Hậu Tinh Thần Biến

Chương 196: Tân đích cách cục




Lần trước thành chủ phủ bị yêu vương công kích và tàn phá nên Hồng Quân, Ngộ Không, La Băng, Nghịch Ương cùng ba kim nhãn cương thần giờ này đang ngồi một chỗ.

"Tiểu Quân, đệ như thế nào mà lại để bọn chúng đi dễ dàng như vậy?" Nghịch Ương không hiểu nên hỏi lại

" Ha ha, Nghịch Ương lão ca, huynh còn nhớ lần trước chúng ta nói chuyện qua không? Cho dù ta đem bọn họ đi giết hết cũng có tác dụng gì? Không phải là càng khiến cho mâu thuẫn của hai thần giới thêm sâu nặng sao?" Hồng Quân hỏi lại

" Hừ, cho dù là thế nào, thù của đại ca ta vẫn còn chưa báo được" Huống Quang nhân bất mãn nói. Những năm gần đây, Huống Hữu Sanh cùng Huống Quang Nhân đã dần dần gia nhập cuộc sống giống như mọi người, chỉ là bọn họ lại càng thêm thù hận đối với Chu gia.

" Tiểu Quân, ta muốn hỏi ngươi một vấn đề" Tôn Ngộ Không đột nhiên đứng dậy, lên tiếng hỏi. Hắn vốn vẫn đang im lặng ngồi một chỗ, ánh mắt nhìn chằm chằm Hồng Quân, cũng không biết nghĩ ngợi điều gì.

"Uhm? Cái gì? hỏi đi" Hồng Quân cười cười, trong lòng cũng thầm đoán ra Ngộ Không muốn hỏi cái gì. Đọc Truyện Kiếm Hiệp http://truyenfull.vn

"Ngươi bây giờ rốt cuộc còn sống…hay đã chết? Như thế nào trong lúc đó đột nhiên trở nên lợi hại như vậy?"

Tôn Ngộ Không trong mắt lớe kim quang, chờ đợi câu trả lời cuả Hồng Quân, không riêng gì Tôn Ngộ Không, ở đây bất kỳ ai cũng muốn hỏi rõ vấn đề này.

"Còn sống hay đã chết?" Hồng Quân thong thả ngẩng đầu lên, suy tư một chút rồi hỏi lại " Như thế nào gọi là sống? Như thế nào gọi là chết?"

Tôn Ngộ Không nhất thời cứng họng, hắn vốn cho rằng có máu đỏ là còn sống nếu không là chết rồi. Hôm nay, máu đang chảy trong người Nghịch Ương là màu xám nhưng vẫn có thể làm loạn trước mặt hắn, thậm chí giữa bọn họ khác nhau duy nhất chỉ là màu của máu mà thôi (máu đỏ thì còn chết được lần nữa, máu xám thì nghỉ luôn chứ còn gì)

Hồng Quân nhìn thấy mọi người không nói gì, liền cười nói " Kỳ thật, nghiêm khắc mà nói ta xem như đã chết, bởi vì lúc đó ta không còn biện pháp nào cả, chỉ có thể lựa chọn tự bạo, sau khi tự bạo ta xem như đã chết" Hồng Quân giải thích cho mọi người, tâm tư của chính mình lại nhớ về tỉnh cảnh lúc trước.

"Uỳnh" Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, nhưng bản thân Hồng Quân thì nghe không đựơc những âm thanh đó. Nguyên Anh cùng Linh hồn của hắn đều vỡ thành ngàn vạn mảnh nhỏ theo âm thanh khủng khiếp kia. Cũng trong nháy mắt lúc này hắn mất dần đi ý thức.

Đến khi ý thức hắn thanh tỉnh trở lại thì Nguyên Anh đã không còn tồn tại nữa, linh hồn của chính mình cũng dung nhập vào vô danh vật chất màu xám trên bầu trời. Hồng Quân cảm giác được linh hồn cùng tâm linh vẫn còn tồn tại, nhưng kỳ quái chính là vô luận là tâm linh hay linh hồn đều trở thành vật chất màu xám, giống nhau hoà vào vật chất màu xám vô cùng kia.

"Đây là vô danh vật chất trên bầu trời sao?" Thần thức Hồng Quân bao trùm bốn phía nhanh chóng phát hiện, màu xám vật chất này rất khác so với màu xám vật chất vô danh trên bầu trời., nơi này vật chất màu xám càng thêm nồng đậm, tự hồ…như một loại năng lượng. Tuy nhiên trong tình huống này hắn không tìm ra đặc tính. Cho dù Hồng Quân tu luyện Hồng Quân đạo rốt cuộc cũng không phát hiện ra đặc tính của vật chất này là gì, càng không thể chi phối loại năng lượng này trong cơ thể.

"Đây…rốt cuộc là nơi nào?" Hồng Quân tự nhủ, "Nếu có thân thể thì tốt quá, đi xem nơi này như thế nào"

Tâm tư Hồng Quân vừa động, màu xám năng lượng xung quanh đột nhiên khởi động, biến hoá…trong nháy mắt liền xuất hiện một cơ thể do năng lượng màu xám cấu tạo mà thành, đem dung nhập cả linh hồn và chân linh vào đó, nếu như nói không hoàn mỹ thì chỉ thiếu nguyên anh.

Hồng Quân kinh ngạc dùng thần thức tra xét thân thể mình, vô luận là dạng mạo (khuôn mặt) và thân thể đều giống hệt trước kia. Hồng Quân hài lòng cười cười, mặc dù hắn không biết sao lại thế này nhưng dù sao có thân thể so với không có vẫn tốt hơn.

Tại đây, trong màu xám năng lượng Hồng Quân chân chân thật thật cảm nhận đựơc kỹ xảo của Thần Vương trong nháy mắt di động. Chỉ cần trong lòng mình vừa động có thể trong nháy mắt xuất hiện ở một địa phương khác, căn bản không có khoảng cách tồn tại.

" Đây là cái gì?" Sau mấy chục lần Thuấn di Hồng Quân rốt cuộc phát hiện một địa phương khác. Ở nơi này Hồng Quân thấy những đoàn năng lượng màu xám to bằng nắm tay, rõ ràng không giống với năng lượng mà hắn từng thấy.

" Cái này..." Hồng Quân kinh ngạc nhìn đoàn năng lượng màu xám kia, nhẹ nhàng vượn ngón tay chọc vào năng lượng màu xám đó.

" Phốc" ngón tay của HỒng Quân đã đâm vào đoàn năng lượng màu xám đó trong nháy mắt dò xét, hiển nhiên là không có sự ngăn trở nào.

" Uỳnh" Hồng Quân cảm thấy linh hồn có một trận rung động mãnh liệt khiến cho hắn thiếu chút nữa mất đi ý thức.

" Cái này...cái này không lẽ là bên trong loại năng lượng kia?" Hồng Quân cẩn thận đánh giá xung quanh.

Không gian này không lớn, chung quanh toàn là quang điện ngũ sắc, không biết chỗ nào là đường biên, chỉ toàn là một màu xám tro mà thôi.

" Gì? Đây là...."Hai mắt Hồng Quân giương to gắt gao nhìn vào một quang điểm (điểm sáng). Nơi này giống như là một nơi chiếu phim, những sự kiện đang dần hiện ra trước mắt hắn, Hồng Quân cẩn thận nhìn thấy cả Cổ Bàn, sau một tiếng nổ mạnh mất thất nơi mà Cổ Bàn tu luyện cũng đột nhiên biến mất, thấy được Phượng Hi và Triệu Vân Hưng lo lắng. Thấy được Ngũ Hành đang dần dần phát triển thế lực, thấy được La Băng, Huống Thiên Minh mấy người vây công yêu vương...bắt đầu từ tầng thứ bảy đến chín tầng bên dưới (chín tầng hạ) tất cả các sự tình đều hiện ra trước mắt hắn.

" Ngươi cuối cùng đã đến đây..." Đột nhiên trong lúc đó một âm thanh vang lên. Hồng Quân bị doạ cho giật mình, thần thức lập tức phúc tản ra nhưng như thế nào cũng không phát hiện được gì.

" Người nào??" Hồng Quân nhíu mày hỏi

" Ta là ai không quan trọng, quan trọng là ngươi như thế nào trở về, ngươi như thế nào cứu được người của ngươi" Thanh âm kia lại vang lên, khi nghe được âm thanh này, hắn phát giác âm thanh không hề có một chút nào vui buồn, lo lắng, hay tình cảm gì cả.

" Ngươi nói...ta có thể trở về?"Hồng Quân nghi hoặc hỏi, ngữ khí căn bản không có một tí nào tự tin.

" Đúng vậy, ngươi có thể trở về, hơn nữa còn có thể trợ giúp người của ngươi nữa" Thanh âm kia nói

" Ta phải làm thế nào?" Hồng Quân hỏi

" Ngươi phải làm thế nào rất đơn giản, từ đây học phương pháp đi ra ngoài" Thanh âm kia vang lên.