Bất Diệt Truyền Thuyết

Chương 296: Thẳng thắn




Maicy lúc đầu chỉ coi Thạch Thiên là một cầu thủ siêu cấp bóng đá, là một thiếu niên có thiên phú mà thôi, nếu không sao lại sao lại tới tạp chí xã làm việc, mà chẳng qua lại làm một tên bảo vệ. Nhưng khi ở Ritz hotel vài ngày, nàng đã nhìn Thạch Thiên bằng một con mắt khác, khi nàng cùng Samantha ra ngoài, luôn được một chiếc Rolls-Royce chở đi, có khi còn có một vài tên bảo vệ phi phàm gì đó đi theo, chiếu cố cực kỳ chu đáo. Nàng nhìn ra được những người này đều là người của Thạch Thiên, bởi vì Samantha đối với bọn họ phi thường lễ phép, mà Thạch Thiên đối với những người này, mở miệng ra là mắng chửi. không hề khách khí.

Vừa rồi đám phóng viên phỏng vấn Becker, làm cho nàng vô luận thế nào cũng không nghĩ ra, lái xe đưa nàng tới tham gia tiệc rượu không ngờ là một vị có chức vị quan trọng của một ngân hàng quốc tế như TB. Hơn nữa từ thái độ của Brenda cùng với Becker đối với Ray Richer mà nhìn, hai người này cam tâm vì bọn họ lái xe, thế nhưng không ngờ căn bẳn không để vào mắt một gia tộc có gia sản đứng hàng hai mươi thế giới như Dimensional non-Seoul gia tộc.

Cho nên Brenda vừa mới nói tốn mất năm triệu đôla đóng thuyền, Maicy tuy cảm thấy giật mình nhưng lại không khiến nàng cảm thấy bất ngờ, bởi vì Thạch Thiên có thể để cho một giám đốc ngân hàng cam tâm tình nguyện làm tài xế lái xe, ném ra năm triệu đôla để đóng thuyền quả thật là không quá phận.

Hết thảy đều này điều làm cho lòng hiếu kỳ của Maicy bị kích thích mạnh, vừa rồi ở trước mặt Thạch Thiên cho nên nàng không dám hỏi, lúc này đi lên cầu thang rốt cuộc nhịn không được lên tiếng:"Samantha, Thạch Thiên đến tột cùng là đại nhân vật gì vậy?"

Samantha thở dài một tiếng đáp:"Tớ so với cậu cũng không biết nhiều hơn là bao nhiêu đâu."

Maicy kinh ngạc đưa mắt liếc nhìn Samantha, sau đó lại đưa mắt nhìn sang Thạch Lệ.

Thạch Lệ cười khổ, không đợi nàng hỏi liền trả lời:"Thực xin lỗi, tuy em cùng hắn là thân thích thế nhưng đối với bối cảnh phía sau của hắn cũng không biết gì nhiều." Nàng dừng một chút sau đó thở dài nói:"Em so với các chị càng muốn biết hắn là ai hơn………."

Maicy nghẹn họng nhìn trân trối nàng, thốt lên:"A…" một tiếng, thầm nghĩ điều này sao có thể chứ.

Thạch Lệ kéo Maicy hướng về phía trong sảnh, giải thích:"Không sợ chị chê cười chứ, em cũng vừa mới biết mình có một tên thân thích kỳ quái như vậy."

Ba người vừa mới vào đại sảnh, ánh mắt mọi người đều lập tức chuyển đến các nàng.

Maicy tại bên tai Samantha thấp giọng nói:"Xong rồi. Tớ xem ra hôm nay cậu không có biện pháp tiếp tục công việc rồi, hay là quay trở lại….." Còn chưa nói xong, chỉ nghe thấy đại sảnh "Ầm" một tiếng, một đám người vô cùng hưng phấn quây tới, mồm năm miệng mười, đưa ra vô số các vấn đề kỳ hoặc hỏi Samantha.

Các vấn đề ở đây đương nhiên là có Thạch Thiên nữa. Nhưng mà bất đồng với phỏng vấn Becker lúc nãy, trọng điểm đều đặt lên quan hệ giữ Thạch Thiên và Samantha. Trong đám ký giả này không ít người có quen biết đối với Samantha hoặc là cùng ngành, bằng vào năng lực nhạy cảm chuyên nghiệp của bọn họ, cùng với việc tiếp xúc nhiều năm với Samantha, tất cả điều minh bạch. Vừa rồi tự nhiên là nhìn ra quan hệ của Thạch Thiên và nàng đã không bình thường rồi.

Điều này cũng bởi vì bọn họ biết Samantha cũng không phải là nữ tử phóng đãng, đơn giản cũng sẽ không cùng một người đàn ông như thế thân mật. Từ khi nàng làm người mẫu đến nay, trong mắt mọi người nàng cùng đám minh tinh kia hoàn toàn bất đồng, thậm chí có người nghị luận sau lưng nàng ngoại trừ làm việc ra là một quái vật không có dục vọng khác, Thượng Đế sáng tạo ra nàng hoàn toàn hoàn mỹ như thế chính lá một sự trừng phạt đối với đám hoa hoa công tử. Cho nên bọn họ tin tưởng rằng một khi Samantha động tình với một nam tử nào đó, nhất định là rất nghiêm túc. Có phóng viên thậm chí đề cập tới một vấn đề khác. Trực tiếp hỏi Samantha khi nào cùng Thạch Thiên kết hôn.

Samantha mặc dù chuẩn bị tâm lý, nhưng mà không nghĩ đến chuyện này, tin tức của đám phóng viên truyền thông đưa ra so với đám phóng viên Bát Quái trước kia, vấn đề càng thêm kỳ quái, một thời gian nàng không biết phải trả lời như thế nào. May mắn là có Maicy cùng Thạch Lệ giúp nàng chống đỡ. Có mấy tên bảo vệ sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cũng trực tiếp chạy đến hỗ trợ.

Maicy quay đầu lại khuyên nhủ Samantha:"Tớ xem ra chúng ta nên quay trở lại phòng đi thôi……" Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Samantha nghĩ một lát sau đó lắc đầu nói:"Không được, chuyện này sớm muộn gì cũng phải đối mặt.". Ngược lại nàng tiến lên phía trước hai bước, đứng ở phía trước cùng Maicy và Thạch Lệ, lên tiếng nói với đám ký giả kia:"Mọi người trước tiên hãy yên lặng một chút có được không? Nếu không tôi sẽ không có cách nào trả lời vấn đề của mọi người được."

Đám phóng viên thấy Samantha mở miệng nói chuyện, hơn nữa đáp ứng trả lời vấn đề của bọn họ, nên lập tức yên tĩnh trở lại. Những người khác cũng không nói gì thêm nữa, trong đại sảnh lập tức lặng ngắt như tờ, mấy trăm người ngừng thở nhìn Samantha, có thể thấy tất cả mọi người đối với chuyện tình cảm của Samantha cùng Thạch Thiên hứng thú cỡ nào.

Chỉ thấy sắc mặt của Samantha không ngừng biến ảo, cho đến khi biến thành màu hồng rốt cục mới cắn răn nói ra một câu:" Đúng vậy, tôi yêu Thạch Thiên!". Thanh âm không lớn, còn có chút run rẩy, thế nhưng ngữ khí vô cùng kiên quyết cùng khẳng định.

Trong đại sảnh lập tức tưởng chừng như nổ tung, tiếng nghị luận, tiếng thán phục, tiếng tiếc hận……..Các loại âm thanh hỗn tạp phát ra cùng một chỗ. Thậm chí có vị nam sĩ phát ra tiếng tiếc hận.

Nương theo không gian hỗn loạn này, Samantha dần dần ổn định lại tâm tình của mình, thần sắc khôi phục lại bình thường, cảm giác sau khi nói ra ngược lại thấy thoải mái hơn rất nhiều, nàng hít sâu một,hơi nói tiếp:"Tôi nghĩ đó cũng không phải là bí mật không thể tiết lộ cho mọi người, nhưng mà chuyện này cũng là chuyện riêng của tôi, loại chuyện này nếu như công khai khiến tôi cảm thấy rất xấu hổ. Các vị có lẽ đều hiểu, đây là lần đầu tiên tôi yêu.". Nói đến đây, trên mặt Samantha liền đỏ hồng lên, thoạt nhìn vô cùng kiều mỵ động lòng người.

Cái loại vẻ mặt này giống như thiếu nữ hạnh phúc đắm chìm trong mối tình đầu, tất cả mọi người ở đây đều là lần đầu tiên chứng kiến sắc mặt này của Samantha, đồng thời cảm thấy kinh diễm không tự chủ được mà vỗ tay, vì Samantha mà chúc phúc, chân thành chúc mừng nàng đã mở được cửa trái tim. Mà những người cho tới nay vẫn si mê, có mưu đồ với Samantha, trong lòng lúc này đều tràn ngập bi phẫn, uể oải cũng chỉ có thể vỗ tay theo mọi người, để tránh bị người ta nhìn thấy ra rằng mình không có phong độ, nhưng mà giờ phút này lời chúc phúc trong miệng bọn họ là như thế, thế nhưng mà tuyệt đối đầu nghĩ một đằng nói một nẻo.

Đợi tiếng vỗ tay dần dần giảm xuống, chứng kiến có mấy phóng viên mở miệng ra chuẩn bị tiếp tục hỏi, Samantha vội vàng nói trước:"Cám ơn. Cám ơn mọ người! Thật ra các vị phóng viên cùng khách khứa ở đây căn bản đều là bạn tốt đã tương giao nhiều năm với tôi, mọi người quan tâm đến tôi như vậy, thật sự khiến cho tôi cảm thấy rất cảm động, cho nên tôi cũng lớn mật nói thẳng với mọi người. Mặt khác vấn đề sự nghiệp của Thạch Thiên tôi cũng không rõ lắm, bởi vậy không có cách nào trả lời các vị bằng hữu phóng viên, hy vọng rằng mọi người đừng để tôi khó xử. Tiệc rượu hôm này là nhằm để ăn mừng lần biểu diễn thời trang lần này tại Paris, mời mọi người tiếp trở về vấn đề ngày hôm nay có được không? Tin tưởng rằng các vị phóng viên đều như tôi, đều có công việc của chính mình."