Ác Linh Quốc Gia

Quyển 17 - Chương 42: Uy hiếp lớn nhất




Dịch: Hàn Phong Vũ| Anh Túc team

Mặc dù ngoài miệng Mộc Tử Hi nói rất nhẹ nhàng, thế nhưng trong lòng những người bên cạnh Hạ Thiên Kỳ lại thất kinh, phải biết rằng dưới hoàn cảnh lớn tàn khốc nhất, có thể tìm được mấy người có thể bù đắp lẫn nhau để tổ chức thành đoàn thể đã là chuyện vô cùng hiếm thấy, nhưng nhìn mấy người bọn họ bên Hạ Thiên Kỳ đây, cũng vừa đủ bổ sung lại tin tưởng lẫn nhau, thậm chí có thể vì cứu một người mà không tiếc quay lại liều mạng ngay lập tức, loại xác suất này quả thật so với trên thực tế mua xổ số trong giải thưởng lớn 500 vạn còn khó khăn hơn nhiều.

Mộc Tử Hi không biết Hạ Thiên Kỳ lấy đâu ra mấy người như vậy, bất quá cái này trái lại cũng chứng minh phán đoán của hắn, nếu ngay cả chút bản lĩnh ấy Hạ Thiên Kỳ cũng không có, hắn cũng không cần đến tận nơi nạo hiểm.

Chú hạ càng lớn, hồi báo cũng càng nhiều, Mộc Tử Hi hiển nhiên là hạ chú rất lớn trên người Hạ Thiên Kỳ, dĩ nhiên, cũng có thể nói là hắn đang đánh cuộc.

"Có chút chuyện tôi cần giải thích rõ với anh, mặc dù chúng tôi có ân oán rất lớn với đám người Hầu Tử, tôi cũng tuyệt sẽ không bỏ qua cho bọn họ, thế nhưng lúc này đối với chúng tôi mà nói, tháo gỡ không giải quyết được bọn họ thì không có tác dụng gì, có thể cứu người của chúng tôi còn sống trở về mới là thật.

Cho nên tôi tương đối quan tâm, cũng vô cùng để ý chính là, chúng ta phải làm sao mới có thể cứu người ra."

"Bây giờ không có biện pháp thảo luận chuyện này, bởi vì cậu bây giờ ngay cả bọn họ ở nơi nào cũng không biết, chúng ta cũng không cách nào sắp xếp."

"Ừ, cái này đúng là vấn đề của tôi."

Hạ Thiên Kỳ không phủ nhận cách nói của Mộc Tử Hi, lúc này hắn nhìn xuống thời gian trên đồng hồ vinh dự, khoảng cách đám người Lữ Nhữ Nham giao hẹn với hắn đã rất gần rồi.

"Bây giờ tôi liên lạc với Lữ Nhữ Nham."

Nói xong, Hạ Thiên Kỳ lại muốn dùng điện đàm gọi Lưu Ngôn Mẫn, vì trước đó Lữ Nhữ Nham chính là dùng điện đàm của Lưu Ngôn Mẫn liên hệ với bọn họ.

Nhưng không kịp chờ hắn gọi qua, điện đàm lại vang lên trước một bước, Hạ Thiên Kỳ vốn tưởng rằng là Lữ Nhữ Nham, nhưng khiến hắn có chút ngoài ý muốn chính là, người gọi chính là Sở Mộng Kỳ.

Vừa mới ấn nút nhận điện, lại nghe Sở Mộng Kỳ bên kia thở hổn hển hỏi: