Yêu Giả Vi Vương

Chương 937: Tai họa trí mạng




Mộc Tiểu Yêu bay không nhanh không chậm, nếu nàng sử dụng Huyễn Linh Cầm thì thực lực miễn cưỡng đạt đến đỉnh Nhân Hoàng cảnh. Nhưng Mộc Tiểu Yêu không dám đi nhanh, sợ kinh động mãnh thú trong sơn mạch.

Tuy Vọng Nguyệt các chủ đã ra lệnh mãnh thú trăm vạn năm không được chủ động công kích võ giả nhân loại. Diệt Hồn Điện cũng truyền lệnh không được săn giết mãnh thú trăm vạn năm. Tai kiếp Vực Ngoại Thiên Ma và mấy trận đại chiến làm võ giả đỉnh nhân loại, mãnh thú, hải thú chết quá nhiều, cần nghỉ ngơi lấy lại sức. Nhưng sức chiến đấu của Mộc Tiểu Yêu không mạnh, kinh nghiệm thực chiến càng là yếu đến tội nên không dám không kiêng nể gì bay lên.

Mộc Tiểu Yêu bay một đường hết sức cẩn thận, một khi cảm nhận có mãnh thú cường đại lập tức đi đường vòng ngay. Nhưng Mộc Tiểu Yêu vẫn liên tục bị mãnh thú cấp thấp công kích. Nếu không phải có Huyễn Linh Cầm tăng thực lực khiến tốc độ tăng vọt, nếu không có bảo khí, nội giáp một trăm đạo ấn Mộc Sơn Quỷ cho hộ thân thì sợ là Mộc Tiểu Yêu đã chết rất nhiều lần rồi.

Ba tháng!

Mộc Tiểu Yêu mất ba tháng, năm lần suýt chết, hơn mười lần bị thương mới đến dưới Tây Lương Sơn. Mộc Tiểu Yêu nhìn Tây Lương Sơn cao ngất đâm mây, nở nụ cười.

Dù mặt Mộc Tiểu Yêu biến xấu xí vì dịch dung đan nhưng trong mắt toát ra ánh sáng vẫn có thể khuynh thành.

Sứ giả cấp thấp của Diệt Hồn Điện trấn thủ Tây Lương Sơn, có hơn mười người vọt ra nhìn nữ nhân xa lạ. Tuy mấy người này không để ý nhưng vẫn hơi nghi ngờ.

- Ngươi là ai? Tại sao xâm nhập Tây Lương Sơn?

Bởi vì Tây Lương Sơn là địa bàn của Diệt Hồn Điện, hiện tại Diệt Hồn và Vân Tử Sam ở Diệt Hồn thành, người này đột nhiên xuất hiện ở Tây Lương Sơn thì thật là quái.

Vẻ mặt Mộc Tiểu Yêu không chút sợ hãi, dù trong đó có một sứ giả Diệt Hồn Điện thực lực đến Thiên Đế. Mộc Tiểu Yêu lấy một khối lệnh bài ra khỏi Tu Di Giới, mạnh bóp nát.

Vù vù vù vù vù!

Trên bầu trời run rẩy, một nữ nhân mặc áo xanh che dù bước ra từ trong hư vô, liếc mắt hơn mười sứ giả Diệt Hồn Điện. Hơn mười sứ giả Diệt Hồn Điện lập tức ngất xỉu.

Nữ nhân mặc áo xanh che dù vừa lòng nhìn Mộc Tiểu Yêu, mỉm cười.

Nữ nhân mặc áo xanh che dù chậm rãi nói:

Mộc Tiểu Yêu, ngươi đã suy nghĩ cẩn thận chưa? Bây giờ ngươi hối hận còn kịp, có thể quay về. Một khi vào vực diện Thiên Ma có chín phần khả năng ngươi sẽ chết. Năm đó thực lực của ta đạt đến đỉnh Bán Thần cảnh, cảm ngộ thiên đạo đến Đại Thần cảnh thế nhưng nhanh chóng bị Thiên Ma Thần phát hiện, cuối cùng chỉ có một tia tàn hồn trốn trở về. Ngươi vừa xuất hiện trong vực diện Thiên Ma rất có thể sẽ bị giết ngay.

Mộc Tiểu Yêu không chút suy nghĩ gật mạnh đầu, nói:

- Đại nhân, ta đã suy nghĩ kỹ rồi, xin đại nhân hãy bắt đầu đi.

Tàn hồn Thiên Ma Đại Đế gật đầu, năng lượng đen tinh thuần chậm rãi toát khỏi người, rót vào thân thể Mộc Tiểu Yêu. Còn Thiên Ma biến thì mấy tháng trước Mộc Tiểu Yêu đã học được nhưng không có năng lượng Vực Ngoại Thiên Ma để biến hình.

Mặt Mộc Tiểu Yêu lộ vẻ thống khổ, bởi vì năng lượng Vực Ngoại Thiên Ma thẩm thấu vào mỗi tấc thịt, xương, tế bào, như vậy sẽ khiến thân thể biến cường đại, cũng làm toàn thân tràn ngập hơi thở Vực Ngoại Thiên Ma.

Tuy vô cùng thống khổ nhưng Mộc Tiểu Yêu không gục ngã, nàng nhắm mắt lại, cắn chặt răng. Mặc cho người run bần bật, mặc cho toàn thân đau đớn như bị xé rách. Trong lòng Mộc Tiểu Yêu chỉ hiện lên khuôn mặt đầy yêu khí. Mộc Tiểu Yêu tự nhủ với lòng rằng Tiêu Lãng cần nàng, nàng phải tìm hắn, mang hắn trở về.

Thật lâu sau Mộc Tiểu Yêu cảm giác đau đớn trong người đã mất, thân thể nàng có hơi thở cực kỳ lạnh băng, tà ác. Mộc Tiểu Yêu rất ghét hơi thở này nhưng chỉ có thể ráng nhịn.

Giọng tàn hồn Thiên Ma Đại Đế vang lên:

- Hồn lực của ta không đủ, hơi thở Vực Ngoại Thiên Ma trên người ngươi chỉ là một phần nhỏ đọng trong linh hồn ta, nên ngươi đừng nghĩ mượn dùng chút năng lượng yếu ớt này đánh với Vực Ngoại Thiên Ma, càng không nên dùng hồn lực! Tóm lại trong vực diện Thiên Ma, ngươi phải ráng nhẫn nhịn cho đến khi tìm được Tiêu Lãng.

Người Mộc Tiểu Yêu run run vì sợ hãi nhưng nàng không chút do dự, hai hàng lệ chậm rãi lăn dài từ khóe mắt.

Tàn hồn Thiên Ma Đại Đế lộ vẻ mặt bất nhẫn, cuối cùng lên tiếng:

- Được rồi, ta sắp phá vỡ cấm chế này, ngươi lập tức đi vào đường hầm trung tâm chiến trường Thiên Ma, ở cửa hầm hãy vận chuyển Thiên Ma biến, lập tức nhảy xuống!

Năng lượng trong tay tàn hồn Thiên Ma Đại Đế tỏa ánh sáng nhau hòa, một đại thủ ấn ngưng kết lại chậm rãi bay hướng Tây Lương Sơn.

Cấm chế chiến trường Thiên Ma là do tàn hồn Thiên Ma Đại Đế bày ra, Thanh Mộc Thạch không thể phá được cấm chế trong Hải Để thần phủ của nàng càng đừng nói đến ở đây. Tuy bây giờ tàn hồn Thiên Ma Đại Đế chỉ có tàn hồn, cấm chế đã bị Diệt Hồn luyện hóa nhưng muốn phá giải là rất dễ dàng.

Tuy nhiên, hồn lực trong tàn hồn Thiên Ma Đại Đế cực kỳ yếu ớt, giờ phút này lại lần nữa ngưng kết hồn lực khiến bóng dáng nàng bán trong suốt, tùy thời hồn phi phách tán, vĩnh viễn tan biến trong thiên địa.

Vù vù vù vù vù!

Tây Lương Sơn tỏa sáng rực rỡ. Toàn bộ cánh cửa tự mở ra. Mộc Tiểu Yêu liếc hướng tàn hồn Thiên Ma Đại Đế, gật đầu, bay vào với tốc độ nhanh nhất. Tiêu Lãng đi thẳng đến trung tâm chiến trường Thiên Ma, ngoái đầu nhìn Thiên Châu rồi dứt khoát nhảy xuống.

Tàn hồn Thiên Ma Đại Đế thở hắt ra:

- Ài...

Tàn hồn Thiên Ma Đại Đế vô lực nhỏ giọng nói:

- Tiêu Lãng, hồn lực của ta đã dầu hết đèn tắt, tối đa nửa năm sau ngươi còn chưa trở lại thì e rằng vĩnh viễn không thể thấy ta. Không còn ta thì lực lượng trên những cấm chế này sẽ chậm rãi trôi đi, có thể bảo vệ thân nhân, tộc nhân của mình hay không thì phải xem ngươi có mau chóng trở về không.

Tiếng thở dài còn văng vẳng giữa trời bóng người đã dần nhạt nhòa.

Nửa canh giờ sau, mấy sứ giả Diệt Hồn Điện nằm trên mặt đất tỉnh dậy. Mấy người liếc nhau, giật nảy mình. Sứ giả Diệt Hồn Điện Thiên Đế vội vàng lấy ra ngọc phù báo tin định truyền lời cho Diệt Hồn thì gã đã sớm hỏi có chuyện gì. Cấm chế chiến trường Thiên Ma bị Diệt Hồn luyện hóa nên tất nhiên gã cảm ứng được.

Sứ giả của Diệt Hồn Điện liên tục báo tin về vụ việc xảy ra, nhưng không nhận được chỉ thị gì.

Tây bộ Thiên Châu, Diệt Hồn thành.

Cửa chính một tòa cung điện chợt mở ra, Diệt Hồn cười lạnh bước ra, triệu Diệt Địa, Diệt Nhân.

Nửa ngày sau hai người Diệt Địa, Diệt Nhân truyền tống trở về, nhận được mệnh lệnh khiến bọn họ rất kinh ngạc. Diệt Hồn kêu hai người Diệt Địa, Diệt Nhân từng giây từng phút giám thị không gian hư vô.

Diệt Địa cực kỳ khó hiểu hỏi:

- Điện chủ, không gian hư vô đó là nơi cường giả bí ẩn kia bảo vệ, chúng ta phái người đi không sợ nàng tức giận giết hết chúng ta sao?

- Hừ!

Diệt Hồn ung dung phất tay nói:

- Nàng không giết được chúng ta, cũng không phải cường giả Đại Thần gì. Nàng chỉ là một tàn hồn, có hồn lực cực kỳ yếu ớt.

hai người Diệt Địa, Diệt Nhân liếc nhau, càng thêm khó hiểu hỏi:

- Làm sao điện chủ khẳng định như vậy?

- Ha ha ha ha ha ha!

Diệt Hồn vui sướng cười to bảo:

- Trên thế giới này có thể giây lát mở ra cấm chế chiến trường Thiên Ma mà không phá hư chút gì trừ ta ra chỉ có một người duy nhất, là lão bà quái vật đã chết mấy vạn năm trước, Thiên Ma Đại Đế! Thiên Ma Đại Đế đã chết mấy vạn năm, dù tàn hồn có cường đại thì mạnh đến đâu được? Cho ta một đoạn thời gian, chờ ta tiếp tục luyện hóa lực lượng tín ngưỡng đạt đến đỉnh Bán Thần cảnh là có thể nhẹ nhàng bóp chết nàng. Thuận tiện băm vằm những người trong không gian hư vô đó!

Tàn hồn Thiên Ma Đại Đế không ngờ là nàng vì đưa Mộc Tiểu Yêu vào vực diện Thiên Ma mà bị Diệt Hồn đoán ra thân phận, mang đến tai họa trí mạng cho nàng và võ giả trong không gian hư vô.