Đô Thị Tàng Kiều

Chương 1401-1: Muốn lấy mạng!(1)




- Cũng bởi vì anh ấy mà bây giờ mình không còn nhận ra chính mình nữa, nhưng mà, cũng nhờ có anh ấy mà mình nhận lại được không ít, ví dụ như là Tiêu Tiếu.....!

Bạch Tình Đình nói xong liếc nhìn Vu Tiêu Tiếu, ánh mắt cô nhìn Vu Tiêu Tiếu toát lên vẻ thân thiết giống như là đang nhìn em gái ruột của mình vậy. Sau đó cô lại hướng ánh mắt sang phía Trương Lộ Tuyết, nói:

- Cả cậu nữa, nếu như không có ông xã, mình nghĩ đến tận bây giờ chúng ta vẫn bất hòa, càng không nói đến chuyện thành bạn. Cho nên, mình mới nói là mình mất mà lại được, trên thế giới này vốn không có chuyện gì thập toàn thập mỹ, mình chỉ cần biết chồng mình yêu mình thế là đủ rồi. Mình không có khả năng có được toàn bộ anh ấy, nhưng mình hiểu phải làm thế nào lại để anh ấy càng thêm yêu mình!

Trương Lộ Tuyết và Vu Tiêu Tiếu đều há hốc mồm, Trương Lộ Tuyết trước giờ chưa từng nghĩ tới những chuyện này. Ở trong ấn tượng của Trương Lộ Tuyết, Bạch Tình Đình luôn là một người phụ nữ mạnh mữ, nhưng cô không ngờ Bạch Tình Đình lại phải chịu đựng nhiều chuyện như vậy, mà tất cả những chuyện đó đều là do Diệp Lăng Phi tạo thành. Bạch Tình Đình cười cười, buông đôi đũa xuống, nói:

- Mình ăn xong rồi, khó khăn lắm chúng ta mới có thời gian tâm sự với nhau, tối nay phải trò chuyện cho thỏa thích mới được!

Diệp Lăng Phi không biết mấy người Bạch Tình Đình Trương Lộ Tuyết đang nói về những chuyện gì, một mình hắn ngồi trong thư phòng lên mạng, Diệp Lăng Phi cũng có việc phải làm. Chu Ngọc Địch đã rời khỏi Trung Quốc thật, nhưng Diệp Lăng Phi cho rằng, Chu Ngọc Địch rời khỏi Trung Quốc nhất định là có mục đích khác, không đơn giản chỉ là lý do Chu Ngọc Địch nói. Angel là một chuyên gia tình báo, Diệp Lăng Phi có chuyện gì, đều liên hệ Angel, bảo Angel giúp hắn một tay. Lúc này, Diệp Lăng Phi đang trò chuyện với Angel.

- Angel, em đã điều tra được gì thêm về Chu Ngọc Địch chưa?

Diệp Lăng Phi hỏi.

- Satan, anh nghĩ muốn điều tra là có thể điều tra được sao? Chuyện điều tra tư liệu không đơn giản như anh tưởng tượng đâu, nếu như có tin tức gì đương nhiên em sẽ báo cho anh biết!

- Angel, em nỗ lực thêm một chút đi, anh ký thác toàn bộ hy vọng vào em đó, nếu như anh không thể nắm giữ được tin tức tình báo về Chu Ngọc Địch, anh sẽ bị Chu Ngọc Địch xỏ mũi dẫn đi mất. Hiện giờ, Chu Ngọc Địch đã rời khỏi thành phố Vọng Hải rồi, anh không biết rốt cuộc Chu Ngọc Địch muốn làm cái gì nữa!

Diệp Lăng Phi nói đến đây thì dừng lại, sau đó còn nói thêm:

- Angel, nếu em không cố gắng, coi chừng lần sau gặp em anh sẽ dạy dỗ em một trận đấy!

- Satan, anh chỉ nói suông vậy thôi, chờ khi nào gặp nhau rồi nói sau!

Angel nói,

- Đừng quên uống thuốc đó. Satan, bệnh của anh không thể không đề phòng, em cũng không biết lúc nào nó sẽ phát tác nữa!

- Chuyện đó em không cần lo lắng, anh hiểu mà!

Diệp Lăng Phi nói.

- Thôi được rồi, anh không lo lắng mấy về vấn đề này nữa!

Diệp Lăng Phi để điện thoại di động xuống, hắn tựa người vào lưng ghế, suy nghĩ về chuyện của Chu Ngọc Địch, chẳng biết vì sao, Diệp Lăng Phi cứ cảm thấy hành động lần này của Chu Ngọc Địch vô cùng khoa trương, nơi này là đại lục, chẳng lẽ Chu Ngọc Địch muốn đào kho báu, không để ý đến phản ứng của Trung Quốc sao? Ngẫm lại, trong nước lại yên tĩnh vô cùng khiến người ta kinh ngạc, ngay cả Bành Nguyên cũng không gióng trống khua chiêng mà ủy thác cho mình, hơn nữa Mộ Văn gọi điện thoại cho hắn nói đến chuyện này, Diệp Lăng Phi càng nghĩ càng cảm thấy vấn đề này không hề đơn giản như hắn tưởng tượng, thời gian này có không ít chuyện khiến hắn phải suy nghĩ kỹ càng. Chuông điện thoại vang lên, Diệp Lăng Phi cầm lấy điện thoại, thấy là Tiểu Triệu gọi tới. Tiểu Triệu hỏi thăm Diệp Lăng Phi có rãnh không tối đi ra ngoài uống rượu, chuyện này không thành vấn đề, Diệp Lăng Phi căn bản không thèm để ý, lập tức đáp luôn:

- Được, Tiểu Triệu, bây giờ tôi sẽ lái xe ra ngoài

Diệp Lăng Phi cho rằng, Bạch Tình Đình, Trương Lộ Tuyết và Vu Tiêu Tiếu ba người sẽ nói chuyện phiếm, hắn căn bản không có chỗ để nói chuyện, nếu đã như vậy, chi bằng ra ngoài uống rượu còn tốt hơn, hơn nữa Tiểu Triệu không phải là loại người vô duyên vô cớ rủ mình đi uống rượu, nhất định là có chuyện gì đó. Diệp Lăng Phi và Tiểu Triệu thống nhất địa điểm xong thì dập máy. Hắn đi ra tìm Bạch Tình Đình, nói chuyện mình định đi ra ngoài với Bạch Tình Đình. Bạch Tình Đình nhìn Diệp Lăng Phi, hỏi:

- Ông xã, muộn như vậy anh còn ra ngoài, chẳng lẽ là có tình huống đặc thù sao?

Giọng điệu nói chuyện của Bạch Tình Đình dường như là đang hoài nghi Diệp Lăng Phi muốn đi ra ngoài để gặp gỡ những người phụ nữ khác, Diệp Lăng Phi lấy điện thoại di động ra, ý bảo Bạch Tình Đình xem.

- Bà xã, em xem, là Tiểu Triệu gọi điện thoại cho anh, bây giờ anh ra ngoài gặp Tiểu Triệu!

Bạch Tình Đình nói:

- Em không lo anh làm cái gì cả, tất nhiên em tin tưởng vào nhân phẩm của anh rồi, em chỉ tùy tiện hỏi vậy thôi!

Tuy ngoài miệng Bạch Tình Đình nói như vậy, nhưng cô vẫn vụng trộm liếc nhìn Diệp Lăng Phi, sau đó Bạch Tình Đình dặn dò:

- Ông xã, trời đã tối rồi, anh đi ra ngoài phải cẩn thận một chút, nếu như uống rượu thì đừng có lái xe, phải bắt xe về nhà đó!

- Biết rồi, biết rồi!

Diệp Lăng Phi cuối người xuống, hôn lên môi Bạch Tình Đình một cái, sau đó mới ra khỏi biệt thự. Bạch Tình Đình nhìn Diệp Lăng Phi rời đi, cô khẽ thở dài, Bạch Tình Đình cho rằng, mình quả thật hơi hẹp hòi, không nên nhìn Diệp Lăng Phi như vậy, nhưng cô lại không có cách nào khác cả. Mình là vợ của Diệp Lăng Phi, thử hỏi có người vợ nào không hy vọng chồng mình chỉ thuộc về mình. Bạch Tình Đình không phải là Thánh Nhân gì cả, mặc dù lý trí nói cho cô biết tốt nhất không nên đi quản chuyện của Diệp Lăng Phi, nhưng đôi khi cô vẫn vô ý thức hỏi xem rốt cuộc Diệp Lăng Phi đi đâu. Bạch Tình Đình quay trở lại phòng khách, Trương Lộ Tuyết và Vu Tiêu Tiếu đang ngồi trong phòng khách chờ Bạch Tình Đình. Trương Lộ Tuyết thấy thần sắc của Bạch Tình Đình dường như có vẻ cô đơn, cô nhẹ giọng hỏi:

- Tình Đình, không lẽ lại xảy ra chuyện gì, cậu cãi nhau với anh ấy sao?

- Không phải vậy!

Bạch Tình Đình khẽ lắc đầu, nói:

- Mình và anh ấy kết hôn lâu như vậy rồi, anh ấy chưa bao giờ cái nhau với mình, có lẽ là anh ấy chẳng muốn cãi nhau với mình, chuyện gì anh ấy cũng nhường mình cả!

Bạch Tình Đình nói xong ngồi xuống bên cạnh Trương Lộ Tuyết, nói:

- Anh ấy càng như vậy thì mình lại càng cảm thấy bất an, mình lo chuyện sẽ giống như trong phim truyền hình ấy, bởi vì chán ghét mình mà anh ấy bỏ đi. Lộ Tuyết, cậu không hiểu được sự lo lắng của mình đâu, mình không thể nào hình dung nếu một ngày anh ấy bỏ đi thì mình sẽ thế nào nữa, có thể là... có thể là mình sẽ tự.....!

Bạch Tình Đình còn chưa nói hết câu đã bị Trương Lộ Tuyết ngắt lời:

- Tình Đình, cậu nói lung tung gì vậy, chuyện đó không thể nói tùy tiện được đâu!

Lúc này Vu Tiêu Tiếu cũng lên tiếng:

- Đúng vậy, chị à, chị không thể nghĩ lung tung như vậy được, em cho rằng Diệp đại ca sẽ không bao giờ hết yêu chị đâu!

Bạch Tình Đình nghe Trương Lộ Tuyết và Vu Tiêu Tiếu an ủi mình, cô vừa cười vừa nói:

- Chuyện này mình hiểu mà, hai người không cần phải khuyên mình, vì mình biết mình rất yêu ông xã mình nên mình mới nghĩ xem làm thế nào để giữ ông xã ở bên cạnh mình. Hai người đều là chị em tốt của mình, phải tham mưu cho mình trong chuyện này đó!

Trương Lộ Tuyết nghe xong những lời này của Bạch Tình Đình, trong lòng đã hoàn toàn hiểu rõ, náo loạn cả buổi, vì chuyện này mà Bạch Tình Đình mới thân mật với mình như vậy. Trương Lộ Tuyết nghĩ lại, cảm thấy mình đã hiểu lầm Bạch Tình Đình rồi, Bạch Tình Đình hòa hảo với mình không phải là vì muốn mình giúp. Trong lòng Trương Lộ Tuyết cũng cảm thấy đồng tình với Bạch Tình Đình, là một người phụ nữ, hy vọng lớn nhất là chồng mình có thể ở bên cạnh mình, không nghĩ đến những người phụ nữ khác, nhưng Bạch Tình Đình lại khác, cô chọn một người đàn ông mà mình không thể sở hữu tất cả, đây là lựa chọn của Bạch Tình Đình, nhưng chẳng phải cũng là lựa chọn của mình sao? Trương Lộ Tuyết nghĩ tới chính mình, theo Trương Lộ Tuyết thấy, mình cũng giống như Bạch Tình Đình, cả hai đều gặp phải vấn đề này, không thể hoàn toàn có được Diệp Lăng Phi, mặc dù ngoài miệng nói là không quan tâm, nhưng trong lòng lại không phải như vậy. Ở sâu trong lòng Trương Lộ Tuyết vẫn có một chút ích kỷ như vậy, cô cũng muốn có được tình yêu của Diệp Lăng Phi, cũng muốn mình có thể ôm người đàn ông này mỗi đêm, nhưng muốn làm được chuyện đó là không hề dễ dàng. Trương Lộ Tuyết đồng cảm với Bạch Tình Đình, tất nhiên cô sẽ chú ý đến những gì mà Bạch Tình Đình nói.

Diệp Lăng Phi lái xe đến chỗ quán cơm theo như lời Tiểu Triệu, quán cơm này nằm trong ngõ nhỏ, rất khó tìm, Diệp Lăng Phi tìm hồi lâu mới phát hiện được nói. Sau khi Diệp Lăng Phi dừng xe lại, hắn không vội vã xuống xe, mà trước tiên quan sát quán cơm, xuyên qua tấm cửa kính cửa sổ không sạch sẽ lắm của quán cơm, Diệp Lăng Phi nhìn thấy Tiểu Triệu đang ngồi một mình ở bàn trong góc, ở trên mặt bàn đã có hai chai bia. Diệp Lăng Phi cười cười, đẩy cửa bước xe.