Yêu Giả Vi Vương

Chương 694: Xuất chiến




Thành lớn này có tên là Phượng Nham Thành, là một trong một trăm toà thành lớn ở vùng duyên hai của Thần Khải phủ. Cũng vì không có nhiều con dân, nên vẫn chưa hoàn toàn rời bỏ thành lớn. Giờ phút này vòng bảo hộ của thành lớn này chưa mở ra. Bởi vì trong thành có một Thiên Đế, còn có nhiều cường giả như vậy, cho dù có hai, ba con hải thú trăm vạn năm đến vẫn có thể chống lại được.

Hải thú vẫn đang trên đường tới, cho nên bầu không khí trong thành cũng không quá khẩn trương. Thậm chí rất nhiều người còn nóng lòng chờ hải thú đến, tiện phát triển thần uy.

Ví dụ như Âu Dương Tà, ví dụ như Lăng Phi Tiên, ví dụ như mấy vị công tử kia, ví dụ như hai lão quái vật.

Mộc Tiểu Yêu từ khi mười lăm tuổi năm đã danh chấn Thiên Châu. Sau đó, người theo đuổi nàng có thể xếp hàng từ núi Thần Khải đến Thần Khải Thành. Vô số công tử nhà giàu lao tâm khổ tứ, tiêu hao thời gian mấy năm, nhưng không có được một tia hi vọng.

Mộc Tiểu Yêu đối với đến bất cứ người nào cũng chỉ khách khí, trong xương cốt có một sự lạnh lùng cự tuyệt người từ ngoài ngàn dặm. Không có một công tử nào có thể đi tiến vào trái tim của nàng, thậm chí chỉ để trở thành bằng hữu. Thậm chí rất nhiều công tử đều cho rằng nàng là thần nữ hạ phàm chân chính, sẽ không vì phàm nhân mà động tình.

Nhưng hiện tại, thần nữ lại có dấu hiệu rơi xuống hồng trần. Nàng thông báo với toàn thiên hạ chiêu hôn, khiến những công tử kia đang lạnh tâm lại sống lại. Cho dù rất nhiều công tử cũng biết, mình không có cách nào phá giải nguy cơ của Thần Khải phủ, nhưng giờ phút này là lúc trong lòng Mộc Tiểu Yêu yếu ớt nhất tuyệt vọng nhất. Nói không chừng cho dù không phá giải nổi, cuối cùng cũng có thể thu được trái tim của giai nhân cũng không chừng.

Những công tử này đều là cao thủ tình trường. Tất nhiên bọn họ biết Mộc Tiểu Yêu bởi vì tức giận mới có dũng khí truyền ra thông cáo này. Giờ phút này trong lòng nàng đã tuyệt vọng, là thời điểm thiếu cảm giác an toàn nhất. Giờ phút này còn không nhân lúc nàng yếu đuối mà vào, sau đó sợ là không có cơ hội nào nữa.

- Tiểu thư Tiểu Yêu, thật ra tiểu thư có thể để tiền bối Mộc Tinh Hình đi tới những thành trì khác trấn giữ. Nơi này có chúng ta tuyệt đối sẽ không thất thủ. Phi Tiên thề sẽ cùng sống chết với Phượng Nham Thành!

- Ha ha, tiểu thư Tiểu Yêu, chờ sau này nếu như có hải thú trăm vạn năm đột kích, cứ giao cho Âu Dương Tà!

- Nhàn Long Vũ cũng nguyện cùng sống chết với tiểu thư Tiểu Yêu. Hải thú không lùi Long Vũ tuyệt đối sẽ không lùi về phía sau một bước!

-...

Đám công tử phong độ vây quanh Mộc Tiểu Yêu, thi nhau biểu thị quyết tâm. nhưng một đám hộ vệ Nhân Hoàng đỉnh phong bên cạnh bọn họ trên mặt lại đầy vẻ cay đắng. Những công tử này thật tiêu sái, nhưng đáng tiếc cuối cùng kẻ bán mạng lại là bọn họ...

Tiểu Đao và Tiêu Lãng đứng chung một chỗ. Ấu Trĩ cũng chạy tới. Tiêu Lãng chưa từng đi, chỉ từ phía xa nhìn Mộc Tiểu Yêu một chút. Hai người nhìn nhau đều khẽ gật đầu, ánh mắt vừa giao nhau lập tức chuyển hướng.

Thiên đế Mộc Tinh Hình của Mộc gia lại tập trung ở bên cạnh hai lão quái vật kia, thần sắc rất phức tạp. Hai lão quái vật này đều là cường giả thành danh rất nhiều năm, nhưng đáng tiếc cuối cùng vẫn không đi tới thiên đạo. Trái lại mỗi người đêu nghiên cứu công pháp thần thông quỷ dị.

Cho dù ngoài mặt, thực lực của bọn họ xem ra chỉ là Nhân Hoàng lục, thất trọng, nhưng Mộc Tinh Hình hiểu rất rõ, tổng hợp thực lực của hai người này tuyệt đối có thể so sánh với Thiên Đế.

Hai lão quái này đến, khiến người Mộc gia có chút bất ngờ. Từ ánh mắt hai người này nhìn Mộc Tiểu Yêu có thể thấy được, hai người này tuyệt đối là đến vì Mộc Tiểu Yêu.

Thậm chí lúc đó Mộc Sơn Quỷ vừa nhìn đã muốn đánh chết hai người. Chỉ hai người này nói đến vì phá giải hải thú bạo động, cũng coi như là khách. Nếu đánh bọn họ như vậy cũng không lễ phép. Nếu truyền ra ngoài, tuyệt đối sẽ gây ra bất lợi cho Thần Khải phủ.

Mộc Tinh Hình tọa trấn ở đây, tất nhiên là vì bảo vệ những công tử kia. Nhưng hắn còn có một mục đích khác là chú ý hai lão quái vật này. Trong hai người, một lão quái vật năm đó là đạo tặc hái hoa có danh tiếng lẫy lừng ở Thiên Châu. Hắn chuyên dùng khuôn mặt tuyệt đẹp của mình đi gây họa cho các cô nương trẻ tuổi.

Chỉ có điều người này tu luyện một loại thần thông rất lợi hại! Cho dù Thiên Đế cũng không giết chết được hắn. Lúc đó, vô số gia tộc đã bao vây tấn công hắn, cuối cùng hắn đột nhiên biến mất. Sau ba mươi năm qua đi hắn lại xuất hiện ở Thần Khải phủ!

Còn có một người thần thông càng quỷ dị hơn, có thể khống chế tử thi làm con rối giết người, còn nhất thích là trộm mộ. Năm đó bởi vì hắn tộm mộ tổ của một đại gia tộc tây nam bị đuổi giết hơn mười năm, sau đó lánh đời.

Nếu không phải trên người hai người này có thần thông quỷ dị, còn có rất nhiều thần thông thượng cổ thất truyền, Mộc gia tuyệt đối sẽ không để bọn họ ở lại.

Giờ phút này trong lòng Mộc Tinh Hình vừa hi vọng hai người thật sự có thể phá giải hải thú bạo động, lại vừa không hy vọng hai người có thể phá giải được. Bởi vì nếu quả thật phá giải được, lấy tính cách của Mộc Tiểu Yêu, sẽ thực sự làm nô tỳ cho hai người này...

Từng âm thanh quỷ dị từ phía xa truyền đến. Trái tim mọi người đột nhiên trở nên căng thẳng. Tất cả đều dõi mắt nhìn về phía nam. Ánh mắt Tiêu Lãng cũng nhìn về phía nam. Nhưng chỉ một lát sau, trong lòng hắn chấn động không gì sánh nổi.

Từ nơi hoang dã phía xa, vô số hải thú vọt tới, đông tới mức không thấy phần cuối. Hải sư cao mấy ngàn mét, mỗi một bước đi đều có thể khiến mặt đất rung chuyển. Long Quy giống như một ngọn núi nhỏ, đấu đá lung tung khiến hoa cỏ cây cối đá trực tiếp trở thành bình định. Vô số phi ngư, từ phía xa há miệng bắn ra một thủy tiễn, giống như rừng thương đạn bão phá không đến...

- Long Quy trăm vạn năm này giao cho Âu Dương Tà!

Một tiếng quát lớn vang lên. Hồn lực vờn quanh trên người Âu Dương Tà. Trong tay hắn đột nhiên xuất hiện một trường thương. Trường thương xuất hiện, trong nháy mắt không khí xung quanh đều trở nên nóng bức. Một khí tức cường đại bao phủ cả toà thành trì.

Vừa nói dứt lời, thân thể Âu Dương Tà bắn mạnh lên. Bên ngoài thân thể của hắn chợt hiện lên một chiến giáp màu bạc, khiến hắn giống như hóa thân thành một vị Chiến Thần vô địch, mang theo khí thế không thể đỡ bay thẳng đến phía trước đám hải thú, khiến mấy chục trưởng lão Âu Dương gia sợ đến mức thân thể run lên, vội vàng xông lên theo.

Lại là thần binh chí tôn!

Con ngươi trong mắt Tiêu Lãng co lại. Hắn sờ sờ mũi lắc đầu cười khổ. Vô số Thiên Đế nằm mộng cũng muốn lấy được thần binh chí tôn, Tại Âu Dương chúng lại bình thường giống như củ cải trắng.

Ngày hôm nay Âu Dương Tà mới hai mươi lăm tuổi, thực lực đã đạt đến Nhân Hoàng bát trọng, phối hợp thần binh chí tôn này, tổng hợp thực lực có thể so sánh với Thiên Đế. Đệ nhất công tử Thiên Châu quả là danh bất hư truyền.

- Chỉ có hai con hải thú trăm vạn năm? Thần Khải quân, toàn quân nghe lệnh, xuất chiến!

Mộc Tinh Hình chợt quát một tiếng, thân thể phóng lên trời. Hải thú đến công thành cũng không tính quá nhiều. Lấy chiến lực trong thành mạnh mẽ như vậy mà nói, dễ dàng có thể đẩy lùi.

- Boong boong!

Thân thể Mộc Tiểu Yêu nhảy lên một cái. Trong tay nàng xuất hiện một Huyễn Linh Cầm. Tiếng đàn tuyệt vời nhất thời vang vọng khắp toàn thành. Ngoại trừ Tiêu Lãng ra, mọi người đều cảm giác hồn lực trong thân thể lập tức được tăng cường lên rất nhiều.

- Giết!

Lăng Phi Tiên và Nhàn Long Vũ cháu trai Nhàn Đế cũng dẫn đầu người trong gia tộc bọn họ bắn nhanh tới. Hai lão quái kia đã sớm tiềm hành ra ngoài.

- Giết!

Trên người Tiểu Đao xuất hiện một chiến khải màu tím. Trong tay hắn cầm theo cuồng thần chiến phủ. Sau khi Tiểu Đao gật đầu với Tiêu Lãng một cái, thân thể nhanh chóng bay đi.

- Ấu Trĩ đi thôi! Nào, tiến vào trong chiến xa chí tôn của ta!

Tu Di Giới của Tiêu Lãng lóe lên. Chiến xa chí tôn xuất hiện. Hắn nhảy vào bên trong chiến xa chí tôn. Phía sau hắn thoáng hiện ra trăm vạn phân thân Thảo Đằng. Ấu Trĩ lập tức hưng phấn bay vào trong chiến xa. Trong tay nàng lập tức xuất hiện quyền trượng chí tôn. Chiến xa chí tôn hóa thành một lưu quang, đi theo đại quân bay về phía xa. Âu Dương Tà phân ra hơn mười hộ vệ Nhân Hoàng đỉnh phong bảo vệ Ấu Trĩ, sau đó cũng vội vàng đi theo.