Cố Tổng Lại Phát Điên Rồi

Chương 162




Chương 162

Tắt máy, rút chìa khóa, xuống xe đóng cửa, Hứa Tịnh Nhi đi tới phía trước, gõ gõ vào cửa sổ của chiếc xe chậm hơn cô một bước.

Cửa sổ xe hạ xuống, để lộ gương mặt tức giận của một người phụ nữ trên ghế lái. Hứa Tịnh Nhi nhìn thấy thì tâm trạng vô cùng vui vẻ: “Ồ, thật ngại quá, cô lại chậm một chút xíu nữa, lại để tôi giành trước một bước rồi”.

Từ “lại” ấy lập tức làm người phụ nữ kia nổi giận, cô ta hung hăng trừng mắt nhìn Hứa Tịnh Nhi, cười nhạt: “Hứa Tịnh Nhi, cô đừng đắc ý, hôm nay tôi chắc chắn sẽ lấy được bài phỏng vấn độc quyền của Lâm Vũ Hàm!”.

Hứa Tịnh Nhi lười nhác hất tóc, cười quyến rũ: “Được thôi, tôi chống mắt lên xem. Nói thật, tôi đứng nhất nhiều năm vậy rồi, người vô địch cô đơn biết bao. Tôi đợi người đứng thứ hai vạn năm như cô trở mình, nhé?”.

Dứt lời, Hứa Tịnh Nhi không quan tâm đến cô ta nữa, lấy từ trong cặp ra một chiếc kính đen luôn phải có để ra vẻ ngầu, đeo lên một cách tao nhã, sau đó ngẩng đầu ưỡn ngực, sải bước rời đi.

Người phụ nữ nhìn theo bóng lưng cô, tức đến mức hét lên, hai tay đập mạnh vào vô lăng.

Hứa Tịnh Nhi đi vào thang máy dưới tầng hầm, nhấn tầng lầu ga đến của sân bay. Cô nhìn hình ảnh phản chiếu của mình trong cửa thép của thang máy, cong môi lên, kiêu ngạo và tự tin không sót cái nào.

Người phụ nữ vừa rồi tên là Chu Mỹ Kỳ, đối thủ không đội trời chung của cô, kiểu đối địch hoàn toàn ấy.

Từ nhỏ đến lớn bọn họ học cùng trường, cùng lớp, thậm chí là cùng bàn, cạnh tranh nhau đến lớn! Ngay cả khi ba năm trước cô ra nước ngoài du học, cô ta cũng đi theo.

Nếu không phải bọn họ cùng giới tính nữ, có lẽ đã có thể suy diễn ra một màn ngược luyến tình thâm.

Không phải Hứa Tịnh Nhi muốn đấu với cô ta, mà là cô ta cứ luôn cắn chặt cô không buông. Cũng không biết dây thần kinh nào của cô ta không bình thường, cứ thích đấu với cô, dù thua hết lần này tới lần khác, cô ta vẫn không từ bỏ.

Sau này ở nước ngoài, tòa soạn báo Z nhận cô vào làm. Chu Mỹ Kỳ nghĩ đủ mọi cách vẫn không vào được, thế là cô ta quay sang đầu quân cho “Daily Power” đối thủ cạnh tranh của tòa soạn Z, tiếp tục làm đối thủ của cô!

Có điều Hứa Tịnh Nhi không có thiện cảm với cô ta. Không chỉ điều đó mà còn hơn thế, đó là…Chu Mỹ Kỳ không giống cô. Mặc dù cô muốn kiếm tiền nên khi chạy tin khó tránh khỏi phải dùng chút thủ đoạn nhưng cô cũng có nguyên tắc của riêng mình. Cô có giới hạn của cô, sẽ không để liên lụy tới người vô tội.

Còn Chu Mỹ Kỳ nổi tiếng là người không từ thủ đoạn, không có giới hạn. Cô ta từng vì một đoạn tin tức mà đã lợi dụng cả con cái của người khác, đẩy đứa bé vôi tội vào giữa đám đông, khiến cho đứa bé bị tổn thương về mặt linh hồn và bị quấy rối. Cô ta đã hủy hoại cuộc đời đứa bé, và chính cô ta, dựa vào tin tức này đã trở nên nổi tiếng. Thu hoạch được cả danh tiếng và lợi ích.

Vì vậy trong giới này, Hứa Tịnh Nhi là hóa thân của chính nghĩa, còn cô ta là hóa thân của ác ma nơi địa ngục. Và tà không thể thắng chánh từ xưa đến nay đã luôn là như vậy rồi!

Các phóng viên nhận được tin tức hôm nay rất nhiều. Bọn họ sớm đã xếp hàng dài trước cửa. Hứa Tịnh Nhi bước tới, liếc nhìn bên trong, bên ngoài đều là những người cạnh tranh cả.

Thế nhưng cuộc phỏng vấn ngày hôm nay cô nhất định phải có được. Có kẻ nào cô sẽ hạ gục kẻ đó.

Chu Mỹ Kỳ đến muộn hơn cô năm phút. Thấy Hứa Tịnh Nhi đã tìm được chỗ ngồi thì cô ta nghiến răng, đi tới vị trí cách cô năm bước và đứng đó.

Bởi vì không biết chuyến bay cụ thể, mọi người cũng chỉ mới nhìn qua ảnh của Lâm Vũ Hàm nên cứ lúc nào có người từ trong bước ra là cả đám lại vươn dài cổ, trợn tròn mắt, không để lọt bất kỳ ai. Chỉ cần thấy hơi giông giống là cả bọn nhào lên sau đó lại thất vọng lùi lại.