Y Đạo Quan Đồ

Chương 588-2: Không dạy cậu lừa gạt (2)




"Tôi không có..." Hoàng Lập Đào lấp liếm.

Trương Dương hừ lạnh một tiếng, bước lên một bước, ra tay nhanh như điện đấm vào bụng của gã, Hoàng Lập Đào cảm thấy lồng ngực như bị búa tạ đập vào, ngay sau đó một cảm giác nghiền ép xuất hiện trước ngực gã, loại cảm giác này làm cho gã cảm thấy đau đến nổi không thể hít thở, gã đau đớn ôm ngực, cả người đau đớn, gã thậm chí là không thể đứng thẳng tại chổ, hai chân nhũn ra, quỳ xuống mặt đất.

Cao Liêm Minh kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mặt, hắn sớm biết Trương Dương là một cao thủ rồi, nhưng không ngờ rằng Trương Dương lại lợi hại đến nông nổi như vậy, chỉ đụng một ngón tay thôi, mà đối phương đau đến nổi thành bộ dạng như vậy luôn.

Hoàng Lập Đào không thể chịu đựng được nữa, mở miệng kêu đau liên tục, há mồm muốn kêu cứu mạng, nhưng đã bị Trương Dương điểm huyệt câm của hắn, Trương Dương nói: "Rượu mời không uống thích uống rượu phạt, mày không chịu nói, tao cũng chỉ có thể áp dụng thủ đoạn bạo lực với mày, bây giờ mày có phải là cảm thấy trước ngực rất đau, giống như có cả ngọn núi đè lên ngực của mày không, hô hấp của mày càng ngày càng trở nên khó khăn, bởi vì tao đã điểm huyệt câm của mày lại, ngăn cản máu của mày tuần hoàn, mày chỉ có thời gian hai phút, nếu trong vòng hai phút, tao không giải quyết trạng thái hiện tại của mày, thì cơ tim của mày sẽ co thắt vì thiếu máu quá lâu, hậu quả thế nào, mày hẳn là biết"

Hoàng Lập Đào nhìn Trương Dương một cách kinh khủng.

Trương Dương nói: "Không cần lo lắng cho bọn tao, công an có năng lực bố trí hiện trường, nếu như mày chết, bác sĩ khám nghiệm tử thi cũng không thể nhìn ra vấn đề gì, bọn họ sẽ cho rằng mày chết là do cơ tim thiếu máu, chết vì bệnh tim phát ra đột ngột, mày bao nhiêu tuổi? Chưa đến bốn mươi mà, có thể trong nhà còn có vợ có con, mày chết rồi thì ai sẽ chăm sóc cho bọn họ?"

Hoàng Lập Đào nghe đến đó thì trong ánh mắt lộ ra vẻ tuyệt vọng, vành mắt đỏ lên thiếu chút nữa là rơi nước mắt ra.

Trương Dương thở dài nói: "Tao chỉ muốn nghe một câu nói thật đơn giản mà thôi, đối với mày mà nói, nói ra sự thật khó khăn như vậy sao? Tao không thích miễn cưỡng người khác, nếu như mày không nói, thì tao cũng không hỏi nữa"

Hoàng Lập Đào liều mạng gật đầu.

Trương Dương cười nói: "Mày chịu nói?"

Hoàng Lập Đào gật đầu, hai tay ôm lấy cổ, cả khuôn mặt bởi vì thiếu dưỡng khí mà dần dần tím tái.

Trương Dương vươn tay ra điểm nhẹ một chút lên người của gã, thân thể của Hoàng Lập Đào nhũn ra, ngã ngồi xuống đất, gã hít thở từng ngụm lớn, cảm thấy ngọn núi lớn trước ngực đã biến mất.

Trương Dương cũng không vội hỏi gã, Hoàng Lập Đào đã ăn vị đắng rồi, một người sau khi nếm được mùi vị của tử vong thường sẽ hiểu nên làm thế nào.

Hoàng Lập Đào nói: "Tôi... tôi không cẩn thận đụng phải... tôi... tôi trả tiền thuốc..." Còn chưa nói xong, Trương Dương đã vung tay tát cho một cái, đánh cho Hoàng Lập Đào nằm sấp xuống đất, Trương Dương nắm áo của gã lên, căm tức nhìn gã, nói: "Hoàng Lập Đào, tao đã cho mày một cơ hội, là mày không biết quý trọng"

Hoàng Lập Đào bị ánh mắt của Trương Dương làm cho hoảng sợ, run giọng nói: "Tôi nói... tôi nói... là Huệ Cường kêu tôi làm..."

Trương Dương nao nao: " Huệ Cường?"

Hoàng Lập Đào gật đầu: "Chính là con trai của chủ nhiệm ủy ban thể dục tỉnh Huệ Kính Dân, lão gia tử của hắn bị điều tra tham ô, có người nói là do tỉnh trưởng Tống Hoài Minh ra lệnh, Huệ Cường nói lão gia tử của hắn lần này lành ít dữ nhiều, hắn muốn cho Tống Hoài Minh cửa nát nhà tan, muốn cho Tống Hoài Minh nếm mùi vợ con ly tán, cho nên... cho nên... tôi liền đi theo dõi vợ của Tống Hoài Minh là Liễu Ngọc Oánh, tôi không muốn giết bà ta, tôi chỉ muốn tạo thành một tai nạn, tôi chỉ muốn phá đứa nhỏ của bà ta, như vậy cũng có thể ăn nói với Huệ Cường rồi, tôi thật sự không muốn giết bà ta!"

Trương Dương lạnh lùng nói: "Nếu như đoạt đi sinh mạng của đứa nhỏ trong bụng bà ta, thì còn tàn nhẫn hơn là giết bà ta!"

Cao Liêm Minh ở một bên nghe mà hết hồn, không ngờ rằng còn có người to gan như thế, hơn nữa động cơ trả thù của đám người này rất là đê tiện, tàn nhẫn đến nổi làm cho người ta điên máu lên.

Trương Dương nói: "Huệ Cường ở đâu?"

Hoàng Lập Đào nói: "Tôi không biết..."

Trương Dương trợn mắt nhìn, Hoàng Lập Đào lập tức rùng mình một cái, thấp giọng nói: "Lão gia tử của hắn bị bắt điều tra, Huệ Cường... Huệ Cường có quan hệ đặc biệt tốt với ông chủ của quán bar Thời Đại Đá Mới, tôi gặp mặt hắn ở đó, tôi phỏng chừng Hoàng Quân biết được địa điểm của hắn"

Trương Dương nói: "Mày nghe rõ cho tao, món nợ này trước tiên tao cho mày nợ, nếu như tao tìm được Huệ Cường, thì tao sẽ tha cho mày một con đường sống, nếu như tao không tìm được Huệ Cường, thì mày chờ chết đi!" Nói dứt lời, Trương Dương xoay người rời khỏi phòng.

Cao Liêm Minh nhìn Hoàng Lập Đào đang làm nhèm nước mắt nước mũi, trong lòng không hề có bất kỳ sự thương hại nào, một tên khốn nạn dám có thể ra tay với một phụ nữ có thai thì quả thật là ngay cả súc sinh cũng không bằng, Cao Liêm Minh nói: " Vừa rồi những gì chúng ta nói, không thể nói với bất kỳ kẻ nào, còn nữa, sao mặt của mày không có râu?"

Hoàng Lập Đào nói: " Tôi... tôi sợ bị người ta nhận ra, cho nên đã cạo đi, nhưng mà vẫn rơi vào tay của các người"

Cao Liêm Minh nói: "Mày không biết là lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt?"

Loan Thắng Văn thấy Trương Dương đi ra, cười đón: "Giải quyết chưa?"

Trương Dương gật đầu nói: "Giải quyết rồi, Hoàng Lập Đào đã thừa nhận, là hắn đẩy ngã Tống phu nhân"

Loan Thắng Văn à một tiếng, không ngờ rằng thật sự bị hai tên nhóc này điều tra ra được, ông lập tức nghĩ đến một vấn đề: "Hắn cố ý hay vô ý?"

Trương Dương nói: "Cục trưởng Loan, chuyện này anh đừng nhúng tay vào, tỉnh trưởng Tống không muốn làm lớn chuyện này, ông ấy kêu tôi xử lý chuyện này, anh hiểu không?"

Loan Thắng Văn gật đầu, ở vị trí của Tống Hoài Minh thì đúng là có một số việc không tiện làm, kêu Trương Dương xử lý chuyện này chính là một chuyện tốt hiếm có, Loan Thắng Văn dựa vào trực giác làm công an nhiều năm của mình, ý thức được rằng chuyện này thoạt nhìn không đơn giản như ngoài mặt, nếu như ông ta mù quáng lao vào thì sẽ làm cho lãnh đạo khó chịu, Loan Thắng Văn nói: "Tốt, chuyện này cậu cần tôi giúp cậu thế nào?"

Trương Dương nói: "Tạm thời bắt giữ Hoàng Lập Đào, chờ tôi báo cáo với tỉnh trưởng Tống, rồi mới quyết định là nên làm thế nào!"

Loan Thắng Văn nói: "Không thành vấn đề, để tôi điều tra tư liệu của Hoàng Lập Đào, xem lúc trước hắn ta có án gì hay không?"

Trương Dương cũng không coi trọng Hoàng Lập Đào, tuy rằng Hoàng Lập Đào chính là kẻ đã ra tay đẩy ngã Liễu Ngọc Oánh, nhưng mà phía sau gã ta còn có một người sai khiến, con trai của chủ nhiệm ủy ban thể dục tỉnh Huệ Kính Dân Huệ Cường, bởi vì Sở Yên Nhiên, cho nên ở sâu trong nội tâm của Trương Dương đã coi Liễu Ngọc Oánh trở thành người nhà của mình, bây giờ người nhà bị xâm phạm, đây là chuyện mà hắn tuyệt đối không dễ dàng bỏ qua.

]