Cô Bé Thơ Ngây Đừng Hòng Trốn

Chương 201: Giải hòa




Đi ra khỏi sân trường, ánh mắt các bạn học nhìn Ngô Hiểu Dao thay đổi.

Hâm mộ? Ghen tỵ?

không ai truy vấn chuyện ngày hôm qua Bắc Thiên Thần hôn cô, bởi vì mọi người đã thừa nhận Ngô Hiểu Dao cùng Dạ Thiên Ưng là một đôi rồi ! Bắc Thiên Thần chỉ là thứ ba người chen chân vào, chỉ ảnh hưởng đến hình ảnh của anh thôi!

Hơn nữa, trong sân trường công chúa mới cũng ra đời, đó chính là Ngô Hiểu Dao. Ha ha, trong trường học chính là hoa khôi của trường, thật ra thì dựa vào dạ hội chọn lựa công chúa! Như vậy nói cách khác cô là hoa khôi mới của trường rồi.

Chỉ là, cô hoàn toàn không quan tâm đến những danh hiệu vô vị này, danh hiệu chỉ là thứ yếu thôi, chủ yếu là, các bạn học đừng khi dễ cô, là được rồi!

Trong hành lang, La Bích Nghi và Ngô Hiểu Dao cùng Bắc Thiên Thần vừa đúng đụng mặt.()

Thoáng chốc, nét mặt của cô có một chút khủng hoảng, trong lòng càng thêm khẩn trương. cô sợ Bắc Thiên Thần đối với cô làm ra chuyện quá trớn.

Tay của cô gắt gao kéo tay La Bích Nghi, La Bích Nghi cảm thấy cô khủng hoảng, đôi mắt nhíu chặt nhìn chằm chằm Bắc Thiên Thần.

La Bích Nghi lúc trước còn hi vọng Ngô Hiểu Dao cùng Bắc Thiên Thần lui tới! ! hiện tại cô phát hiện, nhìn người không thể nhìn bề ngoài!

Có vài người bề ngoài rất tốt nhưng bên trong đều thối rữa! Nhìn mặt ngoài được, thật ra thì rất xấu. Nhưng có vài người, nhìn mặt ngoài rất xấu, nhưng lại rất tốt.

Giống như lúc Ngô Hiểu Dao hình dung Dạ Thiên Ưng, La Bích Nghi liền vô cùng ghét Dạ Thiên Ưng. Nhưng trải qua vài sự kiện, La Bích Nghi đã cảm thấy Dạ Thiên Ưng đối với Ngô Hiểu Dao thật vô cùng tốt. . . . . .

"thật xin lỗi." Lời xin lỗi này của Bắc Thiên Thần là khi lướt qua Ngô Hiểu Dao nói nhỏ đủ để cô nghe, anh không dám mặt đối mặt với cô, bởi vì anh sợ dạo cô.

Anh cùng với Ngô Hiểu Dao có mấy lần gặp nhau, ở trong đầu anh đều để lại ấn tượng sâu sắc.

Lần đầu tiên, anh cầm quần áo cho cô, cô bày ra khuôn mặt hoa lê đẫm lệ liền thật sâukhắc ở trong trí nhớ của anh.

Lần thứ hai, cô vừa đang khóc, anh cảm thấy cô bé trước mắt thật đáng yêu, cực kỳ muốn gọi người khác thương yêu.

Lần thứ ba, anh biết cô là đàn em khóa dưới của anh, anh rất vui vẻ.

Lần thứ tư, canh chừng cô khóc, anh không cách nào khống chế ôm cô, từ lúc đó trở đi, anh liền muốn bảo vệ cô!

Mà đôi mắt của anh cũng vẫn dừng lại ở trên người của cô…

Nhưng, khi anh nghe được tiếng cô kêu giúp đỡ, nhanh chóng đá va82ngc cửa phòng làm việc trong một giây kia.

Trong lòng anh thay đổi tất cả kích động muốn bảo vệ cô mà chuyển hóa thành tổn thương cô!

Anh hận cô. Vô cùng hận!

Anh nghĩ đến việc tổn thương cô, càng muốn khi dễ cô, anh muốn trả thù anh trai của anh Dạ Thiên Ưng, nhưng thật ra lại càng muốn bảo cho cô cách xa Dạ Thiên Ưng ra.

Sau đó, anh nhanh chóng cùng Tiết Hân Nhiên lui tới, nhưng là giữa bọn anh không có tình cảm.

Mỗi lần nhìn cô bị khi dễ, lúc đó anh rất vui vẻ, thật rất vui vẻ, nhưng trong lòng của anh là như thế nào đây? Chỉ có chính anh mới biết…

Khi anh thấy chén canh nóng kia giội trên đầu cô, anh cười tà ác.

Nhưng là tim của anh…

Lại vô cùng khó chịu. Hết cách rồi, thật không có biện pháp. Ai nói người phụ nữ kia là bạn gái trước của anh trai, người mà anh vẫn rất căm hận? Hai người qua lại làm cho anh ghen tức.

Anh hôn Ngô Hiểu Dao, lúc ấy anh có lời thề son sắt với bản thân mình là vì trả thù.

Nhưng là, anh cũng đã nói phụ nữ Dạ Thiên Ưng chạm qua, anh đụng cũng sẽ không đụng, tại sao còn có thể đi hôn Ngô Hiểu Dao?

So với ai anh rõ ràng nhất… Anh đối với Ngô Hiểu Dao là vừa thấy đã yêu rồi!!

Ha ha, những chuyện này chỉ có anh biết, anh cũng sẽ không nói với bất kỳ ai.

Bởi vì hiện tại anh và Dạ Thiên Ưng đã tốt hơn nhiều, anh cũng có thể cảm thấy, thái độ của Dạ Thiên Ưng đối đãi với cô cùng các người phụ nữ đều không giống nhau.

Như như vậy, anh sẽ yên lặng chúc phúc cho cô cùng anh trai thôi…

Nghe xong lời xin lỗi của Bắc Thiên Thần, Ngô Hiểu Dao cười, mặc kệ hiềm khích lúc trước, cô vẫn cười.

cô nhanh chóng kéo tay Bắc Thiên Thần lại, vẻ mặt tràn đầy kích động: “Học trưởng Bắc Thiên Thần, anh cùng Thiên Ưng có phải hay không đã tốt hơn trước??”

Nhìn cô gái đơn thuần trước mắt này, Bắc Thiên Thần bất đắc dĩ…

Anh thế nào lại đi tổn thương cô, chẳng lẽ cô đã quên mất sao?

Cùng bởi vì anh nói một tiếng xin lỗi, cô liền dễ dàng tha thứ cho anh?

Hơn nữa còn quan tâm tình cảm anh em giữa bọn anh??

Xem ra thật giống như Dạ Thiên Ưng hình dung, cô thiện lương đơn thuần…

Có lẽ bởi vì cô thiện lương, đơn thuần mới có thể làm ác ma Dạ Thiên Ưng khuynh đảo đây?

“Ừm.” Bắc Thiên Thần kiên định gật đầu, rồi nhìn Ngô Hiểu Dao khôi phục nụ cười dịu dàng.

Nhìn nụ cười trước kia của anh, cô vô cùng kích động, cái đó từng đọng lại trong lòng cô như một vệt ánh mặt trời và bây giờ Bắc Thiên Thần lúc trước lại trở về rồi…

Hơn nữa anh còn cùng Dạ Thiên Ưng hòa thuận rồi.

cô kích động nhảy lên, vui vẻ cười, mỉm cười rất rực rỡ a, ngây thơ mỉm cười a.

Bắc Thiên Thần đưa tay ôm chặt lấy cô, việc này làm cô ngẩn người một chút…

Bắc Thiên Thần có chút đau khổ, anh tình nguyện Ngô Hiểu Dao cả đời không tha thứ cho anh, cũng không hi vọng cô đối với anh lộ ra bộ dạng đơn thuần này mỉm cười. Như vậy chỉ làm tâm anh dao động, đang rất dao động!!

Dạ Thiên Ưng đối với anh tốt bao nhiêu, anh biết rồi, anh rõ ràng.

Anh không muốn… yêu Ngô Hiểu Dao a!!!

“Học trưởng Bắc Thiên Thần??” Ngô Hiểu Dao không biết vì sao Bắc Thiên Thần ôm mình.

Bắc Thiên Thần cũng không nói gì, mà là buông lỏng tay của mình ra, đôi mắt u buồn dừng lại ở trên người cô chốc lát, rồi xoay người rời đi…

thật đúng là người đứng xem sáng suốt, một bên La Bích Nghi cảm giác Bắc Thiên Thần đối đãi Ngô Hiểu Dao đến ánh mắt đều thay đổi, từ trước yêu mến đến căm hận mà bây giờ Bắc Thiên Thần hoàn toàn lộ ra vẻ ái mộ sâu sắc rồi…

“Dao Dao, cậu nên cách xa học trưởng Bắc Thiên Thần một chút đi!” La Bích Nghi lo lắng, lo lắng Ngô Hiểu Dao sẽ rơi vào vòng xoáy ở giữa tình cảm anh em.

Đúng thật là ngốc mà, cô còn quay lại hỏi La Bích Nghi: “Tại sao? Học trường Bắc Thiên Thần đã giúp tớ hai lần!” Con người này, chỉ biết lấy đức báo oán, vĩnh viễn nhớ người khác tốt, sẽ không nhớ được cái xấu của người khác.

“Tớ cảm thấy, Bắc Thiên Thần giống như thích cậu.”