Yêu Giả Vi Vương

Chương 847: Tự gánh lấy hậu quả




Vực Ngoại Thiên Ma ngày càng ít, tại Thiên Châu đã không thấy Thiên Ma vương nữa. Thiên Ma vương bị mọi người hợp sức giết hết, chỉ còn một số vực diện, Cầm Hải, Loan Luân Hải, Băng Tuyết Hải là có tung tích Vực Ngoại Thiên Ma.

Thảo đằng thần hồn màu lam nuốt nhiều Vực Ngoại Thiên Ma nhưng sau này Tiêu Lãng không dám nuốt năng lượng từ người Vực Ngoại Thiên Ma nữa. Không phải vì hơi thở tà ác trởn nên đậm đặc trong người Tiêu Lãng mà vì hắn sợ đạt tới đnhr đệ thất trọng.

Thanh Mộc Ngọc đã nói rõ ràng, chỉ võ giả Thiên Đế mới vào cấm địa cổ thần được. Tiêu Lãng sợ thực lực quá mạnh thì cấm chế trong cấm địa cổ thần không cho hắn đi vào.

Tiêu Lãng không biết đệ thất trọng cần bao nhiêu huyền thạch nhưng hắn nuốt nhiều Vực Ngoại Thiên Ma như vậy có thể luyện hóa năm, sáu chục vạn huyền thạch. Tiếp tục nuốt nữa nói không chừng sẽ đạt đến đỉnh.

NHìn năng lượnga đầy đất nhưng không thể nuốt nó, Tiêu Lãng rất bực mình. Tiêu Lãng trút hết lửa giận vào người Vực Ngoại Thiên Ma. Bây giờ Tiêu Lãng không hấp thu năng lượng thì không cần tiến vào trạng thía linh hồn xuất khiếu, thế nên hắn thoải mái ra tay.

Tiêu Lãng không chỉ ra tay, người vọt vào bầy Vực Ngoại Thiên Ma, làm một đám võ giả tây bộ sau lưng hắn sợ muốn chết.

Vù vù vù vù vù!

Tay phải Tiêu Lãng lấp lánh ánh sáng ám kim, thả Liệt Thần Thủ ra. Linh hồn của Tiêu Lãng cường đại, căn bản không sợ Vực Ngoại Thiên Ma cấp thấp, Vực Ngoại Thiên Ma trung cấp đằng trước. Tiêu Lãng lao đến không chỉ vì trút giận mà còn để trắc nghiệm thực lực.

Sau lưng Tiêu Lãng toàn là Thiên Đế tây bộ, hắn không sợ lộ bí mật.

Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!

Liệt Thần Thủ tựa như u hồn đoạt mệnh trảo chộp cổ một con Vực Ngoại Thiên Ma trung cấp. Liệt Thần Thủ xẹt qua đâu là vảy, thịt trên cổ Vực Ngoại Thiên Ma hóa thành bột phấn. Liệt Thần Thủ nhanh chóng bóp nát cổ Vực Ngoại Thiên Ma.

- Grao! Grao!

Vực Ngoại Thiên Ma tức giận vung vuốt nhọn, trước khi chết dốc sức cào Tiêu Lãng. Chính giây phút đó Tiêu Lãng đờ ra, không tránh né, mặc cho vuốt nhọn cào vào người.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Trong vô số cặp mặt căng thẳng, Tiêu Lãng bị đập xuống đất. Tiêu Lãng vỗ mông đứng dậy, lại vọt lên. Chiến giáp trên người Tiêu Lãng vỡ ra nhưng hắn không bị trầy trụa gì.

Vốn Cuồng Nhân Thiên Đế vọt qua chợt khựng nửa đường nhìn Vô Ngân Thiên Đế bên cạnh mình.

Cuồng Nhân Thiên Đế xấu hổ hỏi:

- Từ khi nào lực phòng ngự của đại nhân mạnh như vậy?

Con Vực Ngoại Thiên Ma mới rồi là Vực Ngoại Thiên Ma trung cấp, ngang ngửa với Thiên Đế! Trước khi chết cào một cái vậy mà Tiêu Lãng không bị gì?

Tiêu Ma Thần đăm chiêu, khuôn mặt lạnh như băng vạn năm lộ nụ cười khẽ. Mắt Tiêu Ma Thần có tia ngạc nhiên, giật mình vì chiến kỹ Thiên Ma luyện thể mạnh mẽ.

- Quả nhiên càng tu luyện chiến kỹ Thiên Ma luyện thể đến mặt sau thì càng cường đại. Lực phòng ngự của ta chắc có thể bỏ qua Thiên Đế.

Tiêu Lãng né tới né lui trong bầy Vực Ngoại Thiên Ma, mỗi lần Liệt Thần Thủ công kích có thể khiến một con Vực Ngoại Thiên Ma chết đi, tốc độ nhanh hơn trước mấy lần. Vực Ngoại Thiên Ma công kích không theo kịp Tiêu Lãng. Điều này khiến Tiêu Lãng rất sung sướng, khiến thảo đằng thần hồn màu lam ngừng công kích, một mình hắn trổ tài.

Thiên Ma Đại Đế từng nói tu luyện chiến kỹ Thiên Ma luyện thể đến mặt sau càng lúc càng mạnh mẽ, giờ phút này Tiêu Lãng thật sự cảm nhận được trong người dâng trào lực lượng. Cho dù không dùng Liệt Thần Thủ thì Tiêu Lãng có thể dễ dàng xé rách Vực Ngoại Thiên Ma cấp thấp. Mỗi đánh ra một đấm mang theo gió rít làm không gian rung động.

Tiêu Ma Thần thấy Tiêu Lãng đang thích ứng thân thể cường đại, giết túi bụi với mấy trăm con Vực Ngoại Thiên Ma.

Tiêu Ma Thần vội ra lệnh cho hơn hai mươi người sau lưng:

- Tản ra bốn phía tra xét, phòng ngừa Trinh sát đến gần!

Những người này đều là Thiên Đế tây bộ, đi theo Tiêu Lãng chinh chiến bao lần, không sợ bị lộ làm lộ tin tức.

Rất nhanh, Tiêu Lãng giết hết Vực Ngoại Thiên Ma, người đẫm mồ hôi, lòng rất sung sướng. Lửa giận kiềm nén bao lâu nay đã được trút ra.

- Đi!

Tiêu Lãng vung tay lên, đôi chân trầm xuống, mặt đất xuất hiện từng khe nứt, người hắn hóa thành tàn ảnh vọt tới trước để lại một đám cường giả Thiên Đế nhìn theo.

Đám người xì xào bàn tán.

- Tốc độ này... Chắc cỡ Âu Dương đại nhân?

- Thực lực của đại nhân mạnh hơn nhiều quá, gần đây không thấy hắn luyện hóa huyền thạch?

Tiêu Ma Thần theo sát Tiêu Lãng, để lại một câu:

- Cấm nói ra chuyện hôm nay, nếu không thì giết không tha!

Tim mọi người run lên, câm miệng lại. Tuy Tiêu Ma Thần trẻ tuổi nhưng là sát thần, càng thị sát hơn cả Tiêu Lãng. Mọi người sợ Tiêu Ma Thần hơn.

Lại qua nửa tháng, công tác thanh trừ dần ngừng lại.

Bốn cường giả Bán Thần cảnh còn lại đi tây hoang, liên hợp dựng lại đại trận trong chiến trường Thiên Ma, tránh cho có Vực Ngoại Thiên Ma xông ra. Lần này nhiều Vực Ngoại Thiên Ma tấn công, chắc đầu bên kia trong u cốc không còn bao nhiêu Vực Ngoại Thiên Ma. Trong thời gian sẽ không có Vực Ngoại Thiên Ma tấn công nữa.

Người trong không gian hư vô đều đi ra. Thanh Mộc Ngọc tổ chức vài Thiên Đế thành lập tiểu đội săn giết tiêu diệt số ít Vực Ngoại Thiên Ma ẩn núp trong Thiên Châu. Những người khác trở về chỗ của mình, xây dựng lại sau tai nạn.

Tây bộ tổn thương thảm trọng nhất, cơ hồ bị hủy diệt.

Tây bộ to lớn có mấy vạn phủ vực, mấy ngàn vạn thành trì, nhưng trong tai kiếp đều thành phế tích. Dân chúng tây bộ bị tử thương thảm trọng nhất. Tuy nhiều người sớm chạy tới đông bộ nhưng có mấy ngàn vạn người tử thương.

Đệ tử dẫn theo Thiên Đế tây bộ, các phủ chủ, tộc trưởng, nguyên lão đại gia tộc mờ mịt đứng bên ngoài Tiêu Đế thành. Mọi người không biết làm sao xây dựng. Dân chúng tây bộ gần như mất, các cường giả Nhân Hoàng cảnh đều chết sạch. Không lẽ kêu đám đại nhân vật bọn họ tự xây thành?

Hơn nữa làm sao xây thành? Nếu dựa theo thành trì ban đầu thì sẽ tiêu phí mấy ức huyền thạch, nhiều thành trì như vậy muốn xây xong cần mấy năm.

Cuối cùng các đại nhân vật tây bộ bàn bạc, quyết định xây Tiêu Đế thành trước, phải xây thành trì siêu lớn để người tây bộ có chỗ tạm ở.

Vù vù vù vù vù!

Trên bầu trời có dao động, xuất hiện mấy chục khe nứt. Mấy trăm người chui ra khỏi khe nứt, là người Âu Dương gia. Mỗi người Âu Dương gia dẫn theo mấy người, đều là trận pháp sư chuyên nghiệp tạo đại trận.

Người Âu Dương gia bỏ trận pháp xuống, lại phi độ hư không đi. Những thực lực sư loay hoay xây dựng siêu cấp truyền tống trận.

Chỉ mấy ngày sau, thành công tọa siêu cấp truyền tống trận. Truyền tống trận liên tục lóe sáng, truyền tống vô số võ giả đến, chu động giúp đỡ xây thành.

Từng đại trận được tạo ra, càng nhiều người truyền tống tới, mang đến vô số tài liệu. Chín siêu cấp thế gia đưa đến nhiều tài liệu nhân lực vật lực. Vô số võ giả Thiên Châu miễn phí giúp Tiêu Lãng xây thành, vì báo đáp ơn cứu Thiên Châu của hắn.

Chỉ hơn nửa tháng, một tòa thành trì to lớn hơn Tiêu Đế thành gấp chục lần sừng sững bên cạnh phế tích Tiêu Đế thành. Các cường giả tây bộ lên kế hoạch, định thống nhất tây bộ, toàn bộ Thiên Đế nguyện ý tuân phục Tiêu Lãng.

Không có Tiêu Lãng thì Thiên Châu sớm diệt vong, mấy năm nay nhựng hắn làm khiến các cường giả tây bộ tâm phục khẩu phục. Quan trọng nhất là Tiêu Lãng trẻ tuổi đã có thực lực cường đại như vậy, đi theo hắn thì tiền đồ vô lượng.

Cường giả tây bộ tự nguyện thần phục, hơn nữa Tiêu Lãng vốn là bá chủ tây bộ. Tuy chín siêu cấp thế gia hơi lo lắng nhưng không tiện nói gì. Tiêu Lãng thì thấy không sao, thống nhất hay không chẳng có gì khác biệt. Bây giờ tây bộ gặp đại nạn cần xây dựng, mọi người gom lại thì tiện phát triển hơn.

Nhưng mà...

Khi tin tức truyền khắp Thiên Châu thì bất ngờ gặp một phe thế lực phản đối.

Hai người Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế đích thân đến, mang theo mệnh lệnh của Diệt Hồn. Mọi chuyện trong tây bộ như cũ, Tiêu Lãng không được thành lập vương triều, nếu không thì... Tự gánh lấy hậu quả.