Y Võ Song Toàn

Chương 329




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lâm Nguyệt Dao hơi kinh ngạc: “Như này không

sao chứ? Nếu bệnh nhân lên cơn co giật thì sao?”

“Yên tâm đi, sẽ không đâu”.

Tần Lâm đã dùng kim bạc chặn hai huyệt đạo lớn

của bệnh nhân, đương nhiên những bộ phận trên cổ

sẽ không thề nào cử động được.

Sau đó, Lâm Nguyệt Dao chuẩn bị kéo và nhíp

phẫu thuật rồi cả hai cùng bắt đầu thực hiện ca mồ.

Quy trình phẫu thuật thực ra rất đơn giản, đó là

nhồ đi chiếc răng bị hư, "diệt" các dây thần kinh bên

trong và thông kinh mạch, và đương nhiên các bộ

phận liên quan ð bên dưới sẽ ồn.

Khó khăn lớn nhất của ca mồ chính là bệnh nhân

không phối hợp được, vậy nên bọn họ không thể thực

hiện ca mồ một cách bình thường, đó là lý do khiến

cho nhiều chuyên gia lực bất tòng tâm.

Nhưng không ngỡ Tần Lâm chỉ dùng hai cây kim

bạc để cố định bệnh nhân, đây là điều không phải

bác sĩ Đông y nào cũng có thể làm được.

Điểm huyệt đề cố định người hay được chiếu trên

TV đều là giả, cơ bản toàn được phóng đại.

Điểm huyệt trong võ thuật thật sự chính là đánh

trúng chỗ hiểm, nó khiến người ta mất đi khả năng

chiến đấu trong một thời gian ngắn, không hề khoa

trương đến mức khiến cơ thề cứng đờ không cử động

được.

Nhưng hai cây kim bạc của Tần Lâm vừa làm được

như vậy, khiến cho Lâm Nguyệt Dao không khỏi kinh

ngạc.

“Điều này có trong phương thuốc cổ truyền à?”

Tân Lâm cười đáp: “Ừm".

“Cái này... dễ luyện không?” Lâm Nguyệt Dao

cũng muốn học, vấn đề lớn nhất trong khoa răng hàm

mặt chính là mức độ há miệng của bệnh nhân, đôi khi

ngay cà lúc bệnh nhân muốn hợp tác một cách có ý

thức, nhưng khi dao kẹp vào trong miệng thì họ sẽ

luôn cảm thấy buồn nôn hoặc ngậm miệng lại.

Nếu có thể học được kỹ năng này, về sau cứ trực

tiếp đâm hai cây kim vào khóe miệng thì bệnh nhân

sẽ ngoan ngoãn há miệng ra, đây thực sự là một tiện

ích lớn cho những ngưỡi làm nghề y.

Tần Lâm bất lực lắc đầu: “Nếu không có nền

móng sẽ rất khó luyện...”

Dù gì Lâm Nguyệt Dao cũng là bác sĩ Tây y, nếu

muốn học châm cứu thì phải học lại từ đầu, nếu muốn

đạt đến trình độ của Tần Lâm thì không hề dễ chút

nào.

“Ó..” Lâm Nguyệt Dao hơi thất vọng, nhưng cô

cũng có chút tin tường vào y thuật của Tần Lâm, xem

ra anh ð bên ngoài đã học được không ít kỹ năng.

Theo ước tính, chỉ có những bác sĩ Đông y lớn

tuổi mới tỉnh thông các phương thuốc cổ truyền, còn

Tần Lâm vừa hay lại tìm đúng bệnh, thật không dễ

dàng gì.

Sau khi hai người phẫu thuật xong, Tần Lâm lại

tiếp tục châm kim cho bệnh nhân, vấn đề trong

khoang miệng đã được giải quyết, chỉ còn lại biến

chứng, dù sao thì cũng dễ dàng đề xử lý.

Anh rút hai cây kim bạc trên miệng xuống, sau đó

bệnh nhân mỡ mắt ra, mơ hồ nhìn thấy Tần Lâm và

Lâm Nguyệt Dao.