Yêu Giả Vi Vương

Chương 620: Lãnh Tinh Nhi




Lãnh Đế Phủ ở ngay bên cạnh biển Thần Hồn. Hỏa Long đảo là một hải đảo rất lớn rất nổi tiếng của Lãnh Đế Phủ. Gần hải đảo này có mấy ngọn núi lửa đang hoạt động, khiến bầu không khí trong hải đảo cực kỳ nóng bức, cũng tạo cho một loại khí hậu rất kỳ lạ. Chính bởi vì loại khí hậu này, trên đảo mới có thể thuần dưỡng một loại hung thú kỳ dị, Hỏa Long.

Hỏa Long có lực công kích không mạnh, vật liệu trên thân thể cũng không phải là quá tôn quý, chỉ có điều sau một khoảng thời gian Hỏa Long có thể tách ra chút ít Hỏa Long Chi Tiên. Hỏa Long Chi Tiên là một thứ rất thần kỳ. Nó không chỉ là vật liệu nhất định phải có để chế luyện ra rất nhiều đan dược Thiên phẩm, võ giả còn có thể dùng để tăng cường linh hồn.

Thứ có thể tăng cường linh hồn đều là đồ tốt. Cho nên này Hỏa Long Chi Tiên này trân quý dị thường. Toàn bộ Thiên Châu duy nhất chỉ có Hỏa Long đảo có thể thuần dưỡng Hỏa Long, tất nhiên cũng rất nổi danh.

Hỏa Long đảo là lãnh địa tư nhân của Lãnh gia. Võ giả bên trong ngoại trừ quân hộ vệ Lãnh gia ra, chỉ có nô lệ thuần dưỡng Hỏa Long. Trong thư nói rõ, muốn Tiêu Lãng đến Hỏa Long đảo chuộc người. Điều này nói rõ Thanh Minh rất có thể ngay trên Hỏa Long đảo.

Nói cách khác... Việc này là do người của gia tộc Lãnh Đế làm?

Tiêu Lãng vốn chuẩn bị đánh tiếng với Lãnh Đế tại Lãnh Đế Thành. Nếu không ăn thua thì nói chuyện với cao tầng của gia tộc của bọn họ, thả người ra coi như xong. Nhưng hắn không nghĩ tới Lãnh Đế không ở đó. Cao tầng của Lãnh gia cũng không ai có phản ứng gì. Điều này khiến trong lòng Tiêu Lãng rất khó chịu.

Hắn dẫn theo mấy chục người gióng trống khua chiêng đến, chính là muốn cho Lãnh gia bậc thang bước xuống, cho thấy hắn coi trọng việc này. Nếu người của Lãnh gia không nể mặt, hắn tấtnhiên cũng sẽ không nể mặt Lãnh gia nữa.

Cho nên hắn sử dụng chiến xa chí tôn, dẫn theo ba mươi cường giả Nhân Hoàng bay về phía Hỏa Long đảo, khiến cho vô số người quan tâm và ngờ vực.

Mọi người cũng không theo thông đạo đặc biệt ra biển Thần Hồn. Những hung thú ở biên giới Thiên Châu đối với mọi người mà nói hoàn toàn chỉ để trang trí. Bọn họ bay thẳng ra biển Thần Hồn. Chỉ một canh giờ sau, Hỏa Long đảo đã xuất hiện trong tầm mắt.

Giờ phút này đã là vào đêm, nhưng trên Hỏa Long đảo vẫn thấy có ánh lửa chớp hiện. Núi lửa xung quanh Hỏa Long đảo đang hoạt động, giờ phút này chậm rãi phun trào. Dung nham hoả hồng chiếu sáng phạm vi gần trăm dặm xung quanh. Còn chưa tới gần, một luồn khí nóng rực và mùi axit sunfuric phả vào mặt.

- Đó chính là Hỏa Long sao?

Hỏa Long đảo rất lớn. Phóng tầm mắt nhìn cũng không thấy giới hạn. Trên Hỏa Long đảo bùn đất đều một màu đỏ rực. Trên đảo rất nhiều nơi đều có từng con quái vật khổng lồ nằm phủ phục. Dáng vẻ của chúng gần giống với rồng, toàn thân huyết hồng, trên lưng có hai cánh chỉ có điều xem ra cũng to lớn, chắc hẳn rất khó có thể giúp chúng nâng thân hình khổng lồ kia bay nhanh được.

Trên đảo có rất nhiều võ giả. Bọn họ đều mặc chiến giáp màu bạc trên người, đang tuần tra xung quanh.

Đám người Tiêu Lãng đến, đã sớm kinh động đến đám hộ vệ. Trên đảo có mấy vạn người bay lên, nhìn chằm chằm về phía bên này. Cường giả Nhân Hoàng có ít nhất gần trăm người.

- Người tới là người phương nào? Nơi đây là Hỏa Long đảo. Người rảnh rỗi mau chóng thối lui. Bằng không sẽ bị xem là người xâm lấn, giết chết không cần luận tội!

Một cường giả Nhân Hoàng đỉnh phong từ phía xa quát lớn, giọng điệu rất ngạo mạn.

Chân mày Tiêu Lãng hơi nhíu lại, rất chán ghét loại giọng điệu này. Chỉ có điều nghĩ đến Lãnh Đế là người đứng đầu ở phía Đông Thiên Châu, người trong gia tộc bọn họ kiêu ngạo như vậy cũng là lẽ tất nhiên.

Tiêu Lãng thở ra một hơi, đè nén sự khó chịu trong lòng xuống. Hắn từ phía xa ôm quyền nói:

- Tại hạ là Tiêu Lãng của Thần Hồn Phủ, nhận được một bức thư, có người nói có một bằng hữu đang ở trên Hỏa Long đảo? Thỉnh cầu đảo chủ ra gặp một lần!

Vèo!

Tiêu Lãng mới vừa dứt lời, trong một nhã các trên Hỏa Long đảo có một thân ảnh màu xanh bắn mạnh đến. Xem thân ảnh kia cực kỳ nhẹ nhàng, tốc độ rất nhanh giống như một con chim nhỏ, trong mấy lần chớp mắt đã bay đến trước quân hộ vệ.

Đám hộ vệ kia vội vàng tránh sáng hai bên, vô cùng cung kính, còn có chút si mê nhìn người này, nói:

- Tham kiến tiểu thư!

- Ngươi chính là Tiêu Lãng?

Thân ảnh màu xanh kia không để ý tới đsm hộ vệ, lạnh lùng đứng ở trong không trung, liếc nhìn Tiêu Lãng một chút, hờ hững mở miệng:

- Ngươi đến thật là nhanh. Có mang huyền thạch đến không?

- Ách...

Tiêu Lãng ngẩn ra, quan sát tỉ mỉ vị tiểu thư này một chút, mắt nhất thời sáng ngời.

Vị tiểu thư này tuổi cũng không lớn, tính ra chắc gần bằng hắn. Dáng người nàng cao gầy, mặt trái xoan, mơ hồ có chút giống với Lãnh Đế. Cho dù đã nhìn nhiều mỹ nữ, Tiêu Lãng không thể không thừa nhận nữ tử trước mắt này là một đại mỹ nữ, hơn nữa còn là đại mỹ nữ cấp bậc như Mộc Tiểu Yêu.

- Tiểu thư?

Nếu được con cháu Lãnh gia gọi là tiểu thư, còn cao ngạo như vậy, kiêu ngạo như vậy, nắm giữ tư sắc như thế, thân phận người này hẳn phải vô cùng sống động.

Lãnh Tinh Nhi!

Con gái rơi của Lãnh Đế, trong bảng thập đại mỹ nhân của Thiên Châu xếp hạng - thứ nhất!

Bất kỳ người nào đứng thứ nhất trong bảng xếp hạng đều cực kỳ giỏi, chứ đừng nói Thiên Châu mỹ nữ như mây. Lãnh Tinh Nhi có thể liên tục đứng đầu trong bảng mỹ nhân nhiều năm như vậy, tất nhiên có điểm đặc biệt,

Không cần phải nói về thân phận địa vị, con gái rơi của người đứng đầu phía đông Thiên Châu, được Lãnh Đế sủng ái. Cũng không cần nói tới tư sắc, tuyệt đối không kém hơn Mộc Tiểu Yêu. Hơn nữa trên người Lãnh Tinh Nhi này dường như có khí chất đặc biệt, có thể không tự chủ thu hút ánh mắt nam tử như thế. Ánh mắt đám hộ vệ kia si mê, ánh mắt một vài võ giả Nhân Hoàng đỉnh phong ở bên cạnh Tiêu Lãng toả sáng có thể chứng minh điểm này.

Trên thực tế Lãnh Tinh Nhi sở dĩ có thể đứng hàng thứ nhất, là bởi vì thiên tư của nàng, và linh thể của nàng là độc nhất vô nhị.

Mười chín tuổi đã là Nhân Hoàng đỉnh phong!

Cảnh giới này phóng tầm mắt khắp Thiên Châu không người nào có thể so sánh được. Mười vạn năm qua, Lãnh Tinh Nhi là một thiên chi linh thể duy nhất, cảm ngộ thiên đạo tốc độ giống như đang bay. Mà mười vạn năm trước cũng đã từng xuất hiện một thiên chi linh thể, cuối cùng người này trở thành... Đại đế.

Một vị nữ tử thân phận địa vị tư sắc đều là đỉnh cấp, một vị nữ tử trăm phần trăm có thể đột phá Thiên Đế, còn có khả năng trở thành đại đế, trở thành số một trong bảng thập đại mỹ nhân Thiên Châu, hoàn toàn xứng đáng.

Chuyện ngày hôm nay xem ra có chút vướng tay vướng chân!

Tiêu Lãng âm thầm lo lắng. Bởi vì giọng điệu của Lãnh Tinh Nhi rất bá đạo, hơn nữa tuyệt đối không phải là quấy nhiễu, nàng càng không có điên. Lá thư này rõ ràng là do nàng sai người ta đưa tới.

Trầm ngâm một hồi, Tiêu Lãng chắp tay khách khí nói:

- Lãnh tiểu thư, không biết Thanh Minh phạm vào chuyện gì, lại cần tới năm trăm vạn huyền thạch bồi thường?

Tiêu Lãng có huyền thạch, chỉ có điều là do Mộc Sơn Quỷ đưa cho. Khi tiếp nhận Thần Hồn Phủ, trên tay hắn cũng không dư dả. Nếu như là yêu cầu hợp lý, huyền thạch này thật ra có thể cho. Chỉ có điều chung quy phải biết rõ chuyện gì chứ?

Giọng điệu Tiêu Lãng rất khách khí, ai biết Lãnh Tinh Nhi lại lạnh lùng nói:

- Ít nói nhảm đi. Hoặc là gia huyền thạch, hoặc là nhặt xác!

- Ừm?

Tiêu Lãng lại ngẩn người ra. Bắt được người của hắn, vừa mở miệng là đòi năm trăm vạn huyền thạch? Hắn khách khí từ xa chạy tới, giờ phút này còn ăn nói khép nép, không nghĩ tới lại nhận được câu trả lời như vậy?

Đám người Lãnh gia không thiếu huyền thạch. Tiêu Lãng hắn cũng không thiếu năm trăm vạn huyền thạch này. Nhưng Lãnh Tinh Nhi bá đạo như vậy, ban đầu đã khiến Tiêu Lãng khó chịu, hiện tại càng khó chịu hơn.

Có lẽ công tử bình thường, đối mặt với đệ nhất mỹ nhân Thiên Châu thái độ sẽ vô cùng cung kính, thậm chí nịnh nọt.

Nhưng Tiêu Lãng rõ ràng không phải là loại người như vậy. Thái độ của Lãnh gia đã khiến hắn khó chịu. Giờ phút này hắn đã hoàn toàn nổi giận, mở miệng thâm trầm nói:

- Lãnh tiểu thư, ý tứ của tiểu thư là không nói chuyện? Vậy tiểu thư cứ việc động thủ đi. Dùng một mạng của Thanh Minh đổi lấy mạng của tất cả mọi người trên Hỏa Long đảo, đáng giá!

- Thật can đảm!

Lãnh Tinh Nhi khẽ kêu một tiếng, mắt phượng trở nên lạnh lẽo. Bầu không khí xung quanh đột nhiên giống như cứng lại. Không khí trở nên giương cung bạt kiếm, tùy tiện một chút hỏa tinh cũng sẽ phát nổ.

Tiêu Lãng cười lạnh lên, ngạo nghễ không sợ đón nhận ánh mắt của Lãnh Tinh Nhi, nói:

- Tiêu mỗ luôn luôn là một người nói đạo lý. Nếu ngươi có thể khiến ta tâm phục khẩu phục, năm trăm vạn huyền thạch không thành vấn đề. Ngươi không nói đạo lý với ta, vậy Tiêu mỗ có thể càng bá đạo ương ngạnh hơn ngươi. Các ngươi dám động tới Thanh Minh, ta dám làm cho Hỏa Long đảo các ngươi hoang tàn. Ngươi có tin Tiêu mỗ có thực lực này hay không?