Hệ Thống Xin Xếp Hàng

Chương 76: Không Gì Là Không Thể




Bên phải một, bên trái hai, trước hai, sau hai, bảy tên áo đen tập trung bao vây, phía trước lại rải đinh sắt cản đường, điều này chứng minh bọn chúng đã sớm mai phục sẵn ở đó.

Bảy người ai cũng đeo kính râm, không cần nghĩ cũng biết chiêu thức "Kiếm Quang Mù Mắt" của Thẩm Phong đáng sợ như thế nào, vì thế nên chuẩn bị sẵn.

Không chỉ như vậy, trong tay bọn họ cầm một lá chắn nhỏ, hiển nhiên là phòng tránh bị súng của hắn bắn phải.

Bảy người này thậm chí không thèm gấp rút vây công, mà là cẩn thận từng bước từng bước ép tới gần, bọn họ giống như bầy nhện kiên nhẫn ép dần về trung tâm mạng nhện. Sở dĩ bọn họ cẩn thận như vậy, không thể nghi ngờ là lo sợ chiêu thức "Nhất Kiếm Phá Phòng" kia.

"Xem ra đã điều tra ta rất kĩ nha!"

Thẩm Phong cười thầm một tiếng, không sợ địch nhân mạnh, chỉ sợ địch nhân thận trọng, chiếm ưu thế về số người, còn cẩn thận như vậy, quả thật làm cho hắn có chút nhức đầu.

Nhưng tấm chắn có thể đề phòng được súng sao?

Đoàng!

Đoàng!

Thẩm Phong bỗng nhiên rút súng, xoay người hướng tên áo đen bên phải bắn hai phát súng liên tục.

Người áo đen vội vàng giơ lá chắn lên phòng thủ, viên đạn thứ nhất quả nhiên bị tấm thuẫn chặn lại, nhưng viên đạn thứ hai lại bắn về bức tường bên cạnh.

Khác cực hút nhau, chất lỏng bám đầy trên tấm thuẫn cùng với chất lỏng trên tường hấp dẫn lẫn nhau. Tấm chắn bá một tiếng bứt ra khỏi tay tên áo đen đó hướng về phía bức tường, hắn cũng bị lực hút làm cho lảo đảo mấy bước.

- Đoàng!

Viên đạn thứ ba chuẩn xác trúng vào đầu hắn!

Kết quả không cần nói cũng biết, Thẩm Phong tiêu sái xoay người, không cần nhìn, trong đầu đã vang lên "Đi săn thành công! Huyết Sắc Tri Chu - 1, độ tiến triển trước mắt 13/20!"

Nhiều thêm một lá chắn, cũng chỉ là cần hơn một phát súng!

Sáu tên áo đen còn lại cả kinh thất sắc, diễn biến thực tế cùng kế hoạch trong tưởng tượng của bọn hắn quá khác nhau, trong nháy mắt đã bị mất đi một đồng bọn!

Trong sáu tên áo đen có một tên cực kì tức giận, không nhịn được mà hét lớn:

- Con mịa nó! Không cần đề phòng nữa! Tất cả xông lên, chắc chắn hắn không có nhiều đạn như vậy, chúng ta chỉ cần lấy thịt đè người cũng có thể đè chết hắn!

Vừa dứt lời, người áo đen kia nổi giận gầm lên một tiếng vọt tới Thẩm Phong, mấy người áo đen khác thấy vậy chỉ đành nhắm mắt đuổi theo.

Trong nhất thời, trước, sau, trái ba hướng tấn công đồng loạt như mãnh hổ vồ mồi.

Đại Vũ hết sức căng thẳng, trong tay nắm mấy tờ Linh kỹ quyển trục, không nhịn được muốn ném tất cả ra ngoài, nhưng nàng đột nhiên phát hiện, ánh mắt Thẩm Phong vẫn bình tĩnh, tựa hồ vọt tới không phải là sáu con nhện hung ác mà là sáu con gián nhỏ, có thể tùy ý đập chết.

Chẳng biết tại sao, Đại Vũ không khỏi cảm thấy an tâm hơn, tựa như nếu bầu trời sập xuống, thiếu nữ phía trước cũng sẽ giơ tay lên đỡ nó, nàng hít sâu một hơi, từ từ để tay xuống.

Khẩu súng chỉ mang được sáu viên trong hộp đạn, ba viên còn lại hiển nhiên không thể xử lí được sáu người đang nhào tới kia.

Kiếm Quang Mù Mắt còn chưa luyện tới cảnh giới coi thường kính râm.

Một chiêu phá công kích, sợ rằng còn chưa hạ được phòng ngự của sáu người thì đã bị loạn đao chém chết.

Nói cho cùng, Phong Thần Cửu Kiếm là kiếm pháp dùng để đấu với Thần, không phải là dùng để giết lũ lâu la.

Nhưng ngoài súng cùng Phong Thần Cửu Kiếm, Thẩm Phong còn có những chiêu thức khác ư?

Không có.

Hoặc nói là có nhưng cùng không có cũng chẳng có gì sai biệt lắm.

Vô luận là dùng lá chắn hay An Quyền Thuật, hoặc là hổ hình quyền chủ tu nhiều năm nhưng đến nay vẫn chưa nhập môn, dưới cục diện bị sáu người vây công chúng đều là gân gà.

Nhưng nếu không có chiêu thức ứng đối thì làm sao Thẩm Phong an tâm đến như vậy?

Bị điên?

Ngu ngốc?

Dĩ nhiên đều không phải.

Thẩm Phong sở dĩ ổn định chỉ vì không có thì như thế nào?

Không có?

Vậy thì … Tự chế ra thôi!

Bỗng nhiên Thẩm Phong bước ra nửa bước, trường kiếm trong tay nâng lên, cách không đâm về phía hai tên áo đen cách xa mười thước!

Ông! Ông!

Đi theo hưởng chỉ của thanh kiếm, hai tiếng ông ông chói tai bỗng vang lên!

Lại thấy mười thước phía xa, lại đột nhiên dấy lên hai đoàn tinh hỏa, trong nháy mắt vỡ ra, đốm lửa văng khắp nơi, như hồng liên nở rộ!

Đại Vũ kinh ngạc không thôi, đây không phải là... Nhiên Tinh?

Chỗ kia đột nhiên dấy lên tinh hỏa, hồng liên nở rộ, chính là kỷ xảo đoán tạo cao cấp Nhiên Tinh!

Nhưng Đại Vũ chỉ ở lúc đoán tạo nhìn thấy, chưa từng thấy qua có người dùng trường kiếm cách không làm ra Nhiên Tinh, đốm lửa thậm chí còn mạnh hơn lúc đoán tạo!

Điều này đến tột cùng làm như thế nào?

Nguyên lý thật ra rất đơn giản, dùng hệ linh năng biến chất gửi vào trong kiếm ít hỏa tinh, kiếm khí đâm trúng luồng khí lưu động trong không khí dẫn tới Nhiên Tinh!

Nói thì đơn giản nhưng thực hiện thì vô cùng khó khăn, tìm ra điểm Nhiên Tinh của luồng khí so với tìm ra trong tài liệu đoán tạo thì khó hơn rất nhiều. Huống chi đâm trúng điểm Nhiên Tinh cách xa mười thước? Đây quả thực là một điều hiếm thấy trên đại lục.

Nhưng mà Thẩm Phong là ai? Hắn là con cá mặn đang được buff ý chí siêu cấp vô địch, là nhân vật chính của bộ truyện này, là…

Cho nên hắn làm được, hắn bằng vào kỹ thuật đoán tạo siêu đẳng mà sáng tạo ra kiếm chiêu mới!

Tuy hai phát đâm kia chưa được chính xác, Nhiên Tinh bạo liệt ngay ở phía trước, hai tên áo đen kia bị nổ lui về phía sau liên tục, nhưng chỉ bị thương nhẹ.

Thẩm Phong không để cho đối phương có cơ hội chạy trốn, hai kiếm liên tiếp đâm ra!

Sau khi đâm ra, hắn không thèm nhìn lại, đột nhiên xoay người, kiếm như roi, hướng phía sau quét một vòng!

Oanh! Oanh! Oanh!

Kiếm khí bắn ra, ba đóa hỏa liên hiện lên!

Nhiên Tinh bạo liệt!

Hai tên áo đen từ phía sau đánh tới thân đứng ở chính giữa hỏa liên, tựa như đặt mình vào biển lửa, thân thể bị thiêu cháy, nhất thời tiếng kêu thảm thiết vang vọng một góc phố Thiên Đường.

Oanh! Oanh!

Cùng lúc đó, Thẩm Phong đâm ra hai kiếm về phía trước, chính xác đâm trúng hai người áo đen đang lặng lẽ thối lui!

- Đi săn thành công! Huyết Sắc Tri Chu - 1, tiến độ trước mắt 14/20!

- Đi săn thành công! Huyết Sắc Tri Chu - 1, tiến độ trước mắt 15/20!

- Đi săn thành công! Huyết Sắc Tri Chu - 1, tiến độ trước mắt 16/20!

- Đi săn thành công! Huyết Sắc Tri Chu - 1, tiến độ trước mắt 17/20!

Cơ hồ trong một giây đâm ra hai kiếm, sau quét một kiếm, trước sau bốn tên áo đen đồng thời ngã xuống trogn Nhiên Tinh bạo liệt!

Đại Vũ ngây người như phỗng.

Cùng là xích linh quan, tại sao chênh lệch lại to lớn như vậy?

Ánh mắt của cô gái hâm mộ lóe lên sáng chói chói lọi, thật là quá đẹp trai!

Giờ khắc này, trừ tỷ tỷ của mình, trong lòng Đại Vũ đã có thêm một thần tượng mới!

- Cẩn thận!

Nhưng mà lúc này Đại Vũ sợ hãi nhìn thấy lúc Thẩm Phong thu thập xong bốn tên áo đen, hai tên còn lại đã xông tới gần, khoảng cách chưa đủ ba thước!

Dưới khoảng cách gần như vậy, chiêu thức tấn công tầm xa như Nhiên Tinh không có mấy hiệu quả, thậm chí quá gần có thể nổ lan đến Thẩm Phong!

Thẩm Phong dĩ nhiên biết điều đó nhưng hắn không hoảng hốt chút nào. Hắn xoay người, giơ kiếm chém về phía trước!

Cánh tay run lên, hai chân run lên, thân thể run lên, thanh kiếm cũng rung lên điên cuồng!

Ngay sau đó, kiếm khí bắn ra ngoài!

Quỷ Súc Kiếm Pháp!

Tư thế của Quỷ Súc Kiếm Pháp hiện ra làm hai tên áo đen sợ hết hồn, thế nhưng quỷ súc kiếm khí, lại để cho bọn họ bị sợ thiếu chút nữa ngất đi!

Mấy chục đạo kiếm khí theo Quỷ Súc Kiếm Pháp xông ra, ngay cả không khí đều bị cắt rời thành từng mảnh, thế giới trước mắt tựa như một miếng thủy tinh bị đập toái!

Không chỗ có thể trốn!

Không cách nào để tránh!

Giờ đánh như thế nào đây?

Hai tên áo đen chỉ biết chạy như điên, tựa như sau lưng có sóng thần đang cuốn tới. Nhưng cuối cùng chúng vẫn bị nhấn chìm.

chút nào

- Đi săn thành công! Huyết Sắc Tri Chu - 1, tiến độ trước mắt 18/20!

- Đi săn thành công! Huyết Sắc Tri Chu - 1, tiến độ trước mắt 19/20!

Thẩm Phong chậm rãi thu kiếm, lấy một địch bảy, không tới mười giây, hắn nói được là làm được!

Đại Vũ hoan hô nhào tới.

Hải Đường tỷ tỷ, ngươi quá ngầu!

Thẩm Phong nhìn mặt cô gái khi cười hiện hai lúm đồng tiền, hoảng hốt nhớ tới những năm về trước, qua kẽ hở len lén nhìn thấy, một hình ảnh má lúm đồng tiền nhàn nhạt.

Mắt nàng, mi nàng, nụ cười và đôi má lúm đồng tiền...

Quá giống.

"Ta đã thấy mười triệu người, có đôi mi, đôi mắt giống ngươi nhưng họ đều không có khuôn mặt của ngươi."

Mi mắt cùng đôi má lúm đồng tiền của Đại Vũ để cho hắn nhớ về nàng.

Cho nên, hắn bây giờ, không gì là không thể.

Bởi vì hắn biết, có một người như vậy, có một chuyện như vậy, nhưng không có khả năng nữa.