Y Đạo Quan Đồ

Chương 624-3: Bắt mạch (3)




Chu Vân Phàm trừng to hai mắt ra, trong lòng nói là tôi làm cái rắm, nếu như không phải là Lạp Khố Mã tìm tôi, tôi căn bản là không biết chuyện cậu xem bệnh cho bọn họ. Ông ta muốn nói, Trương Dương lại một lần nữa vỗ mạnh vào vai ông: "Thái độ làm người của người Trung Quốc chúng tôi rất hàm súc, thích làm chuyện tốt mà không để lại danh, Lạp Tư, xin lỗi nha, ông không cho tôi nói, đối với ông tôi đã không giữ được lời hứa rồi" Trương Dương vừa nói như thế, bên Lạp Khố Mã đương nhiên là sẽ không có bất luận nghi ngờ gì rồi, và còn cảm động đến rơi nước mắt vì nghĩa cử cao đẹp của Chu Vân Phàm.

Chu Vân Phàm đưa Trương Dương ra đến cửa lớn của Nam Dương quốc tế, thấy Lạp Khố Mã không đi ra cùng, Chu Vân Phàm mới cười khổ nói:" Chủ nhiệm Trương, tôi không rãnh như vậy đâu, chuyện này rõ ràng không phải do tôi làm, cần gì lôi tôi vào chịu tội chứ?"

Trương Dương nhếch môi cười một cái: "Cũng không phải chuyện xấu, chuyện tốt mà, cho ông một cơ hội làm người tốt, ông hẳn là nên cảm ơn tôi mới đúng"

Chu Vân Phàm nói:" Tôi biết là chuyện tốt rồi, chỉ là chuyện nào cũng có hai mặt, nếu hôm nay không phải là chuyện tốt, thì tôi làm sao biết cậu có bán đứng tôi hay không?"

Trương Dương cười ha hả, Cao Liêm Minh cũng cười theo, Cao Liêm Minh nói: "Không ngờ rằng, ông lại thấu hiểu chủ nhiệm Trương của chúng tôi như vậy"

Trương Dương nói: "Ông yên tâm đi, tuyệt đối là chuyện tốt. Chúng ta là bạn của nhau, Trương Dương tôi đã hãm hại bạn bè bao giờ chưa?"

Cao Liêm Minh trợn mắt nhìn, trong lòng nói anh không hãm hại bạn bè thì còn ai hãm hại bạn bè chứ, biết rõ chuyện của Phạm Tư Kỳ đã định mà còn lôi người ta vào.

Chu Vân Phàm là một lão cáo già, ông ta đối với lời nói của Trương Dương một chữ cũng không tin, đi lại trên giang hồ nhiều năm như vậy, người nào mà ông chưa thấy qua? Trên trời làm gì có cái bánh ngọt nào tự nhiên rơi xuống chứ, không có khả năng. Ông luôn cảm thấy rằng Trương Dương đang suy tính cái gì đó, tên nhóc này là một kẻ dối trá, mình cần phải lưu tâm một chút, ngàn vạn lần không thể để hắn lừa được, Chu Vân Phàm nắm lấy tay áo của Trương Dương, rất thần bí, rất cẩn thẩn hỏi: "Chủ nhiệm Trương, cậu nói thật với tôi đi, vì sao cậu lại chữa bệnh cho Ngả Tây Ngói Á

Trương Dương cười cười: "Giúp người làm niềm vui, ha ha... đúng rồi, Cao Liêm Minh, chúng ta trở về họp" Thằng nhãi này thoát khỏi Chu Vân Phàm, nhanh chóng trở về ủy ban thể dục.

Cao Liêm Minh nhìn Chu Vân Phàm, cười cười một cái, trong nụ cười tràn ngập vẻ đồng tình, Chu Vân Phàm bị hắn cười làm cho trong lòng rùng mình, đầu óc nhanh chóng duy chuyển, tên nhóc này rốt cục đang có chủ ý gì đây?

Cao Liêm Minh đuổi kịp bước chân của Trương Dương: "Tôi đi gặp Phạm Tư Kỳ, cô ta chuẩn bị chuyển cổ phần công ty cho Ngả Tây Ngói Á"

Trương Dương đã nghe qua chuyện này, hắn gật đầu nói: "Cậu giúp cô ta làm tốt chuyện này"

Cao Liêm Minh nói: "Cô ta nguyện ý chuyển, nhưng mà Ngả Tây Ngói Á chưa chắc đã nguyện ý nhận, chuyện này cần phải trưng cầu ý kiến của Ngả Tây Ngói Á"

Trương Dương nói: "Chờ một chút nữa đi, chuyện này tốt nhất là nên nói riêng với cô ta"

Cao Liêm Minh nói: "Anh thật sự có nắm chắc là có thể chữa tốt cho cô ta?"

Trương Dương không nói chuyện, hai tay bỏ vào trong túi, nhàn nhã bước đi.

Cao Liêm Minh hỏi tiếp: "Anh nói đi chứ!"

Trương Dương nói: "Tôi không nắm chắc, nhưng mà bác sĩ Vu có nắm chắc"

Cao Liêm Minh nói: "Phạm Tư Kỳ nói, chỉ cần chúng ta có thể chữa tốt cho Ngả Tây Ngói Á, cô ta sẽ đem một phần trăm cổ phần của tập đoàn Tinh Nguyệt cho chúng ta làm tiền thù lao?"

"Cậu động lòng à?"

"Đương nhiên là động lòng rồi, cái này cũng trị giá cả trăm triệu đấy"

Trương Dương nói: "Vậy cậu đi chữa tốt cho Ngả Tây Ngói Á đi, tất cả tiền đều thuộc về cậu"

Cao Liêm Minh nói: "Tôi làm gì có bản lĩnh đó"

"Không có bản lĩnh thì cậu nói nhảm cái gì? Cho dù là trị cho Ngả Tây Ngói Á, tiền có phần của cậu sao?"

"Anh..." Cao Liêm Minh thiếu chút nữa bị thằng nhãi này làm cho tức hộc máu.

Trương Dương không trực tiếp trở về ủy ban thể dục, hắn đi đến công trường của trung tâm thể dục mới, nhìn tiến độ xây dựng sân huấn luyện, Hải Sắt phu nhân rất nhanh sẽ tiến hành công tác phá bỏ và di dời, đúng lúc Lương Thành Long và Kiều Bằng Cử hai người đều đang có mặt tại công trường, thấy Trương Dương, bọn họ liền đến, cái Lương Thành Long quan tâm nhất hiệ nay chính là vấn đề tài chính công trình, hắn nhìn thấy Trương Dương thì câu đầu tiên là: "Chủ nhiệm Trương, tài chính của thành phố có chi đúng chổ không?"

Trương Dương gật đầu nói: "Tuần này hẳn có thể nhập sổ ba triệu, tiền chỉ cần đến tay, tôi lập tức cho cậu"

Lương Thành Long rất có vẻ như rắn tham lam muốn nuốt voi: "Cái này... có thể cho nhiều một chút không? Cuối năm nay hơi khó khăn, thêm một triệu được không?"

Trương Dương liếc nhìn hắn một cái: "Đều cho cậu, cậu thì quá tốt, còn tôi thì không dễ chịu, bên kiến trúc, bên vật liệu, bên cung ứng đều nói biết thành phố cho tôi sáu triệu, cũng không phải một mình cậu muốn có lễ mừng năm mới, ai mà không có lễ mừng năm mới? Đều muốn tìm tôi đòi nhiều một chút, tổng cộng chỉ có sáu triệu, đem tất cả tiền cho các người, thì đại hội tỉnh này tôi khỏi làm nữa"

Kiều Bằng Cử nói: "Thành Long, cậu đừng quá tham lam, làm kinh doanh là phải chuẩn bị chiến đấu lâu dài, cần phải phải đòi nợ dai diết"

Trương Dương cười nói: "Anh mắng tôi à?"

Kiều Bằng Cử nói:" Tôi đang nói giúp cho cậu mà"

Lương Thành Long nói:" Tiền bên Tân Thế Kỷ cậu đã cho chưa?"

Trương Dương nói: " Tiến sĩ Quy phụ trách công trình bên kia, Từ Quang Lợi bị bắt, Tân Thế Kỷ loạn thành một cục, nếu như tôi không cho bọn họ tiền, thì công trình sân thể dục chủ phải dừng lại"

Lương Thành Long nói: "Dừng thì cứ dừng, dù sao thì cũng không phải nguyên nhân do cậu"

"Nói nhảm, sao không phải là nguyên nhân do tôi? Đám lãnh đạo này sẽ không nói đạo lý với cậu đâu, xảy ra trách nhiệm, bọn họ khẳng định là tìm đến người phụ trách là tôi, được rồi, xây dựng sân huấn luyện thế nào rồi? Bên Vương Quân Dao đã bày ra tư thế phá bỏ di dời rồi, vận động viên của chúng ta không thể không có sân huấn luyện để luyện tập được"

Lương Thành Long nói: "Trước mười lăm là chủ thể có thể hoàn công, nhưng mà hai sân luyện tập đã chỉnh lý đầy đủ rồi, có thể đưa vào sử dụng"

Trương Dương gật đầu nói: "Sân huấn luyện gần nhất có thể hoàn công là được"

Kiều Bằng Cử nói: "Hải Sắt phu nhân xem ra là muốn làm đại sự tại Nam Tích một phen"

Lương Thành Long nói: "Đúng là có tiền, ném hai tỷ vào một khối đất như thế, anh nói xem bà ta có thể thu hồi bao nhiêu phần?"

Kiều Bằng Cử nói: "Tôi nghe nói Hải Sắt phu nhân có một sòng bạc tại Las Vegas, không chừng ba ta muốn đem cờ bạc đến Nam Tích đấy"

Trương Dương nói: "Bà ta dám, trong quốc gia xã hội chủ nghĩa mà dám mở sòng bạc, tôi là người đầu tiên lao ra bắt bà ta đấy!"