Cả Người Đều Là Bảo

Chương 107: Biến thành tiểu nhân sâm




“Sư phụ, Triệu Lăng Vũ tham gia tiệc cưới liệu có gặp nguy hiểm hay không?” Nhìn Triệu Lăng Vũ đi xa, Đằng lão có chút lo lắng, thậm chí không tự giác biến tiểu Lục trên tay cuộn thành vòng hoa (ngta còn chưa chết đã mặc niệm rồi).

Nhị oa bên cạnh thấy được liền chui qua vòng hoa, chỉ tiếc nó hơi béo, lọt đầu lại tắc ở vai.

Cái dáng vẻ ngốc nghếch của ông anh khiến Tứ oa nhìn có chút không nhẫn nhịn nổi, ngược lại Đại oa rất giàu tình cảm anh em, vỗ vỗ bạn tốt tiểu Lục: “Tiểu Lục, ngươi nới rộng ra một chút đi.”

Tiểu Lục giãn thân thể để Nhị oa có thể xuyên lọt qua, sau đó vươn ra cọ cọ Đại oa. Nó thích nhất là Nhậm Sinh, đáng tiếc Nhậm Sinh còn không cho nó tới gần, bây giờ cả ngày nín nhịn, chỉ có thể cọ Đại oa cho đã ghiền.

Nhị oa vừa chui lọt, thiếu chút té ngã, nhưng rất nhanh đứng lên, xoay người lần thứ hai vọt tới, gần tới nơi thì nhảy dựng lên rồi chui qua. Tam oa cả ngày ngủ dột nhiên ngồi dậy, còn dùng lực giơ tay cổ vũ, Nhị oa tới tới lui lui chui qua đứng dậy.

Tam oa lấy ra đồ ăn vặt Nhậm Sinh cho, vừa coi vừa ăn, thấy Nhị oa quay sang mình, hào phóng ném cho một miếng (–|||).

Tam oa chính xác không ra làm sao, Nhị oa ăn một miếng lại quay về, chui qua nhảy lại.

Tiểu Lục nể tình sà xuống sát đất cho nó chui.

Cảnh tượng này… Sao lại có chút giống tam oa đang đùa một tên Nhị oa cẩu? Nó vốn là nhân sâm mà? Nhậm Sinh nhất thời không trả lời, Đằng lão cũng trầm mặc.

Triệu Lăng Vũ lần này công khai thân phận xuất hiện trước mặt người Nhược Á có chút nguy hiểm, nhưng nhìn bốn hài tử này, chút lo lắng đó cũng biến mất không còn sót một mảnh.

Tứ oa lúc Nhị oa đang chui vòng ném bột Dưỡng nhan đan làm socola cho Nhị oa, Nhị oa há miệng nuốt vào bụng, rồi đầu đụng tiểu Lục té xuống.

Tam oa chớp chớp mí mắt, lại bắt đầu ném đồ ăn vặt.

Nhậm Sinh trầm mặc một lát rồi nhìn về phía Đằng lão: “Đồ đệ, bọn họ chơi đùa vui vẻ quá! Ngươi trông nom bọn họ một lát, ta về phòng trước.”

Nhậm Sinh thường sẽ tu luyện trong phòng một mình, Đằng lão sớm đã quen, tuy lo cho Triệu Lăng Vũ, nhưng vẫn gật đầu, lại không biết Nhậm Sinh vừa trở về phòng đã mở cửa sổ, nhảy ra ngoài.

Yêu tinh thực vật đều thân cận bùn đất, đối với việc độn thổ vô cùng quen thuộc, thậm chí không tốn bao nhiêu tinh lực, Nhậm Sinh đã thành tinh ngàn năm tuổi rồi, hơn nữa trước kia nếu có kẻ nào muốn gặm cắn mình, cậu đều lẩn trốn xuống bùn đất.

Trong lòng đất, cậu hành động tự dưng mau lẹ, quả thực

giống như cá bơi dưới nước vậy, chỉ tiếc ở Tu chân giới những người đó cũng độn thổ được, còn có điều tra thuật, cho nên bản lĩnh này không lớn, về phần liên bang nhân loại…

Lúc đầu bị thương nên mọi phương diện năng lực đều suy giảm, sau lại có Triệu Lăng Vũ bao nuôi, không ra khỏi cửa, tự nhiên cũng không cần dùng đến cái này.

Hơn nữa dân số liên bang đông, nơi nơi đều là xi măng cốt thép, năng lực này của cậu ở một số địa phương hoàn toàn là vô dụng.

Nhưng Nhược Á thì khác, bùn đất cực kỳ nhiều.

Nhậm Sinh từ lúc tiến vào thế giới này song, hóa thành nguyên hình cũng không mấy lần, lần này, cậu lại biến thành một gốc cây hai ngón tay đại nhân sâm.

Tiến vào bùn đất xong, Nhậm Sinh nhịn không được ngửi một hơi khí vị, sau đó duỗi ra một ít rễ.

Loại cảm giác này thật thoải mái, làm người đã lâu, không tự chủ được nghĩ tới một số việc, ví dụ như trên mặt đất sẽ có người đi lại, ví dụ như người Nhược Á thích mập mạp…

Nghĩ nhiều chính là tự ngược a! Hít sâu hơi nữa, Nhậm Sinh đem tất cả ý nghĩ đó vứt ra sau đầu.

Thân thể chỉ có hai ngón tay tiểu nhân sâm nhấc bộ rễ lên mặt đất một chút, đây là phòng năng lượng có phòng hộ, tiểu nhân sâm cong cong thắt lưng, lấy ra máy

liên lạc, nhập mật mã, phòng hộ liền mở ra, cậu cũng cẩn thận nghiên cứu một chút về cấu tạo năng lượng bên trong.

Năng lượng ổn định, nhưng chỉ cần có người tiếp xúc sẽ dao động đến chấn động, cùng tiếng cảnh báo inh ỏi, năng lượng này, chắc cậu có thể hấp thu được…

Nghiên cứu rõ ràng xong, Nhậm Sinh tăng tốc độ, không thua phi hành khí phía trước, đánh dấu vị trí Nguyên soái trên bản đồ.

Cũng giống người khác, chỗ ở Nguyên soái rất rộng lớn, đại khái là vì Raymond thường ở biên cương ít trở về, nhưng loại thực vật bên trong bức tường kia có phần không thiếu thẩm mỹ kiến trúc…

Đúng trúng tường phòng hộ xong, Nhậm Sinh cẩn thận đâm căn lên…

Nguyên soái Nhược Á hoàn toàn có thể viết tiểu thuyết, mà rất nhiều người nguyện làm nữ chính.

Nhưng cuối cùng bỗng dưng một nam chính nữa lại xuất hiện…

Kinns thiếu tướng thanh danh cũng không tốt, nghe nói làm người âm hiểm ngoan lệ, sử dụng mưu kế thường rất độc ác, nhưng người như vậy lại ở bên Raymond, Raymond thậm chí còn vì hắn mà mang thai.

Người ghen tị với hắn rất nhiều, nhưng có mặt Raymond, ai cũng chỉ có thể chúc phúc mà thôi.

Thiếu tướng Kinns xinh đẹp như hoa đứng ở cửa phủ Nguyên soái, nụ cười trên mặt có chút chói lóa,

nhìn tình địch của mình, trung tướng Jones, cũng không thay đổi chút nào.

Trung tướng Jones thích Nguyên soái Raymond là chuyện ai ai cũng biết, nhìn nàng đến gần, không ít người chờ xem kịch vui, chỉ tiếc phản ứng của nàng độc nhất vô nhị, căn bản không chút tức giận mà chào hỏi gật đầu, sau đó thong thả tiến vào trong.

Trung tướng Jones khuất bóng, mọi người còn đứng ở cửa, tuy là hôn lễ của Nguyên soái, nhưng kỳ thực người họ muốn gặp không phải Raymond.

Rất nhiều người sùng bái Raymond, nhưng thần tượng so với con cái của mình tất nhiên không quan trọng bằng.

Xem Nguyên soái, chi bằng ở đây tám chuyện, ngắm người tới lui tấp nập, có công tước Crow, Khải Tư, còn nhìn xem liệu Quốc vương và Hoàng hậu có đến hay không nữa chứ!

Dựa theo thông tin họ có được, cả Crow, Khải Tư và Quốc vương cùng Hoàng hậu đều có Dựng tử đan trong tay!

Có giao tình dùng giao tình, có tiền dùng tiền mua… Nhược Á cũng đủ loại người, tiền tài vô số, hiện tại là lúc thể hiện rồi!

Người tụ tập ở cửa ngày càng nhiều, vừa lúc đó, phi hành khí bọn họ chờ đã lâu xuất hiện trong tầm mắt.

Nhìn thấy dấu hiệu phi hành khí của công tước Crow, ai nấy mắt đều sáng cả lên, càng có người mang ghen tị nhìn sang anh họ Crow đã đến đây từ sớm.

Người

này chẳng qua có chút quan hệ huyết thống với Crow mà được cho Dựng tử đan, rồi ôm mỹ nhân về… Bọn họ sao không có được thân thích tốt vậy chứ?

Phi hành khí cũng không thể tiến vào phủ Nguyên soái, mà hạ cánh ở khu vực phụ cận, cửa vừa mở ra, Crow liền bước xuống.

Nhìn thấy Crow, anh họ hắn liền tiến lên: “Em họ, ngươi tới rồi! Ách…” Hắn lại nhớ tới mình mới hứa tặng đồ cưới cho Crow cách đây không lâu, Crow liền mang thai, cái tốc độ này… Khải Tư hành động thật mạnh tay quá đi!

Anh họ Crow đã phát hiện, người khác tự nhiên cũng nhìn ra.

Trước kia bọn họ còn lấy làm lạ, làm sao Crow bắt được Khải Tư, nói không chừng hắn mới là nằm dưới. Còn vì sao Khải Tư lại mang thai trước… Bọn họ tin tưởng Khải Tư là vì nghiên cứu khoa học bất chấp hiến thân.

Nhất thời mọi người hướng Crow nhìn biểu tình có chút ý vị sâu xa.

“Công tước Crow, chúc mừng.” Thiếu tướng Kinns tươi cười đi tới.

“Chung vui chung vui.” Crow cười tủm tỉm nói, sau đó quay lại cửa phi thuyền, giống như trước cẩn thận đỡ lấy Khải Tư.

Khải Tư mặt không đổi sắc, như thể hai người không phải đều mang thai.

Công tước Crow và công tước Khải Tư đều ngồi cùng ghế, không biết đến lúc nào mới làm hôn lễ đây… Ngay khi mọi người còn muốn xôn xao chuyện tình kia, Khải Tư và Crow đồng thời nhìn về phía phi hành khí.

Cửa mở, một nam nhân thân hình cao lớn, tóc đen mắt đen chậm rãi từ bên trong bước ra, trên người tràn ngập khí thế, hoàn toàn không giống hai vị công tước vừa rồi.

Nguyên soái của Liên bang nhân loại, không hề báo trước xuất hiện ở hôn lễ của Nguyên soái Raymond.

Kinns tiến tới gần, nhìn Triệu Lăng Vũ, tươi cười: “Hoan nghênh Triệu tiên sinh tới tham dự buổi hôn lễ của chúng ta.”

Triệu Lăng Vũ hướng đó gật đầu, bỗng tiếng chuông vang lên, rồi lại ngừng, im bặt.

Tất cả mọi người đều tỏ ra ngạc nhiên, tiếng chuông này không hề xa lạ, chỉ khi vòng phòng hộ gặp vấn đề mới phát ra, chẳng nhẽ hôm nay lại có kẻ dám xâm nhập phủ công tước?

Kinns nhập máy liên lạc cái gì đó, sau đó nhìn Triệu Lăng Vũ: “Trong phủ xảy ra chút chuyện, xin lỗi chậm trễ. Ta đưa ba vị vào trong.”

Kinns rất khách khí, người xung quanh cũng đang muốn bắt chuyện, bỗng nhiên giữa phủ trồi lên một rễ cây, còn mọc thêm vài lá cỏ dại.

Gốc cây nho nhỏ, xen lẫn cỏ nên khó phát hiện, giống hệt như cây cỏ xung quanh lắc lư trái phải theo gió, nhìn không ra một chút nào khác thường.

Người máy phủ công tước tới kiểm tra phân hình, đảo qua đảo lại mấy chục vòng, cũng không phát hiện ra vấn đề gì, càng không biết cái căn bật lên khỏi mặt đất là của vị nào đang thay đổi tư thế, thoải mái nằm trong lòng đất.

=================