Đế Bá

Chương 3414: Chìa Khóa Vàng




Trên thực tế người thực sự may mắn rất ít, những người có thể đi tới cung điện thứ mười hoặc cung điện thứ mấy mươi đều là nhân vật có thực lực mạnh mẽ, dùng sức mạnh của mình để suy đoán biến hóa của Mê Tiên Điện, chọn đúng chìa khóa trong 128 chiếc chìa khóa.

Đương nhiên một ít người trẻ tuổi không cho là vậy, cảm thấy mình chính là người may mắn đó, nhất định có thể gặp may. Vì vậy một vài đệ tử trẻ tuổi mang theo chân tệ tới nơi này, cuối cùng thua rối tinh rối mù, tất cả chân tệ đều thua hết ở Mê Tiên Điện, ngay cả tiền về nhà cũng không còn.

- Chúng ta vào đi thôi.

Cuối cùng Lý Thất Dạ nói ra.

Lăng Tịch Mặc phục hồi tinh thần, nàng vội vàng đi theo sau lưng Lý Thất Dạ, đối với Mê Tiên Điện, nàng cũng không dám nghĩ nhiều, không nói trước nàng không có bản lĩnh đó, có vận khí hay không, chỉ thực tế Mê Tiên Điện đã làm nàng không chịu nổi rồi.

Leo lên bậc thang tiến vào tòa Mê Tiên Điện đầu tiên, sau khi đi vào liền gặp khí tức cổ xưa ập vào mặt giống như nơi này trải qua vô số năm tháng tang thương.

Trên thực tế Mê Tiên Điện cũng không biết đạo trải qua bao nhiêu tang thương, có ghi lại Lạc Địa Kim Tiễn đã tồn tại, mà Lạc Địa Kim Tiễn tồn tại thì Mê Tiên Điện cũng tồn tại.

Mê Tiên Điện rất lớn, có thể dung nhập mấy ngàn người, trong cả Mê Tiên Điện không có trang trí dư thừa nào khác, trừ một cây cột đá và một ít pho tượng không biết tên, ngay cả trên vách tường cũng không có điêu khắc gì, chỉ có những bức họa muộn hình muôn vẻ, có chim bay cá nhảy, cũng có nhật nguyệt tinh thần.

Sau khi đi vào Mê Tiên Điện không phát hiện có bảo tàng gì, nó càng giống như bảo tàng nghệ thuật, pho tượng ở chỗ này tràn ngập khí tức nghệ thuật, dường như là đại sư lưu tác phẩm của mình, bất cứ người nào nhìn thấy cũng sinh ra rung động tâm thần.

Trên thực tế cho dù có một ít người không đụng vận khí cũng muốn vào Mê Tiên Điện nhìn một chút, ít nhất nói rõ mình đã tới nơi này, đồng thời cũng thưởng thức pho tượng và bức họa trong Mê Tiên Điện.

Sau khi Lý Thất Dạ cũng không nóng nảy đụng vận khí, hắn nhìn từng pho tượng và bức họa.

Lý Thất Dạ như ngửi được mùi ngon, Lăng Tịch Mặc đi theo sau lưng Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ nhìn những pho tượng và bức họa nhưng nàng không nhìn ra cái gì, tối đa cũng chỉ rất kỳ lạ mà thôi, chim bay cá nhảy trên bức họa là những loài gì nàng chưa gặp qua bao giờ, cũng không thể gọi tên, thậm chí nàng hoài nghi có phải những bức họa này có phải vẽ trong tưởng tượng hay không.

So sánh với Lăng Tịch Mặc nhìn không hiểu gì, Lý Thất Dạ ngắm nhìn pho tượng và bức họa thật lâu.

Trên thực tế những bức họa và pho tượng đều ghi lại đoạn lịch sử không ai biết, những thứ này cực kỳ cổ xưa, cổ xưa đến mức không ai có thể tưởng tượng nổi, cũng chính bởi vì như thế, từ xưa tới nay không có bao nhiêu người chính thức xem hiểu pho tượng và bức họa trong Mê Tiên Điện

Lý Thất Dạ biết được đoạn lịch sử mà không ai biết, cũng chính bởi vì như thế mới làm Lý Thất Dạ nhìn mê mẫn.

Trên thực tế Mê Tiên Điện không phải là nơi đụng đại vân đơn giản như thế, cũng không phải mọi người suy nghĩ nó giống như sòng bạc lớn, từ rất lâu trước kia, tác dụng của Mê Tiên Điện không phải đụng đại vận.

Rất nhiều tu sĩ cường giả cũng giống Lăng Tịch Mặc, hoàn toàn không hiểu pho tượng và bức họa, rất nhiều người chỉ tìm kiếm đồ vật mà thôi, hoặc nhiều hoặc ít nhìn vài lần, chỉ có những lão tổ mới dụng tâm phỏng đoán những pho tượng và bức họa.

Lý Thất Dạ thưởng thức pho tượng, bức họa, đã có rất nhiều tu sĩ ở nơi này đụng đại vận.

Kỳ thật đụng đại vận rất đơn giản, chỉ cần ngươi tùy tiện chọn một pho tượng hoặc bức họa trong Mê Tiên Điện là được rồi.

Vào lúc này có một lão tổ đứng trước một pho tượng, lúc này từng tiếng tiền rơi "Keng, keng, keng" xuống đất sau đó hòa tan.

Sau đó lại nghe âm thanh "Yết, yết, yết" vang lên, chỉ thấy lồng ngực một pho tượng mở ra, một đồ vật như bảo rương nằm trong ngực pho tượng, nó tản ra những tia hào quang, bên trong là một chìa khóa vàng, mỗi một chìa khóa vàng đều có khắc chữ, trên chìa khóa có hoa văn rậm rạp chằng chịt giống như văn tự cổ xưa.

Lúc này lão ỏổ do dự xòe bàn tay ra, trong bàn tay có pháp tắc quấn quanh, mỗi một đạo pháp tắc hàng lâm một trăm hai mươi tám chìa khóa, sau khi pháp tắc chạm vào chìa khóa, chìa khóa vàng sinh ra hào quang.

Không hề nghi ngờ lão tổ đang suy diễn thanh chìa khóa này, hắn muốn biết chòa khóa vàng có cất dấu ảo dêệu gì trong Mê Tiên Điện.

- Ta có một thanh!

Cuối cùng lão tổ chọn một thanh trong một trăm hai mươi tám thanh sau đó cầm lên.

"Ông", sau khi lão tổ cầm chìa khóa trong tay, đúng vào lúc này thanh chìa khóa hóa thành bụi vàng sau đó biến mất không thấy gì nữa.

- Móa, chọn sai.

Nhìn thấy chìa khóa vàng hóa thành bụi phấn biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, lão tổ mắng to một câu.

- Lâm huynh, tính toán, hôm nay chơi ba cục, lần thứ tư lấy được một bảo rương trong Mê Tiên Điện, đây là phát tài đấy, muốn thế nào nữa?

Một lão tu sĩ khuyên:

- Mỗi lần lại chơi một vòng, giá cả lần sau tăng lên mười lần so với lần trước, ngươi tiếp tục chơi cẩn thận thua sạch đó.

- Được rồi, đi.

Lão tổ cười khổ, vỗ vỗ tay, lắc đầu rời đi.

Chỉ cần người có tiền đi vào Mê Tiên Điện, chỉ cần không sợ thất bại thì ngươi tiếp tục chơi, cũng tỷ như nói ngươi lần đầu tiên đi vào tòa Mê Tiên Điện thứ ba sau khi đi ra ngươi chỉ có thể chơi lại từ tòa Mê Tiên Điện thứ nhất thứ hai, chỉ có điều ngươi lại chơi thì lần thứ hai cần số tiền nhiều hơn trước mười lần, về sau lặp lại một lần cũng tăng giá gấp mười lần.

Cũng chính bởi vì như cho nên từng có lão tổ mang theo số lượng tiền khủng khiếp nhưng chơi thua sạch không thừa một đồng.

- Chung ta chọn Thọ Tiên Đồ, nghe nói tỷ lệ của Thọ Tiên Đồ cao hơn chỗ khác.

Vào lúc này có một trưởng bối mang theo đệ tử đi kiến thức một chút.

Chỉ thấy những trưởng bối này nhìn các bức họa chung quanh, hắn nhìn một bức họa lão nhân tóc bạc giống như thọ tiên, phong cách cực kỳ cổ xưa.

Sau khi trưởng bối thả tiền tệ xuống dưới bức họa, nghe âm thanh "Yết, yết, yết" vang lên, bức họa mở ra, bên trong có một trăm hai mươi tám chìa khóa vàng.

Sau khi nhìn thấy một trăm hai mươi tám chìa khóa vàng, trường bối không đi chọn chìa khóa, hắn chỉ vào bức họa và nói:

- Lão thọ tiên, nhờ phúc một chút, chọn giúp ta một cái.

Nói xong lại lại lấy tiền ném trên Thọ Tiên Đồ.