Yêu Giả Vi Vương

Chương 268: Thiên Ma luyện thể




- Chiến kỹ?

Mắt Tiêu Lãng nóng cháy. Bây giờ Tiêu Lãng thiếu cái gì? Chính là chiến kỹ. Tại Tiêu gia, Tiêu Lãng không học được chiến kỹ cao thâm nào. Đến Bắc Cương, Tiêu Lãng không vừa mắt chiến kỹ bình thường. Quân Thần Độc Cô Hành không có chiến kỹ, có hai quyển chiến kỹ duy nhất đã cho Tiêu Lãng nhưng hắn không luyện thành công. Thanh Minh là người của Ẩn tông, Tiêu Lãng không phải đệ tử Ẩn tông, Thanh Minh không thể đưa chiến kỹ cho hắn. Tiêu Lãng xấu hổ không muốn hỏi xin Trà Mộc, Đông Phương Hồng Đậu. Cho nên dù sức chiến đấu tổn hợp của Tiêu Lãng nghịch thiên, dựa vào thảo đằng thần hồn màu tím có thể đánh bại Chiến Vương cảnh nhưng nếu hắn không có thảo đằng thì sợ là muốn đánh bại Chiến Suất cảnh bình thường cũng khó.

Nhưng thấy nụ cười quái dị của Lục Minh thì Tiêu Lãng hơi sợ. Lục Minh rất ít khi cười với Tiêu Lãng, bây giờ nàng cười như vậy chắc chắn không có gì tốt lành.

Tiêu Lãng cảnh giác nói:

- Nói yêu cầu trước đi.

Lục Minh khen ngợi nhìn Tiêu Lãng. Tiêu Lãng mới mười tám tuổi, chưa lăn lộn ngoài đời nhiều vậy mà phản ứng nhanh như vậy. Quả nhiên không uổng là người Ẩn Đế chú trọng, đáng tiếc ma tính quá nặng.

Lục Minh trầm ngâm giây lát, nói:

- Trước tiên nói về chiến kỹ rồi bàn điều kiện, ngươi cảm thấy được thì chúng ta giao dịch, rất công bình đúng không?

Tiêu Lãng sảng khoái nói:

- Tốt, tỷ tỷ nói đi.

Lục Minh biểu tình nghiêm túc nói:

- Lần này ta trở lại, xin chỉ thị của sư phụ, đã được đồng ý, nếu không thì ta không dám tự tiện làm chủ. Hơn nữa chiến kỹ này là của cá nhân ta, hoàn toàn không liên quan gì Ẩn tông, cho nên giao dịch này không liên quan đến Ẩn tông mà của riêng hai ta.

Thấy Tiêu Lãng gật đầu, Lục Minh tiếp tục bảo:

- Chiến kỹ là hai loại, một loại công kích. Ngươi từng thấy ta công kích Huyền thủ thất giai, Hồng Hoang Bạo Vượn rồi, dù nó có tránh né cỡ nào thì cuối cùng đều bị ta đánh. Loại chiến kỹ này có thể mê hoặc người, làm kẻ địch cảm giác tránh cỡ nào cũng không thoát, hình thành ảo giác, chỉ có cứng rắn đỡ mới không bị đánh chết. Ta gọi chiến kỹ này là Huyễn Võ Trảm, không có đẳng cấp, nếu tính thì cỡ thiên giai.

Tiêu Lãng nghe Lục Minh nói, mắt sáng rỡ. Lúc Lục Minh giết Huyền thủ thất giai, Hồng Hoang Bạo Vượn Tiêu Lãng lấy làm lạ tại sao nó không tránh né? Giờ xem ra là do chiến kỹ Huyễn Võ Trảm quái dị này.

Lục Minh thấy bộ dạng của Tiêu Lãng thì phì cười, kiêu ngạo tiếp tục bảo:

- Còn có một loại gọi là Thiên Ma luyện thể, có thể khiến thẻ chất nhanh chóng biến mạnh, là chiến kỹ luyện thể mạnh nhất của võ giả đê giai, không có cái thứ hai. Thật ra chiến kỹ Thiên Ma luyện thể không phải do ta sáng tạo a mà là vô tình có được trong Long Hổ sơn. Nhưng chiến kỹ này có nhược điểm rất tệ là giảm bớt tuổi thọ. Vì chiến kỹ này kích thích tiềm lực của con người, tiêu hao căn nguyên sinh mệnh khiến lực lượng biến mạnh trong thời gian ngắn. Ta nghĩ có lẽ bây giờ ngươi cần chiến kỹ này nhất, nhưng ta đề nghị ngươi nếu học tập, sau khi lên đến Chiến Tôn cảnh thì đừng luyện nữa, nếu không thì sống không lâu.

Khi Tiêu Lãng nghe đến đoạn đầu thì mắt nóng cháy sắp hòa tan Lục Minh. Bây giờ Tiêu Lãng cực kỳ muốn biến mạnh rồi lại mạnh. Tiêu Lãng có thảo đằng thần hồn màu tím, tốc độ tu luyện gấp ba lần nhưng thể chất quá yếu, không có báu vật, không dùng được. Điều này khiến Tiêu Lãng rất bực mình, giờ nghe Lục Minh nói như đưa than trong ngày tuyết rơi.

Nhưng nghe đoạn sau thì Tiêu Lãng giật mình. Thiên Ma luyện thể quả là bá đạo, Lục Minh lấy từ Long Hổ sơn? Chắc là chiến kỹ thượng cổ Ma môn tu luyện.

Tu luyện càng lâu tuổi thọ càng ngắn?

Cái này tương đương với dùng tuổi thọ đổi tu vi.

Lục Minh không nói chuyện, yên lặng chờ đáp án của Tiêu Lãng. Lục Minh luôn biết Tiêu Lãng sốt ruột muốn mạnh lên, lần này nàng trở về Ẩn tông phục mệnh, cùng Ẩn Đế nói đến Tiêu Lãng, thế là nàng làm ra quyết định này.

Tiêu Lãng cho đáp án là:

- Thứ này không tệ, ra điều kiện đi.

chiến kỹ thứ nhất đối với Tiêu Lãng có cũng được, không có cũng không sao, không có chiến kỹ thì sau này từ từ lấy. Loại thứ hai như độc dược bọc đường, khiến Tiêu Lãng vừa yêu vừa hận, cuối cùng quyết định đổi lấy, nhanh chóng tu luyện đến Chiến Tôn cảnh. Còn về tuổi thọ, sau này nghĩ cách tìm thiên địa linh dược bổ sung lại. Truyện được copy tại TruyệnFULL.vn

Lục Minh không bất ngờ với câu trả lời của Tiêu Lãng, nàng biết thiếu niên có được ma tính này thích kiếm tẩu thiên phong nhất, cuối cùng sẽ chọn tu luyện Thiên Ma luyện thể.

Lục Minh yên lặng một lúc, đưa ra điều kiện:

- Có hai quyển chiến kỹ thì có hai điều kiện. Thứ nhất là suốt đời ngươi không được đối địch với Ẩn tông, trừ phi Ẩn tông tổn thương ngươi hoặc người thân của ngươi. Thứ hai là ngươi thiếu một nhân tình với Lục Minh ta, sau này có cần thì ta sẽ khiến ngươi trả lại. Chỉ cần việc đó không phải thương thiên hại lý hoặc vượt qua năng lực của ngươi thì ngươi phải đồng ý hết sức.

Điều kiện vừa phải, không quá đáng, chẳng qua điều kiện thứ hai hơi mơ hồ. Tiêu Lãng không đồng ý ngay.

Tiêu Lãng cười hỏi:

- Diều kiện này chắc là Ẩn Đế nêu ra?

Lục Minh ngạc nhiên, không giải thích, chỉ cười nói:

- Ngươi không cần biết là ai nêu, đồng ý hay không?

Tiêu Lãng lạnh lùng cười, không phải Ẩn Đế nêu mới quái. Không chừng hai chiến kỹ này đều là của Ẩn tông chứ không phải Lục Minh tự sáng tạo hay tìm được. Tiêu Lãng lười căn vặn.

Tiêu Lãng sảng khoái đáp:

- Đồng ý, cần thề không?

Không đối địch với Ẩn tông? Hiển nhiên Ẩn tông xem trọng Tiêu Lãng, đời này hắn có thể đạt đến Chiến Đế cảnh không thì rất khó nói càng đừng nhắc đến đẳng cấp của Ẩn Đế. Điều kiện thứ hai là ngân phiếu không, tóm lại là khi đó nếu Tiêu Lãng có thực lực, Lục Minh kêu hắn đi giết Huyết Đế thì hắn sẽ không nhíu mày chút nào.

Lục Minh lắc đầu, nói:

- Không cần, ta tin tưởng tiểu tử nhà ngươi là đại trượng phu nhất ngôn cửu đỉnh.

Lục Minh lấy hai quyển chiến kỹ từ trong ngực ra đưa cho Tiêu Lãng.

Lục Minh nói:

- Ngươi không được truyền chiến kỹ này cho ai. Tốt nhất là đừng tu luyện Thiên Ma luyện thể quá lâu, một khi tu luyện đến Chiến Tôn cảnh liền ngừng, nếu không thì ngươi sẽ phát hiện mình không thể sống được lâu.

Tiêu Lãng hơi kích động nhận lấy, gật mạnh đầu. Lục Minh lại lần nữa xuất quỷ nhập thần biến mất. Tiêu Lãng xấu hổ. Thanh Minh cũng giống u mình, có phải người Ẩn tông thích giả thần giả quỷ không? Hơn nữa Ẩn Đế đặt tên cho mấy người thật là quái, Thanh Minh, Lục Minh, Hắc Minh...

Tiêu Lãng không quan tâm những điều này, lập tức khoanh chân ngồi xuống, dùng thảo đằng thần hồn màu tím dò xét xung quanh ngàn thước, bắt đầu giở chiến kỹ ra xem.

Chiến kỹ rất dễ hiểu, đặc biệt là Thiên Ma luyện thể, Tiêu Lãng chỉ nhìn nửa canh giờ là cảm ngộ được nguyên lý. Huyễn Võ Trảm khó hiểu hơn chút nhưng Tiêu Lãng đại khái biết nguyên lý của chiến kỹ này.

Tiêu Lãng ném Huyễn Võ Trảm vào Tu Di Giới, lại quan sát chiến kỹ Thiên Ma luyện thể. Quyển chiến kỹ này hơi cũ, mặt trên lấm tấm ố vàng. Mới rồi Tiêu Lãng đã hiểu nguyên lý nhưng không tu luyện ngay, xem đi xem lại nửa canh giờ vẫn không quét định tu luyện.

Bởi vì chiến kỹ này đúng là quá bá đạo.

Trên chiến kỹ ghi rõ ràng mỗi tu luyện một lần sẽ hao tổn một phần vạn tuổi thọ.

Nói cách khác, nếu bình thường võ giả có thể sống một trăm tuổi, tu luyện một ngàn lần chỉ sống được chín mươi tuổi, tu luyện năm ngàn lần là mất năm mươi tuổi. Nếu... Tu luyện một vạn lần vậy chúc mừng ngươi, có thể đi lên trời gặp tổ tông.

Ai biết thứ quỷ này có hữu dụng không? Hoặc phải tu luyện mấy ngàn lần mới hữu dụng? Thế thì... Tổ cha nó rồi!

- Ai cha cha! Liều mạng! Thiếu sống mấy chục năm không là gì, trước tiên tu luyện biến mạnh rồi nói. Cô Cô chờ ta đi cứu, Hồng Đậu chờ ta quang minh chính đại cưới nàng. Đến đi, Thiên Ma luyện thể, để ta xem ngươi bá đạo tới cỡ nào!

Tiêu Lãng lại lần nữa trầm ngâm giây lát, con ngươi lộ tia dứt khoát. Tiêu Lãng nhắm mắt lại, bắt đầu tu luyện chiến kỹ chiến kỹ Thiên Ma luyện thể bá đạo.

Chờ khi Tiêu Lãng bắt đầu tu luyện, bên ngoài hang đá, dưới một thân cây to, một bóng hình yêu kiều bay ra.

Lục Minh nhìn Tiêu Lãng nhắm mắt bắt đầu tu luyện, trong mắt đầy áy náy, lắc đầu cười khổ.

Lục Minh nói nhỏ:

- Xin lỗi, tiểu tử, vì cứu nghĩa phụ của ngươi, chỉ có thể ủy khuất ngươi. Ta là đệ tử của Ẩn tông, không thể đi Thần Hồn Hải. Có thể cứu được, Cô Cô, nghĩa phụ của ngươi hay không phải xem chính ngươi!