Cực Phẩm Thấu Thị

Chương 232: Cường hào chân chính




"Tử Sa em tạm thời đừng làm ầm ĩ nữa, chúng ta nói chuyện chính, bây giờ anh đang đứng ở trước mặt ba mẹ em, em nói thêm với bọn họ vài câu." Nói xong, Vương Phong trực tiếp đưa điện thoại cho Tử Thiệu Minh đang lộ vẻ hy vọng.

Tử Thiệu Minh kích động cầm điện thoại lên, vội vàng đặt ở bên tai.

"Alo, là Sa Sa sao?" Tử Thiệu Minh mở miệng, trên mặt đầy kích động mỉm cười, lại có vẻ hơi cẩn thận. 

Mà ở bên cạnh hắn, mẹ của Tử Sa lại nắm lấy vai hắn, gần như cũng muốn dán tai đến trên điện thoại.

"Sa Sa, con nhanh trở về đi, cha và mẹ con đều rất lo lắng cho con, cha mẹ đã biết mình làm sai rồi, con có thể tha thứ cho cha mẹ hay không sao? Con yên tâm, chỉ cần con trở về, cha mẹ sẽ giống như trước đây, cha và mẹ con cũng sẽ không ép con làm bất kỳ chuyện gì không thích nào làm nữa." Tử Thiệu Minh mở miệng, vẻ mặt bảo đảm nói.

Tuy nhiên đợi đến khi hắn nói xong những lời này, trên mặt hắn lại lộ ra vẻ sầu khổ, đồng thời đưa điện thoại di động khỏi bên tai mình. 

"Xem ra con bé chắc chắn sẽ không tha thứ cho chúng ta." Tử Thiệu Minh khổ sở nói.

"Đều tại anh, đã nói anh phải tìm cho con bé một đối tượng tốt, nếu như anh không tìm con gái của tôi trở về, tôi cũng không hầu hạ anh nữa, tôi về nhà mẹ đẻ tôi đây." Mẹ của Tử Sa không ngừng đánh Tử Thiệu Quang nói.

"Được rồi, đừng để cho người ngoài chê cươi, Vương Phong, cảm ơn cậu đã cho chúng tôi biết con gái của chúng tôi không có việc gì, vẫn trả lại điện thoại di động cho cậu." Tử Thiệu Minh ôm vợ mình, đưa điện thoại di động trong tay trả lại cho Vương Phong. 

Cho dù giọng điệu của Tử Sa vẫn hết sức không tốt, nhưng Tử Thiệu Minh vẫn nghe được bên trong điện thoại thực sự chính là con gái bảo bối của bọn họ nói.

Có thể biết cô hiện tại không có việc gì, Tử Thiệu Minh đã rất thỏa mãn, hắn biết con gái của mình có tính cách gì, muốn để cho cô tự mình trở về, chắc hẳn là không cần suy nghĩ.

Tiếp nhận điện thoại di động, Vương Phong lại bấm số cho Tử Sa, chỉ là hiện tại bên trong điện thoại chỉ có những tiếng đối phương vô tình tắt mắt. 

Nha đầu kia hình như có thành kiến rất lớn đối với cha mẹ mình thì phải, mới nói một câu lại tắt máy, đây là thù lớn thế nào chứ?

Ban đầu hắn còn muốn gọi điện thoại cho Bối Vân Tuyết, nhờ cô tìm Tử Sa, chỉ là cuối cùng hắn suy nghĩ một chút vẫn đnàh thôi.

Tử Sa có thể cúp điện thoại một lần, nói vậy lại có thể cúp lần thứ hai, vẫn là chờ sau khi hắn trở về sẽ từ từ nói chuyện với cô. 

An ủi một hồi, mẹ của Tử Sa này mới chậm rãi bình tĩnh trở lại, tuy nhiên vừa nghĩ tới con gái mình đã rời nhà trốn đi mấy tháng, bà vẫn trách tội đến trên đầu chồng mình.

Ban đầu đang yên đang lành, cần gì phải giới thiệu đối tượng, hiện tại thì hay rồi, đối tượng được giới thiệu bên kia tức giận, ngay cả con gái của mình cũng chạy, thực sự là tiền mất tật mang.

"Vương Phong, vậy cậu có thể nói cho tôi biết con gái của tôi hiện tại đang ở chỗ nào không? Tôi muốn gặp con bé." Lúc này, mẹ của Tử Sa mở miệng, trên gương mặt đầy vẻ khẩn cầu. 

Có thể nhìn ra được, bà vô cùng quan tâm tới con gái của mình, tin tưởng không chỉ là bà, chỉ cần là một người mẹ, có lẽ đều sẽ như vậy mà thôi. Chỉ có điều, Tử Sa rõ ràng không muốn gặp hai người bọn họ, Vương Phong cũng không có khả năng bán đứng cô được.

"Dì à, cháu nghĩ lúc trước cháu đã nói rất rõ ràng rồi, cháu có thể cho các người xác định cô ấy không có việc gì, nhưng dì muốn hỏi cháu, cô ấy đang ở chỗ nào, xin lỗi, cháu không thể nói ra được, đây là ý của con gái hai người, hai người cũng không thể làm cho cháu khó xử được." Vương Phong mở miệng nói.

"Hơn nữa tôi có thể nói tin tức của cô ấy cho hai người, bởi vì cháu cũng nhìn thấy hai người thật lòng quan tâm tới cô ấy, nếu không phải như vậy, cháu tin tưởng hai người hiện tại sẽ không lo lắng cho cô ấy như vậy." 

"Tiểu tử, bất kể nói thế nào chúng tôi đều phải cám ơn cháu, tôi sẽ thực hiện lời tôi đã nói lúc trước, tôi có thể tặng miễn phí cho cậu một tầng văn phòng, tuy nhiên cậu nhất định phải bảo đảm an toàn cho con bé giúp tôi, bằng không chúng tôi sẽ rất lo lắng." Tử Thiệu Minh mở miệng, khiến cho Vương Phong và Cố Bình đều liếc mắt nhìn nhau, trong lòng giật mình.

Đây mới thật sự là cường hào, thứ mấy chục triệu nói đưa lập tức đưa, nếu như là Vương Phong, nói không chừng đưa ra hắn cũng sẽ phải đau lòng một hồi.

"Cái này chú cứ yên tâm đi, có cháu ở đây, cháu bảo đảm cô ấy không xảy ra chuyện gì cả, hơn nữa nếu như ngay cả cháu cũng không bảo vệ được cô ấy, thì cho dù chú có tìm vệ sĩ tốt nhất trên toàn quốc cũng không có tác dụng gì." Vương Phong mở miệng, khiến cho hai người Tử Thiệu Minh đều lộ ra vẻ kinh ngạc khác thường. 

Người trẻ tuổi này nói chuyện thật sự quá lớn, quả thực chính là miệng ra lời nói ngông cuồng, tuy nhiên tin tức con gái của bọn bọ lại nằm ở trong tay hắn, bọn họ cũng chỉ có thể miễn cưỡng mỉm cười.

"Được, nếu như không có chuyện gì cháu phải đi đây, con gái của hai người khẳng định không có chuyện gì, cháu có thể bảo đảm." Lưu lại một câu nói như vậy, hai người Vương Phong và Cố Bình trực tiếp rời khỏi đó.

Tuy nhiên còn chưa đợi đến khi bọn họ rời khỏi nơi này, Tử Thiệu Minh lại bỗng nhiên gọi bọn họ lại, nói: "Đây là thứ tôi hứa hẹn cho cháu, cầm thẻ này của tôi, cậu có thể tùy ý lựa chọn một phần bất động sản ở công ty chúng tôi, hơn nữa thẻ này còn có thể rút mười triệu ở các ngân hàng lớn, xem như là chi phí tôi nhờ cháu bảo vệ con gái của tôi." 

Không dám chọc giận Vương Phong, cho nên Tử Thiệu Minh chỉ có thể sử dụng phương thức như vậy hi vọng Vương Phong có thể cố gắng bảo vệ con gái của hắn.

Hắn chỉ có một người con gái như vậy, hắn không muốn cô gặp phải bất kỳ biến cố nào.

"Bất động sản, chúng tôi có thể nhận, nhưng mười triệu này thì miễn đi, cháu không thiếu chút tiền ấy, không ngại nói cho chú biết, va li trong tay cháu lại có hai triệu tiền mặt, con gái của chú là bạn của cháu, cho nên cháu không muốn để cho cô ấy nghĩ, cháu bởi vì tiền mới tiếp cận cô ấy." 

Vương Phong mở miệng, khiến cho hai vợ chồng bọn họ lại giật mình, ra cửa cầm theo hai triệu tiền mặt, lá gan này không chỉ đơn giản là lớn nữa.

Hơn nữa con gái của mình hình như cũng không có mấy người bạn, làm sao kết giao đến một người còn trẻ lại có tiền như Vương Phong này?

Mười triệu, số tiền lớn như vậy hăn cũng không có để vào trong mắt, phần khí phách này cũng có thể nhìn ra hắn thật sự không quan tâm tới số tiền này. 

Chỉ cần cầm thẻ của hắn, Vương Phong có thể từ bất kỳ một ngân hàng nào rút đi mười triệu, sau đó cũng sẽ không trở lại, cứ như vậy, Tử Thiệu Minh muốn tìm được hắn chính là vọng tưởng.

Tử Thiệu Minh làm như thế, cũng là muốn cố gắng lấy lòng Vương Phong, để cho hắn bảo vệ con gái của mình.

"Đại ca, chúng ta đi ra bên ngoài xem thử." Vương Phong mở miệng, sau đó giục Cố Bình rời khỏi đó. 

Mười triệu, Vương Phong thật sự không có không coi vào đâu, hắn có khả năng vơ vét tài sản, nhưng đi tiếp nhận tiền của một người vừa mới gặp mặt, Vương Phong vẫn làm không được, làm vậy giống như hắn đi ăn xin.

Trong lúc vô tình, ý nghĩ Vương Phong cũng sớm đã phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, lại cũng không phải giống như trước kia nữa.

"Tiểu thư, đây là thẻ của đổng sự trưởng các cô, nói chúng tôi có thể chọn một bất động sản." Đi tới trước mặt cô gái bán bất động sản kia, Vương Phong trực tiếp ném cái thể vừa cầm được ra, nói. 

"Đây là?" Nhìn tấm thẻ này, trên mặt cô gái bán bất động sản này lộ ra sự nghi ngờ, căn bản không quen.

Cô chỉ xem như là người làm ở tầng dưới cùng của tập đoàn, làm sao có thể biết được tác dụng của tấm thẻ này, chỉ có lãnh đạo cao cấp thật sự mới hiểu được, thẻ này ở bất kỳ một sản nghiệp nào phía dưới công thương nghiệp Tử Kiều đều có thể tiêu miễn phí, là thẻ có số lượng không nhiều.

Có thể nói, từ khi công thương nghiệp Tử Kiều thành lập đến nay, người có thể có được thẻ này, sẽ không vượt quá một bàn tay. 

"Đây là mệnh lệnh của tôi, để cho bọn họ chọn một bộ." Lúc này, vợ chồng của Tử Thiệu Minh từ trong phòng làm việc đi ra, nói.

"Hiểu rõ." Nếu là đổng sự trưởng tự mình ra lệnh, vậy cô bán hàng này cũng chỉ có thể chấp hành, hơn nữa giờ phút này trong lòng cô cũng có chút sợ hãi, cô vốn còn tưởng rằng tố cáo có thể có được đổng sự trưởng thưởng thức, nhưng không ngờ hai người Vương Phong lợi hại như vậy.

"Xin lỗi." Ở chỗ vợ chồng Tử Thiệu Minh không nhìn thấy được, cô gái bán bất động sản này nói với hai người Vương Phong, trên mặt đều là vẻ khẩn cầu. 

Có thể có được một công việc như vậy thật sự không dễ dàng gì, nếu như bị đuổi việc, cô có khả năng lại không tìm ra được công việc nào có đãi ngộ tốt như vậy nữa.

"Không có việc gì, tôi cũng không để ở trong lòng." Nghe được người phụ nữ này nói vậy, Vương Phong tất nhiên hiểu rõ vì sao cô xin lỗi, ở trước mặt mình lại tố cáo, thật sự khiến hắn có phần căm hận.

Tuy nhiên nghĩ đến cô cũng sợ mình là loại người làm việc phi pháp, cho nên lúc này mới tố cáo, hơn nữa nhân vật nhỏ như cô, Vương Phong cũng lười tranh cãi với cô. 

"Cảm ơn." Nhìn thấy được Vương Phong không có ý truy cứu lỗi của mình, cô gái bán bất động sản này cũng thở phào nhẹ nhõm, cô vội vàng nhiệt tình giới thiệu bất động sản cho hai người bọn họ.

Liên tiếp xem qua bảy tám phần bât động sản, Hai người Vương Phong cuối cùng thật sự quyết định ra địa điểm cho công ty mới, nơi đây đã xây xong, chỉ cần lắp đặt trang thiết bị là có thể sử dụng được, chắc hẳn không tốn quá nhiều thời gian.

Hơn nữa công ty mới vốn chính là làm bất động sản, có thể nhanh chóng hoàn thành lắp đặt thiết bị. 

Thứ mấy chục triệu lại tới tay như vậy, ngược lại quá mức dễ dàng.

Sau khi hoàn thành thủ tục ký tên, cuối cùng Vương Phong cũng trả tấm thẻ lại cho Tử Thiệu Minh, nói: "Được rồi, tấm thẻ này cháu cầm  nữa cũng vô dụng, hiện tại lại trả lại cho chsu, chúng ta có duyên sẽ gặp lại sau."

Nói xong, Vương Phong trực tiếp xoay người, kéo va ly hai triệu tiền mặt đi ra. 

Ban đầu, hắn định sử dụng số tiền này để giao tiền đặt cọc, chưa từng nghĩ sẽ tiết kiệm được, nhưng lúc này xem như đã nhặt được một tiện nghi lớn.

Cha vợ của mình ra tay thật đúng là hào phóng, không ngờ gia thế của Tử Sa lại lớn như thế, xuất thân của Vương Phong so sánh với đối phương thật sự kém quá xa.

Một Bối Vân Tuyết, cha là đổng sự trưởng của một tập đoàn Bối thị, một Tử Sa, cha không ngờ cũng đổng sự trưởng của một nhà tập đoàn lớn. 

Nếu như sau này muốn kết hôn, Vương Phong cũng phải làm ra một sự nghiệp lớn mới được, bằng không cho dù là kết hôn, chỉ sợ cũng sẽ bị người ta nói thành không môn đăng hộ đối.

Ngồi lên xe, hai người Vương Phong nhanh chóng rời khỏi đó, trực tiếp quay về khách sạn.

"Được rồi, tìm mấy vệ sĩ thân thủ không tệ theo bọn họ, tốt nhất có thể điều tra ra địa điểm bọn họ ở lại là tốt nhất, tôi muốn biết tất cả hướng đi của hai người bọn họ." Sau khi hai người Vương Phong rời khỏi nơi bán cao ốc, lúc này Tử Thiệu Minh mới kéo thư ký của mình tới, căn dặn. 

"Được, tôi lập tức đi làm ngay." Thư jys cung kính gật đầu, sau đó đi xuống chuẩn bị.

"Không ngờ Sa Sa ở bên ngoài lại có quan hệ với những người đàn ông khác, cũng không biết thế nào." Tử Thiệu Minh mở miệng nói, hắn thực sự lo lắng thay cho con gái của mình.

Lòng người hiểm ác đáng sợ, cho dù Vương Phong nhìn qua không giống như là người xấu, nhưng lòng người cách cái bụng, bọn họ cũng không biết Vương Phong cuối cùng là một loại người thế nào. 

Con gái, bọn họ nhất định phải tìm, nếu như có thể thông qua Vương Phong tìm được con gái bọn họ hiện tại ở chỗ nào, đó là chuyện không còn gì tốt hơn.

"Không ngờ cha của Tử Sa cũng là lão tổng một tập đoàn, em hai những người phụ nữ em quan biết đều có gia thế không hề tầm thường đâu." Ở trên xe, Cố Bình mở miệng, giọng nói có chút kinh sợ ao ước.

So sánh với Vương Phong, hắn và Ngô Giai Di lại bình thường hơn rất nhiều, chí ít nhà bọn họ cũng không có chênh lêhcj bao nhiêu, đều là gia đình làm công ăn lương bình thường. 

"Hâm mộ gì chứ, hiện tại em có áp lực cũng rất lớn, muốn cưới các cô ấy, sự nghiệp của em còn phải tiếp tục lớn mạnh hơn nữa, bằng không em cũng không có mặt mũi nào nhìn thấy cha mẹ của các cô ấy."

"Các cô ấy?" Nghe được lời Vương Phong nói, Cố Bình nhạy cảm phát hiện ra, nghi ngờ hỏi.

"Lẽ nào đại ca anh còn không biết sao?" Nhìn thấy bộ dạng này của Cố Bình, Vương Phong cũng có chút nghi ngờ.