Cô Vợ Ngọt Ngào: Lão Công, Ôm Một Cái

Chương 265: Giả làm bạch liên hoa đến khi nào?




Phó Tư Thần nhìn Phó Thành Nghiệp lửa giận ngập trời, anh ta chẳng dám mở miệng ngay cả khi tàn khói của gạt tàn dính vào trán

Nhìn thấy trán Phó Tư Thần chảy máu, Hà Mỹ Quyên và Đường Vũ Nhu đều cảm thấy đau lòng không thôi

“Ông làm sao vậy? Không phải chỉ có hơn bảy mươi mốt tỷ thôi sao? Chẳng lẽ gia đình chúng ta không đủ khả năng chi trả à?” Hà Mỹ Quyên cau mày.

Đường Vũ Nhu cũng vội vàng nói chuyện thay cho Phó Tư Thần: “Bố à, Tư Thần tiêu hết hơn bảy mươi mốt tỷ là do bị Đường Tâm Nhan gài bẫy. Cô ta cảm thấy Tư Thần không có tiền như chồng mới của cô ta nên cứ kích thích, trào phúng Tư Thần vì vậy nên Tư Thần mới… ”

“Đủ rồi!” Phó Tư Thần lau vết máu rơi trên mi mắt, vẻ mặt mệt mỏi nói: “Tiền đã tiêu hết rồi, nếu ba muốn dùng gia pháp thì cứ mang cây roi đó ra đây!

Phó Thành Nghiệp bị  Phó Tư Thần chọc tức đến mức lồng ngực phát đau.

Đợi gần một phút, thấy Phó Thành Nghiệp không bảo người giúp việc cầm roi, ông ấy mím môi dưới bước thẳng lên tầng.

Hà Mỹ Quyên nháy mắt với Đường Vũ Nhu và ra hiệu cho cô ta đi lên băng bó vết thương cho Phó Tư Thần.

Sau khi vào phòng, Phó Tư Thần trực tiếp nằm trên giường, máu trên trán không ngừng lăn ra. Đường Vũ Nhu cầm hộp thuốc nhỏ đi theo vào.

Thấy Phó Tư Thần đang nhìn lên trần nhà với ánh mắt mê mang, trái tim của cô ta quặn thắt lại, và một cơn đau ập đến.

Sau khi gặp Đường Tâm Nhan ở trung tâm mua sắm, dáng vẻ của anh ta cứ như hồn vía lên mây

Đường Tâm Nhan đã kết hôn rồi, tại sao Phó Tư Thần vẫn nhớ đến con nhỏ đó?

Cô ta thật sự không nhìn ra Đường Tâm Nhan tốt hơn mình chỗ nào, tại sao cô có thể khiến hai người đàn ông xuất chúng như vậy đều mê mẩn?

Đường Vũ Nhu hít một hơi thật sâu và ngồi xuống bên giường, cố gắng chữa trị vết thương cho Phó Tư Thần, nhưng anh ta mạnh mẽ hất tay của cô ta ra

Đường Vũ Nhu che giấu những giọt nước mắt, bất chợt rơi xuống: “Phó Tư Thần, cho dù bây giờ anh có chảy máu đến chết, Đường Tâm Nhan cũng sẽ không bao giờ quan tâm anh nữa đâu. Cô ta đã có Mặc Trì Úy bên cạnh rồi, người đàn ông đó còn lợi hại hơn anh biết bao nhiêu lần, anh hãy nhìn thẳng vào sự thật đi!”

Phó Tư Thần đột ngột ngồi dậy từ trên giường, nhìn chằm chằm Đường Vũ Nhu với đôi mắt đỏ rực: “Cô luôn làm mọi cách để chia rẽ tôi và Tâm Nhan, bây giờ mục tiêu của cô đã đạt được, chẳng lẽ cô còn muốn tôi yêu cô sao? Đường Vũ Nhu, tôi luôn luôn coi cô là thế thân của cô ấy, trước đây tôi không yêu cô, sau này tôi cũng sẽ mãi mãi không bao giờ yêu cô đâu!”

Kể từ khi người phụ nữ béo đó tiết lộ chuyện của cô ta, Phó Tư Thần chẳng bao giờ cho cô ta một sắc mặt tốt cả

Nhưng không sao cả, mẹ quý nhờ con, cộng thêm việc trong tay của cô ta có nhược điểm của Hàn Mỹ Quyên, chỉ cần cô ta sinh con trai thì sẽ nghiễm nhiên trở thành bà Phó.

Cho dù anh ta có yêu Đường Tâm Nhan thì sao chứ, kiếp này anh ta đừng mong có thể ở bên cạnh Đường Tâm Nhan

Hít mũi, lau đi nước mắt trên mặt: “Thôi được rồi, chúng ta không nói chuyện đó nữa, để em xử lí vết thương cho anh đã…”

“Đường Vũ Nhu, cô đừng có tỏ vẻ giả tạo nữa? Tôi bị cô hại còn chưa đủ sao? Cô còn giả làm bạch liên hoa tới lúc nào nữa?” Anh ta đã điều tra, lời đồn Đường Tâm Nhan là kẻ chuyên đi quyến rũ người khác đều là do Đường Vũ Nhu bày ra.

Đường Tâm Nhan không xấu như anh ta nghĩ, còn Đường Vũ Nhu cũng không trong sáng như anh ta nghĩ.

Sai một li đi một dặm, tình cảm của ba người đã đến mức không thể cứu vãn.

Khi Đường Vũ Nhu nghe Phó Tư Thần chất vấn, tim của cô ta như bị dao cắt.

Mặc dù rất khó chịu, Đường Vũ Nhu vẫn không muốn cãi nhau với anh ta.

Chờ đến khi cô ta sinh con, rồi bước vào nhà họ Phó, cô ta nhất định sẽ tìm cách khiến Phó Tư Thần yêu mình!