Hậu Tinh Thần Biến

Chương 195: Bại thối (tiếp)




Hồng Quân mỉm cười nói " Thạch Thừa Thiên, ngươi bị dồn đến mức này mà còn muốn chống lại sao?"

Thạch Thừa Thiên cổ động chân nguyên toàn thân, nghe Hồng Quân nói, hắn mỉm cười một cách trào phúng, ý muốn nói " Bỏ qua? Ha ha ha, Hồng Quân, ngươi vốn vừa nãy có cơ hội giết ta, đáng tiếc bây giờ không còn nữa rồi, cảm ơn ngươi đã làm ta giác ngộ để cho ta hiểu được mấu chốt, bây giờ ta muốn phi thăng rồi, khi phi thăng không có thiên kiếp, chẳng có gì nguy hiểm cả."

" Ha ha" Thạch Thừa Thiên bị sức hút dần kéo lên phía trên, ha ha cười to " Ha ha, Hồng Quân, ngươi thấy rồi chứ? Ngươi cuối cùng vẫn không giết được ta, tới tầng bên trên, ta sẽ đi tìm Thạch gia, sẽ giết ngươi một lần nữa, ngươi sẽ không có cơ hội sống lại như hôm nay đâu" Âm thanh của Thạch Thừa Thiên giờ này vô cùng âm ngoan.

Lúc này, ngoại trừ HỒng Quân ra, sắc mặt ai cũng thay đổi. La Băng, Huống Thiên Minh, Tôn Ngộ Không không hẹn mà cùng nhau hướng phía hắc động bay tới, muốn ngăn cản Thạch Thừa Thiên không được phi thăng. Nhưng tốc độ làm sao kịp được Thạch Thừa Thiên khi hắn đã huy động toàn bộ chân nguyên cùng với sức hút của Hắc Động, tốc độ nhanh hơn đám Tôn Ngộ Không rất nhiều?

"Thạch Thừa Thiên, ta đã nói rồi, ngày hôm nay ngươi nhất định phải chết" Hồng Quân nhàn nhạt nói, giọng nói cũng không có chút tình cảm nào ba động. Tay tuỳ tiện phất lên. một đạo tia chớp vật chất màu xám mỏng manh như sợi tóc từ không trung đánh xuống " Thạch Thừa Thiên, ngày hôm nay ta khiến cho ngươi là người thứ nhất cảm thụ được thiên kiếp của vô danh không gian, chín đạo kiếp lôi, nếu ngươi có thể chịu được, ta sẽ bỏ qua cho ngươi phi thăng"

Hồng Quân vừa dứt lời, một đạo tia chớp đã tới đỉnh đầu Thạch Thừa Thiên. Lúc này Thạch Thừa Thiên ổn định thân hình, vừa rồi uy lực của tia chớp kia hắn có thể thấy được, trông mỏng manh như sợi tóc nhưng uy lực thì không thể khinh thường.

"Uỳnh" Mặc dù Thạch Thừa Thiên không thể phi hành nhưng hấp lực (sức hút) của Hắc Động quá lớn, hơn nữa tốc độ của tia chớp ngược chiều với chiều bay lên của hắn nên nhanh chóng đánh thẳng vào người.

Thạch Thừa Thiên chỉ cảm thấy cơ thể rung động, ngoài ra không có cảm giác gì, nói cách khác, theo như lời Hồng Quân thì đạo thiên kiếp thứ nhất đã qua đi.Tuy nói một chút cảm giác cũng không thấy nhưng Thạch Thừa Thiên tin tưởng Hồng Quân cũng không phải dễ dàng buông tha cho hắn như thế. Sau đó từ những món thiên thần khí mà hắn đoạt được chọn ra một trung phẩm thiên thần khí chiến y mặc vào trên người.

" Hô" Thiên thần khí chiến y dường như có cánh, từ từ bay trong người Thạch Thừa Thiên ra bên ngoài, ngoài ra mấy trăm kiện thần khí và Thiên thần khí cũng nối tiếp theo đó mà bay đi, mỗi một kiện đều hướng Hồng Quân bay tới.

" Thiên thần khí của ta" Thạch Thừa Thiên nhìn những kiện thiên thần khí kia dần dần không thuộc về mình nữa thì bất phục hét lên.

" Đạo thứ hai" Âm thanh của Hồng Quân lại một lần nữa vang lên, đồng thời một đạo tia chớp như vừa nãy lại từ trên cao đánh xuống, không đợi cho Thạch THừa Thiên phản ứng, tia chớp đã bổ thẳng lên trên người hắn.

" Uỳnh" Thạch Thừa Thiên dường như cảm giác thân thể không còn thuộc hắn khống chế nữa, toàn thân giống như vô lực, mất đi sự khống chế.

" Đạo thứ ba" Thanh âm của HỒng Quân lại vang lên.

" Ha ha, nguyên lai tiểu Quân đã nghĩ ra hậu chiêu tốt như vậy" Tôn Ngộ Không nhìn thấy Thạch Thừa Thiên chịu khổ như vậy thì cũng không khỏi vui mừng.

La Băng, Nghịch Ương, Huống Thiên Minh, Huống Hữu Sanh, Huống Quang nhân cũng vui mừng không kém khi nhìn thấy màn này.

"Uỳnh" Đây đã là đạo tia chớp thứ năm, Thạch Thừa Thiên bị lôi kiếp đánh trên người khiến cả người đau nhức, muốn tránh đi nhưng hấp lực quá lớn hắn có thể dễ dàng tránh né sao?

" đạo thứ sáu" thanh âm của Hồng Quân vẫn không có gì biến chuyển,, nhưng âm thanh này vào trong tai của Thạch Thừa Thiên thì không khác gì âm thanh đoạt mạng.

Uy lực của tia chớp thứ sáu cường đại lên rất nhiều, chính đạo tia chớp này đã đánh cho Thạch Thừa Thiên huyết nhục mơ hồ, từ xa nhìn lại không còn nhìn rõ diện mạo hắn như thế nào nữa, bộ dạng hắn giờ này thê thảm cùng cực không còn bộ dạng oai phong của tộc trưởng như trước đây.

" Đạo thứ chín" Theo âm thanh của Hồng Quân, một đạo tia chớp to như cánh tay đánh thẳng xuống, tia chớp đánh thẳng vào đỉnh đầu của Thạch Thừa Thiên trong khi hắn đã không còn nhìn ra hình người. Một chút giãy dụa cũng không có, tia chớp kinh khủng kia đánh lên đỉnh đầu đã khiến hắn tan thành bụi phấn.

Tất cả mọi người đều trầm trọng hít vào một hơi, kể cả thần nhân của thần giới thứ nhất Lâm gia hai vị tộc trưởng, Thạch gia tộc trưởng trong ngày hôm nay đều đã chết. từ khi Chu Kinh trông thấy màn này cũng không quản lý quân đội nữa, toàn bộ giao lại cho Thạch Nhược Tín.

" Thạch Nhược Tín" Thanh âm của Hồng Quân lại một lần nữa vang lên " Ngươi sau khi thua trận, đã trăm phương ngàn kế và tạo ra nhiều sát nghiệp như vậy, ngươi cũng không thể lưu lại được"

Thạch Nhược Tín trong khi nghe HỒng Quân gọi tên mình thì đã thấy không ổn, lợi dụng quân số đông quay người chạy trốn. Hắn ngay cả Nghịch Thiên một kiếm của Hồng Quân cũng tiếp không nổi thì làm sao chịu được khi Hồng Quân hiện tại đã trở nên cường hãn không còn giống như trước kia?

"Uỳnh" một đạo tia chớp xuất hiện mà không hề được báo trước vừa vặn đánh thẳng lên trên đầu Thạch Nhược Tín, Thạch Nhược Tín ngay cả suy nghĩ cũng chưa kịp thì đã biến thành phấn mạt theo gió bay đi. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn

Tất cả thần nhân của Thần giới thứ nhất đều nhìn HỒng Quân, vừa rồi hắn còn nói không muốn tạo ra nhiều sát nghiệt, nhưng chỉ nháy mắt thôi thì Thạch gia hai nhân vật trọng yếu đều đã chết trong tay hắn, tiếp theo sẽ là ai?Có phải sẽ là mình không?? Trong lòng ai cũng lo lắng như vậy.

Ánh mắt Hồng Quân nhìn sang Chu Kinh, ánh mắt đó khiến Chu Kinh sợ đến nhảy dựng, hắn không còn lấy một chút tự tin nào cho dù trên người mình cũng có một kiện thần khí chiến y, nhưng ngay cả mặc Thần khí chiến y cũng không có cảm giác an toàn, vội vàng giải thích " Hồng Quân tiên sinh, Chu gia cũng có đôi chút mạo phạm nhưng đều là do Thạch gia và Lâm gia xúi dục, ta được phái để phá bỏ trận pháp, còn lại bất kỳ một hành động nào Chu gia không hề tham dự.

"
Ngươi trở về nói cho các vị trưởng lão và Chu gia tộc trưởng, các ngươi nên cảm tạ Chu Lam, bây giờ ta đã biết tất cả sự tình, ở ngoài mấy trăm ngàn dặm kia có tám di động trận pháp, sẽ không phải vô cớ mà tới chứ?" Hồng Quân không hề mở miệng, thanh âm chỉ vang lên trong đầu Chu Kinh, hiển nhiên Hồng Quân không muốn cho người khác biết.

Trên đầu Chu Kinh mồ hôi lạnh túa ra, khoảng cách mấy trăm ngàn dặm mà cũng có thể tra được, đó là khái niệm gì? "
Hồng Quân tiên sinh, ta nhất định sẽ hồi báo lại, xin Hồng Quân tiên sinh cứ yên tâm" Chu Kinh suy nghĩ một chút rồi nói " Ta - Đại biểu thần giới thứ nhất hướng Hồng Quân tiên sinh xin thề, có chết cũng không gây khó dễ cho thần giới thứ hai, nếu như vi phạm lời thề này, Chu gia sẽ hoàn toàn bị diệt" Chu Kinh nói.

Hồng Quân gật đầu, nhìn lướt qua ngàn vạn thượng phẩm thần nhân liên quân nhàn nhạt nói "
Vừa nãy ta có nói qua, ta vô tình tạo ra nhiều giết chóc, các ngươi có thể quay trở về gia tộc của mình được rồi"

"
Cái gì? Như vậy là xong sao?" Không kể bọn Nghịch ương ngạc nhiên mà ngay cả thần nhân của Thần giới thứ nhất cũng ngạc nhiên không tin vào lỗ tai mình. Không tin được từ mưa tanh mùi máu mới đó mà đã kết thúc? Mặc dù cũng ngạc nhiên nhưng họ làm sap có ai có cam đảm dừng lại mà hỏi tại sao? Như một trận cuồng phong, binh lính ào ạt thối lui, kể cả Chu Kinh cũng vậy

Chỉ trong một ngày Chu Lam chết, Thạch gia có Thạch Thừa Thiên, Thạch Nhược Tín, Lâm gia có Lâm Minh, Lâm Lượng...ngay cả thượng phẩm thần nhân cũng chết đến hơn trăm vạn. Hồng Quân cũng chết, tình tiết có nhiều thay đổi và biến động, nhưng tất cả đều chỉ phát sinh trong ngắn ngủi một ngày.