Cực Phẩm Thấu Thị

Chương 233: Diễm phúc không nhỏ




"Lẽ nào anh nên biết cái gì sao?" Cố Bình càng thêm nghi ngờ, khiến cho Vương Phong nói xong lại bối rối.

"Em và chị Tuyết và Tử Sa đã ở chung một chỗ." Vương Phong mở miệng, có phần bất đắc dĩ.

Đã lâu như vậy, Cố Bình thậm chí vẫn không biết, cũng không biết hắn lăn lộn thế nào. 

"Các người không phải vẫn luôn ở cùng một chỗ sao, có vấn đề gì sao?" Vương Phong và Bối Vân Tuyết ở cùng một chỗ, đây là chuyện Cố Bình biết được từ lâu rồi, thậm chí trong lòng hắn vô cùng hâm mộ Vương Phong, một người đàn ông có thể có nhiều đại mỹ nữ ở chung như vậy, diễm phúc này không nhỏ đâu.

"Không phải, ý của em không phải nói cái này, em nói là ba người bọn em ở chung một chỗ, là loại cùng một chỗ khác." Vương Phong có phần ám chỉ nói.

"Em là nói em chân đạp hai chiếc thuyền?" Nghe được lời Vương Phong nói, Cố Bình thiếu chút nữa lái chiếc Lamborghini đâm vào lề đường. 

Một câu nói này cũng thật sự quá kinh người, Cố Bình từ trước đến nay chưa từng nghĩ qua về hướng này.

Một người đàn ông không ngờ đồng thời ở cùng với hai người, hơn nữa hai người phụ nữ còn có thể sinh hoạt bình thường như vậy, lẽ nào các cô ấy lại không ghét nhau sao?

Đồng thời khiến cho Cố Bình cảm giác thật sự giật mình chính là Bối Vân Tuyết và Tử Sa đều là một mỹ nữ cực phẩm ngàn dặm cũng chưa chắc đã tìm được, thậm chí ngay cả nữ minh tinh trong ti vi cũng không có người nào xinh đẹp được bằng các cô ấy. 

"Đại ca, anh cũng không thể nói khó nghe như vậy chứ, chuyện này là do hai cô ấy cùng thương lượng, em hoàn toàn không có quyền phát biểu gì cả, cho nên nói em cũng rất thê thảm đây này." Vương Phong nói.

"Được rồi, em cũng đừng được tiện nghi còn khoe mẽ nữa, cho dù anh không biết em rốt cuộc sử dụng thủ đoạn gì khiến cho hai người đó chung sống hòa bình với nhau, nhưng đại ca có một câu muốn nói cho em biết, đó chính là nếu như em thật sự quyết định muốn đồng thời cưới hai cô ấy, vậy em cũng nhất định phải chuẩn bị tâm lý thật tốt, bởi vì quốc gia chúng ta không cho phép điều này diễn ra đâu."

"Ô, anh đừng nói về chuyện này nữa, hiện tại mỗi ngày em đều bị vấn đề như vậy làm phiền, dù sao hiện tại chúng em còn trẻ, tạm thời cứ đi bước nào nhìn bước đó đã." 

"Thôi đi, có thể đồng thời được hai vị mỹ nữ thưởng thức, đó cũng là bản lĩnh của em, em cố gắng đối xử tốt với các cô ấy, các cô ấy đều là những cô gái tốt, nếu như em phụ bạc các cô ấy, anh sẽ là người đầu tiên không tha cho em đấy." giọng điệu Cố Bình nghiêm khắc nói.

"Hì hì, đại ca, chuyện này anh cứ yên tâm đi, em không phải là người mù, có thể có được hai mỹ nữ cực phẩm thế gian hiếm có như hai cô ấy, em đã rất thỏa mãn, em tuyệt đối sẽ không phụ các cô đâu." Vương Phong nói với lời lẽ đầy khí phách, chỉ còn thiếu nước vỗ ngực của mình.

"Vậy là tốt rồi." Cố Bình gật đầu, xem như đã tiếp nhận sự thật này. 

Khó trách gần đây hắn ở trong cửa hàng luôn nghe được hai người Bối Vân Tuyết và Tử Sa thảo luận về Vương Phong,

Nhưng hắn chưa từng nghĩ tới, bọn họ lại ở cùng với Vương Phong, diễm phúc này, không biết có bao nhiêu nam đồng bào phải ao ước muốn chết.

"Đại ca, ở phía trước có chỗ đỗ xe, chúng ta xuống đây thôi." Lúc này, Vương Phong bỗng nhiên nghiêm giọng nói. Nghe hắn nói vậy, Cố Bình đều lộ ra vẻ nghi hoặc, hỏi: "Vì sao? Chúng ta không phải quay về khách sạn sao?" 

"Phía sau chúng ta có một chiếc xe khả nghi vẫn luôn theo sát chúng ta, em đoán chắc là người do cha mẹ Tử Sa phái tới, tạm thời cắt đuôi bọn họ lại nói sau" Vương Phong mở miệng nói vậy, khiến cho Cố Bình cũng vội vàng quay đầu liếc mắt nhìn, quả nhiên phía sau có một chiếc xe đang đi theo xe của bọn họ, đại khái cách bọn họ hơn mười thước.

Rất nhanh, tới đầu ngõ, Cố Bình ngừng xe lại, hắn và Vương Phong lại đi xuống.

Mà ở phía sau của bọn họ, chiếc xe này quả nhiên cũng dừng lại theo bọn họ, chỉ là người ở bên trong đều không có đi ra, thông qua thấu thị, Vương Phong có thể nhìn thấy được ở bên trong có bốn người áo đen, đeo kính đen đang ngồi, vừa nhìn cũng biết bọn họ là vệ sĩ. 

Tử Thiệu Minh thật sự không tin mình, không ngờ phái loại người như vậy tới theo dõi mình.

Hai người Vương Phong rất nhanh đã chui vào ngõ, mà bốn người ở trong chiếc xe này cũng lần lượt xuống xe, theo hai người bọn họ chui vào trong hẻm.

"Bốn vị theo chúng ta xa như vậy, là muốn đánh cướp tiền của tôi sao?" Khi bốn người này đi dọc theo ngõ được khoảng hơn hai mươi mét, bỗng nhiên có một người xuất hiện ở trước mặt bọn họ, đó không phải là Vương Phong thì còn có thể là ai nữa? 

Hơn nữa ở phía sau bốn người này, Cố Bình cũng đi xuống, ngăn cản bọn họ ở trong đây.

"Vị tiên sinh này, anh nói gì chúng tôi nghe không hiểu, chúng tôi chỉ là đúng dịp đi ngang qua đây, cũng không biết anh." Một người áo đen mở miệng, giọng nói bình thản.

"Nếu như không muốn để cho tôi phế bỏ tất cả các anh ở nơi đây, vậy các anh lại trở về nói cho ông chủ của các anh, con gái của hắn hiện tại rất tốt, không cần hắn tới lo lắng, nếu như con gái của hắn thật sự muốn trở về, căn bản sẽ không sử dụng thủ đoạn nhỏ như vậy." 

"Nếu như anh nói vậy, chúng tôi cũng chỉ có thể đắc tội." Biết được Vương Phong phát hiện ra thân phận của bọn họ, cho nên giờ phút này bốn người bọn họ cũng không tiếp tục che giấu nữa, bọn họ trực tiếp bày ra tư thế chiến đấu.

"Chỉ với bốn người mới như các anh, tôi căn bản không có để vào trong mắt, tuy nhiên nếu các anh cứ nhất định muốn tới chịu tội, vậy tôi cũng chỉ có thể thành toàn cho các anh."

Một hồi quyền ảnh đan xen, đợi đến khi Vương Phong đi xuyên qua bốn người bọn họ, bốn người bọn họ đều lộ ra vẻ mặt đau đớn nằm ở trên mặt đất. 

Bởi vì bọn họ là người trong nhà của Tử Sa, cho nên Vương Phong cũng không ra tay độc ác, chỉ khiến cho bọn họ cảm giác được nỗi đau khổ trong thời gian ngắn ngủi mà thôi.

"Trở lại kể lời của tôi nói cho ông chủ của các anh, có tôi ở đây bảo vệ, con gái của hắn sẽ bình an vô sự." Nói xong, Vương Phong trực tiếp cùng Cố Bình đi ra khỏi ngõ, lưu lại bốn người vệ sĩ nằm ở trên mặt đất đau đớn không thôi.

"Em hai, anh phát hiện bây giờ thân thủ của em càng lúc càng tốt, ngay cả cái bóng của em anh cũng không nhìn thấy được, em rốt cuộc làm sao làm được vậy?" 

"Cái này đương nhiên là bí mật của em, nếu như đại ca anh muốn học một chiêu nửa thức, em ngược lại có thể dạy cho anh."

"Theo anh thấy, vẫn là thôi đi, anh cũng không thích loại cuộc sống đánh đánh giết giết này, anh vẫn giúp em quản lý kinh doanh thì tốt hơn." Cố Bình liền vội vàng lắc đầu nói.

Mình có khả năng gì, Cố Bình vẫn biết hết sức rõ ràng, cả đời này hắn có thể lăn lộn ra mặt, sau đó cùng Ngô Giai Di kết hôn, đây chính là nguyện vọng lớn nhất trong lòng hắn. 

"Bốn người các anh làm sao vậy? Xảy ra tai nạn giao thông sao?" Hai người Vương Phong sớm đã trở lại khách sạn trước kia, mà ở trong tòa nhà trụ sở chính của công thương nghiệp Tử Kiều, Tử Thiệu Minh nhìn bốn người vệ sĩ sưng mặt sưng mũi, vẻ mặt vẻ bất ngờ.

Mấy người này đều là người thật sự có công phu, một người đối phó với mấy tên côn đồ cũng hoàn toàn không có vấn đề khó khăn gì, chỉ là hiện tại, không ngờ mỗi một bọn họ đều thảm như vậy, chẳng lẽ bọn họ còn thực sự tông xe hay sao?

"Thưa ông chủ, nhiệm vụ của chúng tôi đã thất bại." Mặc dù có phần khó có thể mở miệng, nhưng có một hộ vệ vẫn kiên trì nói ra. 

"Thất bại?" Nghe được lời của bọn họ, Tử Thiệu Minh nhất thời còn không kịp phản ứng, chẳng qua chỉ bảo bọn họ theo dõi hai người bình thường, thế nào lại thành thất bại?

"Là như vậy, người tuổi trẻ kia hết sức lợi hại, chúng tôi căn bản không phải là đối thủ của hắn, thậm chí ở thời điểm hắn ra tay, chúng ta ngay cả bóng dáng của hắn cũng không nhìn thấy được, hắn di chuyển thật sự quá nhanh." Hồi tưởng lại thời điểm Vương Phong ra tay, bốn người bọn họ đều lộ ra vẻ mặt kinh sợ.

Bọn họ không phải chưa bao giờ gặp qua cao thủ, chỉ là những người bọn họ đã từng gặp qua, so sánh với Vương Phong quả thực không biết chênh lệch bao nhiêu, Vương Phong mới thực sự là cao thủ. 

Chỉ cần hắn muốn, tin tưởng hiện tại bốn người bọn họ đều đã trở thành bốn bộ thi thể lạnh như băng.

"Không thể nào, hắn lại lợi hại như vậy sao?" Nghe được lời của bọn họ, Tử Thiệu Minh cũng cảm giác vô cùng bất ngờ, Vương Phong thoạt nhìn là một người rất nhã nhặn, hắn còn luyện quyền sao?

"Đúng vậy, chỉ cần hắn ra tay thật sự, có khả năng bốn người chúng tôi đã là người chết, hơn nữa hắn còn bảo chúng tôi nói lại với ngài." Lại có một bảo tiêu mở miệng nói. 

"Nói cái gì?"

"Là như vậy, hắn bảo chúng tôi chuyển lời lại với ngài, nói con gái của ngài ở trong tay hắn rất tốt, không cần ngài phải lo lắng, hơn nữa hắn hi vọng ngài không nên làm những chuyện mờ ám như vậy nữa."

"Vương Phong này  rốt cuộc là ai vậy?" Nghe xong những lời vệ sĩ nói i, Tử Thiệu Minh cũng không nhịn được nhíu mày lại. 

Tuổi còn trẻ, có tiền, thân thủ lại giỏi như vậy, con gái của mình làm sao có thể quen biết được với người như vậy?

"Được rồi, các anh toàn thân đều bị thương, đi xuống trị liệu đi đã, chuyện này các anh không cần phải để ý đến nữa." Tử Thiệu Minh khoát tay áo, sau đó bốn người vệ sĩ lập tức lại xám xịt rời khỏi đó.

Đi đối mặt với người như Vương Phong, bọn họ cũng không muốn, người đó thật sự quá lợi hại, căn bản không phải là nhân vật trong cùng một cấp bậc. 

Ở trước mặt hắn, bọn họ lại giống như một đám trẻ nhỏ vậy, hoàn toàn bị đối phương chơi đùa.

"Con gái à, rốt cuộc con quen biết với người thế nào vậy?" Nhìn ra ngoài cửa sổ, trong miệng Tử Thiệu Minh phát ra tiếng thì thào.

Vẫn đề địa điểm mới cho công ty mới đã được giải quyết, cho nên Vương Phong và Cố Bình đại khái chỉ ở lại đây ba ngày, rốt cuộc đã tới ngày Lưu Tinh Quang bị  tuyên án. 

Làm phía bên nguyên cáo, đám người Vương Phong đương nhiên phải ra mặt, hơn nữa lần này trong những người tới tham dự phần nhiều đều người có mặt mũi ở thành phố Quỳnh Dao.

Người của chính phủ lại ngang nhiên tham ô, đây chính là một vụ án lớn, đồng thời m trường hợp cũng sớm huyên náo đến mức mọi người đều biết, hiện tại chắc hẳn rất nhiều người đều đang đợi kết quả tuyên án được đưa ra.

Rất nhiều người tới, ngồi chật cả phòng xử án, ở trong đó, Vương Phong nhìn thấy được người hắn vô cùng không muốn nhìn thấy, Tử vợ chồng Thiệu Minh không ngờ cũng tới. 

Nhìn bọn họ, Vương Phong tự biết mình không thể tránh được, cho nên hắn vẫn lộ ra vẻ mặt thản nhiên, cũng không tránh bọn họ.

Vương Phong không muốn nhìn thấy hai người bọn họ, nhưng nhìn đến người phía nguyên cáo đi ra không ngờ có Vương Phong, vợ chồng Tử Thiệu Minh đều chấn động không nhẹ.

Bọn họ đều cho rằng Vương Phong có khả năng đã rời khỏi thành phố Quỳnh Dao, chưa từng nghĩ hôm nay hắn lại tới tham dự phiên toà, hơn nữa còn là phía bên nguyên cáo. 

Sở dĩ hôm nay bọn họ đến đây, cũng bởi vì bất động sản Tuyết Phong dường như là một phần tập đoàn của cửa hàng châu báu Tuyết Phong thành phố Trúc Hải mới quật khởi gần đây, thời điểm cửa hàng châu báu Tuyết Phong khai trương, toàn bộ thành phố Trúc Hải đều chấn động, làm thành phố tiếp giáp với thành phố Trúc Hải, thành phố Quỳnh Dao tất nhiên cũng có nghe thấy.

Người bình thường có khả năng không biết, nhưng làm tinh anh thương nghiệp, bọn họ làm sao có khả năng không biết sự cường đại của cửa hàng châu báu Tuyết Phong, thời điểm  khai trương, gần như toàn bộ nhân vật lớn của thành phố Trúc Hải đều tới tham dự, năng lực phía sau khẳng định vô cùng khủng khiếp.

"Tại sao hắn lại ở chỗ này?" Nhìn Vương Phong không ngờ xuất hiện, mẹ của Tử Sa giật mình, hoàn toàn không có ngờ tới. 

"Tôi cũng không biết, tạm thời xem thế nào trước đã." Tử Thiệu Minh lắc đầu, biểu thị mình cũng không biết rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra.

Tuy nhiên rất nhanh hắn lại nghĩ tới điều gì vậy, hai mắt mở to nhìn, giống như nhìn thấy quỷ.

"Tôi biết hắn là ai." Tử Thiệu Minh mở miệng, trong giọng nói của hắn cũng khó có thể che giấu được sự chấn động. 

"Người nào?" Thấy bộ dạng của chồng mình như vậy, mẹ của Tử Sa càng thêm nghi ngờ.

"Lần trước tập đoàn Bối thị không phải là làm đám hỏi sao? Tên người kia hình như chính là Vương Phong, hơn nữa cửa hàng châu báu Tuyết Phong khai trương, ông chủ của bọn họ hình như cũng gọi là Vương Phong." Tử Thiệu Minh mở miệng, giọng nói thật sự chấn động tới cực điểm.

Khó trách mấy ngày trước, khi hắn nghe Vương Phong tự giới thiệu, hắn trước sau vẫn cảm giác cái tên này có chút quen thuộc, không ngờ lại là một nhân vật lớn như vậy.