Hứa Với Em Một Đời Hoa Nở

Chương 61: Đến nhà




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đương nhiên những trang phục ấy đều là những nhãn hiệu hàng đầu

Không nói ai khác, chỉ riêng trang phục của anh và Hạ Tu Dục, cùng các quản lý cấp cao khác đều là hàng đặt may, có kích thước riêng của mình, những lúc chuyển mùa là có người mang những sản phẩm mới đến tận nhà.

Bắt đầu từ ngày đó, Hà Mạn Mạn đã cập nhật lại quan niệm của mình về việc mua sắm trang phục.

Nhớ đến những việc này, Hà Mạn Mạn lập tức cảm thấy Lục Ly có chút “chuyện nhỏ xé to”, cô muốn nói với anh rằng dù chỉ mặc đồ ngủ thì trông anh vẫn rất đẹp, càng không cần nói đến hiệu quả sau khi sửa soạn tươm tất, nhất định càng rất tuyệt

Um...

Dụ người ta phạm tội! Hà Mạn Mạn im lặng bĩu môi, nhìn tuyết bên3ngoài mỗi lúc một dày hơn, như nhuộm trắng cả thế giới, cô đưa tay lau hơi nước trên cửa kính, cầm điện thoại lên nói:

“Lát nữa anh đừng lái xe, không an toàn.”

Lục Ly “ăm” nhẹ một tiếng, có vẻ đồng ý

Lúc này Lục Ly đã cầm điện thoại đi đến phòng trang phục của mình, những ngón tay lướt nhẹ trên từng bộ âu phục, nghe giọng Hà Mạn Mạn thì cô có vẻ rất lo lắng, anh một tay chống lưng tựa vào tường, toàn thân toát ra vẻ hạnh phúc, anh an ủi: “Yên tâm, lát nữa anh sẽ điều người lái xe qua đón.”

Hä?

“Đón anh?” Ngoài chiếc xe BMW, lần đầu tiên Hà Mạn Man nghe Lục Ly nhắc đến việc anh còn chiếc xe khác

Nhưng nghĩ kỹ cũng đúng, anh ấy là phó tổng giám đốc của một công ty, chắc phải0giống trong tiểu thuyết hoặc phim truyền hình, có một hầm để toàn xế xịn, chiếc nào cũng cỡ siêu xe thể giới.

Nhưng cuộc sống là cuộc sống, có lẽ Hạ Tu Dục sẽ giống như cô tưởng tượng, thích sưu tầm xe, nhưng Lục Ly dù sao cũng không..

xa xỉ đến thế.

Khi Hà Mạn Mạn đang nói chuyện, ngón tay của Lục Ly đã dừng lại trên một chiếc áo sơ mi sẫm màu rất chín chắn

Anh lấy ra, kéo tấm kính qua ướm thử, nhìn khuôn mặt trắng nõn dưới làn vải sẫm màu ấy, anh nhẹ nhàng tặc lưỡi, cân nhắc vài giây rồi quả quyết lắc đầu.

Nghe nói những người lớn tuổi đều không thích mấy anh chàng bơ sữa, vì nghĩ họ không tốt? Anh đặt áo về chỗ cũ, lại lấy ra một chiếc áo trắng sọc tím đậm, ướm thử, vừa5soi gương vừa nói:

“Em đã quên mất, anh không những là thầy của em, mà còn là Phó tổng giám đốc của Viện Phong...” Hà Mạn Mạn chu cái miệng xinh xắn, nguýt một tiếng: “Em nào dám quên, nói thật đi, có bao nhiêu chiếc xe?”

Nghe Hà Mạn Mạn nói thế, trong đầu anh thoáng nghi hoặc, giây tiếp theo đã hiểu ra, thì ra cô nàng bé bỏng của anh tưởng anh thích sưu tầm xe giống Hạ Tu Dục, mà còn không nói cô biết, có vẻ cố tình giấu diếm

Khóe môi anh khẽ nhếch lên, vắt chiếc áo sơ mi lên tay, kiên nhẫn nhẹ nhàng giải thích: “Trừ chiếc xe màu đen mà em biết, anh còn có một chiếc xe Mercedes do Hạ Tu Dục dúi cho anh để sử dụng khi cần đến

Ngoài ra, chiếc xe hôm nay đến đón anh4là xe công ty điều đến.” À, cũng đúng, sao cố quên mất điều này, một phó tổng giám đốc, thế nào cũng được công ty chuẩn bị cho một chiếc xe, xem ra chỉ là Lục Ly chế phiền phức nên ít sử dụng xe công ty

Với lại, Lục Ly hoàn toàn không uống rượu nên cũng không cần người đưa đón.

Nghe anh nói xong, Hà Mạn Mạn không lên tiếng, anh biết ngay là cô đã hiểu lầm mình.

Lục Ly ướm thử chiếc áo kia, gật đầu hài lòng bật loa ngoài điện thoại đặt trên nóc tủ bên cạnh, chuẩn bị thay quần áo, Đầu dây bên kia Hà Mạn Mạn đang im lặng lắng nghe âm thanh sột soạt, cô tò mò hỏi Lục Ly đang làm gì, lúc này Lục Ly đã cởi bỏ bộ trang phục ngày thường, anh nói mà không9hề ngẩng đầu: “Anh đang thay quần áo.“.

Hà Mạn Mạn vừa nghe, không biết vì sao, càng không biết cô nghĩ đến điều gì mà gò má lập tức ửng hồng, sau đó liền bắt đầu liên tưởng

Đương nhiên nếu Hà Mạn Mạn có mặt ở chỗ Lục Ly, chắc chắn cô không chỉ đỏ mặt mà có khả năng sẽ chảy máu cam và ngất xỉu

Nếu nói đến “mặc đồ thấy thư sinh, cởi ra có cơ bắp” thì cơ thể của Lục Ly hoàn toàn đáp ứng được tiêu chuẩn này

Khi có trang phục trên người trông anh khá gầy, nhưng một khi đã cởi bỏ áo ngoài thì sẽ thấy bờ vai săn chắc, cơ bụng tám múi rõ ràng và khe Adonis (đường khe tạo thành bởi cơ bụng và hồng) hoàn hảo

Nhưng khác với những người đàn ông tập luyện đến mức cơ bắp cuồn cuộn như sưng lên, đường nét cơ thể của anh rất tinh xảo, những cơ bắp tuyệt đẹp như được rèn luyện từ việc luyện tập bơi lội thường xuyên

Hơn nữa Lục Ly vốn có làn da trắng, phơi nắng thể nào cũng không sạm, cộng với việc trước đây sống ở Anh khá lâu, thường xuyên tắm mình trong làn sương lạnh giá của Luân Đôn, nên làn da của anh cũng gần giống màu da của người châu u, trắng ngần đến phát sáng, đẹp như những người có dòng máu lai.

Lục Ly mặc chiếc áo sơ mi, những ngón tay thon dài cài từng chiếc cúc áo, từ khe Adonis đến cơ bụng, lên đến vùng cổ dưới yết hầu, cả người toát ra nét chững chạc, nghiêm nghị, rất phù hợp với hình tượng các chàng thuộc hệ cấm dục” trên mạng hiện nay.

Lời ít, mặt đơ, vẻ chảnh chọe, mày sắc mắt lạnh như dao khắc!

Lục Ly giương mắt nhìn điện thoại vẫn trong trạng thái trò chuyện, anh phát hiện từ lúc nói với Hà Mạn Mạn rằng mình đang thay đồ thì cô im lặng đến giờ

Anh nhếch mép nhướng mày nở ra một nụ cười, anh biết rõ cô đang nghĩ gì, liền giả vờ không hiểu, cũng không lật tẩy cô, chỉ nhẹ nhàng nói:

“Em ngủ thêm lát nữa, trước khi đến anh sẽ gọi cho em.” “...Ừm, vâng, đi đường cẩn thận.”

Lần này, Hà Mạn Mạn kết thúc cuộc gọi với tốc độ ánh sáng

Nghe thấy âm thanh tắt máy nhanh như bị phòng tay ấy, Lục Ly dùng ngón tay thon dài của anh xoa xoa làn môi của mình, ánh mắt sáng rỡ.

Hà Mạn Mạn vừa tắt máy đã nhảy ngay xuống bàn, cả người vùi vào trong chăn

Xấu hổ, xấu hổ chết đi được!

Chẳng qua là nghĩ đến cảnh Lục Ly thay quần áo thôi, đúng là rất thỏa con mắt

Hà Mạn Mạn không lên tiếng nhưng đừng nghĩ là cô không biết, những lúc được Lục Ly ôm vào lòng, cô cảm nhận được cơ thể cường tráng của anh, chỉ là qua một làn vải thì không thể nhìn ra, dáng người như thế Hà Mạn Mạn rất vừa ý, những người phụ nữ khác không thấy được, chỉ có cô biết mà thôi.

Hi Hi, không biết cảm giác khi chạm vào cơ bụng ấy như thế nào nhỉ?

Hà Mạn Mạn cầm điện thoại cười khúc khích trong chăn, ánh đèn nhợt nhạt từ màn hình điện thoại rọi vào khuôn mặt nhỏ ửng hồng của cô.

***

Bữa cơm này Hà Mạn Mạn vốn dĩ muốn đích thân nấu cho Lục Ly, nhưng khi bắt tay vào, không có sự giúp đỡ của bà ngoại, Hà Mạn Mạn thực sự cảm thấy có chút quá sức, ngay cả món trứng chiên cà chua đơn giản nhất cô cũng không biết là nên chiên trứng trước hay cà chua trước, đương nhiên là chiến cả hai cùng lúc sẽ tốt hơn.

Trước đây, khi nấu cơm cho bà ngoại, cô đều múa rìu qua mắt thợ, trông cũng không ngon, nhưng ít ra là chín đều, mùi vị thì miễn cưỡng cũng có thể nuốt trôi, nhưng hôm nay thì khác, nhất định phải vừa đẹp mắt vừa thơm ngon.

Đang lúc Hà Mạn Mạn cầm muối xào, toan quay qua nhờ bà ngoại giúp đỡ, thì lúc này bà đã thay một bộ sườn xám bằng vải bông

Bên ngoài, tiếng chuông cửa vang lên

Hà Mạn Mạn bất giác nhìn chiếc đồng hồ treo tường treo trên cửa sổ ngoài phòng bếp, dưới tầng trệt có một chiếc xe Mercedes màu đen đang đậu trên nền đất đầy tuyết, chiếc xe còn chưa tắt máy, giữa trời tuyết lạnh, từ ống xả thải ra làn hơi trắng gần như trong suốt.

Hà Mạn Mạn liền biết ngay người nhấn chuông bên ngoài không ai khác chính là Lục Ly

Hà Mạn Mạn buông muối xào toan chạy ra mở cửa thì phát hiện một bóng người màu đỏ lướt nhanh như gió chạy ra mở cửa, lần đầu tiên bà ngoại cô nhanh chân như thế

Nếu không nhờ hôm nay, Hà Mạn Mạn sẽ không bao giờ biết được chân bà ngoại cô còn khỏe hơn cả vận động viên

Cả bộ đồ màu đỏ, cộng thêm hai cái bánh xe lửa, bà ngoại có không khác gì Na Tra!

Cửa vừa mở, bà ngoại lập tức thấy cả một luồng sáng trước mắt, khoảnh khắc ấy như mở ra một thế giới khác

Từ ngày đó trở đi, theo cách nói chuẩn xác của Hà Mạn Mạn thì đó là cánh cửa thần kỳ dẫn đến một nhan sắc vượt trội

Ngoài cửa Lục Ly nhẹ nhàng gật đầu, không quá dễ dãi cũng không quá nhiệt tình, vô cùng lễ phép, trong mắt bà ngoại tràn đầy sự hài lòng, bà cất giọng mời

“Thầy Lục à, xin mời vào, vào nhà nào!” Bà ngoại trông rất nhiệt tình, vừa vào tới liền đón lấy chiếc hộp tinh xảo trên tay Lục Ly, đặt bên cạnh, cất tiếng trách móc nhỏ nhẹ.

Đến thì đến, còn mang gì nữa, khách sáo quá!”

Lục Ly lắc đầu, trả lời một cách lễ phép:

“Món quà mọn, không đủ bày tỏ lòng kính trọng, mong bà ngoại đừng trách.” Nói xong anh liền bước vào, ngôi nhà của bà ngoại Hà Mạn Mạn chỉ bằng một nửa diện tích nhà anh, với chiều cao của anh, dường như chỉ cần giơ tay lên là có thể chạm tới trần nhà

Bà ngoại ngẩng đầu nhìn Lục Ly, lần đầu tiên cảm thấy trần nhà mình thấp như thế.

Hai người vừa nói vừa bước đến cửa phòng bếp, Hà Mạn Mạn đang cầm muối nhìn Lục Ly, cô cũng cảm thấy giống bà ngoại - mở ra cánh cửa là có nhan sắc đỉnh cao

Nếu nói vào đêm kỷ niệm ngày thành lập của công ty Viễn Phong, Lục Ly tỏa ra nét đẹp yêu nghiệt thì hôm nay lại nho nhã thư sinh, nhất là cặp kính không độ trên mặt anh, khiến anh từ một yêu tinh lột xác trở thành một thần tiên.

Thật là một người đàn ông thần kỳ, có thể phù hợp với mọi phong cách

Anh chỉ sửa soạn một chút là có thể lấy mạng người ta, cùng khó trách bà ngoại cô có vẻ mặt như thế lúc mở cửa

Nếu người ra mở cửa là cô, cô đoán chắc là mình sẽ cầm muối nhảy tót lên người anh.

Lục Ly nhìn Hà Mạn Mạn chớp mắt vài cái, nhìn cô mặc trang phục thường ngày và mang tạp dề, anh đột nhiên cảm thấy rất đáng yêu

Anh nhướng mày, tỏ ý trò chuyện với bà ngoại trước, dù sao mục đích của cuộc thăm nhà ngày hôm nay là qua cửa ải của bà.