Y Đạo Quan Đồ

Chương 577-3: Tân bằng cố hữu (3)




Thật ra trên sân tuy có nhiều khán giả, nhưng người thực sự xem bóng đá lại chả có là bao, đa số mọi người đều là tới xem ngôi sao, thường thường khi đội bên Hongkong có bóng, trên khán đài lại bắt đầu hona hô, khi đội bóng đá nữ có bóng, ngược lại chẳng có ai hò hét gì, chủ nhiệm Ủy ban thể dục thể thao tỉnh Cừ Thánh Minh đối với điều này cảm thấy rất ức chế, bất mãn than thở: "Thật sự là không thể nào hiểu được, rõ ràng là sân nhà của chúng ta, sao bọn họ không cổ vũ?"

Cung Kì Vĩ cười nói: "Chủ nhiệm Cừ, người thực sự tới xem bóng đá làm gì có mấy ai, đa số là tới xem minh tinh thôi."

Cừ Thánh Minh nói: "Minh tinh? Tôi thấy là đại tinh tinh mới đúng.”

Mọi người ở xung quanh đều bật cười, lúc này Trương Dương đi tới mời mấy vị lãnh đạo tới phòng nghỉ gặp mặt cầu thủ ngôi sao, bắt tay chụp ảnh lưu niệm.

Tiếng còi kết thúc trận đấu vừa vang lên liền có fan vượt hàng rào bất chấp tất cả chạy vào trong sân, may mà biện pháp an toàn trước đó đã được chuẩn bị kỹ càng, cảnh sát sớm đã có chuẩn bị đối với những hành động điên cuồng mà fan nữ có thể làm ra, hộ tống đám ngôi sao Hongkong này tới phòng nghỉ, vốn định làm nghi thức trao giải cũng đành lâm thời hủy bỏ.

Hôm nay cảnh tượng cuồng nhiệt của các fan Trương Dương cũng không ngờ tới, hắn từ đó nảy sinh một ý tưởng, kỳ thật người đại diện của vận hội tỉnh cũng không cần phải mời vận động viên, cũng có thể cân nhắc mời tới một số ngôi sao.

Cừ Thánh Minh tuy rằng nhìn không quen sự cuồng nhiệt của những fan hâm mộ này, nhưng y cũng không thể không thừa nhận, sức hiệu triệu của những ngôi sao Hongkong này rất mạnh, trên đường tới phòng nghỉ, Cừ Thánh Minh không nhịn được bèn nói: "Thời đại thay đổi rồi, thanh niên hiện tại thật sự là khác hẳn với chúng tôi."

Trương Dương cười nói: "Ở thời đại của các ông cũng có thần tượng của mình, hiện tại thần tượng cũng thay đổi rồi."

Cừ Thánh Minh nói: "Hôm nay nói là xem thi đấu bóng đá nhưng tôi thấy người hiểu bóng đá lại chẳng có mấy ai, toàn là tới xem ngôi sao cả.

Trương Dương nói: "Có hiểu hay không không quan trọng, quan trọng là bọn họ đồng ý trả tiền vì những ngôi sao này, nguyện ý mua vé vào sân thể dục, đây chính là chỗ thành công của chúng ta, nếu như chúng ta có thể hấp dẫn người dân chủ động mua vế vào trung tâm thể dục mới, tham gia vận hội tỉnh, lần vận hội tỉnh này của chúng ta nhất định sẽ thành công."

Cừ Thánh Minh gật đầu, Trương Dương nói không sai, chỉ cần có thể hấp dẫn người dân đi vào sân thể dục, chỉ cần có thể hấp dẫn người dân toàn tỉnh chú ý xem tivi, chú ý tới vận hội tỉnh, vận hội tỉnh lần này sẽ thành công, muốn đạt được mục đích này, nhất định phải hấp dẫn đủ sự chú ý, muốn cho người dân chú ý tới chuyện này, biện pháp tốt nhất chính là để một số nhân vật có sức ảnh hưởng gia nhập vận hội tỉnh.

Đám lãnh đạo lấy Cừ Thánh Minh làm đại biểu đều không thích thú gì đám ngôi sao HongKong này, nhưng biểu hiện của bọn họ vẫn rất nhiệt tình, đây là vì sự cần thiết của chính trị. Phó thị trưởng thường vụ Trần Hạo ở sâu trong lòng rát khinh thường đám ngôi sao này, chuyện tối hôm qua may mà hữu kinh vô hiểm, nếu không lần phong ba này sẽ gây chấn động cả Bình Hải.

Trải qua một đêm kinh hồn hôm qua, đám ngôi sao HongKong này cũng quỷ củ hơn nhiều, đối với sự thăm hỏi của các lãnh đạo, biểu hiện của bọn họ cũng rất khiêm tốt, nếu như chuyện lần này ầm ĩ lên, phàm là diễn viên liên quan tới chuyện này đều sẽ mất thết thanh danh, sau này ở trong giới nghệ sĩ HongKong cũng khó mà có chỗ đứng chân.

Cừ Thánh Minh đại biểu Ủy ban thể dục thể thao tỉnh Bình Hải tỏ lòng cảm tạ đối với sự phụng hiến của các ngôi sao HongKong, cũng tặng cho mỗi một vật kỷ niệm.

Trương Dương và Lưu Đức Chính quen biết đã lâu, cười cười bắt tay với Lưu Đức Chính nói: "Lưu tiên sinh lần này có thể đến thật sự khiến tôi cảm thấy rất kinh hỉ, vì để tỏ lòng cảm tạ đối với Lưu tiên sinh, tôi nay tôi xin làm chủ mời anh đi ăn cơm."

Lưu Đức Chính tính tình khiêm tốn, tuy rằng là siêu sao ảnh đàn nhưng lại không hề mắc bệnh ngôi sao, so với đám ngôi sao tuyến hai thì còn có thân hòa lực hơn, Lưu Đức Chính cười nói: "Được, tôi và Trương tiên sinh đã lâu rồi chưa nói chuyện, tối nay tôi cũng không vội đi, sáng mai mới lại về Thượng Hải quay phim."

Vương Chuẩn giới thiệu Trâu Đức Long với Trương Dương, Trâu Đức Long đã nghe Vương Chuẩn nhắc tới sự lợi hại của Trương Dương, đối với hắn cũng khá là khách khí, bắt tay Trương Dương nói: "Đã sớm được nghe nói tới tên của chủ nhiệm Trương rồi, hạnh ngộ, hạnh ngộ."

Nhìn thấy Trâu Đức Long là ngôi sao ca nhạc mà cũng khách khí đối với mình như vậy, Trương Dương cũng nảy sinh hào cảm đối với hắn, mỉm cười nói: "Điệu nhảy của anh rất tuyệt, nhân khí rất cao."

Trâu Đức Long tỏ vẻ khiêm tốn: "Tôi còn kém xa bọn Lưu sư huynh, ca nghệ và vũ nghệ đều còn rất nhiều chỗ phải học tập."

Trương Dương cười nói: "Tối nay đừng đi đâu nhé, cùng nhau đi ăn cơm."

Trâu Đức Long mỉm cười nói: "Ngày mai tôi cùng Lưu sư huynh tới Thượng Hải, tôi còn phải ký hợp đồng đại diện, tối nay không đi đâu cả."

Trương Dương phát hiện chàng thanh niên Trâu Đức Long này rất thông minh, là nhân tài có thể đào tạo, so với đám ngôi sao tuyến hai đó rõ ràng là khá hơn nhiều, nhân vật cấp ảnh đế chân chính, ngôi sao ca nhạc chân chính ngược lại đi đâu cũng khiêm tốn và khách khí, đây là biểu hiện của sự dày công tu dưỡng, cũng là hình tượng mà bọn họ muốn thể hiện, trong giới giải trí cũng là nơi chú trọng hình tượng, kinh doanh ra một hình tượng lành mạnh cũng không phải dễ dàng.

Đa số thành viên của đội ngôi sao Hongkong sau trận đầu là bỏ đi, Nam Tích đã lưu lại cho bọn họ một ấn tượng cả đời khó quên, rất nhiều người thậm chí bởi vì hành vi tối hôm qua mà thay đổi hắn. Khâu Tử Kiện chính là như vậy, hắn nói rất ít, tối nay hắn cũng không đi, có điều không thể tới chỗ Trương Dương dự tiệc, nguyên nhân rất đơn giản, bộ trưởng tuyên truyền Lương Tùng đặc biệt an bài tiệc gia đình, bảo Khâu Tử Kiện ra đó, Khâu Tử Kiện vừa mới ký giấy kết hôn với Lương Nguyệt Linh, hôn nhân của hai người đã trở thành sự thật, có tờ giấy đăng ký hết hôn này, Khâu Tử Kiện đối với Lương Tùng không thể không nói gì nghe nấy. Hắn về sau còn muốn tiếp tục lăn lộn trong giới giải trí, cho nên không thể không nhìn sắc mặt của Lương Tùng mà làm việc. Khâu Tử Kiện tuy rằng suy nghĩ linh hoạt, nhưng ở trước mặt lão chính khách Lương Tùng này, cũng không có biện pháp gì hay.

Trương Dương vốn định mời Cừ Thánh Minh cùng nhau ăn cơm buổi tối, nhưng Cừ Thánh Minh đối với không có hứng thú ngồi ăn cơm cùng đám ngôi sao HongKong này, viện cớ ngày mai còn có việc, tối nay phải về Đông Giang ngay. Cừ Thánh Minh vừa đi, mấy vị lãnh đạo khác cũng ai có việc này, dù sao trận đấu bóng đá ngôi sao cũng đã kết thúc viên mãn, nhưng công tác quét dọn này liền giao cho Trương Dương.

Trương Dương mở tiệc chiêu đãi buổi tối là mang tính chất tư nhân, người tham dự có anh em Kiều Bằng Cử, Lương Thành Long, Thì Duy, Quách Chí Giang, anh em Thường Hải Tâm, Tiết Yến, Vương Chuẩn và ba vị ngôi sao Hongkong. Nhà khách Ủy ban thể dục thể thao đặc biệt an bài một phòng lớn nhất, bàn này có thể để hai mươi người đồng thời ngồi ăn. Trước yến hội, Trương Dương đặc biệt tìm đến Vương Chuẩn, lén lút nói chuyện mình muốn mời ngôi sao để đại diện cho vận hội tỉnh.

Vương Chuẩn đối với việc này đáp ứng rất thống khoái: "Tôi thấy Trâu Đức Long được đấy."

Trương Dương cũng thấy Trâu Đức Long không tồi, trẻ tuổi có sức sống, hình tượng bản thân lại rất tốt, còn có đủ nhân khí, có thể hấp dẫn được các thanh niên, Trương Dương nói: "Anh ta không tồi."

Vương Chuẩn nói: "Chuyện này cứ để tôi lo, cậu thanh niên Trâu Đức Long này rất thông minh, có dã tâm, có khát vọng, so với diễn viên bình thường, tầm mắt của anh xa hơn nhiều, cũng không có bất kỳ sở thích bất lương nào, bình thường cũng rất ít sinh hoạt đêm, vừa có thời gian là đi học tập thêm, anh ta muốn trở thành một siêu sao thiên hoàng, tôi rất coi trọng anh ta, chuẩn bị quay một bộ phim cho anh ta."

Trương Dương nói: "Còn phí đại diện..." Hắn biết Vương Chuẩn là một thương nhân đeo biển đạo diễn.

Vương Chuẩn cười nói: "Với loại quan hệ như chúng ta mà còn phải bàn chuyện tiền nong ư? Phí đại diện chắc sẽ không quá cao, tôi sẽ nói chuyện với Đức Long, hay là thế này đi, tôi vừa rồi không phải đã nói với anh là sẽ quay một bộ phim điện ảnh cho anh ta ư, đây là một bộ phim bóng đá ảo thuật, nhắm vào đối tượng thanh thiếu niên, phí dụng chế tác rất thấp, phía đầu tư vốn đã bàn xong đột nhiên rút lui, chủ nhiệm Trương, anh quan hệ rất rộng, nếu anh có thể giúp tôi tìm tài trợ, tôi sẽ để Trâu Đức Long làm đại sứ hình tượng miễn phí cho vận hội tỉnh của các vị."

Vương Chuẩn vừa nói như vậy, Trương Dương cũng bắt đầu động não, giúp Vương Chuẩn lôi kéo tài trợ đống phim không phải là việc gì khó, dẫu sao thì chiêu bài của Vương Chuẩn cũng sờ sờ ra đó, lại thêm có ngôi sao thần tượng Trâu Đức Long đóng vai chính, phương diện bán vé chắc không cần phải lo lắng, Trương Dương nói: "Hay là thế này đi, anh cứ quay một bộ phim chủ đề về vận hội tỉnh của chúng tôi, còn phương diện đầu tư tôi sẽ nghĩ cách."

Vương Chuẩn cười nói: "Chủ nhiệm Trương à chủ nhiệm Trương, anh không nên làm lãnh đạo, anh thực ra nên đi làm sinh ý, bản sự cò kè mặc cả anh so với tôi còn lợi hại hơn nhiều."

Hai người đồng thời bật cười.

Tiết Yến và Thì Duy đều là truy tinh tộc, hai người không ngờ Trương Dương có thể mời ba vị ngôi sao hạng nhất Lưu Đức Chính, Tịch Nhược Lâm, Trâu Đức Long tới ăn cơm, bộ dạng hưng phấn như trẻ con, hết xin chữ ký rồi lại đòi chụp ảnh chung với bọn họ.