có chút xấu hổ, thấp giọng nói: "Chuyện này tôi không thích hợp tham gia, các ngươi nói đi."

Trương Dương nói: "Trước khi đến đây tôi đã cho tính qua, hai căn nhà của ông, nếu như phối hợp thì có thể bồi thường cho ông sáu chục ngàn đồng." Mạnh Sĩ Cường cười ha hả nói: "Chủ nhiệm Trương, cậu đang nói giỡn à."

Trương Dương nói: "Không nói giỡn, nhiều nhất là sáu chục ngàn, nếu như ông không tiếp nhận điều kiện của tôi, sáu chục ngàn cũng không có!"

Mạnh Sĩ Cường thiếu chút nữa vỗ bàn quát lên, chỉ là nghĩ lại đây dù sao cũng phòng làm việc của em trai, trước mặt nhiều người như vậy, ông cần cố kỵ một ít, lắc đầu nói: "Sáu chục ngàn à, không cần phải bàn nữa, chín triệu là chín triệu, ít hơn tôi sẽ không đập, tôi có đầy đủ thủ tục, không có gì phải sợ."

Trương Dương cũng không nói nhiều, đứng lên nói với cục trưởng cục xây dựng thành phố Mạnh Sĩ Xung: "Cục trưởng Mạnh, ông giúp tôi làm công tác tư tưởng, nhiều nhất là sáu chục ngàn, tôi cho ông ta nửa ngày suy nghĩ, tám giờ sáng ngày mai nếu như không đồng ý, thì sáu chục ngàn cũng không có." Hắn nói xong xoay người đi, Tang Kim Đường đi cùng hắn đến, thấy Trương Dương đi, ông cũng không thể ở lại, liền cười chào mọi người, theo Trương Dương đi ra cửa.

Mạnh Sĩ Cường đợi Trương Dương rời đi rồi, mới cả giận nói: "Tên này sao lại càn rỡ như thế? Một chủ nhiệm ủy ban thể dục, hắn làm lãnh đạo của các người sao?"

Hoắc Đình Sơn cười nói: " Hai anh em ông tâm sự đi, tôi phải khứ họp liễu." Ông ta mong rằng mâu thuẫn đều là của người khác, mình tránh càng xa càng tốt, Trương Dương là một Hỗn Thế Ma Vương, hai anh em Mạnh Sĩ Xung cũng không thể đắc tội, Hoắc Đình Sơn nghĩ thầm, ba mươi sáu kế tẩu vi thượng sách, tôi trốn đi trước, các người cứ đấu của các người đi, lôi tôi vào làm cái rắm gì!

Trong phòng làm việc chỉ còn lại hai anh em Mạnh Sĩ Cường, Mạnh Sĩ Xung, Mạnh Sĩ Cường mắng: "Hắn ta ngon đấy, dám giỡn mặt với anh!"

Mạnh Sĩ Xung thở dài nói: "Anh, có nghe nói chuyện siêu thị Cát Tinh bị đập hay không?"

Mạnh Sĩ Cường đương nhiên nghe nói, ông ta cười chẳng đáng nói: "Đó là do Lý Trường Phong làm không tốt, thủ tục gì cũng không có, người khác đập đi hắn cũng không nói được một câu, căn bản là yếu kém."

Mạnh Sĩ Xung nói: " Cũng gần như là vậy, anh đòi chín triệu, quả thật có chút nhiều quá."

Mạnh Sĩ Cường nói: "Nhà anh xây không tốn tiền à? Làm thủ tục không tốn tiền sao? Anh biết em ở quan trường sợ liên lụy, anh không sợ, anh chỉ là một người dân, anh sợ hắn cái gì? Có gan thì hắn đến đập nhà của anh đi, anh thả chó cắn chết hắn!" Mạnh Sĩ Cường có một sở thích, thích nuôi chó, hơn nữa còn nuôi chó loại lớn, vì thế còn mở một chổ nuôi chó, cho nên bình thường nói chuyện hù dòa là thả chó cắn chết người.

Mạnh Sĩ Xung nói: " Anh suy nghĩ lại đi."

Mạnh Sĩ Cường suy nghĩ một chút, rốt cục nói: "Bảy triệu, không thể ít hơn! Nếu hắn không đáp ứng, vậy để hắn đến đập, anh muốn nhìn xem hắn có bao nhiêu năng lực."

...............

Trương Dương trở lại phòng làm việc ủy ban thể dục không bao lâu, liền nhận được điện thoại của Mạnh Sĩ Xung, trong điện thoại Mạnh Sĩ Xung nói cho Trương Dương biết, đại ca của ông đã chủ động hạ thấp xuống bảy triệu, ít hơn thì ông cũng bó tay.

Trương Dương trả lời cũng rất đơn giản, ông không cần cảm thấy khó xử, chuyện này không liên quan đến ông, bảy triệu, không cách nào trả được, sáu chục ngàn, còn giới hạn trước tám giờ ngày mai, qua khoảng thời gian đó, một đồng cũng không trả cho Mạnh Sĩ Cường.

Mạnh Sĩ Xung nghe hắn nói kiên quyết như vậy, trong lòng cũng không khỏi có chút tức giận, thằng nhãi này thật ngông cuồng.

Trương đại quan nhân ghét nhất bị người khác áp chế mình, bây giờ Mạnh Sĩ Cường tự cho hai căn nhà của ông ta có hợp pháp thủ tục, liền can đảm chống đối Trương Dương, nhưng không biết rằng đã chạm đến vẩy nghịch của Trương Dương, Trương Dương biết chuyện này Mạnh Sĩ Xung cũng không có bao nhiêu tác dụng, nếu như Mạnh Sĩ Xung có thể làm gương tốt, có thể thuyết phục được đại ca của ông ta, thì các vấn đề phá bỏ và di dời đi nơi khác hẳn là không khó giải quyết, chỉ là theo tình huống bây giờ, Mạnh Sĩ Xung đã mặc kệ hành vi của Mạnh Sĩ Cường, còn cố gắng nhấn mạnh rằng mình không tiện tham gia, căn bản là có lý do.