Chiến Y Của Tôi Có Thể Siêu Thần

Chương 102: Tốc Độ Của Quái Vật




Dùng năng lực băng phong mang tính phạm vi của kỹ năng thức tỉnh Mười Dặm Sông Băng làm xuất phát điểm. Nó thực sự có thể gây ra nhiều rắc rối cho Hậu Tinh Vân, vốn quen dựa vào chiến đấu tốc độ.

Là một thí sinh minh tinh, Hậu Tinh Vân chắc chắn là tâm điểm chú ý của mọi người. Năng lực và kỹ năng thường dùng của anh gần như là nội dung bắt buộc đối với tất cả các thí sinh.

Như chúng ta đã biết, là một thiên tài về tốc độ, Hậu Tinh Vân cũng không có thủ đoạn tấn công tầm xa. Phương thức chiến đấu của anh ta luôn là đối thủ không thể phản ứng đủ nhanh để đến gần đối phương và miễu sát ngay lập tức, cho dù đối thủ có năng lực gì đi chăng nữa thì đã quá muộn để sử dụng.

Đã mất đi nước cờ đầu tiên, lợi thế của anh ta đã giảm đi rất nhiều.

Tuy nhiên, nếu chỉ đơn giản như vậy mà đã bị lép vế, thì Hậu Tinh Vân sẽ không được coi là hạng nhất được bổ nhiệm trong năm nay.

Đoạt lại chủ động, Giang Hiểu Nguyệt không chần chờ, lập tức liền nắm lấy cơ hội phát động tiến công.

Cô ấy giơ hai tay lên và thay phiên nhau vẫy những bàn tay đơn thuần trong không khí, như thể một nhạc trưởng đang chỉ huy một buổi hòa nhạc lớn, và những dòng nước bốc lên từ không khí mỏng là ban nhạc của cô ấy.

Dòng nước xoáy đó bay ra ngoài như một đầu đạn được dẫn đường chính xác. Hậu Tinh Vân nhẹ nhàng linh hoạt tung bay đi, ngay sau đó liền gặp nhiều dòng nước hơn từ nhiều phía hơn bao bọc xung quanh anh.

Nhưng điều đó là vô ích, không một dòng nước nào có thể theo kịp được tốc độ của Hậu Tinh Vân. Chỉ nhìn thấy con rồng nước bay lượn trên võ đài, thân ảnh thiếu niên gián tiếp lóe lên trong thủy vực đan chéo bay ra ngoài như một con bướm, nhưng dòng nước tốc độ cao cũng không kịp bắn tung tóe làm ướt nổi một góc áo của anh.

Thuật Ngự Thủy của Giang Hiểu Nguyệt ít nhất là cao cấp trong loại cấp E. Tốc độ tối đa mà dòng nước có thể đạt được dưới sự khống chế của cô ấy cũng không phải là Thủy hệ Dị Năng Giả còn lại có thể so sánh được.

Nhưng dù là như thế thì đòn tấn công của cô ấy vẫn không phải là mối đe dọa đối với Hậu Tinh Vân. Những cuộc tấn công bằng nước tuyệt đẹp chỉ liên tục nhấn chìm những tàn ảnh do anh ta để lại, mà bản thể của anh ta đã bay đi ra rất xa trước mỗi đòn tấn công.

Hơn nữa, Hậu Tinh Vân không định bị đánh mãi như thế này.

Bóng người chập chờn trên sân, chỉ nhìn thấy hàng loạt pha lộn nhào liên tục đẹp mắt của Hậu Tinh Vân để tránh ba luồng nước vây công do Giang Hiểu Nguyệt điều khiển. Sau khi tiếp đất, bước chân dừng lại, rồi đột nhiên tăng tốc quay ngược trở lại, tàn ảnh cắt một đường vòng cung chém thẳng tới cánh phải của Giang Hiểu Nguyệt!

Bàn chân của Giang Hiểu Nguyệt được bao phủ bởi các tinh thể băng trong bán kính bảy mét, nên tuyệt đối an toàn khi đối mặt với hệ cận chiến.. Theo lý thuyết hẳn là là như vậy.

Nhưng Hậu Tinh Vân xông đến đây!

Đồng tử Giang Hiểu Nguyệt co lại, cô ấy giơ tay gần như theo bản năng, gọi dòng nước như tròng mắt ra trước mặt. Một cú đá bay trúng khiên nước như vụt ra khỏi khoảng không, nước nổ bắn tung tóe bốn xung quanh.

Khoảnh khắc này đạt đến cực hạn, dòng nước chỉ còn cách khuôn mặt trắng nõn của Giang Hiểu Nguyệt có một ngón tay cái, đã gần như dính áp lên trên mặt.

Nếu như cô phản ứng chậm hơn một chút, hoặc là nhiệt độ thấp của Mười Dặm Sông Băng làm giảm tốc độ của đối phương, cái chân này nhất định sẽ đá chắc vào mặt cô rồi.

Một kích chưa trúng, Hậu Tinh Vân không chạm đất, trực tiếp mượn lực từ trên khiên nước mà anh ta đang đá để rút lui, bay ngược lại và bay ra khỏi băng phong lĩnh vực với tốc độ siêu cao, hoàn toàn không chạm vào lớp băng mịn bên dưới.

Chuỗi chuyển động của Hậu Tinh Vân cực kỳ nhanh chóng, giữa tới lui chỉ có một khoảng dừng ngắn ngủi, cho dù giảm tốc độ, mắt thường hoàn toàn không nhìn thấy được.

Phạm vi đóng băng của Mười Dặm Sông Băng của Giang Hiểu Nguyệt có bán kính là bảy mét, ở khoảng cách này, Tô Diệu ước tính rằng hắn cũng có thể nhảy qua, nhưng đó là do sức bật mạnh mẽ bạo phát ngay lập tức với sự hỗ trợ của giày chiến bọc thép.

Mà Hậu Tinh Vân thì khác, anh ta một hơi xông qua chỉ hoàn toàn là dựa vào tốc độ tối đa.

Về phần bộ pháp khi nhảy trở về, nhìn có thể là một loại chiến pháp khinh thân nào đó.

Cảm giác có chút giống Thê Vân Tung "Chân phải co lên dựa vào bên chân trái mượn lực lăng không" trong võ hiệp (1)..

Giang Hiểu Nguyệt nhanh chóng lấy lại tinh thần, giơ tay chỉ huy hai luồng nước đuổi theo Hậu Tinh Vân. Nhưng ngay khi bước chân của Hậu Tinh Vân đáp xuống, anh ta lại "Vù" một tiếng biến mất một lần nữa, dòng nước của cô vẫn chỉ vồ hụt.

Thân hình của Hậu Tinh Vân hóa thành một cơn lốc, cắt một nửa vòng quanh mặt đất của sân đấu, và một gia tốc lớn lại vụt đến bên cạnh Giang Hiểu Nguyệt.

Giang Hiểu Nguyệt lại vội vàng gọi ra khiên nước để tự vệ lần nữa, Hậu Tinh Vân lập lại chiêu cũ, đá trúng thủy vực trong nháy mắt mượn lực triệt thoái về phía sau, khoảnh khắc gần như tiếp đất, anh ta ngay lập tức thay đổi vị trí lại lần nữa đánh tới.

Ngay lập tức, những hình nhân trong bán kính bảy mét với Giang Hiểu Nguyệt là trung tâm đã bay khắp bầu trời. Một mình Hậu Tinh Vân dường như đã biến ra vô số phân thân, Giang Hiểu Nguyệt bị vây chặt đến không lọt một giọt nước ở bốn phương tám hướng.

Không chỉ có như thế, Hậu Tinh Vân thậm chí còn đang kéo dài gia tốc.

Những bóng người vây quanh Giang Hiểu Nguyệt ngày càng dày đặc, tần suất lóe lên xung quanh càng ngày càng cao. Giang Hiểu Nguyệt không thể không căng thẳng thần kinh, hết sức giữ vững tinh thần chú ý đến thế công của kẻ địch đồng thời gọi ra khiên nước để phòng ngự.

Dòng nước thủy vực tiếp tục nổ bùng xung quanh cô, những tia nước bắn ra bị trộn lẫn vào giữa những bóng người trên không trung. Thường thì những giọt nước bắn ra trên kết giới phía trên còn chưa chạm tới mặt đất, thì cô ấy đã phải triệu hồi ra kết giới tiếp theo để phòng ngự.

Khán giả nhìn trợn mắt hốc mồm, ngay cả bình luận viên cũng cảm thấy cổ họng khô khát.

Đạo diễn Trương đã tham gia bình luận về các trận đấu của các thanh niên Dị Năng Giả ở tỉnh Kinh Sở nhiều năm như vậy, trong trí nhớ của ông ta cũng chưa bao giờ nhìn thấy cảnh tượng khoa trương như vậy.

Tiếp tục tấn công từ mọi góc độ với tốc độ cao vượt quá giới hạn phản ứng của đối thủ, hơn nữa còn không đụng vào trong mặt băng bán kính bảy mét, không ngừng mà xông vào, bắn ra, thay đổi vị trí..

Ngay cả đạo diễn Trương trước đó cũng không biết, hóa ra tốc độ của Hậu Tinh Vân lại có thể đạt tới cấp bậc của quái vật này!

Điều đáng sợ hơn là tốc độ của tàn ảnh vẫn tiếp tục tăng với tốc độ đều, như thể anh ta thực sự không có giới hạn vậy.

Giang Hiểu Nguyệt lúc này thậm chí còn không có thời gian để mà thở, bốn phía không ngừng thoáng hiện ra tàn ảnh xẹt qua khiến cô không có thời gian để phân tâm.

Một đạo ảnh khác lóe lên, đồng thời mang theo phong áp đến làm cho người hít thở không thông. Giang Hiểu Nguyệt không ngần ngại giơ tay lên là một kết giới bằng nước dâng lên ở trước người, lại không nghĩ rằng cái tàn ảnh đó chỉ vẻn vẹn giả thoáng hiện một chút rồi biến mất.

Chỉ nửa nhịp, phong áp đã lại quét tới từ cánh trái của cô.

Giang Hiểu Nguyệt thậm chí còn không có cơ hội kinh ngạc trước tốc độ khoa trương này, dùng khiên nước phòng ngự cũng không kịp, chỉ khó khăn lắm mới kịp nâng lên cánh tay.

Một cú đá mạnh mẽ đánh vào cánh tay mảnh mai tinh tế cân xứng của cô, hất toàn bộ cơ thể nhẹ nhàng của cô lên không trung, bay hết cỡ ra khỏi lĩnh vực băng tinh của cô, thẳng cho đến khi đụng vào bức tường ở rìa của sân thi đấu mới dừng lại.

Khoảnh khắc Hậu Tinh Vân đá trúng vào người cô, anh lại mượn lực để lộn nhào, nhảy ra khỏi rìa của lĩnh vực băng phong, và ngồi xổm trở lại mặt đất.

Giang Hiểu Nguyệt vịn vào cánh tay bị đá trúng kia, đứng dựa vào tường.

Nước thấm đẫm làm ướt áo cô và từ người cô rơi khắp mặt đất.

Đạo diễn Trương khẽ gật đầu vuốt cằm nói: "Trong khoảnh khắc nghìn cân treo sợi tóc, dùng nước bao bọc lấy đầu của mình và phía sau lưng làm đệm giảm xóc triệt tiêu tổn thương của lực trùng kích. Trình độ chiến đấu của Giang Hiểu Nguyệt quả thực khá xuất sắc."

"Quả thực là như thế." Lâm Tử Diễm nói, "Nhưng bằng cách này thì chiến thuật của cô ấy cũng bị giải quyết rồi, vấn đề khó lại giao vào trong tay Giang Hiểu Nguyệt. Bây giờ cô ấy muốn phá giải kết cục như thế nào đây?"

Chú giải:(1) Thê Vân Tung là chiêu khinh không bay lơ lửng trên trời một kỹ năng của phái Võ Đang do Trương Tam Phong sáng chế.