Đế Bá

Chương 3415: Tòa Mê Tiên Điện Thứ Hai (Thượng)




Sau khi tiền tệ hòa tan liền nghe được âm thanh "Ông" vang lên, thậm chí một trăm hai mươi tám chìa khóa có một nửa biến thành bụi phấn, lúc này chỉ còn lại sáu mươi bốn thanh chìa khóa vàng nằm đó.

- Như vậy cũng được?

Những tu sĩ lần đầu tiên vào Mê Tiên Điện liền ngạc nhiên khi nhìn thấy việc này.

- Đây là chân tuyển, chỉ cần các ngươi trả giá gấp hai lần là được, nó sẽ có thể giúp ngươi chân tuyển một nửa chìa khóa.

Có lão tu sĩ vừa cười vừa nói.

- Móa, nơi này có tiền thì cái gì cũng có thể, chơi ăn gian như vậy cũng được.

Có tu sĩ lần đầu tới Mê Tiên Điện cảm thấy việc này không bình thường.

Lúc này trưởng bối kia suy tính, hắn lấy một cái trong sáu mươi bốn thanh chìa khóa vàng còn lại, thanh chìa khóa này không biến mất, chỉ nghe âm thanh "Tư, tư, tư" vang lên, chìa khóa vàng khắc vào tay của hắn giống như lưu lại lạc ấn chìa khóa.

- Hắn chọn đúng chìa khóa.

Nhìn thấy chìa khóa vàng khắc vào lòng bàn tay trưởng bối kia, không ít người chung quanh trông xem thế nào.

- Được rồi, các ngươi bắt lấy tay ta, chúng ta sắp đi vào Mê Tiên Điện thứ hai.

Tên trưởng bối lên tiếng.

Sau đó hắn cầm tay những tiểu bối của mình, lúc này lạc ấn chìa khóa trên bàn tay hắn sinh ra hào quang bao phủ hắn và những người chạm vào hắn sau đó biến mất, lúc xuất hiện đã ở Mê Tiên Điện thứ hai.

Mặc dù nói Mê Tiên Điện chỉ có cơ hội đoạt bảo một lần nhưng ngươi chỉ cần đúng chìa khóa là có thể mang người vào.

-Vận khí không tệ, không ngờ chọn lần đầu tiên lại chính xác.

Có người hâm mộ.

- Gặp quỷ rồi, ta chọn ba lần nhưng không trúng chìa khóa.

Đúng vào lúc nàynày có thanh niên mắng chửi:

- Việc này không bình thường, ta tiêu nhiều tiền như vậy nhưng không nhìn thấy cái rắm gì, không chơi.

Nói xong hậm hực rời đi.

Trên thực tế chuyện như vậy không hiếm trong Mê Tiên Điện, rất nhiều người đi vào Mê Tiên Điện tốn số tiền lớn đi vào Mê Tiên Điện thứ hai nhưng không được, đành phải rời khỏi nơi này.

Tiến vào Mê Tiên Điện không dễ dàng, trên thực tế vận khí chỉ chiếm bộ phận rất nhỏ, thường thường dựa vào thực lực quyết định tỷ lệ, chỉ cần ngươi cường đại đến mức có thể suy tính ra huyền diệu trên chìa khóa ngươi mới biết được đâu là chìa khóa mấu chốt tiến vào Mê Tiên Điện thứ hai, hơn nữa càng về sau càng khó suy tính, cho nên nói có người tiến vào Mê Tiên Điện thứ mười đã rất khó lường.

Cho dù mọi người biết rất khó, tỷ lệ cũng rất nhỏ, bởi vì bảo vật trong Mê Tiên Điện quá trân quý, cho nên người trước ngã xuống, người sau tiến lên, không quản có thua sạch cũng không có gì.

- Chính là nơi này!

Vào lúc này Lý Thất Dạ đứng trước bích họa mặt trời, hắn cười cười sau đó rắc tiền tệ.

Chỉ nghe âm thanh "Ông" vang lên sau đó tiền tệ hòa tan, bích hoạ mở ra sau đó có một trăm hai mươi tám chìa khóa xuất hiện.

Lăng Tịch Mặc nhìn hơn trăm cái chìa khóa vàng cũng ngừng thở, nàng cũng hiểu chuyện chọn một cái trong một trăm hai mươi tám cái là khó cỡ nào.

- Tiểu tử, cẩn thận một chút.

Lúc  Lý Thất Dạ chuẩn bị cầm chìa khóa vàng, bên cạnh có lão tu sĩ hảo tâm nhắc nhở:

- Nơi này cũng không phải đụng đại vận, phải xem xét cẩn thận, trên thực tế mỗi một chìa khóa đều khác nhau, ngươi cẩn thận nhìn hoa văn trên chìa khóa đi, mỗi một hoa văn có văn chương, nếu như ngươi có thể đọc hiểu văn chương sẽ biết ảo diệu của chìa khóa, chỉ cần ngươi hiểu ảo diệu của nó, có thể đúng chìa khóa tiến vào Mê Tiên  Điện tiếp theo.

Hiển nhiên lão tu sĩ kinh nghêệm phong phú, cũng hảo tâm nhắc nhở Lý Thất Dạ, không muốn Lý Thất Dạ tốn tiền vô ích.

- Giang trưởng lão, muốn đọc hiểu ảo diệu trên chìa khóa, nói dễ vậy sao, từ Mê Tiên Điện đầu tiên đã có một trăm hai mươi tám chìa khóa, ta dám nói không chỉ những tiểu nhân vật như chúng ta, cho dù là các thủy tổ cũng không có ai đọc hiểu, cuhngs quá thâm ảo.

Bạn hữu của lão tu sĩ cười nói.

Nghe lão tu sĩ hảo tâm nhắc nhở, Lý Thất Dạ cười nhạt và nói:

- Đa tạ tôn giá nhắc nhở, tuy ta không hiểu hoa văn nhưng ta ưa thích đụng khí vận.

Nói xong hắn cầm một cây chìa khóa, cũng không nhìn nhiều.

Thời điểm Lý Thất Dạ gỡ chìa khóa xuống, chìa khóa không biến mất mà khảm vào tay Lý Thất Dạ.

- Móa, ngươi đụng vận khí?

Nhìn thấy Lý Thất Dạ trực tiếp cầm chìa khóa lại chọn đúng, lão tu sĩ vừa nhắc nhở Lý Thất Dạ không dám tin tưởng.

- Oa, xem ra vận khí là thật.

Ngay cả bằng hữu bên cạnh lão tu sĩ cũng nói:

- Những lão đầu chúng ta chỉ cân nhắc suy tính những ảo diệu và hoa văn của chìa khóa, lại diễn biến mỗi hoa văn nhưng như lọt vào sương mù, chỉ có thể nhìn ra một ít thứ, không ngờ người này cầm một cái là trúng.

- Bằng không ngươi cho rằng truyền thuyết Huyền Hiêu là giả? Mọi người đều nói hắn đụng vận khí cực lớn, một hơi đụng vận khí vượt qua hơn trăm cái Mê Tiên Điện! Đạt được một tiên nữ.

Cũng có cường giả cười nói.

- Chúng ta đi.

Lý Thất Dạ nắm tay  Lăng Tịch Mặc sau đó kim quang trong lòng bàn tay Lý Thất Dạ bao phủ hắn và Lăng Tịch Mặc, bọn họ biến mất tiến vào Mê Tiên Điện thứ hai.

- Ta cũng muốn đụng vận khí.

Nhìn thấy Lý Thất Dạ cầm được chìa khóa vàng, lúc này có một ít tu sĩ không phục, cho nên bọn họ cũng học theo Lý Thất Dạ, không liếc mắt nhìn mà trực tiếp cầm chìa khóa, lúc này chìa khóa biến thành bụi vàng.

- Vì cái gì ta  không đụng vận khí?

Có người thập phần không phục, bọn họ nhìn trời và thét lên không cam lòng.

- Vận khí, không phải ai đều có, bằng không ai cũng có thể biến thành Huyền Hiêu rồi, một người được ghi vào sử sách. Nếu như tất cả mọi người có vận tốt như vậy thì sớm phát tài cả rồi, đều tới Mê Tiên Điện đụng đại vận.

Lão tổ lắc đầu lên tiếng.

Cảnh sắc trước mặt Lý Thất Dạ và Lăng Tịch Mặc biến đổi, thời điểm bọn họ nhìn rõ ràng, trước mặt bọn họ chính là Mê Tiên Điện thứ hai.

Lăng Tịch Mặc nhìn chung quanh, phát hiện cách cục Mê Tiên Điện thứ hai không khác gì Mê Tiên Điện đầu tiên quá nhiều, điểm khác nhau duy nhât chính là bức họa và pho tượng mà thôi, chúng không có lặp lại.

Có một điểm khác biệt chính là, Mê Tiên Điện đầu tiên người ta tấp nập, thậm chí có người chen chúc với nhau,  Mê Tiên Điện thứ hai có nhân số quá ít, cả Mê Tiên Điện to như vậy chỉ có mấy trăm người.

Người tiến vào Mê Tiên Điện thứ hai không vội vàng rời đi, có ít người suy nghĩ nên làm thế nào tiến vào Mê Tiên Điện thứ ba, cũng có người suy nghĩ nên đi lấy bảo rương ở nơi nào, nếu không vất vả tiến vào Mê Tiên Điện thứ hai mà không thưởng thức pho tượng và bức họa ở nơi này thì đáng tiếc, dường như bọn họ vô cùng hướng tới nghệ thuật.