Cô Cô, Thỉnh Thủ Hạ Lưu Tình

Chương 66




Cô cô đại nhân buồn bực không thể dùng ngôn ngữ kể ra, nàng vốn không phải người da mặt dày, loại lời nói tán tỉnh này, tự nhiên là chưa có nói như vậy với Bách Lý Thần.

Huống hồ, lần đầu tiên trong cuộc đời nàng còn chưa có phát sinh nha.

Bách Lý Thương Mặc vì cái gì không phản kháng, vì cái gì cam tâm tình nguyện ở mặt dưới?

Nói tới đây, không thể không cảm tạ Thú Ca, hắn là minh chứng ngầm nói cho Bách Lý Thương Mặc, muốn cứu Bách Lý Thần, ngươi phải ở mặt dưới, ngươi phải chịu, sau này ta mặc kệ, nhưng lần này ngươi nhất định phải ở mặt dưới. Thú Ca không nói rõ, nhưng chỉ cần là người có đầu óc nghe đều hiểu được. Đây là điểm thứ nhất.

Điểm thứ hai chính là vấn đề bản thân Cô cô đại nhân.

Đơn giản mà nói là ba chữ, nàng sẽ không.

Đúng vậy, loại giáo dục này ở thời cổ đại cực độ thiếu khuyết, nữ tử trước khi xuất giá không hiểu nhân luân đại sự (chuyện vợ chồng), chỉ trước ngày xuất giá một đêm, mẫu thân mới đưa cho một quyển sách, hoặc là chỉ bảo một chút, cho dù là như thế này, đó cũng là chuyện mới mẻ đối với nữ tử, sẽ không thể nào cụ thể được. Việc nam nữ còn như thế, huống chi việc nữ nữ?!

Bách Lý Thương Mặc còn không kịp lập gia đình liền bỏ trốn, cho dù là bỏ trốn, thời điểm nàng cùng Mộc Tử Khê muốn cởi quần áo, Bách Lý Hạo Nhiên liền xuất hiện, cho nên chưa cùng Mộc Tử Khê xảy ra cái gì đã bị bắt về. Cho nên, Bách Lý Thương Mặc trừ bỏ biết cởi quần áo, còn cụ thể làm cái gì thật đúng là không biết.

Bách Lý Thương Mặc không thể so với Mộc Tử Khê, Mộc Tử Khê tạp thư gì đều xem qua, huống hồ tâm tư nàng ta từ nhỏ đối với Bách Lý Thương Mặc không hề giống nhau, sách cấm lại xem không ít, nếu không cũng sẽ không hạ quyết tâm mang nàng bỏ trốn. Mà Bách Lý Thương Mặc ở nhà vốn là hài tử ngoan ngoãn, loại sách cấm này từ trước đến giờ chưa từng tiếp xúc qua.

Sau khi Bách Lý Thương Mặc bái nhập "Hâm Hải Vân Các" lại càng không xem loại sách này, cho nên Cô cô đại nhân thật sự rất trong sáng.

Bất quá, sẽ không có nghĩa là không có loại tâm tư này, đối mặt với người mình thích, da thịt thân cận, đều có khát vọng hoặc nhiều hoặc ít. Lại càng không nói một chưởng môn giống như Bách Lý Thương Mặc, một thế hệ tông sư.

"Thần Nhi ---" trong mắt Bách Lý Thương Mặc cũng mang theo một chút hương vị tình dục, nhìn ánh mắt Bách Lý Thần tựa hồ muốn rơi nước mắt.

Bách Lý Thần chưa từng gặp qua Cô cô như thế này, Bách Lý Thương Mặc như vậy, một tiên nữ nhẹ như mây cũng sẽ lộ ra loại biểu tình động lòng người này, ai có thể nghĩ đến, có một ngày, mỹ nữ tông sư đệ nhất Tu Chân Giới sẽ bị mình đặt dưới thân?!

Nói không kích động là gạt người, nói không máu huyết sôi trào là không có khả năng.

Bách Lý Thần chỉ cảm thấy miệng khô lưỡi khô, hận không thể đem Bách Lý Thương Mặc trước mắt một ngụm nuốt vào.

"Cô cô ---" tay Bách Lý Thần từ bên cạnh với vào cái yếm, rốt cục! Rốt cục, ta có thể đụng đến!

Trong nháy mắt, Bách Lý Thần lệ rơi đầy mặt.

Ngực Cô cô a, đây là ngực Cô cô a!

Ngực Cô cô, quả nhiên một tay khó có thể nắm giữ nha!

Vùi đầu bên gáy Bách Lý Thương Mặc, đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm vành tai lung linh khéo léo của Cô cô đại nhân, cảm giác thỏa mãn không thể dùng ngôn ngữ kể ra.

"Cô cô, loại cảm giác cấm đoán này thế nào?" trước kia Bách Lý Thần còn không biết vì cái gì có loại quan hệ loạn luân này, hiện tại nàng đã hiểu, loại quan hệ này kích thích tựa như hoa cây thuốc phiện, chỉ cần hít một hơi thật sâu, sẽ rơi vào đầm lầy hắc ám kia, làm cho người ta vô hạn trầm mê.

"Ngươi ngẫm lại, máu chảy trong người ta cùng máu chảy trong người ngươi đâu khác gì nhau!".

Bách Lý Thần quả nhiên đê tiện đến nỗi không thể dùng ngôn ngữ kể ra, trước nói mình không phải cháu gái của Bách Lý Thương Mặc, chớp mắt lên trên giường, liền nói cùng chảy dòng máu giống nhau?

Biểu tình trên mặt của Bách Lý Thương Mặc có thể nói là thật phấn khích, một bên bị Bách Lý Thần trêu chọc, một bên còn bị nàng đùa giỡn.

"Không, không được nói" Cô cô đại nhân thật sự mắc cỡ chết được,

"Ta không có!".

"Nga? Phải không? Như vậy Cô cô, hiện tại ngươi lại ở dưới thân ai cầu hoan a?!" Bách Lý Thần đột nhiên phát hiện bình thường mình đối với Bách Lý Thương Mặc ngoan ngoãn phục tùng mà lên trên giường thì nắm giữ quyền chủ động, một hình tượng quỷ súc công, nàng thấy loại cảm giác này, tốt lắm, rất tốt. (Quỷ súc công: bạn công thuộc hệ SM)

Cô cô bình thường cường thế, nay ngoan ngoãn ở phía dưới ta?!

Bách Lý Thần cùng Bách Lý Thương Mặc không khác biệt lắm, ngươi mềm xuống ta liền cứng lên.

Nếu Bách Lý Thương Mặc cứng rắn lên, không chừng nàng liền bị quỷ súc không đứng dậy nổi.

"Thần, Thần Nhi, không được nói!" Bách Lý Thương Mặc vặn vẹo thân mình muốn thoát khỏi khống chế của Bách Lý Thần, nhưng khí lực toàn thân tựa hồ bị rút đi rồi, làm sao phản kháng lại nàng.

Bách Lý Thần tà tà cười cười, tay phải đặt trên ngọn núi của Bách Lý Thương Mặc nhẹ nhàng vân vê, thời điểm Cô cô đại nhân còn chưa kịp rên rỉ ra tiếng Bách Lý Thần dùng môi khóa chặt môi của nàng.

Không ngừng cuốn lấy đầu lưỡi Bách Lý Thương Mặc, dây dưa, truy đuổi.

"Ân ---" Cô cô đại nhân chỉ cảm thấy toàn thân đều phải hòa tan dưới thế công của Bách Lý Thần.

Thần Nhi. Thần Nhi. Đáy lòng yên lặng nhắc tới tên này, nếu ngươi là kiếp của ta, như vậy, ta cũng không hối hận.

Bách Lý Thần đối với phản ứng của Cô cô đại nhân thực vừa lòng, dục vọng trong lòng phát ra càng mãnh liệt.

Tựa hồ cảm giác được quần áo trên người vướng bận, Bách Lý Thần tự mình đứng lên thoát y.

Mỗ Thần chính là cái loại không làm thì thôi, một khi đã làm rồi thì làm cho tới cùng.

Mắt Bách Lý Thương Mặc ngập nước lẳng lặng nhìn, mang theo hương vi tình dục nhìn chăm chú vào Bách Lý Thần, trong mắt càng mê ly.

"Thần Nhi ---" Chậm rãi vươn tay nhẹ nhàng vỗ về hai má Bách Lý Thần.

"Thần Nhi của ta ---".

"Cô cô, ta là của ngươi! Ngươi cũng chỉ có thể là của ta!" Bách Lý Thần nghe được Bách Lý Thương Mặc chính miệng thừa nhận 'Thần Nhi của ta', tâm hoa nộ phóng, một chút sợ hãi dưới đáy lòng cũng hoàn toàn tiêu tán.

Ở tình huống như thế còn không đẩy ngã Cô cô, Bách Lý Thần ngươi đi tìm chết đi.

Bách Lý Thần không phải kẻ ngốc, cho nên Bách Lý Thương Mặc hôm nay không bình thường nàng đều xem ở trong mắt, nếu là bình thường, đừng nói đẩy ngã Cô cô chỉ sờ sờ thôi cũng không khả năng.

Nhắc tới thay đổi này khẳng định có quan hệ với Thú Ca, làm bạn tốt đã lâu, Thú Ca luôn luôn cố gắng cho tới bây giờ chưa bao giờ buông tha.

Tuy rằng hắn chỉ tiếc rèn sắt không rèn thành thép kết luận người ta là thụ, nhưng lần đầu tiên quan trọng Thú Ca vẫn dốc toàn lực giúp đỡ.

Ý tốt này của Thú Ca, Bách Lý Thần sao lại có thể cô phụ?

Huống hồ, nàng hôm nay thật sự không thích hợp, chỉ có tài năng của Cô cô làm cho cả người nàng thư sướng.

"Thần Nhi, ta là của ngươi." Bách Lý Thương Mặc chống lại đôi mắt chấp nhất và kiên định kia của Bách Lý Thần, chỉ cảm thấy các loại phép tắc thế tục đều tiêu tán trong thâm tình của nàng.

Nàng không muốn mất đi Thần Nhi, nàng muốn sống cùng nàng, cùng nhau xem mây đến mây đi.

"Được!".

Bách Lý Thần nghe Bách Lý Thương Mặc nói lời này, giống như được phong thành kỵ sĩ vinh dự, hoàn toàn bạo phát.

Cái gì đều ngăn cản không được quyết tâm muốn đẩy ngã Cô Cô của nàng.

Thần chắn sát thần, phật chắn sát phật.

Công, phải có khí phách!

Cái yếm, cởi.

Chỉ cần mặc trên người, toàn bộ đều cởi.

Cởi hết cởi hết, vẫn là cởi hết.

Làm cho Cô Cô hoàn toàn khỏa thân chính là mục tiêu chung của nàng.

"Cô Cô, trời có thể thấy được sen, ta rốt cuộc cũng được sờ rồi!" Bách Lý Thần nhìn thấy bộ dạng Bách Lý Thương Mặc, nghĩ khoảng thời gian năm tháng ở trong sơn động kia, ngày qua ngày chỉ có thể nhìn mà không được sờ quả thực so với việc bị Mộc Tử Khê đả thương còn muốn thảm hơn, mắc nghẹn rất hại thân.

Bách Lý Thần, ngươi còn có thể nói lời đáng khinh sao?

Bách Lý Thương Mặc nghe Bách Lý Thần nói thẳng không mang theo chút che dấu, thật sự là, cái gì cũng không muốn nói.

Da thịt Cô Cô quả nhiên so với dương chi bạch ngọc, thật trắng, thật nhẵn nhụi, thật mềm mại.

Ngọn núi cao ngất trong mây kia tựa hồ hướng nàng ngoắc ngoắc, Bách Lý Thần không có gì chần chờ cắn một chút.

Bách Lý Thương Mặc cắn môi, chịu đựng không cho thanh âm không chịu nổi kia thoát ra khỏi miệng, nhưng cảm giác kia đến quá mãnh liệt, cho dù nàng thân là tông sư cũng để bị sóng tình đột kích

"Thần Nhi, đừng, đừng, cắn ---" Cô Cô đại nhân đáng thương chung quy cũng bại dưới tay Bách Lý Thần, rơi xuống thế hạ phong.

"Cô Cô, càng cắn càng khỏe mạnh." Bách Lý Thần ngẩng đầu, liếm liếm khóe miệng, dùng ánh mắt sắc mị mị nhìn khuôn mặt Cô Cô động tình.

"Hơn nữa, Cô cô, chẳng lẽ ngươi không thích?" Ngón tay không rãnh rỗi chậm rãi đi xuống, toàn bộ thân mình lui lại một chút, khai mở hai chân thon dài của Cô Cô đại, lộ ra bộ phận nữ tính độc hữu.

"Ngươi xem, đều ướt ---" Nói xong, còn tà ác quệt nhẹ, quả nhiên đang có mật dịch chậm rãi chảy ra.

Xúc cảm khác thường kia làm cho Bách Lý Thương Mặc nhịn không được hừ ra tiếng, địa phương chưa từng bị phỏng vấn qua nay cảm thấy thẹn thùng, cùng đợi người thương trìu mến.

"Thần Nhi, không cần ---" Bách Lý Thương Mặc từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ nghe được lời nói quá sắc tình và hèn mọn như vậy, cho dù là Mộc Tử Khê trước đây cũng không phóng đãng giống Bách Lý Thần, Mộc JJ người ta ở phương diện này vẫn rất thành thật, miệng cũng không có tiện như vậy.

"Cô Cô, không cần cái gì?" Bách Lý Thần đem ngón tay dính nước đặt ở miệng, nước trên người Cô Cô nàng thực thích. Quả nhiên, nàng càng ngày càng biến thái.

"Là đừng có ngừng, vẫn là đừng có ngừng, hoặc là nhất định đừng có ngừng?" Dù sao ngoại trừ đừng có ngừng, không có lựa chọn thứ hai.

Bách Lý Thương Mặc xem như được mở rộng tần mắt, đời này chưa thấy qua người nào biến thái hơn Bách Lý Thần.

Cư nhiên, cư nhiên ---.

Nàng sao lại ăn đi xuống?!

"Ngươi ---" Cô cô đại nhân quả thực là thẹn quá thành giận.

"Hỗn đản!".

Kỳ thật Bách Lý Thương Mặc đối với việc mắng chửi người là khinh thường nhất, chỉ có cái loại quần thể nhỏ yếu mới có thể thông qua mắng chửi người khác để phát tiết bất mãn trong lòng, cho nên hắn vẫn dẫn nghĩ đến sỉ. Chỉ là lần này, cho dù có tu dưỡng tốt cỡ nào ở thời điểm đối mặt với Bách Lý Thần cũng vô dụng, Cô Cô đại nhân rốt cuộc cũng mắng người. Google ngay trang # TRÙMtruyệ n.C O M #

Tuy rằng, 'Hỗn đản' cũng không coi là mắng chửi gì. Nhưng là đối với Bách Lý Thương Mặc cao cao tại thượng mà nói, điều này đã là cực hạn.

Dù sao, người có tu dưỡng sẽ không mắng chửi người khác.

"Cô cô, kỳ thật ta vẫn không cảm thấy ta là quân tử.".

Bách Lý Thần còn nói,"Lý tưởng của ta là làm một tiểu nhân có phẩm vị".

Bách Lý Thương Mặc không nói gì.

"Cô Cô, không cần thẹn thùng, ta chỉ muốn cho ngươi cảm thấy khoái hoạt. Tán tỉnh, không phải là một loại tình thú sao?!" Bách Lý Thần nói hiên ngang lẫm liệt, thật giống như đang nói, ta làm hết thảy là vì muốn cho tổ quốc phồn vinh hưng thịnh.

"Cô Cô, để cho ta nhìn ngươi một cách chân thật. Được không? Không cần áp lực, ta thích nghe thanh âm của ngươi" Cho nên, kêu đi kêu đi không phải tội, ngươi không gọi mới là tội càng thêm tội.

Bách Lý Thương Mặc còn không kịp trả lời Bách Lý Thần, liền cảm nhận được một loại cảm giác quái dị dưới thân, hơi thở ấm áp kia làm cho nàng không tự chủ được cong thắt lưng, hai tay gắt gao bắt lấy sàng đan.

"Ân --- Thần Nhi ---".

Bách Lý Thần tuy rằng rất muốn kêu một tiếng Cô Cô, nhưng mà một miệng không thể sử dụng cùng lúc cho hai việc, liền từ bỏ.

Bất quá, nàng vẫn dùng hành động thực tế đáp lại Bách Lý Thương Mặc.

Cô Cô, ngươi yên tâm.

Ta sẽ cho ngươi có khoái cảm tốt đẹp để nhớ lại!

Đầu lưỡi Bách Lý Thần ở nơi tư mật của Bách Lý Thương Mặc càn quấy, nghe Bách Lý Thương Mặc hô hấp dồn dập cùng rên rỉ, cảm giác tự hào trong lòng càng cao.

Ngón trỏ tay phải cũng không chịu thiệt chui vào, thông đạo mềm mại kia giống như nam châm đem ngón tay Bách Lý Thần buộc lại gắt gao, cảm giác chặt chẽ này làm cho Bách Lý Thần say mê thiếu chút nữa liền đi vào như thế.

"Cô Cô, có thể sẽ có chút đau, ngươi nhịn một chút." Bách Lý Thần tuy rằng chưa từng trải qua, nhưng cũng biết lần đầu tiên của nữ nhân là rất đau, bất quá chỉ đau có một lần, nhưng đối với Bách Lý Thương Mặc, nàng vẫn không đành lòng.

Đau ở thân ngươi, thương ở lòng ta a!

Bất quá giữa việc Bách Lý Thương Mặc đau hay mình đau, vẫn là Cô Cô đau đi!

Cô Cô đau chứng minh ta ở mặt trên, nếu chính mình đau, vậy là bi kịch!

"Ân." Bách Lý Thương Mặc gắt gao cắn răng, đối với thủ đoạn của Bách Lý Thần, nàng được chiêm ngưỡng.

Thì ra, tới là như thế.

Ngón tay chạm đến một tầng cách trở, tâm Bách Lý Thần hung ác, trực tiếp xuyên thấu đi qua, sau đó không còn cách trở.

Bách Lý Thương Mặc đau đến mặt mày nhăn lại, khóe mắt tràn ra nước mắt.

Đau đớn kia mang theo tư vị vui thích, giống như đạp trên đám mây, khi thì di động khi thì trầm xuống.

Thì ra, đây là một loại tư vị so với cảm giác tu tiên còn đẹp hơn.

Cô Cô đại nhân không biết kể loại tư vị này ra như thế nào, từng đợt khoái cảm kia làm cho nàng sắp mất đi lý trí.

"Thần Nhi, như vậy, quá nhanh!" Bách Lý Thương Mặc ôm cô ̉Bách Lý Thần, nhắm mắt lại, chỉ cảm thấy dưới thân kích thích mãnh liệt sắp làm cho nàng chịu được không được.

"Ân, ta muốn không được --- giống như, có cái gì muốn đi ra ---".

"Cô Cô ---" Bách Lý Thần hiển nhiên cũng chìm đắm trong bể dục, trên mặt cũng là một mảnh đỏ lựng.

Bách Lý Thương Mặc chưa từng có loại cảm giác này, dục tiên dục tử, giống như chết đi sống lại.

Rốt cuộc chịu không được, liền tới cao trào.

"Thần Nhi ---" Bách Lý Thương Mặc bình tĩnh chỉ cảm thấy toàn thân bủn rủn vô lực, ngay cả một ngón tay đều nâng không nổi, rõ ràng tu vi cao như vậy cũng không giúp gì được.

Cuối cùng, Cô Vô đại nhân cho ra một kết luận.

Thì ra, tu vi cao thấp cùng chuyện trên giường không quan hệ.

Ôm Bách Lý Thần đồng dạng mệt không chịu được, Cô cô đại nhân âm thầm thề, nàng nhất định đòi trở về!

Trước kia, nàng không hiểu;

Nay, nàng đã tự mình thể nghiệm qua.

Thủ đoạn của Bách Lý Thần nàng đều ghi tạc trong lòng, về phần lời nói của nàng ---.

Ta cũng không tin thời điểm ta ở mặt trên ta sẽ không nói ra khỏi miệng.

Nếu thực nói không nên lời, vậy thì thêm chút công phu ở tay vậy!

À, nhớ có một quyển bí tịch gọi là thiên huyễn chỉ, có vẻ giảng giải cách điều khiển. (Thiên huyễn chỉ: công phu ngón tay)

Được, ngày mai ta phải học.

Bách Lý Thương Mặc trong lòng nghĩ như vậy.