Yêu Trong Mùa Tuyết Rơi

Chương 11: Biết được rồi, nên rời khỏi không?




“Họ Duẫn kia, bây giờ đến quán café Thượng Phẩm… …Không được! Trong vòng 10 phút, được không thì ngươi tự tính đi.” Âu Dương tắt điện thoại, trong lòng lại có tí mùi vị ngọt ngào, cảm giác được người khác nuông chiều thật tốt đó.

“A! Chuyện gì thế! Lần đầu tiên em tìm anh nhanh vậy, dục cầu bất mãn?? Hôm nay anh nhất định cố gắng hết mình! “ Duẫn Hàng đương nhiên biết chuyện gì, chỉ có thể làm ra vẻ nhẹ nhõm chút thôi.

“Đi qua một bên! Ngươi chính là bị t*ng trùng xông vào não rồi! Thật không có dinh dưỡng! “ Nói rồi lấy cái tay không an phận của Duẫn Hàng xuống “Nhà mấy người xảy ra chuyện gì rồi.”

“Ờh, không có mà! Sao đột nhiên hỏi cái này thế?! Sợ anh không cho nổi sính lễ hả? Yên tâm, nhất định để em gả vào một cách đường hoàng, hihi.”

“Ngươi! Duẫn Hàng! Ta hỏi ngươi lần cuối, Duẫn Lạc nhà mấy người gần đây có chuyện gì! Ngươi không muốn nói, vậy thì byebye, không gặp! “

“Được, anh nói.” Duẫn Hàng thật sự sợ hắn rồi, nhất thiết đừng đi, hắn thật sự rất yêu thích đó! Mặt Duẫn Hàng trầm xuống, từ từ nói ra tất cả.

“Cái gì? Mẹ kiếp! Tên khốn Duẫn Lạc này! Hai tháng mấy rồi, đó không phải là hắm làm lúc đang theo đuổi Tiểu Vũ sao? Đổ khốn! Ta, ta không tha cho hắn đâu! Họ Duẫn kia, chuyện của hai chúng ta bây giờ kết thúc rồi! “ Âu Dương nói xong tức tối bước ra khỏi cửa, Duẫn Hàng lập tức đuổi theo, “Việc của họ liên quan gì đến chúng ta?! Em hồ đồ gì thế?“

Âu Dương tiến sát vào nói: “Duẫn Hàng, Tiểu Vũ còn thân hơn em trai ruột của ta! Nếu như cậu ta có gì bất trắc, chúng ta trực tiếp kết thúc! Chúng ta tạm dừng một đoạn thời gian trước đi.” Nói xong nhanh chân chạy đi, để lại một mình Duẫn Hàng… …

Tiểu Vũ, anh nên mở miệng sao đây, anh nên làm sao? Âu Dương còn chưa nghĩ xong, thì điện thoại của Tiểu Vũ đến rồi “Âu Dương, anh ở đâu? Chúng em lập tức đến chỗ anh, anh ở đâu vậy? “

“Anh về ngay, đang trên đường, em đợi anh một tí trước.”

“Alô! Tiểu Bằng, cậu qua nhà anh một tí…uhm…được.”

Âu Dương gọi cả Từ Bằng, bởi vì không biết phản ứng của Tiểu Vũ, vẫn là có thêm một người chắc ăn hơn…

“Âu Dương, anh gọi A Bằng đến làm gì vậy? “

Tiểu Tân nhìn một cái, Âu Dương gọi Từ Bằng đến rồi, còn nghe qua Tiểu Vũ nói việc của Duẫn Lạc, hắn cảm thấy có chuyện, chẳng lẽ anh hai còn phải chịu tổn thương lần nữa sao?

“Được rồi, đều vào cả đi.” Bước vào rồi, Âu Dương rót nước cho mỗi người, chỉ riêng Tiểu Vũ là pha một ly trà nhài, từ từ mở miệng nói: “Tiểu Vũ, anh nói em nghe, em đảm bảo không làm chuyện ngốc nghếch, Duẫn Lạc cũng có cái khó của cậu ta, huống hồ đây là lúc trước, nên bất kể ra sao, còn có anh, Tiểu Tân, A Bằng… “

“Được rồi! Hôm nay anh thật dài dòng đó! Em không sao.” Tiểu Vũ nói rất nhẹ, thực ra nghe xong lời của Âu Dương, Tiểu Vũ đoán được một tí rồi, chắc là niềm vui mới của Duẫn Lạc ha…

“Ngày hôm đó Duẫn Lạc về đến nhà… …Sự việc chính là như vậy, bạn gái của cậu ta, Điền Vũ Hòa, mang thai rồi, được hai tháng rồi… … “ Âu Dương nói xong cảm thấy càng kiềm chế, Tiểu Vũ không có câu nào, cẩn thận nắm chặt tay của Tiểu Vũ.

Mang thai, mang thai, mang thai…cũng hai tháng rồi, là sau lần làm lần đầu tiên với mình đó, haha, thì ra anh ta thật sự là chơi chơi thôi, thì ra đây lại là trò đùa của ông trời đối với mình, haha, mình vẫn là…. hàng bên đường à! Đầu của Tiểu Vũ rất rối, từ từ nói một câu: “Oh, vậy sao? Em biết rồi! Trong một tháng này cứ để em hạnh phúc thêm một lát đi, Tiểu Tân chúng ta về đi, A Bằng cám ơn cậu đã qua đây.”

Kéo lấy Tiểu Tân, đi ra ngoài, mặc kệ người khác nói gì, kéo lấy Tiểu Tân, “Tiểu Tân, cùng anh ra bờ biển đi, được không? Anh biết, anh đi một mình em cũng không yên tâm.”

Đến bờ biển, Tiểu Vũ ngồi trên bãi cát, kéo lấy Tiểu Tân ngồi xuống, “Tiểu Tân, anh với anh ấy, chính là từ chiếc áo đó bắt đầu đó, đi mua quần áo, quán bar, trong nhà, bờ biển, qua nhà anh ấy ăn cơm, sinh nhật… …Anh trải qua một cách rất vui vẻ, không trách anh ấy, em chưa thấy qua, người con gái đó rất ưu tú. Cô ấy biết anh với Duẫn Lạc ở chung cũng không làm khó anh. Sự nhẫn nhịn như vậy là sức mạnh của tình yêu. Bây giờ họ có con rồi, Tiểu Tân, anh có phải là nên đi rồi không? “

“Anh hai, anh, thì không nên.”

“Nói bậy, anh rất hạnh phúc đó! Ít ra đã thử qua một lần, em nói sao?“ Nước trong khóe mắt sắp trào ra rồi, đứng dậy, lau mắt một cái, “Nước biển rất xanh, màu xanh chính là màu của Gay.”

“Anh hai… “

“Tiểu Tân, hứa với anh, đừng làm phiền anh ấy, đừng để anh ấy khó xử, bởi vì anh hai thật sự thích anh ta, không, là yêu anh ta! Nên anh hai phải thực hiện trách nhiệm bảo vệ anh ấy… … “

“Anh hai… …em biết rồi.”

“Một tháng sau thì anh ấy phải lựa chọn, vậy thì để chúng ta trải qua một cách bình thường đi! Đến lúc đó, em sẽ cho anh lựa chọn, Lạc.” Tiểu Vũ quay đầu, anh em hai người từ từ đi về nhà.

“Tiểu Vũ, tối nay anh có tí việc, không về nữa… …em tự mình… … “

“Anh bận đi! Tiểu Tân ở nhà mà! Nghỉ sớm, ngủ ngon.”

“Uhm, ngủ ngon! Đừng đá nệm, byebye.”

Đêm, thật dài……

Tiểu Vũ gặp cô ta rồi. quyết định của Tiểu Vũ là gì đây? Duẫn Lạc, phía sau của hạnh phúc, hắn cảm nhận được sự khác thường của Tiểu Vũ chưa?