Bố Y Quan Đạo

Chương 704: Sự cố ngoài ý muốn (1)




Hội nghị diễn thuyết chính thức được cử hành ở lễ đường số ba, tin tức bí thư thị ủy Trương Thanh Vân sẽ đến tham dự buổi diễn thuyết đã được truyền ra trước khi cử hành một giờ, vì vậy mà buổi diễn thuyết được tất cả mọi người chú ý, trở thành tiêu điểm của cả trường đảng.

Không biết có bao nhiêu người đấm ngực giậm chân vì mất đi cơ hội biểu hiện tài hoa trước mặt lãnh đạo, nhưng việc đã đến nước này thì mọi người ngoài chen chúc nhau đến hiện trường thì không còn gì khác. Cũng vì vậy mà trường đảng quyết định dời địa điểm, nơi cử hành sẽ là lễ đường số một có thể chưa hơn ngàn người.

Hiệu trưởng trường đảng Diêu Xương Thịnh kiêm nhiệm cả chức vụ phó phòng tổ chức thị ủy, hắn là cán bộ cấp phó phòng nhưng Trương Thanh Vân đến trường đảng cũng bắt buộc phải an phận theo nguyên tắc, không treo biểu ngữ, không quá phô trương. Lúc này tất cả ban ngành trường đảng đều tập hợp lại, mọi người chỉnh tề đứng trước trường đảng đón tiếp Trương Thanh Vân.

Tuy đã được nhắc nhở cần phải an phận khi đón tiếp lãnh đạo nhưng thái độ lại khó thể qua loa đại khái, dù Diêu Xương Thịnh là hiệu trưởng trường đảng nhưng là lão quan trường, hắn biết rõ những gì tinh diệu trong sự việc lần này.

Người người thường nói lãnh đạo đến thì quan tâm mà không đến thì yên tâm, nhưng lãnh đạo đến trường đảng thì thường có sự kỳ vọng vào cán bộ đang học tập rèn luyện. Trường đảng là địa phương bồi dưỡng cán bộ của đảng, địa vị là không nhỏ, nếu bí thư không quan tâm đến trường đảng thì vẻ mặt Diêu Xương Thịnh cũng không có hào quang.

Hôm nay Trương Thanh Vân quả nhiên an phận xuất hành, chỉ có một xe chạy đến, mà thư ký trưởng thị ủy Mạc Ngôn Đông thì an phận ngồi ở ghế lái phụ đảm nhiệm vai trò thư ký. Mạc Ngôn Đông đã khăng khăng bày tỏ ý nghĩ thì Trương Thanh Vân cũng không quá khách khí, chút ý nghĩ hẹp hòi của đối phương cũng bị hắn nhìn thấu.

Mạc Ngôn Đông là thư ký trưởng thì tất nhiên phải có ý kiến trong vấn đề lãnh đạo chọn thư ký, tất nhiên cũng phải có tư tâm. Đồng thời vị trí thư ký của bí thư là quá mẫn cảm, mà thư ký của bí thư lại nằm dưới sự quản lý của Mạc Ngôn Đông.

Đối với một vị trí quan trọng như vậy mà Mạc Ngôn Đông không thể khống chế thì rõ ràng là uy hiếp rất lớn. Nếu thư ký có cấp độ quá cao thì Mạc Ngôn Đông rất khó đảm đương chức vụ quản gia ở thị ủy, hắn hiểu rõ đạo lý này nên dùng tâm tư ở khắp nơi.

Sau khi xe tiến vào cổng chính của trường đảng thị ủy thì Mạc Ngôn Đông xuống xe đi ra phía sau mở cửa cho Trương Thanh Vân. Khi Trương Thanh Vân xuống xe thì Diêu Xương Thịnh đã dẫn theo tất cả thành viên ban ngành vây quanh cổng, khi đám người thấy tư thái của bí thư thì trong lòng có chút căng thẳng.

Thư ký trưởng là thường ủy thị ủy, nếu dựa theo thông thường thì Mạc Ngôn Đông cũng coi như là một lãnh đạo tối cao nhất của Hoài Dương, nhưng bây giờ hắn chỉ là một tiểu thư ký đi theo Trương Thanh Vân. Điều này tất nhiên cũng có nhân tố nịnh nọt lãnh đạo của Mạc Ngôn Đông, nhưng chỉ cần nhìn qua cũng thấy địa vị siêu nhiên của bí thư thị ủy Trương Thanh Vân.

- Chào bí thư!

Diêu Xương Thịnh cười nói, khi còn cách một khoảng thì hắn đã tiến lên chào hỏi. Hắn mở miệng thì đám người theo sau cũng mở lời, tình cảnh này rất dễ làm người ta liên tưởng đến tình cảnh thầy giáo đến cửa trường thì gặp một đám học sinh, tất cả đều cung kính chào thầy.

Nhưng tình hình lúc này dù sao cũng có sự khác biệt, Trương Thanh Vân đến trường đảng để thị sát, đám người Diêu Xương Thịnh là chủ nhân, sau khi chào một tiếng thì tất cả tiến lên ra mắt Trương Thanh Vân theo trình tự được sắp xếp sẵn. Trương Thanh Vân mỉm cười bắt tay với tất cả mọi người, cuối cùng hắn đi đến bên cạnh Diêu Xương Thịnh nói:

- Hiệu trưởng Diêu, hôm nay tôi đến cũng không có gì khác, nghe nói trong trường đảng có tổ chức một buổi diễn thuyết, hơn nữa diễn thuyết lần này lại khá lớn, nội dung liên quan đến sự phát triển của xã hội Hoài Dương. Tôi và anh Mạc sẽ đến tham dự, để tìm hiểu một chút tình hình coi như làm một công tác kiểm duyệt đối với trình độ giáo dục của trường đảng. Bạn đang đọc chuyện tại Truyện FULL

Diêu Xương Thịnh chợt sững sờ, hắn vội hỏi:

- Bí thư có thể đến tham gia diễn thuyết chính là sự cổ vũ rất lớn cho trường đảng chúng tôi, tất cả đều đã được sắp xếp thỏa đáng, bất cứ lúc nào cũng có thể đến hiện trường.

Trương Thanh Vân dùng ánh mắt bình tĩnh như mặt nước nhìn Diêu Xương Thịnh, vẻ mặt Mạc Ngôn Đông ở bên cạnh lại biến đổi. Diêu Xương Thịnh rõ ràng là chó cắn người thì không sủa, Mạc Ngôn Đông muốn lợi dụng đối phương để làm tấm chắn yểm hộ, nhưng bây giờ Diêu Xương Thịnh đã hóa giải tất cả.

Diêu Xương Thịnh đã nghe nói Trương Thanh Vân đến trường đảng để tham gia diễn thuyết, tất nhiên sẽ khó thể giữ được bí mật. Mà tin tức này do Mạc Ngôn Đông truyền cho Diêu Xương Thịnh, nếu cuối cùng Trương Thanh Vân không hài lòng thì Mạc Ngôn Đông khó tránh khỏi liên quan.

Diêu Xương Thịnh đưa Trương Thanh Vân và Mạc Ngôn Đông đi thăm thú một vòng quanh trường đảng, hắn là người gầy khọm nhưng tinh lực tràn đầy, ý nghĩ rõ ràng, nói ra tất cả những kỳ ngộ và khiêu chiến của trường đảng từ xưa đến nay.

Trương Thanh Vân liên tục gật đầu, hắn biết khá rõ về Diêu Xương Thịnh, trước kia người này là phó chủ tịch thành phố Chuẩn Dương, nhưng sau khi lãnh đạo đến nhận chức thì bị xa lánh. Người này xuống làm hiệu trưởng trường đảng Hoài Dương vài năm, coi như bị hoang phế, kiếp sống chính trị cũng coi như đi vào đường kết.

Những ví dụ như thế này có rất nhiều dưới địa phương, sự tàn khốc của quan trường thường được thể hiện vào những phương diện này, một quan viên tài hoa hơn người và có năng lực thường cũng vì đứng sai đội ngũ mà bị chèn ép. Nếu bị bỏ qua vài năm, bỏ lỡ thời điểm hoàng kim trong sự nghiệp, sau này muốn tiến lên thì khó càng thêm khó. Diêu Xương Thịnh là một ví dụ điển hình, trước đó hắn như mặt trời giữa ban trưa thì Mạc Ngôn Đông chỉ là một phó ban, bây giờ Mạc Ngôn Đông đã là thường ủy thị ủy, hai người cùng cấp nhưng quyền lực trên tay lại khác xa nhau.

Sự thật là như vậy, quy tắc quan trường cũng là như thế, thân phận của Mạc Ngôn Đông lúc này có thể khoa tay múa chân trước mặt Diêu Xương Thịnh, nhưng sao có thể đối kháng lại Diêu Xương Thịnh? Mạc Ngôn Đông dùng chút tâm tính hẹp hòi, đây là những gì mà Diêu Xương Thịnh nhiều năm trước đã dùng qua, vì vậy mà trong lúc vô tình hắn lập tức ngáng chân Mạc Ngôn Đông.

- Bí thư, nhiều năm nay trường đảng bị chú ý chằm chằm, đây chủ yếu là được sự coi trọng của trung ương và ban ngành các cấp. Vài năm gần đây trường đảng Hoài Dương chúng ta cũng cố gắng vì mục tiêu bồi dưỡng lớp cán bộ vĩ đại trung kiên, cố gắng để cho tố chất cán bộ vượt qua thử thách, để cán bộ tuyến dưới có bản lĩnh lý luận vững chắc, tạo nên một đội ngũ cán bộ cơ sở công hiến lực lượng cho đảng cho dân.

Diêu Xương Thịnh nói, giọng điệu rất hào hứng.

Trương Thanh Vân cười cười, hắn nói:

- Tư tưởng chỉ đạo nà là rất tốt, giáo dục ở trường đảng rất quan trọng, rất mấu chốt. Đây không phải chỉ là phận sự của riêng trường đảng mà tất cả các cấp chính quyền đều phải coi trọng công tác giáo dục và bồi dưỡng cán bộ. Hôm nay tôi đến trường đảng xem xét, tất nhiên các bí thư quận huyện tuyến dưới cũng nên thường xuyên quan tâm đến các cấp trường đảng, phải chú ý, phải đề cao, như vậy mới tiến lên một nấc phát triển mới. Tôi hy vọng giáo dục bồi dưỡng cán bộ sẽ trở thành một truyền thống ở Hoài Dương chúng ta, cần phải làm tốt truyền thống này, chỉ như vậy mới có hy vọng xây dựng đội ngũ cán bộ có năng lực, chỉ khi nào phát huy truyền thống này thì Hoài Dương chúng ta mới có được tương lai tươi sáng.

- Vâng, bí thư nhìn xa trông rộng, là một cán bộ trường đảng nên tôi cảm thấy rất kích động, đồng thời cũng là trách nhiệm lớn. Nhưng dù nói thế nào thì chúng tôi cũng sẽ cố gắng làm tốt công tác, để lãnh đạo yên tâm, cũng là trách nhiệm với nhân dân toàn thành phố.

Diêu Xương Thịnh nói, giọng điệu được đề cao lên vài lần, có vẻ rất kích động.

Trương Thanh Vân gật đầu, trên mặt là nụ cười khó thể nắm bắt, mọi người vừa đi vừa trò chuyện, cuối cùng cũng đến lễ đường trường đảng. Vì trước đó đã có chuẩn bị nên trong lễ đường có vị trí của khách quý, vị trí này đi vào từ một con đường bí mật, khi đoàn người tiến vào thì buổi diễn thuyết đã bắt đầu. Trương Thanh Vân đến làm toàn hội trường chợt chấn động, tình cảnh có chút rối loạn.

Khi tình cảnh khôi phục trở lại thì diễn thuyết vẫn tiếp tục, vì không biết bí thư Trương Thanh Vân có thể kiên trì xem xét đến bao lâu nên sự sắp xếp học viên lên diễn thuyết rất được chú ý, những mầm mống chính trị tốt thường được đưa lên trước.

Vì trước đó đã có chuẩn bị nên người lên diễn thuyết đều đã biết tròn méo thế nào, những nội dung diễn thuyết phần lớn xoay quanh vấn đề quy hoạch phát triển kinh tế địa phương, những công tác có liên quan đến nông thôn, ai cũng kết hợp thực tế tình huống với cơ sở, nói rất có điểm sáng.

Trương Thanh Vân lắng nghe rất chân thành, chốc chốc lại quay đầu hỏi Diêu Xương Thịnh về tình huống của người diễn thuyết, có vẻ rất chuyên chú. Người thứ hai đã diễn thuyết xong thì người thứ ba tiến lên, nhưng người này vừa đi được nửa đường thì đã bị một người khác cướp đường tiến lên bục. Bộ dạng người này rất căng thẳng, đầu cúi thấp giống như không dám nhìn người xung quanh.