Cô Cô, Thỉnh Thủ Hạ Lưu Tình

Chương 67




Bách Lý Thần thấy Cô cô đại nhân không có phản kháng, để mặc nàng khinh bạc, còn tưởng rằng Bách Lý Thương Mặc lúc bình thường cường thế trong cuộc sống hằng ngày, mà ở trên giường, Cô cô đại nhân lại đứng vào thế yếu, chuyện này làm nàng thật vui mừng.

Đương nhiên, Bách Lý Thần cứ khinh thường đi vì ngày sau thú vui vận động trên giường của nàng mang đến kiếp nạn khó có thể tưởng tượng được, lúc này, chúng ta tạm thời không đề cập tới. Bất quá chỉ cần là người có suy nghĩ, thì cũng đã biết.

Phong tình nhất là thời điểm sáng sớm, thiên kiều bá mị chọc tâm người ta.

Bách Lý Thương Mặc luôn luôn thức dậy sớm, cho dù là ở trong tình huống tối hôm qua, sáng sớm cũng tự động thanh tỉnh.

Mà Bách Lý Thần lại là một con heo lười, chết dí ở trước ngực Cô cô, chảy nước miếng.

Cô cô đại nhân đối với điều này thật sự là vừa yêu vừa hận, lớn rồi mà ngủ còn chảy nước miếng, còn lưu lại trên ngực nàng, ngươi làm cho tâm tình Cô cô thật hết nói nổi! Người ta không biết còn tưởng rằng là sữa chảy.

Hai người da thịt thân cận, những tâm tình nói không nên lời ở trong lòng Bách Lý Thương Mặc chậm rải chảy xuôi.

Nhớ tới sự phóng đãng đêm qua, mặt Bách Lý Thương Mặc nhịn không được đỏ lên, oán hận trừng mắt nhìn Bách Lý Thần đang ngủ, nhẹ nhàng nắm cái mũi của nàng, tiểu hỗn đản, xem ta nghẹn chết ngươi!

Cô cô quấy rầy Bách Lý Thần, rốt cục một thế hệ tông sư cao cao tại thượng cũng ngã xuống thế gian, thâm tâm bình tĩnh quấy rầy, xuất hiện cái tình của phàm nhân – Tình yêu.

Cho nên, Bách Lý Thương Mặc vẫn luôn lạnh nhạt cũng sẽ bày ra rất nhiều tư thái chưa từng biểu lộ qua, bao gồm tư thái tiểu nữ nhân.(Tư thái: Tư thế và thái độ)

Bách Lý Thần đang ngủ cau mày, sau đó, mở lớn miệng ra để thở.

Trong lúc thở bằng miệng, không tránh khỏi việc phát ra tiếng ngáy.

Thu hồi tay, Bách Lý Thương Mặc chỉ cảm thấy buồn cười, Thần Nhi thật sự là một người đặc biệt, đụng như vậy còn chưa chịu tỉnh.

"Thần Nhi ---" Ở nàng bên tai kêu to tên của nàng, chỉ muốn nhìn các loại phản ứng khác nhau của Bách Lý Thần một chút.

"Ngô, Cô cô ---" Bách Lý Thần bĩu môi, theo bản năng đáp lại, sau đó tiếp tục ngủ say.

"Dậy mau".

"Uhm, không muốn, muốn ngủ tiếp" Bách Lý Thần ôm chặt thắt lưng Cô cô đại nhân, cọ cọ đầu, tiếp tục ngủ.

"Thần Nhi, ngươi không có mặc quần áo." Bách Lý Thương Mặc híp mắt, cười cười,"Hay là, ngươi cũng muốn thử tư vị tối hôm qua một chút?" Dù sao mình đã muốn thua trận, chỉ muốn ở trên người Thần Nhi đòi trở về.

"Ngô ---" Bách Lý Thần lập tức mở mắt ra, nhìn con ngươi tựa tiếu phi tiếu của Bách Lý Thương Mặc, sau đó màu sắc trên khuôn liền thay đổi, trở thành màu đỏ."Cô cô ---" Đem chăn kéo đến bả vai, sau đó dùng ánh mắt không khác gì nhìn sắc lang nhìn Bách Lý Thương Mặc,"Cô cô, ngươi tỉnh rồi".

Bách Lý Thương Mặc không nghĩ tới Bách Lý Thần phản ứng lớn như vậy, không khỏi bật cười.

Rốt cuộc đêm qua là ai làm ai a! Bây giờ lại làm ra bộ dạng ta đem ngươi ăn sạch sẽ vậy?

"Thần Nhi, chúng ta nên dậy thôi" Cô cô đại nhân tuy rằng cũng có chút xấu hổ, nhưng khi Bách Lý Thần thẹn thùng nàng sẽ không thẹn thùng, hơn nữa ngụy trang của Cô cô tốt lắm, cho nên nhìn ngoài mặt, nàng vẫn bình tĩnh như trước.

Ta cũng hiểu được hẳn là nên thức dậy. Nhưng vấn đề là, Cô cô ngươi nhìn ta như vậy, ta thế nào lại không biết xấu hổ?

Khí thế công quân của Bách Lý Thần sau một đêm mê man đã biến mất không thấy, giờ đây bắt đầu ngại ngùng, đại khái thuộc loại "Nhiệt tình trên giường" trong truyền thuyết!

"Cái kia, Cô cô ngươi dậy trước đi." Bách Lý Thần làm bộ không nghe thấy,"Ngươi dậy ta lập tức dậy".

Ngươi không dậy nổi ta chết cũng không dậy!

Bách Lý Thương Mặc đối với đứa nhỏ này thật là không biết nói gì, rốt cuộc ngày hôm là ai kiêu ngạo như vậy, dâm tiện như vậy? Hiện tại bày ra bộ dáng cô gái nhu nhược, ngươi rốt cuộc làm cho ai xem a?!

Bách Lý Thương Mặc tỏ vẻ không phải mình vô năng, mà là Mỗ Thần biến hóa quá nhanh.

Bất quá, nàng cũng không có da mặt dày như Bách Lý Thần mà ở lại trên giường.

Nếu lại chậm chạp không dậy nổi, trời biết thần thú Huyền Vũ kia lại nghĩ tới các nàng như thế nào, phỏng chừng tuyệt đối không phải ý nghĩ gì tốt.

Đối với đầu óc và tư tưởng dơ bẩn của Thú Ca, Bách Lý Thương Mặc coi như cũng biết một hai.

Trách không được đầu óc Thần Nhi đầy tà niệm, hơn một nửa đều do thần thú Huyền Vũ dạy hư tiểu bằng hữu.

Hiện tại Bách Lý Thần coi như là người của mình, Cô cô đại nhân cảm thấy tuy rằng mình còn chưa đem các loại thủ pháp ở trên người Bách Lý Thần thí nghiệm một lần, nhưng hẳn là cũng không khác lắm. Xét thấy Huyền Vũ bất lương, vẫn nên để cho Thần Nhi cách xa Huyền Vũ một chút cho thỏa đáng.

Cô cô đại nhân không để ý Bách Lý Thần nhăn nhó, mà thoải mái đứng dậy, tuy rằng trên thân thể có chút không khoẻ, nhưng làm người tu hành, điểm đau ấy nàng vẫn có thể chịu được.

Bách Lý Thương Mặc hào phóng lại làm cho Bách Lý Thần mở rộng tầm mắt, phần lớn thời điểm Cô cô đều mặc áo bào tu chân của mình!

Nhớ tới tối hôm qua càn rỡ, Bách Lý Thần lại như ăn được mật ngọt, hắc hắc, Cô cô rốt cục cũng bị ta ăn!

Mộc Tử Khê cái gì, ngươi có thể đi ra chỗ khác chơi rồi đó.

Nếu ta là nữ nhân vật chính, họ Mộc kia, ngươi vẫn tiếp tục thân phận người qua đường giáp, tiếp tục nhận mệnh đi!

Ta sẽ cùng Cô cô tương thân tương ái, ngọt ngọt ngào ngào cùng nhau, ha ha ha.

Người ta chẳng những muốn cùng Cô cô, còn muốn mang Cô cô du sơn ngoạn thủy, đi đến các nơi phong cảnh đẹp, tu tiên mặc dù tốt, nhưng làm sao có thể so sánh với nhân thế tuyệt vời? Đến lúc đó thần tiên quyến lữ, ở đâu cùng Cô cô thì nơi đó là nhà của ta.

Không bao lâu sau khi Bách Lý Thần cùng Bách Lý Thương Mặc đứng dậy, liền nhìn thấy Thú Ca lén lút, chẳng qua người ta ở xa nhìn từ xa, nhưng vẻ mặt này đáng khinh nói không nên lời.

Bách Lý Thương Mặc biết Huyền Vũ tất nhiên có chuyện muốn hỏi Bách Lý Thần, nàng cũng không ngăn cản, đối với Thú Ca dốc túi tương trợ, nàng vẫn rất cảm kích.

Cho nên, nàng nói một câu với Bách Lý Thần liền rời đi trước.

Cô cô đại nhân còn nhớ rõ bí kíp "Thiên huyễn chỉ" kia, muốn học, nhất định phải học.

Chỗ đáng khinh của Thú Ca không phải cái miệng ba hoa của hắn mà là ở ánh mắt đôc ác của hắn, chỉ cần liếc mắt một cái nhìn lại, hắn liền biết Bách Lý Thương Mặc đã không còn là xử nữ. Như thế, rất tốt! Hắn cuối cùng cũng vui mừng. Cũng không uổng hắn lao lực tâm cơ, vì làm cho Bách Lý Thần chuyển thụ thành công.

Tâm tình làm thụ, người ngoài cuộc không thể nào cảm nhận được.

Tuy rằng nay hắn là nam, nhưng cũng không đại biểu hắn ở mặt trên.

Nữ nhân bưu hãn đứng lên, đều là loại ngược đời.

Đó là nỗi đau vĩnh viễn trong lòng hắn a!

"Tiểu Thần Thần, ngươi cuối cùng cũng làm được không uổng Thú Ca ta tốn một phen nước bọt!" Lông mày thô bỉ của Thú Ca lay động, vui mừng nói không nên lời.

???Suy nghĩ của Thú Ca Bách Lý Thần không hiểu, nhưng ân tình của Thú Ca Bách Lý Thần ghi nhớ trong lòng,"Hắc hắc, cái này còn muốn cám ơn Thú Ca".

"Tiểu Thần Thần, tu vi hiện nay của ngươi, sợ là đã cách người kia không xa".

Người kia trong miệng Thú Ca tự nhiên là Mộc Tử Khê, Bách Lý Thần không nói cho Cô cô đại nhân, nhưng nói cho Thú Ca. Dù sao Thú Ca thế nào cũng coi như một nửa quân sư của nàng, tướng quân không nói cho quân sư, không phải là tướng quân tốt.

Tu vi Bách Lý Thần hiện nay, quả nhiên so với ngồi hỏa tiễn còn muốn nhanh hơn.

Phía trước nàng là Kim Đan kỳ, nay nàng đã muốn bước vào giai đoạn đầu tiên.

Thực lực bản thân tăng trưởng, chẳng qua là cùng Bách Lý Thương Mặc ngủ một giấc.

Cho nên nói, ngủ cùng Cô cô đại nhân, ưu việt hơn nhiều.

"Aiz, nhưng ta còn cảm thấy quá chậm" Lời này của Bách Lý Thần nếu như bị những người khác nghe được, còn không muốn giết quách nàng cho rồi, ngươi ngại chậm, ngươi muốn nhanh hơn? Những năm tháng tu hành dài đằng đẵng kia của Bách Lý Thương Mặc không phải loại chim non như Bách Lý Thần có thể sánh bằng.

"Ừ" Bất quá Thú Ca không phải người, cho nên hắn cũng hiểu được chậm.

Nói như thế nào người ta cũng là thần thú, ở trong mắt hắn thần tiên bất quá cũng là một đứa con nít, về điểm tu vi này của Bách Lý Thần hắn thực sự không để vào mắt.

Có Thanh Long cùng Chu Tước hỗ trợ, ngắn ngủn vài ngày, tu vi của Huyền Vũ đã muốn nhanh chóng đột phá Đại Thành, khôi phục tiên nhân chi cảnh.

"Đúng rồi Thú Ca, nơi này ngươi có về nữ nữ, um, phương pháp song tu?" Bách Lý Thần nhíu mày, ý tứ này, ngươi biết chứ.

Về sau có thể giả danh nghĩa song tu gì kia, Cô cô chẳng phải không có cách với ta?

Đúng, ta chỉ vì tu luyện.

Thú Ca nghĩ nghĩ, giống như trước kia hắn thật đúng là gặp qua, nếu Bách Lý Thần không đề cập tới, hắn cũng muốn quên.

Chẳng qua, hắn dấu ở nơi nào vậy?!

"Ngô, để ta trở về tìm xem. Cho dù nơi của ta không có, nhà của nương tử ta quen biết rộng lớn, tóm lại có thể giúp ngươi tìm ra" Bằng vào tiên duyên tốt của Thanh Long, không chừng chỉ cần nàng hỗ trợ, không có người tiên nhân nào lại không cho mượn.

Bách Lý Thần nghe xong lỗ chân lông toàn thân kia kêu một cách thư sướng, nắm hai tay Huyền Vũ "Thú Ca, đại ân không lời nào cảm tạ hết được, về sau nếu như ngươi bị nhóm nương tử khi dễ thê thảm, ngươi cứ việc đến gia nhập với ta. Ta sẽ cho ngươi một miếng cơm ăn". Lời nói này, ngươi đâu phải là cảm tạ, ngươi muốn trù ẻo ta sao? Thú Ca cảm thấy đau trứng.

"Tiểu Thần Thần, đừng tưởng rằng dựa được đại thụ là tốt rồi. Tu Chân Giới rất nhanh sẽ gió nổi mây phun, đến lúc đó, hừ hừ, đừng trách ta không nhắc nhở ngươi." Tuy rằng loại phân tranh này cùng nhóm thần thú không quan hệ, nhưng làm bạn bè Thú Ca phải nhắc nhở Bách Lý Thần một chút, có lẽ ở tương lai không xa, còn muốn kéo nàng tới một phen."Cho dù cường đại như Bách Lý Thương Mặc, cũng không thể may mắn thoát khỏi. Ngươi, còn phải cố gắng hơn a!".

Bách Lý Thần nghe xong lời này, cảm thấy bất an đang muốn hỏi lại, lại bị động tác của Thú Ca cắt ngang,"Lời nói tuy như thế, nhưng đi theo tâm mình không có sai. Tốt lắm, đề tài này đến đây chấm dứt. Chúng ta nói về Ngư Tuyết, ân, nàng còn chưa trở về ---" Nói đến đây Thú Ca không khỏi có chút tội lỗi, này đứa nhỏ này bị mình đánh mất.

"Ngô, nếu Ngư Tuyết ở một chỗ cùng Tần Liễu, hẳn là sẽ không có cái gì nguy hiểm. Tần Liễu người nọ tuy rằng hơi mãnh liệt, nhưng Ngư Tuyết cũng không phải ngồi không. Ta cảm thấy, lo lắng về Ngư Tuyết không bằng lo lắng Tần Liễu. Đứa nhỏ Ngư Tuyết kia, cũng không hiểu thương hương tiếc ngọc, khá là thô bạo. Xem nàng không lưu tình làm rách quần áo Tần Liễu là biết." Hình ảnh kia thật sự là, cuộc đời này khó quên a!

A di đà Phật, thiện tai, thiện tai, ta đã có Cô cô, loại hình ảnh này vẫn nên quên đi!

"Kỳ thật, Thú Ca ta không phải lo lắng chuyện này" Huyền Vũ nghiêm mặt,"Ta có loại dự cảm, Tần Liễu cùng Ngư Tuyết rất có khả năng phát triển, tin tưởng ta, các nàng đã muốn cách JQ không xa, hoặc nói là đang trên đường bồi dưỡng JQ. Ai, nhưng Ngư Tuyết là kiếm linh, Tần Liễu là người, nếu Tần Liễu không thể tu luyện thành tiên, ta sợ Ngư Tuyết muội muội sẽ cô độc sống quãng đời còn lại a!". (JQ: Gian tình)

Thú Ca, ngươi nghĩ nhiều lắm.

Ta không biết khẩu vị của Tần Liễu lại nặng như vậy!

Hơn nữa, Thú Ca, ngươi có lẽ thích hợp làm hồng nương hơn?!

Bách Lý Thần thật sự là không thể tưởng tượng được cảnh Ngư Tuyết cùng Tần Liễu ân ái.

Không thể tin được,về sau, thời điểm trước khi đánh nhau đều phải báo trước một tiếng với Tần Liễu,"Ngươi cho ta mượn đối tượng của ngươi dùng một chút?!".

Như vậy, thật sự rất khủng bố.

Bất quá, thế sự khó liệu, ai biết trước kết quả đâu?