Cuộc Sống Dân Dã Của Mạn Mạn Ở Cổ Đại

Chương 5: Không Gian Tùy Thân Kiếp Trước






Ăn xong cơm chiều, đại tỷ đi nhà bếp thu dọn; mẫu thân lại dùng nước gạo trộn với cỏ cho gà ăn; nàng liền phụ trách lùa gà vào chuồng cùng đem trứng ở bên trong nhặt ra cất kỹ, hôm nay vận khí của nàng đặc biệt tốt, có bốn con con gà mái đều đẻ trứng nàng nhặt được bốn quả trứng.
Lúc người một nhà đều đã xong hết việc trong nhà thì hợp lại ngồi phía sau nhà chính, phụ thân tuyên bố:"Hai ngày sau ta và mẫu thân sẽ bắt đầu đầu bận rộn hơn, đến lúc đó cực kỳ vất vả, Tiểu Hoa và Tiểu Mạn hai con mấy ngày nay đều làm cơm khô giống như hôm nay ăn đi, như vậy sẽ có sức hơn".
Hai tỷ muội gật gật đầu bày tỏ đã biết.

Lại đông một ít, tây một ít chuyện hàn huyên, sau đó tất cả mọi người tắm rửa đi ngủ.
Ngủ ở trên giường đất nàng hồi tưởng lại chuyện đã xảy ra trong ngày hôm nay, cảm thấy đặc biệt phong phú, sinh hoạt như vậy chính là ước mơ của nàng từ trước đến nay, nhớ đi nhớ lại liền ngủ thiếp đi.

*******
Đang miên man trong giấc ngủ thì hình xăm hoa đào trên tay nàng lại xuất hiện, sáng rực rỡ lung linh, trong suốt nhìn xuyên thấu, giống như bên trong có chất lỏng màu hồng phấn dịch chuyển, trong chớp mắt giống như thay đổi thành một đồ vật khác.
Dòng ánh sáng hồng đó làm nàng tỉnh giấc, khẽ mở mắt quan sát căn phóng thì quả thực không thể tin được hai mắt của mình, nàng nhìn lại cổ tay thì thấy hình xăm hoa đào đang phát sáng.

Hoa đào này là không gian tùy thân kiếp trước của nàng may mắn có được.
Thật không nghĩ rằng nó cũng xuyên không cùng nàng.
Nàng thật cẩn thận dò xét xem đại tỷ có bị đánh thức không, khi xác định được đại tỷ không bị đánh thức, nàng dựa theo trong trí nhớ phương pháp thâm nhập vào, không sai, là không gian hình xăm hoa đào của nàng, đồ vật trước đây nàng bỏ vào cũng đều còn nguyên.
Ở thời điểm nàng vẫn là Mạn Mạn, dưới cơ duyên xảo hợp nàng có được hình xăm này, lúc ấy cũng giống như bây giờ, hoa đào rực rỡ lung linh, rất là thần kỳ.
Sau đó nàng lại phát hiện bên trong hoa đào có cái không gian bất động, nàng đã tận dụng biến không gian thành thế giới riêng biệt của nàng, đem rất nhiều thứ bên ngoài vào trong không gian, lúc này nàng kiểm kê không gian một chút.
Bởi vì kiếp trước nhà nàng làm nông, nên trong không gian nàng đã biến nó thành một khu vườn nông sản của riêng mình
Bởi vậy nàng đã dự trữ rất nhiều thứ nông sản, bên trong không gian còn có một ngôi nhà tranh nhỏ, đây cũng là nơi nàng cắt dấu những thứ quý báo của mình ở kiếp trước, kế bên ngôi nhà là một gốc cây táo trĩu nặng quả, từng quả táo đỏ bóng loáng, mộng nước, phía xa xa có một con sông nhỏ, nước trong xanh thấy được cả đáy sông.

bất quá hiện tại cuộc sống chắc chắn sẽ cần những thứ này, bên ngoài căn nhà gỗ là một khu vườn sáu mẫu đất, được nàng trồng rất nhìu rau quả nào là khoai tây, cà chua, đưa chuột, ớt, nghệ, gừng, rau cải, còn có cả một số dược liệu như bạc hà, cam thảo đất, tuyết thảo.


Tất cả những thứ trên điều do kiếp trước nàng tìm kiếm được, nhờ mai đất đai trong không gian tốt nên các loại rau củ, dược liệu đều sinh trưởng nhanh.
Trở về lại căn nhà gỗ, tìm nửa ngày, nàng thế lại, của tìm được rất nhiều thứ
Nào là kẹo đóng hộp, trái cây sấy khô, giấy vệ sinh, kim, chỉ màu, mấy quyển sách,....Quan trọng phải kể đến đó là bộ trang sức ngọc phỉ thúy gồm một chiếc vòng, đôi bông tay,một sợ dây chuyền mặt ngọc, đây là vật mà lúc trước sinh nhật hai mươi ba tuổi của nàng bạn thân đã tặng, cô bạn thân còn nói nó rất có giá trị hãy giữ cẩn thận, lúc trước nàng không nghĩ bạn thân lại tặng thứ có giá trị như thế cho nàng mặc dù bộ trang sức đó đối với nhà cô ấy chỉ là hạt cát trên sa mạc.

Không ngờ vào lúc nguy cấp nó lại có thể cứu sống cả gia đình nàng hiện tại.
Kiểm kê hết tất cả thì nàng cũng mau trống trở ra, tại nếu đi lâu quá lỡ mai đại tỷ trợt thức giấc mà nhìn không thấy nàng sẽ rất rối.

Thế là tối nay nàng rất an tâm kê cao gối ngủ, nhờ có không gian tùy thân kiếp trước mà cuộc sống sau này có thể trải qua một cách tốt đẹp, có thể giúp phụ mẫu không còn vất vả, tỷ đệ cũng coi như sống tốt hơn.
*********
Mới tờ mờ sáng ngày hôm sau, trong Lưu gia liền có động tĩnh, nàng cũng ngay trong lúc này mà rời giường.

Tuy rằng vẫn đang còn nhắm mắt, nhưng nàng vẫn phải thức dậy sớm, để cùng tỷ tỷ chuẩn bị cơm cho phụ mẫu.

Cuối cùng cũng đã tới ngày gặt lúa, các nhà đều đã dậy từ sớm để chuẩn bị cho ngày gặt lúa, do nhà nàng không trồng lúa nên cũng không cần chuẩn bị gì cả, đại tỷ đi phòng bếp làm cơm sáng, nàng ở một bên giúp nhóm lửa.

Rất nhanh đã làm xong cơm sáng, người một nhà vây quanh bàn cơm ăn cơm, ăn xong phụ mẫu chuẩn bị đồ để cùng lên trấn, trước khi đi mẫu thân cẩn thận dặn dò:“Tiểu Hoa, Tiểu Mạn và Tiểu Phúc, hôm nay các con ở nhà nấu cơm chờ chúng ta, dọn dẹp nhà cửa, cho gà ăn biết không?".
Sau khi phụ mẫu đã đi xa, nàng liền kéo đại tỷ lại gần nàng, vẻ mặt nghiêm túc tra hỏi:"Đại tỷ, tỷ có biết hiện giờ gia đình ta còn bao nhiêu bạc không?"
Đại tỷ đang dọn dẹp chén đĩa trên bàn thuận miệng đáp:"Cái đó thì ta không rõ lắm, muội nên hỏi mẫu thân, có điều tỷ biết nhà ta rất nghèo, nhà ta còn thiếu Trần thúc cuối thôn hai lượng bạc để chữa bệnh cho phụ thân lúc trước."
Nàng không hiểu hỏi tiếp:"Lúc trước cha có bệnh, là bệnh gì?"
Tiểu Hoa lại gần nhị muội của mình ký nàng một cái vào đầu nói:"Đúng là muội bệnh đến ngốc rồi, năm đó do phụ thân lên núi đi kiếm cây về dựng chuồng gà không mai bị lợn rừng chú ý, nó đã tấn công phụ thân nhờ có chồng của điền thẩm là Trần Hồng thúc cứu nếu không đã không giữ được mạng, mẫu thân lúc đó khóc ngất lên ngất xuống.

Nhà ta lúc đó rất khó khăn nên không có tiền để mời đại phu, Trần thúc cuối thôn thấy vậy nên cho mượn 2 lượng bạc đi cầu đại phu nên phụ thân mới bình an "..