Đại Thúc Ngộ Thượng Lang

Chương 151: H




Trong khoảng thời gian này nam nhân cũng quen việc Vĩnh Trình lúc ẩn lúc hiện ở trong phòng. Vĩnh Trình một lát thì ôm y đi tắm rửa, một lát lại nói muốn đút y ăn cơm.

Mỗi lần như vậy nam nhân đều sẽ nói: “Tôi cũng không phải trẻ con, tôi tự mình……” Nhưng mỗi lần chưa nói xong đều đã bị ngăn chặn đôi môi.

Bị hôn, bị sờ, có điều mỗi lần Vĩnh Trình muốn tiến thêm một bước, nam nhân đều sẽ tìm mọi cớ, mọi lý do nói không muốn. Lúc mới đầu Vĩnh Trình còn an phận nhẫn nại, nhưng nhẫn nại của con người cũng có giới hạn. Rốt cục sau hai tuần nhẫn nhịn, ở một đêm trước khi về nước, hắn vượt giới hạn.

Nam nhân ngủ thẳng đến nửa đêm, cảm giác được có người đang sờ thân thể của mình, phía sau một thân thể lửa nóng đang kề sát. Cổ ẩm ướt ngứa ngứa, người nọ ở phía sau liếm hôn cần cổ y, một cỗ hơi thở nóng rực kích thích làn da y. Không biết tự khi nào, áo bị vén lên, hai ngón tay thon dài nhẹ nhàng mà nắn niết nhũ thủ hơi hơi nở lên của y…… (=..=)

Quần ngủ bị kéo xuống cổ chân, một cái tay trắng nõn, vuốt ve dục vọng hơi hơi đứng thẳng của y. Lưng nam nhân dán lên bờ ngực nóng bỏng, cả người y đều rơi vào cái ôm của người nọ phía sau.

Nam nhân từ trong một trận khô nóng tỉnh lại, ngón tay Vĩnh Trình xẹt qua linh khẩu dục vọng của y, lỗ tai bị người nhẹ nhàng liếm cắn. Nam nhân chịu không nổi kích thích khẽ hừ một tiếng, bắt lấy cái tay đang thưởng thức nhũ tiêm y của Vĩnh Trình.

“Tỉnh?” Vĩnh Trình sửng sốt, vốn nghĩ sẽ không đánh thức nam nhân (=..= cái kiểu này mà ko thức dậy có mà bị thịt thảm à) bởi vì nam nhân cứ phản đối hắn làm chuyện này.

“Uhm.” Nam nhân đáp lại một tiếng rất nhỏ từ trong xoang mũi.

Vĩnh Trình đảo tay cầm lấy tay nam nhân, ôm gọn ở trong tay, đôi môi tựa vào bên tai y hỏi: “Tôi có thể đi vào không?” Này xem như cách cầu hoan trực tiếp nhất đi.

Trong bóng đêm, mặt nam nhân hơi đỏ lên, y không muốn trả lời loại câu hỏi trắng trợn này, y chỉ là giật giật thân muốn tách khoảng cách ra. Nhưng động tác vô tình của y lại đụng phải dục vọng đang đứng dậy của người nọ.

Vĩnh Trình hít một hơi, vùi đầu ở trong cổ nam nhân, tràn ngập tình dục nói: “Anh mà động nữa, tôi liền nhịn không được, tôi giống như muốn đi vào.” Hắn một bên khiêu khích nói lời nói khiến cho nam nhân xấu hổ, một bên bưng kín dục vọng hơi trướng của nam nhân, chà sát lên xuống.

“Cậu……” Nam nhân bắt đầu thở dốc, vì Vĩnh Trình chà rất có khí lực. Tuy không giống phụ nữ mềm nhẹ, nhưng lại khiến cho nam nhân thật thoải mái mà nam nhân cũng không chán ghét cảm giác ở cùng với Vĩnh Trình. Có điều lần trước sau khi bị Nhiên Nghị làm như vậy, trong lòng ít nhiều vẫn có chút bóng ma, cho nên y mới lần lữa cự tuyệt Vĩnh Trình.

Vĩnh Trình vuốt ve nam nhân một trận, phát hiện cả người y như nhũn ra, tựa hồ không có dấu hiệu chống cự. Hắn lật nam nhân qua, mặt đối mặt với hắn, trong bóng đêm hai người vẫn có thể thấy rõ bộ dạng của nhau.

Vĩnh Trình dán lên, lớn mật dâng lên một nụ hôn lưỡi nóng bỏng, ôm dục vọng của nam nhân nhanh chóng chà sát. Nam nhân không thể không thừa nhận kỹ xảo của Vĩnh Trình rất tốt, bụng dưới càng ngày càng trướng, cảm giác nóng cháy lên đến đỉnh đầu, nam nhân áp lực hừ vài tiếng “Ừ a a”. Cái loại âm điệu vừa nhợt nhạt vừa ướt át lại vừa bất đắc dĩ này, sắp đem lý trí Vĩnh Trình thiêu cháy một mảnh. Tiếng thở dốc tăng thêm, hắn hôn miệng nam nhân giống như muốn hút luôn vào, đầu lưỡi xâm nhập quấy đảo, khiêu khích đầu lưỡi ướt mềm của nam nhân.

Dục hỏa trong cơ thể đang thiêu đốt, nam nhân càng phát ra âm thanh mà chính mình cũng không thể khống chế. Tay nam nhân khoát lên cánh tay kín mồ hôi của Vĩnh Trình, da thịt nóng bỏng kia giống như muốn tổn thương bàn tay y.