Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 1269: Nhận Nhau




Mấy ngày nay các cường giả thế lực đến từ thú tộc, hải tộc, vũ tộc điên cuồng truy sát Đinh Đồng. Bọn họ phải cướp được tiên khí trước khi Đinh Đồng hoàn toàn dung hợp, nếu để thiên tài tuyệt thế luyện hóa tiên khí thì các chủng tộc, thế lực đối địch với Thần Đình phương đông sẽ khó sống.

Các loại tin tức không ngừng truyền ra.

Thậm chí có người đồn là vì tiên khí nên Đinh Đồng và Ngụy Thần Đế sinh ra xích mích, đánh nhau, nội bộ Thần Đình hỗn loạn.

Tuy nhiên không có tin Đinh Đồng bị giết.

Sau này thiên tài may mắn Đinh Đồng mất tích, không ai điều tra ra tung tích của gã. Dường như Đinh Đồng đã hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này, còn có tiên khí mà mọi người thèm muốn.

Các loại lực lượng không cam lòng dậy sóng, vẫn có người điên cuồng tìm kiếm.

Đinh Hạo hiểu đây là thủ đoạn cuối cùng Nê Bồ Tát sử dụng, che lấp thiên cơ. Không biết Nê Bồ Tát làm sao khiến Đinh Đồng gánh tội thay, vậy là Đinh Hạo và Nạp Lan Du Hiệp nhẹ nhàng hơn nhiều, có thời gian, sức lực giải quyết chuyện khác.

Đinh Hạo biết rõ theo cách Nê Bồ Tát nói thì thủ đoạn gã bày ra tối đa chỉ kéo dài được mười năm. Lực lượng che lấp thiên cơ sẽ yếu dần theo thời gian, sau mười năm những chí tôn tuyệt đỉnh, quái sư sẽ tính ra sự thật về tiên khí.

Cho ên nmười năm này cực kỳ quan trọng với Đinh Hạo.

Đinh Hạo điều thể tu Hãn Hải sâm lâm trở về Hãn Hải sâm lâm, mấy ngày nay hắn ở trong Thạch Chủy thành không ngừng tìm hiểu các mặt tin tức.

Bởi vì qua sóng gió tiên khí nên trọng trấn quan sự bị lan đến, hỏng nghiêm trọng, hoang tàn khắp nơi. Các thế lực từ các nơi vẫn đang tranh đấu trong bóng tối, cho nên Thạch Chủy thành vẫn là chỗ có tin tức nhanh nhạy nhất.

Đinh Hạo nhờ thuật dịch dung hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ truyền dạy, cộng với lực lượng thần thức cảnh giới tinh vân, hắn có thể thay đổi hơi thở biến thành người khác nhau, không cần lo bị ai nhận ra.

Mặt khác là Đinh Hạo lén tìm kiếm tung tích đám người Đinh Bất Tam, đại lục phương đông, Đinh Hành Họa, hy vọng có thể thông qua bọn họ đưa thuốc dẫn tiên dược cho phụ thân Đinh Thánh Thán.

Vì điều này Đinh Hạo không tiếc đi Thiên Thính Hiên mấy lần.

Thiên Thính Hiên cho biết đám người Đinh Bất Tam, đại lục phương đông, Đinh Hành Họa còn ở trong Thạch Chủy thành, chưa đi. Đinh Hạo sốt ruột muốn kiếm người, luyện công xong đi dạo trên đường thử vận may không ngờ nghe được đoạn đối thoại.

Đinh Hạo nhíu mày thầm nghĩ:

- Nếu lực lượng Thần Ân đại lục rầm rộ xâm nhập Vô Tận đại lục sẽ là tai họa lớn cho sinh linh Vô Tận đại lục.

Đinh Hạo có tình cảm đặc biệt với Vô Tận đại lục, dù gì là quê hương thứ hai. Đinh Hạo không hy vọng Vô Tận đại lục bị chiến hỏa phá hủy.

Đinh Hạo thầm nghĩ:

- Có lẽ nên trở lại Vô Tận đại lục một lần. Ngày xưa các thế lực Tình Xuyên Điện tàn sát Vấn Kiếm tông, nên trả lại mối thù máu này.

Đinh Hạo đặt quyết tâm sau khi đưa thuốc dẫn tiên dược xong lập tức quay về Vô Tận đại lục ngay.

Đinh Hạo đi dạo trong Thạch Chủy thành, thần thức như thủy triều lan ra ngoài.

Đến buổi trưa Đinh Hạo nghe đủ các bàn tán về Vô Tận đại lục nhưng không có thu hoạch gì, hắn tùy tiện tìm một quán ăn ven đường, no bụng xong đang định đi thì chợt phát hiện điều gì.

Mắt Đinh Hạo sáng lên:

- A? Là hắn?

Thấy người này, Đinh Hạo thở phào một hơi.

Thấy người đó đứng dậy rời đi, Đinh Hạo kêu tiểu nhị đến trả tiền, âm thầm theo đuôi. Đinh Hạo đi theo người đó từ đường cái đến ngõ nhỏ vắng người, quẹo trái quẹo phải vào khu dân cư yên tĩnh.

Người đi phía trước biểu hiện cực kỳ cảnh giác, thường thay đổi hơi thở, quẹo cua sợ bị người bám theo, quẹo trái quẹo phải lòng vòng mấy lần mới đến bên cái sân nhỏ yên tĩnh.

Người đó nhìn quanh, xác nhận không bị bám theo mới giơ tay định gõ cửa.

Chính lúc này...

Một thanh âm xa lạ vang lên sau lưng gã:

- Tam Thần điện hạ ở bên trong?

Người đó giật nảy mình, rởn tóc gáy. Người đó không quay đầu lại, kiếm quang hiện ra trong tay nhanh như chớp chém sau lưng, há mồm định hét to cảnh báo. Nhưng một kiếm kia chỉ đâm ra một nửa đã không thể tiến tới, như đâm vào bùn lầy. Có lực lượng cường đại giữ chặt trường kiếm.

Thanh âm sang sảng vang lên:

- Ngô đại thúc đừng căng thẳng, là bạn, không phải địch.

Khí thế cường đại khiến người run rẩy thu về, Ngô Phong thả lỏng tinh thần. Lực lượng kiềm chặt trường kiếm biến mất, Ngô Phong thu kiếm, xoay người lại.

Đinh Hạo mỉm cười nhìn Ngô Phong.

- Ngươi là... A, ta biết rồi, là Đinh huynh đệ.

Ngô Phong thắc mắc vì người trướ mặt xa lạ nhưng hơi thở rất quen, đầu óc gã lóe tia chớp lập tức nhận ra ngay Đinh Hạo là người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng đảo ngược trận chiến Thập Vạn Đại Sơn mạch.

Đinh Hạo cười nói:

- Ngô đại thúc, ta tìm Tam Thần điện hạ có việc gấp, xin địa thúc báo cao giùm.

Ngô Phong thở phào một hơi, nói:

- Mấy ngày nay Thần Vương điện hạ cũng đang tìm người nhưng không có tin tức gì. Tốt quá, theo ta đi, Thần Vương điện hạ và hai tiểu điện hạ sẽ rất vui khi trông thấy người.

Ngô Phong là thủ lĩnh hơn một trăm cường giả giáp trắng dưới tay Đinh Hành Họa, là cường giả tinh nhuệ quân tây chinh ngày xưa của Đinh Thánh Thán.

Ngô Phong không chút nghi ngờ Đinh Hạo.

Đây không chỉ vì cuộc chién Thập Vạn Đại Sơn mạch, càng là vì Đinh Hành Họa, hai huynh đệ Đinh Bất Tam, Đinh Bất Tứ cứ nhắc đi nhắc lại có lẽ thân phận của Đinh Hạo rất cao quý, không phải kẻ thù, có thể hoàn toàn tin tưởng.

Trong lòng Ngô Phong cũng rất có hảo cảm với Đinh Hạo.

Trang viên Ngô Phong định gõ cửa không phải chỗ đám người Đinh Hành Họa, Đinh Bất Tam, Đinh Bất Tứ dừng chân. Ngô Phong dẫn Đinh Hạo đi lòng vòng nửa nén nhang đến trước sân nhỏ nhà nông gã từng đi ngang qua, cẩn thận gõ cửa, khởi động trận pháp đi vào trong.

Sân nhỏ có trận pháp kỳ dị ngăn cách, nhìn bên ngoài thấy nó hơi tồi tàn, tối đa cỡ nả mẫu đất. Nhưng thông qua trận pháp tiến vào trong thì thấy sân rất lớn, hơn một trăm mẫu đất. Từng võ xá, quảng trường diễn võ sắp xếp cực kỳ hợp lý.

Chỗ này là cứ điểm quy mô khá lớn.

Ngô Phong đã dùng cách nào đó báo tin trước, người bên trong sớm biết Đinh Hạo sẽ đến. Đinh Hành Họa cười tủm tỉm đón chào, Đinh Bất Tứ, Đinh Bất Tam đi theo sau lưng gã.

- Đinh hiền chất, chúng ta lại gặp mặt.

Đinh Hành Họa dào dạt hứng thú sải bước đi tới vỗ mạnh vai Đinh Hạo, nói:

- Ngươi đúng là thần long thấy đầu không thấy đuôi, mấy hôm nay ta phái người tìm ngươi khắp nơi mà không được. Nếu không phải lúc ở tiên đạo phong gặp mặt ta còn tưởng đâu ngươi đã rời khỏi Thạch Chủy thành.

Đinh Hạo thấy thân thiết.

Người trước mắt là trưởng bối của Đinh Hạo, là người thân nhất trừ phụ mẫu ra.

Đinh Hạo cung kính hành lễ vãn bối, nói:

- Vì tránh né nanh vuốt Thần Đình nên ta ít khi lộ mặt.