Hồng Liên Bảo Giám

Chương 235: Sức mạnh của hoàng thất




Như thái độ của bầy sư tử, phát hiện đàn dê trước mặt có khác lạ cũng sẽ không sai con chó săn đi lên thăm dò trước.

Vô Ưu công chúa thấy bộ dạng của Tô Kính liền hiểu hắn suy nghĩ gì, cười nói:

- Trước kia không phải như vậy, lần này Khương Lam không đến, nếu không đã để nàng đi điều tra rồi mới quyết định hành động. Chúng ta không giỏi điều tra, còn Tô Kính thì sao?

Tô Kính lắc đầu nói:

- Ta biết nhưng cảnh giới quá thấp, vấn đề này không có cách nào giải quyết.

Một hoàng nữ lên tiếng:

- Ta có ý này!

Khương Hoàn là thủ lĩnh, gã ra hiệu hoàng nữ có thể phát biểu ý kiến:

- Nói xem.

- Lần này có thời gian là tám ngày, chúng ta hoàn toàn có thể vòng ra sau Thâm Hồng thành bảo để quan sát rồi quyết định.

Khương Hoàn trầm tư, Thâm Hồng cổ bảo được Tiểu Lĩnh Chủ mục tiêu của cả nhóm xây dựng. Theo kế hoạch ban đầu cách Thâm Hồng cổ bảo năm mươi dặm có một nông trang, mọi người đánh cướp chỗ đó dụ Tiểu Lĩnh Chủ tìm đến là đủ.

Bình thường Tiểu Lĩnh Chủ sẽ phái một đội trăm người đến điều tra, tiêu diệt đội đó rồi Tiểu Lĩnh Chủ sẽ không ngồi yên, chắc chắn tự mình hành động. Phía sau thôn trang toàn là bình nguyên, Tiểu Lĩnh Chủ không giỏi về tốc độ, bay siêu chậm. Bọn họ dựa vào tọa kỵ chạy có thể thoát, xảy ra chuyện cũng không sợ

Từ phương xa vòng ra sau Thâm Hồng cổ bảo, ở nơi đó trên cao nhìn xuống có nhiều thuật đạo có thể quan sát thần binh bên dưới. Các Lĩnh Chủ thế giới Thâm Uyên cơ bản không biết bày trận pháp có tính chất huyễn hoặc.

Nhưng đó là vùng núi, nếu bị chặn đường rất khó tránh đi. Phụ thân giao hơn một trăm cận vệ cho gã, tuy chỉ là quân dự bị nhưng mỗi người rất quý giá, nếu có mất mát coi như săn bắn thất bại.

Tô Kính xen lời hỏi:

- Trừ Tiểu Lĩnh Chủ ra không có mục tiêu nào khác thích hợp sao?

Khương Hoàn trả lời:

- Cự ly đều rất xa, đến khi chạy trốn thì bị hao tổn dù là yêu đan mới có được cũng không đủ bù lỗ.

Tô Kính cảm giác quái dị, những hoàng tử nói chuyện giọng điệu làm hắn nhớ đến vài thứ trên Trái Đất.

Tô Kính thận trọng dò hỏi:

- Giết Tiểu Lĩnh Chủ là vì yêu đan sao?

- Đương nhiên không phải.

Vô Ưu công chúa nói:

- Yêu ma đẳng cấp Tiểu Lĩnh Chủ nếu bị giết thì chắc chắn trước khi chết sẽ tán đi yêu đan. Mục tiêu của chúng ta là nhà kho của Tiểu Lĩnh Chủ. Hơn nữa chết một Tiểu Lĩnh Chủ thì trong phạm vi vạm dặm không có uy hiếp khác, xem như càn quét lớn. Phụ thân có thể ung dung đẩy cửa săn bắn tới trước, tăng tốc xâm thực thế giới này.

Tô Kính không nhìn ra thế giới này có gì đáng giá, nhưng nếu bị xâm thực nâng cao đẳng cấp thế giới Thần Châu thì là thu hoạch lớn rồi. Thế giới Thần Châu sẽ có nhiều cường giả cảnh giới Kim Đan hơn, thậm chí con đường phi thăng dễ dàng hơn chút.

Hành động này hình như có ý nghĩa lớn hơn tiêu diệt Tà Thần. Tà Thần không thể tự mình giáng lâm, khu vực khống chế nhân khẩu rải rác, nhiều quốc gia, khó thể phá hoại quy tắc thiên đạo của thế giới Thần Châu. Tô Kính cảm thấy việc tiêu diệt Tà Thần có thể chậm lại chút, lo tập trung hết lực lượng vào những vị diện này tốt hơn.

Nhưng nhớ lại lời Vô Ưu công chúa vừa nói, Tô Kính không rõ tại sao hoàng đế bệ hạ đặt mục tiêu này. Hoàng thất âm thầm xâm thực thế giới khác chắc chắn có đạo lý của nó.

Tô Kính vỗ đầu mình, hỏi:

- Có thể đuổi kịp con Chiến Mi đó không?

Khương Hoàn nghe Tô Kính hỏi chợt hiểu ra. Vừa lên đã đụng một đám Viêm Thú khiến đầu óc của Khương Hoàn chưa kịp bình tĩnh, rìa Thâm Uyên xảy ra khác lạ, rất có thể có nguy hiểm, nếu phụ thân cứu viện thì sẽ đưa mọi người về Thần Châu ngay, trong vòng một năm không thể vào vị diện này nữa.

Không trực tiếp tấn công Thâm Hồng cổ bảo được thì trước tiên đuổi theo con Chiến Mi đó! Chiến Mi đã trốn nhưng trong người mang vết thương lôi pháp bóng ma đánh ra, không giấu hơi thở được.

Nghĩ đến đây Khương Hoàn nói:

- Mọi người tạm bỏ qua việc Tiểu Lĩnh Chủ, đuổi theo con Chiến Mi đi. Dù sao khu vực sinh hoạt của Chiến Mi không hơn hai ngàn dặm, nếu trong vòng hai ngày không đuổi theo kịp thì nghiên cứu việc Thâm Hồng cổ bảo sau.

- Chúng ta không có ý kiến.

Đám thiếu niên hoàng gia lấy Khương Hoàn làm trung tâm, không có xung đột về mặt chỉ huy. Nếu Tô Kính không đưa ra đề nghị thì bắt đầu từ giờ bọn họ đã đến gần Thâm Hồng cổ bảo.

Khương Hoàn dịu giọng trêu ghẹo:

- Đi thôi nào, chúng ta đến săn thú chứ không phải nghiên cứu chiến tranh. Chỉ cần cẩn thận đừng để bị con mồi cắn trúng là tốt rồi.

Khương Hoàn giục tọa kỵ bay hướng Chiến Mi chạy trốn.

Tô Kính không ý kiến, hắn đến đây chỉ để góp đủ số, hắn lên tiếng vì lo lắng an toàn của Vô Ưu công chúa. Tuy hoàng đế là cường giả đỉnh cao trong thế giới này, không ai khác bằng, nhưng với người tu đạo việc gì cũng có thể xảy ra.

Nếu nguy hiểm nào đó là kiếp số thiên đạo thì hoàng đế bệ hạ cũng khó can thiệp vào.

Mọi người tăng tốc độ đi nhanh hơn, Tô Kính và Vô Ưu công chúa sóng vai nhau ngày càng gần.

Tô Kính thấy Vô Ưu công chúa im lặng bèn hỏi:

- Vô Ưu đang nghĩ gì?

Vô Ưu công chúa trả lời:

- Xem lượng tiêu hao của mọi người, nếu chỉ còn hai phần dự trữ thì phải rút lui.

- Lượng tiêu hao?

- Ha, Tô Kính chưa Trúc Cơ nên không thể sử dụng toàn bộ công năng của đồ linh chiến giáp. Miếng che mắt này có chứa trạng thái trang bị toàn đội, đây là bí truyền của hoàng gia. Sau này Tô Kính có biết cũng không được nói cho Tô gia, sẽ hại Tô gia.

Tô Kính gật đầu, hắn không rảnh trở về Tô gia nói linh tinh. Hoàng đế cho hắn tham dự vào, đưa tặng đồ linh chiến giáp có lẽ là tin tưởng, nhưng phần nhiều là thăm dò. Nếu hoàng đế muốn giết Tô Kính thì toàn thế giới Thần Châu không ai ngăn cản được, Tiêu Dao Hầu cũng không thể.

- Mỗi người chúng ta có hai mươi thanh Phá Quân chiến đao, một Chấn Sơn chuy, hai bộ đồ linh chiến giáp, một con Yên Vân thú, một cây Xuyên Vân cung, một hộp đựng năm mươi phù tiễn. Ha, Tô Kính không sử dụng phù tiễn được nên phụ thân đưa cho ta. Túi da bên trong đồ linh chiến giáp có một bình xanh đựng Thần Nguyên đan, có bảy phần đồ ăn nguyên liệu long chi, nếu gặp nạn trong vị diện này thì đồ ăn đủ sống nửa năm.

Tô Kính hỏi:

- Đây là hoàng gia trang bị đúng không?

- Ừ, long chi sau khi ăn khỏi phải uống nước, chúng ta không quá đói bụng cũng không thể sử dụng. Thần Nguyên đan thì nếu ăn năm viên phải rút lui, không thì phụ thân sẽ ra tay. Phụ thân mà ra tay thì cánh cửa săn bắn của vị diện này đóng kín một năm là ngắn, người khác không thể đi vào, rất có thể hại mấy đội khác.